Bất Khả Kháng Anh Đã Yêu Em - Chương 08

Tác giả: p3zinyeuanh_1000_nam

Hôm nay là ngày khai giảng lớp 12 của 2 người . Lớp 12 bắt đầu cũng là lúc sóng gió xảy ra , tuy 3 người cùng học 1 lớp ,nhưng được GVCN thông báo rằng :

- Nào các em , cô rất vui vì đc làm GVCN của lớp suất sắc nhất trường , và vui hơn khi chuẩn bị đón nhận 1 ngôi sao mới về lớp , đó ko ai khác chính là Lăng Thăng Bình chắc mọi người đều bik đến em ấy phải ko
Sau lời giới thiệu đầy trịnh trọng của cô , thì Bình bước vào với ánh mắt thèm thuồng của đám con trai trong lớp chỉ trừ Phong .:

- Xin chào các bạn , mình là Lăng Thăng Bình , các bạn cứ gọi mình là Bình là đc , mình đến đây là vì người yêu của mình , mong các bạn giúp đỡ

- Hoa đã có chủ rồi sao , la ai thế , ai ma có phúc vậy _ 1 thằng con trai có vẻ như là bê đê lên tiếng
- Hj hj cảm ơn bạn đã để ý , người đó là người ngồi trên bạn ấy _rồi cô khẽ nhìn về phía Phong

- Là Phong sao , xứng đôi mà , dù sao cũng là hot boy của trường này đấy bạn _1 thằng con trai khác nên tiếng

- Cái gì vậy , Bình , cậu đang làm cái trò gì thế hã, mình nghĩ cậu đã từ bỏ từ 12 năm trước rồi chứ _ Nghi lên tiếng
- Từ bỏ gì chứ , cậu nói vớ vẩn gì thế Nghi , làm anh Phong hỉu lầm
thì sao _ Bình lên tiếng
- Ko cần , tôi đâu có thích cô mà phải hỉu lầm _ Phong lên tiếng khi thấy Thảo có vẻ ngạc nhiên và ngồi yên 1 chỗ
- Ơ ! ông xã , sao lại lỡ nói nặng vậy , lúc trước ở bữa tiệc em lạnh lùng cũng là để giữ thế diện cho anh thôi mà , chẳng lẽ vì chuyện đó mà anh giận em sao _ Bình già giọng
- Cái gì ! tiệc á, à! Ý cô là tiệc sn của cô sao _ Phong nên tiếng
- Đúng thế _ Bình

- Tôi nghĩ cô làm thế là giữ thể diện của mình thì đúng hơn ,_Phong
- Này ông xã sao anh lại giận dai vậy chứ _Bình

- Giận , tôi mà thèm giận cô sao , tôi còn chưa hỏi tội cô vì cái miệng của cô đâu _ Phong lên tiếng

- Thôi mà Phong , có cô bạn gái đẹp vậy mà cứ giấu hoài , ko cần đóng kịch trước mặt bọn này đâu, khéo tí nữa lại bị trách tội, cô giáo cũng đã nhường cho chúng ta cái sân khấu rồi mà , nên xin lỗi rồi hôn cô ấy 1 cái đi , bọn nay che mắt cho _ thằng bê đê lúc nãy lại lên tiếng khiến cho bà cô vội vàng nép vế , cũng đúng thôi , vì lớp này toàn con nhà đại gia ko mà, nay lại có thêm 1 ngôi sao nổi tiếng nữa , thì cô giáo là cái gì chứ

- Cái gì , nek ,bê đê ko bik gì thì im đi nha coi chừng phù mỏ đo _Nghi lên tiếng

- Thôi , mọi người im hết cả đi , tôi định ko nói , nhưng bây h tôi sẽ nói _ Phong nói rồi Khéo Thảo lên đứng trước lớp

- Gì vậy ! sao lại kéo Thảo nên thế _Cựu hotboy của lớp lên tiếng phản đối
- Làm gì vậy Phong , anh ko nhớ em đã nói gì hã _ Thảo khe khẽ nói nhỏ vừa để cho Phong ngheđc
- Ko thể im lặng mãi đc , em muốn anh giữ kín cả đời hã _Phong

- Nhưng em ko muốn chuyện hôn ước bị lộ đâu _Thảo
- Thôi đc , em cứ để đó cho anh _ Phong nói _rồi cậu ta quay xuống lớp
!
- Thôi đc , em cứ để đó cho anh _ Phong nói _rồi cậu ta quay xuống lớp :
- Thưa các bạn . mình ko có cô bạn gái nào tên là Bình cả , còn đây , Thảo chính là …

- Là j vậy _ bê đê chen ngang

- Là bạn cùng lớp ấy mà _ Thảo chắn ngang
- Uh đúng ùi_ Phong đành ùa theo

- Chài ! vậy mà cũng nói , bó tay lun , về chỗ giùm đi má Thảo ơi_các lớp bỗng ồn ào lên
- Ukm ! tất nhiên là phải về rồi_ Bình lúc này mới lên tiếng

Thấy vậy Phong cũng đi xuống trong vẻ mặt đầy tinh nghịch

- ơ ! sao vậy anh Phong _ Bình hỏi

- đóng kịch thế là đủ rồi cô bạn , ko thấy là người ta ko ghen à ? _ Phong quay lại cười 1 nụ cười thật tươi
- ukm ! biết rùi ! vậy mà ko chịu nói sớm _Bình cười theo
- thanks bà nha _ Phong nói khiến Thảo giật cả mình

- là sao ?_ Thảo ngơ ngác nhìn Phong và quay ra nhìn Bình

- có gì đâu , tí ra về nói nha _ Bình nháy mắt với Thảo và cả Nghi nữa , có vẻ như vở kịch đã có kịch bản sẵn ồi , ai cũng bik chỉ trừ Thảo mà thôi
Thế là mọi người liền mở tiệc ở nhà của Phong , là 1 bữa tiệc họp mặt , còn Thảo vì ko đc vui lên quyết định đi bộ về nhà , nhưng đi đc 1 đoạn thì thấy đã quá trễ , thế là:… nó chạy 1 cách đâm đầu vào xào làm sao cho thật nhanh về nhà….bỗng nó bị chặn lại bởi 1 đám người mặc áo đen….…bị bịt thuốc mê ….nó ko còn bít gì nữa….
Quay về nhà Phong …đã 6 giờ mà vẫn chưa thấy nó về….mọi người chỉ trừ mấy thằng bạn của Phong , những đứa chưa bik Phong và Thảo đang quen nhau … đang bắt đầu lo lắng….hàng loạt câu hỏi đc đặt ra và những câu trả lời vô trách nhiệm….do những thằng bạn playboy của Phong như:

- Chắc nó đi chơi với bồ rồi...thôi mày đưng lo lắng nữa Phong ơi ...anh em mình ...vào tiêc thui....bỏ cái mặt ủ rũ của mày đi....mày có thích nó đâu mà phải lo...có khi mày ở đây bùn bã thì nó đang zui zẻ với người iu đó...thui...xì...mà cũng lạ...có bao giờ tao thấy mày lo lắng cho kon gái như vậy đâu????(1 trong nhừng câu trả lời chấc quấc)

Nghe vậy Nghi chặn lời của bọn nó:

- Ko có việc đó đâu....Thảo ko fai la 1 con người như các anh nhĩ đâu...Phong à ...em nghĩ anh hãy đi tìm cô ấy đi ...em sợ cô ấy đang gặp nguy hiểm ....

Lúc đó mặt của Phong bắt đầu nhăn nhó...đang định chạy đi tìm nó thì.....Reng......Reng...Reng...

tiếng chuông điện thoại reo lên...cậu ta chạy lại và chộp thật nhanh cái điện thoại...vẻ mặt đầy lo lắng...
- Phong à ! là ba đây , ba có chuyện mún nói với con….con đến công ty đi…( la baba của phong)…

- Dạ ! nhưng h con đang bận…..đợi ngày mai nha ba…..(phong có hơi thất vọng)

Nói rồi cậu ta cúp máy cái rụp…..sau đó phóng xe thật nhanh đi tìm nó…
Quay lại việc bắt cóc...…sau khi tỉnh dậy…nó nhìn thấy ngoài đám người mặc áo đen thì có 1 người trông rất quen….à …nó bật nhớ và lên tiếng:
Theo dõi page để cập nhật truyện hay