- Gì cơ ??? Ông định gả cháu cho 1 người con trai như vậy sao ??? cháu biết hắn là ai mà.......1 playboy của trường ......chuyên đánh nhau, phá rối......ông ơi , từ trước đến giờ cháu lun làm theo ý ông...nhưng cháu thật sự ko mún lấy người này ...(đứa cháu đang mong đợi sự thay đổi từ phía ông của nó)
- Vy Thảo à, ông xin lỗi .......hiện tại tập đoàn của chúng ta đang gặp rắc rối lớn….nếu cháu chịu kết hôn với cậu ấy thì vấn đề này sẽ đc giải quyết….ông thật sự ko muốn cái gia tài mà tổ tiên đã xây dựng bao lâu nay, lại xụp đổ trong tay ông…ông xin cháu đấy..coi như ông nợ cháu lần này vậy.
Lúc này nhìn vẻ mặt của nó dường như cũng hiểu ra sự khổ tâm của ông mình….suy nghĩ đánh đo 1 hồi nó đành phải ra quyêt định cuối cùng là đồng ý …cả 2 chân 2 tay…..
Còn phía bên kia….bên tiểu thiếu gia Đình Phong của chúng ta thì…
- Nhất định là ko đc …..con ko mún lấy vợ khi chỉ mới 17 tuổi đâu….mà lại còn chẳng biết mặt cô ta ra sao nữa ….
- Cô bé đó rất dễ thương …baba tin con gặp là sẽ thích ngay à……nó cũng học cùng trường với con mà….con bắt buộc phải lấy cô bé này……tập đoàn của chúng ta đang gặp rắc rối lớn….baba xin con đó (ông bố đang cố thuyết phục cậu con trai của mình)
- Thui vậy cũng đc….nhưng khi nào tập đoàn của chúng ta trở lại bình thường thì nhà ai về nhà ấy…ok chứ baba…???
- Ok
Vậy là xong , kế ly gián của 2 bậc tiền bối đã thành công vượt trội ……..Nhưng vì 2 bạn trẻ của chúng ta chỉ mới học lớp 11 nên mới chỉ làm lễ đính hôn thui…..chờ khi nào học xong thì mới làm lễ thành hôn…….trong thời gian này, để đôi bạn trẻ có thể tìm hiểu nhau …2 bậc tiền bối đã viện đủ lý do để Vy Thảo có thể chuyển đến ở cùng nhà với Kỳ Phong…….bây giờ thì mới có nhìu chuyện hay đây…
Đến căn biệt thự nào….
Ấn tưởng đầu tiên của Thảo về Phong là 1 lời cảnh cáo đặc biệt:
- Ở trường tốt nhất cô đừng để mọi người biết đc là chúng ta quen nhau và ở cùng một nhà ….tôi ghét những tin đồn nhảm lắm … hiểu rồi chứ???...mà tôi cũng ko có ý định cưới cô làm vợ đâu…..đừng có đem lòng iu tui nha!!!
- ok… tui cũng đâu có mún lấy anh….iên tâm đi tui sẽ giữ kín việc này……và cũng sẽ ko bao giờ có chuyện tui thích anh đâu….
- Vậy tốt tôi đi trước đây.
Anh tưởng anh là ai chứ…….tui mà thích anh thì tui thà ૮ɦếƭ còn hơn ( nó tự làu bàu 1 mình khi Đình Phong đã đi rất lâu…..).
Rồi mọi chuyện lại trở về như mọi ngày ….chỉ có mỗi điều chiếc xe chở Đình Phong thiếu gia đi học đã đc đổi thành chiếc innova 6 chỗ vì nó còn có cả sự góp mặt của tiểu thư Vy Thảo…. nhưng nó làm cho thiếu gia khó chịu ra mặt..
- Như vậy thì mọi người sẽ biết hết rồi còn gì ( cậu làu bàu với vẻ mặt khó chịu).
- Nhưng chỉ cần tui và anh ko gặp nhau thì họ cũng ko đồn nhảm đâu…( nó lên tiếng ).
- Ờ ha! Như vậy cũng đc đó. Thôi đến trường rồi … đường ai lấy đi…mà cô học lớp nào vậy???
- Tui hã??? Lớp 11 a2 còn anh???
- Sax ! tui học 11a1 kế bên lớp cô… rắc rối đây…à…….hóa ra cô là Vy Thảo…hotgirl của lớp đó ….giờ tui mới biết .
Trông cô ta cũng đệp thiệt nhưng…….mình….( cậu ta suy nghĩ khi đi vào lớp…).
1 ngày học mệt mỏi cũng trôi qua…như mọi ngày thì nó và Phong cùng về……..nhưng chiều nay chỉ có duy nhất 1 mình nó về nhà…..vậy thiếu gia ngang ngạnh của chúng ta đâu rồi…..à thì ra là đi đánh nhau ….đến tối cậu ta về nhà rất trễ và…trông có vẻ như thê thảm lắm…..còn nó thì vừa đi xuống mở cửa vừa cảm tháy khó hiểu….chảng là tự nhiên hôm nay người giúp việc lại xin nghỉ phép hàng loạt…sau cánh cổng là một lời khó chịu của…:
- Này mấy người làm gì mà mở cửa cũng lề mề vậy???tin tui đuổi việc hàng loạt ko????
Vẫn là 1 sự im lặng…cậu ta nhìn lại và……..
- ũ ???? sao lại là cô….mấy người giúp việc đâu hết rồi????
- Tôi ko biết tự nhiên hôm nay họ lại xin nghỉ phép hàng loạt…(nó trả lời 1 cách nhỏ nhẹ)
- là sao???
- Tôi đã nói ko bít rồi mà….thôi anh vào nhà đại đi……để tui băng bó vết thương giùm cho….
- Khỏi cô đóng
cửa và đi ngủ đi…….việc của tui tui lo…..thật là xui xẻo….tui chưa bao giờ bị thất bại như vậy cả…..đau wa’…
tôi nghĩ anh ko tự băng bó đc đâu để tui làm cho….????
- Vậy ok….dù sao cô cũng có lòng mà…..
Vừa ngồi băng bó 2 đưá vừa nhìn nhau như 2 đứa trẻ có đôi chút ngượng ngùng…. Sau vài phút bỗng nó lên tiếng….:
- Xong rồi tui về phòng đây…….( có vẻ như đang chờ đợi lời cảm ơn )..
- Cảm ơn!!!!!( cậu ta trả lời 1 cách miễn cưỡng)
- Ko có gì!!!!
- Tôi đã ko hỉu tốt về cô….nhưng những ngày qua sống cùng …đã làm tôi hỉu hơn về cô rất nhiều…cô hoàn toàn ko giống như tôi đã nghĩ!
Nó đang định về phòng thì bỗng giật mình vì tiếng chuông đtdđ của Phong ???? ai mà lại điện giờ này chứ????nó có hơi chút tò mò… bỗng Phong nhấc điện thoạilên……….. nó chưa từng nghe thấy cậu ta nói chuyện ngọt ngào như vậy……vì vậy nó quyết định ở lại để xem ai là người ở đầu dây bên kia:
- Nghi hã ??? Em xuống sân bay rồi sao……mình ra đón cậu nha….
Nó nhận ra giọng của đầu dây bên kia hình như là 1 cô gái rất dễ thương…phải chăng là người iu của Phong….trong đầu nó lúc này chứa đựng rất nhìu thắc mắc……nhưng nó thừa bít mình chẳng là cái gì của Phong……cho lên nó ko đc phép tham gia vào cuộc sống của cậu ta…bỗng Phong lên tiếng……….:
- Cô ở nhà nha??? Tui phải ra sân bay đón bạn đây….
- Anh đang bị thương mà….sao lại đi vào giờ này…(nó ra sức can ngăn)
- Kệ tui….vết thương này thì nhầm nhò gì!!thui ko nói nhìu nữa …tui đi đây ……ngủ ngon….tối này tui ko về đâu…
Bỗng nó ko kiềm chế đc và cất tiếng hỏi……: