Tô Khinh Lăng - Siêu Cấp Bao Che Khuyết Điểm"Sư muội..."
Triển Lệnh Dương nhanh chóng giữ chặt Tô Khinh Lăng. Hắn biết sư muội rất bao che
khuyết điểm, nhưng nếu như Long Thiếu Khuynh cùng Từ Khiết Nhi không từ hôn thì hắn
cùng Khiết Nhi làm sao có thể ở cùng một chỗ.
"Sư muội, Long tướng quân cũng không sai, hắn chỉ là gặp được nữ tử mà hắn yêu thật lòng
thôi" Cũng giống như hắn cùng Khiết Nhi lưỡng tình tương duyệt.
"Ai nói hắn đúng?" Tô Khinh Lăng trừng mắt "Nếu hắn gặp được nữ tử hắn yêu là đúng, vậy
thì các ngươi có biết sau khi hắn đưa một nữ nhân bụng to trở về, Khiết Nhi có bị người khác
cười nhạo sau lưng không?"
Mọi người im lặng. Đúng vậy, một người mới thành thân không lâu, phu quân lại mang về
một nữ nhân đã mang thai, có lẽ mọi người sẽ cảm thông nhưng càng nhiều người sẽ chỉ chỏ
sau lưng hơn.
"Hơn nữa, tuy nói hai người bọn họ đều có người trong lòng, nhưng dù sao cũng đã thành
thân, trong mắt người ngoài thì nữ tử bị hưu luôn bị nói những lời khó nghe. Các ngươi nghĩ
rằng Khiết Nhi không bị tổn thương sao?" Tức giận của Tô Khinh Lăng không giảm. Long
Thiếu Khuynh ૮ɦếƭ tiệt, không thích Khiết Nhi thì đáp ứng tứ hôn làm gì? Tuy lúc trước nhìn
thấy Khiết Nhi có hảo cảm với hắn mới quyết định giúp nàng, nhưng không ngờ Long Thiếu
Khuynh lại là một nam nhân như vậy. Không thương thì từ chối, thành thân làm gì để rồi trở
thành một tên phu quân vô trách nhiệm. Còn dám cô phụ nghĩa muội của nàng, muốn ૮ɦếƭ!
"Lăng nhi, việc này huynh cũng sai. Hơn nữa, huynh cũng đã phạt Thiếu Khuynh rồi, muội
hãy bớt giận đi" Tô Long Ngạo trấn an Tô Khinh Lăng đang tức giận bừng bừng "Huống chi
bây giờ Khiết Nhi cùng Lệnh Dương lại lưỡng tình tương duyệt, cũng muốn thành thân rồi.
Đây là chuyện tốt, đừng nhớ lại những chuyện không vui nữa..."
"Lăng nhi, con vẫn nên suy nghĩ xem làm sao để tổ chức một hôn lễ náo nhiệt cho nghĩa
muội và sư huynh đi" Bạch Linh Lung cũng đi đến bên cạnh Tô Khinh Lăng, vỗ nhè nhẹ lên
cánh tay nàng.
Tô Khinh Lăng trừng mắt, tức giận trong lòng vẫn chưa phai.
"Sư muội, huynh biết muội quan tâm đến Khiết Nhi, Khiết Nhi nhất định cũng sẽ rất vui. Thế
nhưng đó cũng đều là những chuyện không vui trong quá khứ, Khiết Nhi nhất định cũng
không muốn nhắc lại..." Triển Lệnh Dương cũng nói.
Tất cả mọi người cũng khuyên răn Tô Khinh Lăng, đồng thời càng biết rõ công lực bao che
khuyết điểm của nàng vẫn chưa giảm xuống. Nhìn tư thế của nàng, chỉ sợ hận không thể
nhấn chìm Long Thiếu Khuynh xuống biển.
Tô Khinh Lăng nghe lời nói của mọi người, cuối cùng cũng nhả cơn giận ra.
"Được rồi, vì Khiết Nhi cũng tìm được hạnh phúc của mình, coi như để yên cho hắn một lúc"
Mọi người vừa nghe, nhất thời đều nhẹ nhàng thở ra. Nếu không, thật đúng là không ai có thể
tiếp tục khuyên nàng.
Mà ở Nam Diệu quốc xa xa, Long Thiếu Khuynh hắc xì một cái. Hắn đưa tay xoa nhẹ mũi,
thầm nghĩ xem ai đang nói xấu sau lưng mình, lại không biết mình đã may mắn tránh được
một kiếp nạn.
"Đúng rồi, Lệnh Dương, con đã nói chuyện hôn sự của mình cho mẫu thân con chưa?" Tô
Cẩm Châu hỏi.
"Dạ rồi, mẫu thân nói con phải xin sư phụ làm chủ hôn" Triển Lệnh Dương gật gật đầu. Tuy
hắn sanh ra ở võ lâm thế gia nhưng vì phụ thân mất sớm, mẫu thân lại là một nữ nhân nho
nhã yếu đuối, rất nhiều chuyện đều do chính hắn tự quyết định. Thế nhưng hôn sự là chuyện
quan trọng, cần phải chu đáo trong chuyện cấp bậc lễ nghĩa, cho nên cũng chỉ có thể xin sư
phụ dốc lòng một chút.
"Được rồi, tối nay chúng ta thương lượng trước, sau đó sẽ gửi thư đến cho lão vương phi xem
ý tứ nhà gái như thế nào" Tô Cẩm Châu nói.
"Chúng ta cũng phải đến thăm lão vương phi một lần" Tô Diệu Đức nói.
Tô Long Ngạo nhìn Tô Khinh Lăng, ý muốn hỏi bao giờ sẽ đề cập chuyện xuyên không với
lão vương phi.
Tô Khinh Lăng nghĩ nghĩ, sau đó nhìn Tô Diệu Đức cùng Bạch Linh Lung, nói:
"Cha mẹ, chuyện của mẫu thân cũng không cần vội, con vẫn chưa nói chuyện của chúng ta
cho người biết"
Đám người Tô Diệu Đức liền nhíu chặt chân mày, nhưng biết rõ nàng có cách của nàng, vì
thế chỉ gật gật đầu.
"Được, chờ khi nào con nói cho lão vương phi, chúng ta sẽ đến thăm"
Tô Khinh Lăng cũng gật gật đầu, nhìn mọi người nói:
" Hôn sự của Ngũ sư huynh cùng Khiết Nhi phải làm thật long trọng, không thể qua loa. Hơn
nữa ta còn muốn khiến cho những người từng nói loạn sau lưng Khiết Nhi biết, Khiết nhi của
chúng ta gả đi có bao nhiêu hạnh phúc..." Nàng phải xả giận giùm Khiết Nhi "Cho nên chúng
ta không thể nóng vội. Nếu vậy thì sư phụ, Ngũ sư huynh, Nhị sư huynh, mọi người về hoàng
cung thương nghị chuyện hôn sự trước. Chúng ta cứ đến La Sát cung một chuyến, sau đó
đoàn tụ với mọi người để tính tiếp chuyện hôn sự"
"Cũng được" Tô Cẩm Châu gật gật đầu "Hai bên cùng làm"
Tô Khinh Lăng gật đầu, sau đó nhìn Tô Long Ngạo, khóe miệng nhếch lên một nụ cười tính
kế.
"Hắc hắc, hoàng huynh, Khiết Nhi là nghĩa muội của muội, nhưng lại do huynh phong quận
chúa. Có phải huynh cũng nên ra chút hồi môn không nhỉ?"
Tô Long Ngạo sửng sốt, sau đó nhịn không được mà bật cười.
"Muội đó, biết rõ huynh sẽ không nói chữ không rồi mà còn hỏi"
"Vậy thì đa tạ hoàng huynh" Tô Khinh Lăng khom người chào hắn một cái.
Tô Long Ngạo im lặng, sau đó lắc lắc đầu.
"Hay là vậy đi, huynh sẽ cùng hoàng gia gia trở về Nam Diệu. Không có huynh ở đây thì
chuyện hôn sự cũng không có gì không tốt"
"Được" Đối với quyết định của Tô Long Ngạo, Tô Khinh Lăng đương nhiên là giơ hai tay
tán thành "Hoàng huynh, huynh trở về nói với tên Long Thiếu Khuynh kia, tốt nhất là đừng
để muội gặp hắn, nếu không thì hắn nhất định sẽ phải nếm mùi đau khổ"
Tô Long Ngạo lắc lắc đầu, trong lòng cũng thay Long Thiếu Khuynh mặc niệm ba tiếng.
Người mà hắn từng yêu thương lại cố tình chán ghét, hắn cũng rất đáng thương.
Công Kích La Sát Cung"Bẩm hai vị hộ pháp, có người xâm nhập La Sát cung"
Giữa lúc Tạ Diệu Phỉ cùng Tạ Cẩn Nhi nhớ đến Tô Khinh Lăng thì đột nhiên một tỷ muội
trong cung cầm kiếm chạy đến thông báo, y phục nàng ta cũng đã nhuốm đầy máu.
Tạ Diệu Phỉ cùng Tạ Cẩn Nhi đứng lên, trầm giọng hỏi:
"Sao lại thế này?"
"Bẩm hai vị hộ pháp, đột nhiên có một nhóm hắc y nhân xông vào trong cung. Các tỷ muội
không địch lại, đã có không ít tỷ muội bị thương..." Nàng kia hồi đáp.
Tạ Diệu Phỉ cùng Tạ Cẩn Nhi vừa nghe, sắc mặt liền trầm xuống, sau đó quát:
"Đi!" Hai bóng dáng xẹt qua nữ tử bị thương, bay nhanh ra ngoài.
Ngoài điện, bọn họ liền nhìn thấy các tỷ muội trong cung đang hỗn chiến cùng một nhóm hắc
y nhân. Những hắc y nhân kia võ công không tệ, hơn nữa còn ra tay ngoan độc. Đao quang
kiếm ảnh xuất hiện, lại có không ít tỷ muội ngã xuống.
Tạ Diệu Phỉ cùng Tạ Cẩn Nhi kinh hãi. Lục đại hộ pháp La Sát cung bây giờ chỉ có hai người
bọn họ ở trong cung, lại không ngờ rằng bị cường địch đột kích.
"Phỉ nhi, chúng ta lên!"
Tạ Cẩn Nhi rút kiếm, bay nhanh về phía đám hắc y nhân kia. Tạ Diệu Phỉ cũng theo sát phía
sau, cả hai nhanh chóng giao thủ cùng cường địch.
"Các ngươi là ai mà dám xông vào La Sát cung?" Hai người so chiêu cùng hắc y nhân, đồng
thời cũng lên tiếng chất vấn.
Đám hắc y nhân kia che kín mặt, không nói một lời, ánh mắt bọn họ dại ra, giống như những
hình nhân bị người khác thao túng.
Tạ Diệu Phỉ cùng Tạ Cẩn Nhi không hỏi ra thân phận của bọn họ, đành phải không ngừng
công kích. Tuy nhiên, trong đầu bọn họ lại xuất hiện ý nghĩ:
Xem ra hôm nay La Sát cung nguy rồi!
Giữa lúc bọn họ quyết tâm đánh tới cùng, hai bóng dáng nhanh chóng xông vào, nhảy xuống
trước mặt bọn họ, mạnh tay chống đỡ công kích của những hắc y nhân kia.
"Nguyệt nhi, Nhứ nhi!"
Tạ Diệu Phỉ cùng Tạ Cẩn Nhi kêu lên, không ngờ đồng bạn lại trở về đúng lúc như thế.
"Cẩn nhi, Phỉ nhi, các ngươi không sao chứ?" Thu Mệ Nguyệt cùng Liễu Nhứ vừa giao thủ
cùng hắc y nhân, vừa quan tâm hỏi.
"Không sao. Sao hai ngươi lại trở về lúc này?" Đồng bạn gấp gáp trở về khiến cho Tạ Diệu
Phỉ cùng Tạ Cẩn Nhi có thêm sức mạnh.
"Tin tốt đây, cung chủ đã trở lại" Thu Mê Nguyệt đáp, kiếm trên tay vẽ một đường, đâm ૮ɦếƭ
một hắc y nhân.
"Thật sao? Thật tốt quá!" Bọn họ lại nhìn thấy hi vọng. Trong mắt bọn họ, chỉ cần có cung
chủ ở đây thì bất kỳ chuyện gì cũng không cần phải lo nữa.
"Ừ, sẽ tới ngay thôi!"
Những hắc y nhân kia dường như nghe thấy lời nói của bọn họ, ánh mắt biến đổi, lực công
kích càng mạnh hơn.
Lúc đầu bọn họ còn ngăn cản được mấy chiêu, nhưng sau đó bọn họ liền nhận ra những hắc y
nhân này giống như đang liều mạng, nhất thời phải lui về sau một bước.
Xoẹt!
Cánh tay Tạ Cẩn Nhi bị một hắc y nhân đâm bị thương, máu tươi lập tức chảy ra thấm đỏ cả
áo bào.
"Cẩn nhi!" Bọn họ ngay lập tức hoảng hốt.
"Chuyện gì đây? Các ngươi tiếp đón bổn cung chủ bằng bữa tiệc này sao?" Ngay lúc đó,
đoàn người Tô Khinh Lăng đã tới. Những người đến từ hiện đại vừa nhìn thấy tình trạng đẫm
máu trong La Sát cung liền bị dọa cho sợ hãi.
Chỉ có Tô Khinh Lăng, Hạ Tư Lạc cùng Hạ Thiếu Lăng là mặt không đổi sắc. Hạ Thiếu Lăng
chịu trách nhiệm trấn an ông bà ngoại.
Mà Tô Mặc Phong cùng Tô Mặc Thần sau khi hoảng sợ lại khôi phục sự bình tĩnh, nhưng
khuôn mặt tuấn tú vẫn có chút tái nhợt. Thì ra tiểu thuyết võ hiệp viết về cổ đại cũng không
sai, đánh nhau đến đầu rơi máu chảy.
"Cung chủ..." Thu Mê Nguyệt cùng Liễu Nhứ nhìn thấy Tô Khinh Lăng tới, trong lòng đều
nhẹ nhàng thở ra.
Tạ Diệu Phỉ cùng Tạ Cẩn Nhi đang bị thương lại nhìn dung nhan xa lạ của Tô Khinh Lăng,
ánh mắt đầy ngập sự khó hiểu. Nữ tử này thật sự là cung chủ sao?
"Ừ!" Tô Khinh Lăng gật gật đầu với các nàng, sau đó nói: "Các ngươi đều lui ra đi"
Bốn người Tạ Diệu Phỉ bảo vệ Tạ Cẩn Nhi thối lui qua một bên, nhưng ánh mắt hai người kia
vẫn nhìn chằm chằm vào một Tô Khinh Lăng không phải là Tô Khinh Lăng trước kia.
"Phu quân à, đến lúc chúng ta được hoạt động gân cốt rồi" Tô Khinh Lăng nhếch môi cười
với Hạ Tư Lạc.
Tạ Cẩn Nhi cùng Tạ Diệu Phỉ giật mình, quả nhiên chỉ cung chủ mới có phong thái như vậy.
Thân ảnh hai vợ chồng Hạ Tư Lạc nhoáng lên một cái, như hai chú hoàng điểu công kích
mãnh liệt đến những hắc y nhân kia.
Đám người Tô Mặc Phong chỉ thấy quang ảnh hiện lên, chưa kịp nhìn kỹ thì những hắc y
nhân kia đã ngã xuống mặt đất, tất cả đều đi gặp Diêm vương.
"Trời ạ! Quá cường hãn!!!"
Tô Mặc Thần há to miệng, không thể khép lại. Hắn không thể tin vào mắt mình được nữa,
em gái cùng em rễ của mình có thể lợi hại như thế sao? Thân thủ của bọn họ nhanh như một
làn gió, hắn không thể nào nhìn rõ được, còn những hắc y nhân lợi hại lúc nãy đã ૮ɦếƭ không
kịp ngáp.
Tô Mặc Phong cũng rất kinh ngạc, đồng thời cũng cao hứng. Lăng nhi có thân thủ như vậy ở
thế giới cổ đại này thật ra lại là chuyện tốt, ít nhất có thể tự bảo vệ bản thân.
"Lăng nhi, mau đến đỡ mẹ con" Ngay lúc hai anh em cảm thán, thanh âm của Tô Diệu Đức
truyền đến.
Ba anh em cùng nhìn lại, chỉ thấy sắc mặt mẹ của mình tái nhợt, xem ra là bị hù không nhẹ.
Tô Khinh Lăng gật đầu, định đi đến đỡ thì lại ngửi thấy mùi máu tươi trên người mình, lúc
này mới nhíu nhíu mày:
"Nhi tử, đưa ông bà ngoại và hai cậu vào trong đi"