Bất Khả Kháng Anh Đã Yêu Em - Chương 06

Tác giả: p3zinyeuanh_1000_nam

- Anh nói ít lại đi …dù sao tui cũng là vk của ah mà! Bộ anh khen thì se bi thiệt thòi sao ?

- Là vk thì ck mới nói thịt

- thôi cái cách xưng hô nghe tởm quá !
- vậy thì anh em đi!

- còn lâu Tôi – Anh vậy cho nó hay

- Anh chẳng thấy hay cái gì!
- Nhưng ruốt cuộc chúng ta đang đi đâu đây

- Đến dự sinh nhật của Lăng Thăng Bình con gái của tập đoàn cổ phiếu – đông thời là 1người mẫu – số đo chuẩn ko cần chỉnh …mà nek gặp người ta xong đừng có ghen tị ak nha!

- ai thèm ! bộ anh thích cô ấy sao ? bik rỗ vậy ?

- Thôi đi , ngày nào mấy đứa con trai lớp anh chẳng nói về cô ấy …nghe điếc cả tai .,, ít ra cũng vào đầu đc vài chữ chứ …với lại anh cũng thường xuyên
gặp cô ấy trong các buổi tiệc …

- Cô ấy ko đi hok sao ?

- Có ! mới đi du học về đc 1 tháng đó …giới truyền thông ngày nào chẳng đưa tin …em ko thấy sao
- ko wan tâm
- fai rui . mình xấu hơn người ta mà

- kệ tui …xấu bỏ đi …cưới chi vậy ?
2 người cứ luyên thuyên đc 1 tí thì đã đến đc nhà hàng

Bước xuống xe, vừa nhìn thấy Phong thì Thăng Bình đã chạy đến cười rạng rỡ
- Chào Phong ! lâu rui ko gặp !
- Chào!
- Sao cậu vẵn lạnh lùng như xưa vậy ? nghe nói sắp cưới vợ rùi mà …tiếc thật …người đó lại ko fai là mình _ Bình nói

- Cậu đừng nói nhảm nữa …hum nay là sn cậu sao ? chúc mừng nha ….mình có dẫ vợ tới nek ._ nói rồi kéo ta lại làm nó giật bắn cả mình

- Ơ chào cậu mình tên là Thảo _ nó vội nói

- Un chào cậu …mình tên Bình …cảm ơn cậu đã đến dự buổi sn nhật này của mình _ Bình cười nó …1 nụ cười làm nó ớn lạnh

- thôi ! bộ cậu ko cho bọn tớ vào sao _ Phong cắt ngang
- Ak wen ! mình mãi lo tám…bây h thì mời 2 cậu vào thui

Tuy là tiểu thư nhưng ông nó rất ít cho nó đi dự những buổi tiệc như thế này lắm …đay là lần đầu đó …đông người thật …lúc đàu nó cứ cảm thấy sợ nhưng do Phong cứ nắm chặt tay lên nó cũng bớt phần nào lo sợ …thật ra nó cũng có vẻ đẹp chẳng kém BÌnh …cũng là 1 tiểu thư già giàu …cũng sang trọng và quyền quí nên ko ít người tán tỉnh

Chắc vì lý do này lên ông mình ko cho mình đi đến những nơi như thế này thì fai _nó thầm nghĩ
Thật sự Phong cũng ko kếm…rất nhìu nhuwg cô gai vây quanh và nổi bật là BÌnh, Phong ở đâu là ở đó có mặt cô ta …khiến nó có 1 cảm giác khó chịu …nhưng lại thấy vui khi Phong vẫn lun nắm tay cô

Fic sau bí mật về cuộc hôn nhân sẽ đc Bình bật mí đó …vì Bình cũng1trong nhưng đứa bạn thuở nhỏ của nó…chỉ là nó ko nhớ thui…với lại Bình rất thích Phong và cũng là người bik rát rõ về bí mật cuộc hôn nhân của 2 người
[ hiện tại chứ ko ma quỉ gì trong đay nữa đâu….vì 1 sai lầm là đã đủ rồi…ko có làn thứ 2 đâu ]
Bữa tiệc gần kết thúc :

- Mình uống chút gì ha ! tôi có chuyện muốn nói_ BÌnh tìm đến Thảo và nói-
-Ukm ! chờ mình tí nha ! để mình ra nói Phong đợi -
-Thôi khỏi ! cứ để anh ấy về trước đi ! tí nữa tôi đưa cô về-

-Ukm ! cũng đc
Nói rồi nó tiến lại Phong và bảo anh ta hãy về trước

- Cô có thật là Vy Thảo ko vậy ?_ Bình hỏi nó
- Ý của cậu là sao ! ko là tôi thì là ai

- Vậy cô ko có nghe ai nói gì à ?

- Nói gì là sao ! sao cô cứ úp úp mở mở vậy ?
- Thả nào ~ chắc người lớn kín miệng lại rồi , làm sao mà cô bik đc

- Nói vậy là ý gì, tôi đang bị lừa dối sao , mà là ai chứ
- Là tất cả mọi người , họ đang lừa cô để cô bước vào cái thế giới có đôi chút hạnh phúc mà
ko có lối thoát
- Rốt cuộc cô bik đc kai gì rồi

Tại sao cứ lung lửng vậy , mà cô là ai , sao lại tìm đến tôi để nói những điều vớ vẩn vậy hã ?

- Tôi là ai , à tôi quên cô đã bị mất trí nhớ rồi , thả nào ko còn nhớ đến tôi
Tôi , Cẩn, Nghi , anh Phong và cả cô nữa , đã có thời từng làm bạn với nhau

- Vậy sao ! nhưng sao cô lại nói những lời kì quặc như vậy ?
- Kì quặc sao , tôi nói đang nói sự thật với cô đó, và nể tình chúng ta từng làm bạn thôi
Mẹ anh Phong vì cứu cô mà đã bị xe tông ૮ɦếƭ đó , cô có bik ko ? hả

Và còn chuyện anh Phong thích tôi nữa , cô bik cả chứ
Tôi sợ gia đình anh Phong chấp nhận cô chỉ vì trả thù mà thôi, cho nên tôi mới nói để giúp cô đó , cũng là giúp tôi lấy lại bạn trai ,
Anh phong là ai cơ chứ , ko đời nào lại đi thích cô đâu, tuy chỉ học chung mẫu giáo với anh ấy 1 năm rồi đi du học ,nhưng tôi và anh ấy cũng đã để ý nhau rồi.

Nó ngồi bất động vì những lời nói của BÌnh khiến nó bị shock nặng, ko lẽ từ trước đến h nó toàn bị lừa gạt , kể cả ông và cái câu chuyện thần tiên đó , tất cả là lừa gạt sao , cả Nghi nữa , tất cả là sao đây , nó cảm thấy vô cùng nhức đầu

- Tôi ! tôi đi trước đây _ nó bật dậy
- Tôi sẽ kêu người đưa cô về

- Thôi khỏi ! tôi tự đi đc mà , với lại tôi chưa muốn về nhà , tôi cần sự yên tĩnh
- Vậy sao ! tùy cô thôi

- cảm ơn và xyun chào
- oh ! ko có gì

Nó ko còn bik nên đi đâu nữa , chán nản , mệt mỏi , rồi gục ngã, nó lang thang cả đêm mà ko bik bao nhiêu người đang lo lắng và đi tìm nó .

Trong đầu nó hiện nên rất nhiều, rất nhiều những suy nghĩ , nó ko muốn về nhà vì cảm thấy bùn khi ông đã nói dối nó , và cứ nghĩ đến việc mẹ Phong ૮ɦếƭ vì cứu nó , nó cũng ko muốn nhìn thấy Phong nữa ,rồi nó nghĩ rằng nó thật là khờ , ai nói gì cũng tin , ai bảo gì cũng làm , vậy mà nó cứ nghỉ rằng Phong thích nó theo lời của Nghi , rồi cũng mở lòng với Phong và cảm thấy thích cậu ấy hơn, ko ngờ là sự trả thù , thật sự là rất buồn , rồi nó ngất xỉu tại cạnh bờ sông .

Về phần Phong , anh đi tìm nó khắp nơi , và rồi anh cũng đã đến gần bờ sông , nơi mà nó đang ngất xỉu , nhìn thấy nó Phong như tìm thấy vàng vậy , anh vui vẻ reo lên và tiến vè phía nó gọi thật to, nhưng ko nhận thấy sự trả lời , thế là anh chạy thật nhanh, và hốt hoảng khi thấy nó ngất xỉu ,chán nóng bừng, đưa nó về nhà và gọi bác sĩ trong sự lo lắng , Có thể cảm giác rằng Phong đang nóng ruột và lo lắng cho Nó rất nhiều

Khoảng 2 tiếng sau nó tỉnh dậy và bàng hoàng khi thấy mình đang ngủ trong phòng và còn cả phong nữa , anh ta đang nằm gục trên giường của nó .
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc