Đối ĐầuLãnh Thanh Thu không nói gì, nhưng biểu hiện của Jaymond lại khiến cho mọi người nghi ngờ.
“Đúng rồi, người mà ông già nói là ai?” Jaymond đột nhiên hỏi giám đốc Lưu.
Những người khác không hiểu ra sao, không biết “ông già” trong miệng hắn ta là người phương nào, mà người được “ông già” nhắc đến lại là ai?
Giám đốc Lưu cũng ngơ ngác, sau đó mới kịp nghĩ rằng Jaymond muốn gặp Hạ Tư Lạc cùng Tô Khinh Lăng. Do đó hắn ta nhanh chóng đưa tay giới thiệu vợ chồng Hạ Tư Lạc.
“Jaymond, hai vị này là Hạ Tư Lạc và Tô Khinh Lăng. Anh Hạ, cô Tô, vị này chính là đại thiếu gia của công ty chúng tôi”
Jaymond đánh giá vợ chồng Hạ Tư Lạc, trong đôi mắt xanh xẹt qua kinh ngạc. Hắn ta vốn nghĩ rằng Lãnh Thanh Thu đã rất tuyệt, nhưng không ngờ hai vợ chồng này lại xuất sắc như thế. Hạ Tư Lạc nội liễm, khí thế phi phàm, mà Tô Khinh Lăng lại xinh đẹp không chút tục khí, khí chất lại càng không giống người thường, trời sinh tôn quý kiêu ngạo, thật sự khiến cho phàm nhân phải đui mù.
Hơn nữa, khi hai người họ lơ đãng nhìn nhau, tình cảm trong mắt dành cho đối phương không thể nào che giấu được. Bây giờ hắn ta đã hiểu vì sao ông già nỡ bỏ cả ngàn diễn viên nổi tiếng mà chỉ quyết tâm chọn hai người họ, bởi vì có nhiều thứ không phải chỉ trông chờ vào kỹ thuật diễn xuất là được.
Trong lúc Jaymond đánh giá vợ chồng Hạ Tư Lạc thì hai người họ cũng chỉ gật gật đầu với hắn ta, hoàn toàn không có ý tứ nịnh bợ. Tuy Jaymond này rất điển trai, nhưng với chính dung mạo của mình thì vẻ đẹp của một người không quen biết cũng không mấy thu hút ánh mắt vợ chồng họ.
Song phương gật đầu chào hỏi nhau.
Sự xuất hiện của Jaymond khiến không khí xung quanh thay đổi rất nhiều. Viễn cảnh giám đốc Lưu cùng Dương Phỉ Phỉ chống đối với Lãnh Thanh Thu vừa rồi hiển nhiên đã cân bằng. Dựa vào mối quan hệ không hề đơn giản của Lãnh Thanh Thu cùng vị đại thiếu gia này, đương nhiên cô ta sẽ không dễ bị đá rớt đài như vậy.
Thứ hai, những diễn viên khác sau khi nghe cuộc đối thoại của vị đại thiếu gia kia cùng giám đốc Lưu về vợ chồng Hạ Tư Lạc, có lẽ chuyện thử vai kỳ này còn có tin tức bí mật gì đó. ^
“Kết quả sao rồi?” Đôi mắt màu xanh híp lại, sau đó không đợi giám đốc Lưu trả lời mà đã nở nụ cười đầy mê hoặc với Lãnh Thanh Thu.
“Snow, anh rất tin tưởng vào năng lực của em. Nhất định là em thắng, đúng không?”
Lời này vừa nói ra, những người khác chỉ biết câm lặng. Đây không phải là đại thiếu gia đang ủng hộ cho Lãnh Thanh Thu hay sao?
Khóe môi giám đốc Lưu rung giần giật, muốn nói chuyện nhưng lại bị Dương Phỉ Phỉ dùng ánh mắt cảnh cáo, cuối cùng cũng không nói gì. Không phải hắn ta không dám, mà là nếu như Dương Phỉ Phỉ giở chiêu “vò đã mẻ thì dễ nứt” khai ra chuyện của hai người, danh dự của hắn ta sẽ bị ném trôi sông, hơn nữa còn sẽ bị công ty sa thải.
“Sao vậy?” Jaymond nhìn thấy không ai nói lời nào, nhíu mi “Chẳng lẽ còn chưa có kết quả sao?”
“Đương nhiên là có rồi” Dương Phỉ Phỉ nói. Cô ta nhìn thấy một màn này, trong lòng cực kỳ không thoải mái, thậm chí còn đố kỵ. Nhìn thấy mình chuẩn bị có cơ hội xoay người thì lại đột nhiên xuất hiện một tên ngoại quốc như vậy. Hắn ta còn đối đãi với Lãnh Thanh Thu như thế, khiến trong lòng Dương Phỉ Phỉ xuất hiện một dự cảm không tốt.
“Cô là ai?” Jaymond nhìn người phụ nữ trước mặt, diện mạo cũng hơi đẹp nhưng khí chất dữ tợn trên người lại phá hủy vẻ đẹp đó đi.
“Tôi là Dương Phỉ Phỉ, người vừa giành được vai diễn thứ ba kia” Dương Phỉ Phỉ ngẩng đầu, mang theo vài phần kiêu ngạo.
Lời nói của Dương Phỉ Phỉ khiến người khác mỉm cười chờ xem chuyện vui, nhưng giám đốc Lưu lại thầm bực bội trong lòng, bản thân hắn ta không nên lưu luyến sắc đẹp mà tự hủy hoại chính mình.
“Thứ ba?” Jaymond nhíu mày. Ông già không phải đã chọn vợ chồng Hạ Tư Lạc rồi sao? Nếu cô gái này là người thứ ba, vậy không phải là Snow không trúng cử sao?
“Snow?” Hắn nhìn về phía Lãnh Thanh Thu, không tin cô sẽ bại dưới tay Dương Phỉ Phỉ.
“Tôi muốn thi lại lần nữa” Lãnh Thanh Thu chỉ nói một câu.
“Tại sao?” Dương Phỉ Phỉ không hờn giận, kêu gào: “Toàn bộ giám khảo đều đã bỏ phiếu, tại sao phải thi lại?”
“Kết quả không công bằng” Lãnh Thanh Thu cũng không sợ đắc tội người khác.
Những giám khảo khác cũng nhíu mày. Nếu bây giờ là trước khi đại thiếu gia đến, bọn họ nhất định sẽ phản bác. Thế nhưng tình huống hiện tại rõ ràng là đại thiếu gia đang hướng về phía Lãnh Thanh Thu, bọn họ cũng không thể mở miệng. Hơn nữa, Lãnh Thanh Thu này quả thật không tệ.
“Chuyện gì đang diễn ra đây?” Đôi mắt xanh nhìn về phía giám đốc Lưu.
Giám đốc Lưu chỉ có thể gật đầu nói:
“Được rồi, nếu cô Lãnh đã cảm thấy kết quả không công bằng, vậy thì thi lại một lần nữa đi” Tuy lời nói là thế nhưng trong lòng hắn ta lại cười khổ. Thi lại lần này, nếu xuất hiện kết quả hoàn toàn khác biệt thì chỉ sợ bọn họ không thoát tội được.
“Giám đốc Lưu, kết quả vừa rồi đã rất công bằng” Dương Phỉ Phỉ nhảy dựng lên, căm giận nhìn Jaymond và Lãnh Thanh Thu “Ngược lại là quan hệ của đại thiếu gia cùng cô Lãnh rất không đơn giản, ai sẽ xác định kết quả mới sẽ công bằng đây?”
Lời nói của Dương Phỉ Phỉ cũng khiến những người khác xì xào bàn tán.
Thắng Thua Được Đoán TrướcThử vai, lần thứ hai.
Những diễn viên không trúng cử lúc trước đều hoa hoa lệ lệ trở thành giám khảo. Một đám giám khảo có dung mạo xuất sắc cùng những giám khảo ban đầu vây quanh anh chàng tóc vàng mắt xanh.
Hạ Tư Lạc cùng Tô Khinh Lăng vẫn ngồi một bên. Tô Khinh Lăng cảm thấy Jaymond giống như một tên hoàng đế được chúng phi tần hầu hạ bên cạnh.
Nhóm giám khảo hùng mạnh đứng ngoài, chính giữa là Dương Phỉ Phỉ cùng Lãnh Thanh Thu.
Bề ngoài của Dương Phỉ Phỉ đầy vẻ kiêu ngạo, nhưng Tô Khinh Lăng lại cảm thấy cô ta phần nhiều là không cam lòng và lo lắng.
Từ đầu tới cuối, Lãnh Thanh Thu không chút hoảng hốt, vẫn duy trì sự bình thản.
Hai người đứng nơi đó, Dương Phỉ Phỉ dùng ánh mắt như phóng phi tiêu về phía Lãnh Thanh Thu, hận không thể ᴆục cho đối phương vài lỗ thủng. Mà Lãnh Thanh Thu chỉ dùng ánh mắt đầy khinh thường nhìn Dương Phỉ Phỉ.
Jaymond nhìn hai người, không biết biểu hiện của Dương Phỉ Phỉ kia như thế nào.
“Có thể bắt đầu rồi, ai diễn trước đây?”
“Tôi…”
“Chờ một chút” Tô Khinh Lăng đột nhiên chen vào một câu, cắt đứt lời nói của Dương Phỉ Phỉ.
“Cô Tô còn có đề nghị gì sao?” Jaymond cười, nhìn Tô Khinh Lăng, vẫn không gọi là cô Hạ. Nguyên nhân bởi vì Tô Khinh Lăng nhìn ra cũng không giống người đã kết hôn, hắn ta cũng không muốn gọi một cô gái trẻ như vậy với danh xưng của một bà cô già.
“Chỉ có một đề nghị, hai người họ có thể diễn cùng nhau hay không? Đưa ra một kịch bản, hai người họ đóng vai hai nhân vật khác nhau” Tô Khinh Lăng cảm thấy làm như vậy sẽ kích thích hơn.
“Rất hay!” Lúc này nói chuyện chính là đạo diễn, chỉ thấy hắn ta vừa nghe lời Tô Khinh Lăng nói thì hai mắt lập tức sáng lên “Kịch bản quảng cáo lần này là một cốt chuyện xưa, đây đúng thật là điều kiện cần có cho nội dung chính”
Các giám khảo khác cũng gật gật đầu.
“Một khi đã như vậy, hai cô cùng diễn đi” Jaymond cũng gật gật đầu.
“Vậy họ phải diễn như thế nào đây?” Giám đốc Lưu hỏi, những người khác cũng tò mò không kém.
Jaymond nhìn về phía Tô Khinh Lăng, nếu cô đã là người đề nghị thì cũng sẽ có cách đưa ra nội dung.
Tô Khinh Lăng nhếch môi cười đầy mê hoặc, khiến cho những người đàn ông xung quanh cũng nhịn không được mà ngây ngốc.
Ánh mắt Hạ Tư Lạc biến lạnh nhìn từng người một.
Những người đó nhanh chóng thu lại ánh mắt. Hạ Tư Lạc mặc dù tuấn mỹ, nhưng hơi thở thật sự quá lạnh, khiến cho người ta nghi ngờ mùa hè không cần mở máy lạnh cũng sẽ không thấy nóng.
Chỉ có một người không lập tức thu hồi ánh mắt, chính là Jaymond. Người phương Tây từ trước đến nay đều nhiệt tình hào phóng, đối mặt với một Tô Khinh Lăng mê người như vậy, hắn ta đương nhiên cũng sẽ không keo kiệt lời khen ngợi.
“Cô Tô, cô thật mê người”
Từ trước đến nay Tô Khinh Lăng đều đã quen với lời khen ngợi, gật đầu như một điều đương nhiên.
“Cám ơn, anh cũng rất anh tuấn”
Jaymond mỉm cười.
Khuôn mặt tuấn tú của Hạ Tư Lạc càng lạnh hơn vài phần, toàn thân đều tản ra sự khó chịu, cực kỳ khó chịu.
Dường như cảm thấy hơi thở khó chịu của chồng, khóe miệng Tô Khinh Lăng lại càng nhếch cao hơn. Ôi, chồng yêu ghen tị rồi! Cô đưa tay nắm lấy bàn tay to của Hạ Tư Lạc, ngón tay còn tại vẽ vài vòng vào lòng bàn tay hắn. $
Gương mặt lạnh của Hạ Tư Lạc quả nhiên được thu lại. $
Tô Khinh Lăng đắc ý.
Những người khác nghe thấy lời thổi phồng Tô Khinh Lăng của Jaymond thì lòng đầy ghen tị. Người phương Tây quả nhiên rất yêu thích sắc đẹp, hắn ta rõ ràng có thái độ yêu thích Lãnh Thanh Thu, bây giờ nhìn thấy dung mạo của Tô Khinh Lăng thì lại không nhịn được mà chú ý.
Ngay cả Lãnh Thanh Thu cũng phải nhíu mày. Không phải cô ta muốn độc chiếm hắn ta, cô ta biết rõ hắn đối xử với mình rất tốt, nhưng cô ta lại thấy khó chịu khi Tô Khinh Lăng lại lọt vào mắt xanh của Jaymond, giống như cô ta luôn bại trong tay Tô Khinh Lăng.
“Thật ra nội dung cũng không cần phải phức tạp, nếu buổi thử vai lần này là vì quảng cáo nước hoa, vậy cứ lấy nội dung quảng cáo làm đề thi đi. Không phải cần hai nữ diễn viên sao? Cứ để cô Dương cùng cô Lãnh mỗi người một vai là được…”
“Đúng đó, cứ làm như vậy đi” Jaymond gật gật đầu, nhìn về phía Lãnh Thanh Thu cùng Dương Phỉ Phỉ “Hai người tự lựa chọn vai diễn đi”
“Tôi chọn vai chính” Dương Phỉ Phỉ nói trước.
Mọi người đều nhìn Lãnh Thanh Thu.
“Tôi thì sao cũng được” Lãnh Thanh Thu cũng gật đầu.
“Vậy được rồi, bắt đầu đi”
Kế tiếp, Dương Phỉ Phỉ cùng Lãnh Thanh Thu đều nhanh chóng tiến vào trạng thái của vai diễn.
Jaymond không thể không chấp nhận rằng kỹ thuật diễn xuất của Dương Phỉ Phỉ rất tốt, cũng khó trách Lãnh Thanh Thu thua dưới tay cô ta ở lần trước. Thế nhưng hắn không biết lúc nãy hai người diễn như thế nào, nhưng lần này Lãnh Thanh Thu diễn tương đối khá. Hai người có thể nói là “kẻ tám lạng, người nửa cân”, nhưng sau khi kết thúc thì giữa hai người đã tạo ra một khoảng cách tương đối.
“Bây giờ mọi người chấm điểm đi” Jaymond nói.
Đám đông giám khảo cùng giám khảo chuyên nghiệp cũng bắt đầu bỏ phiếu, một số thì bỏ cho Dương Phỉ Phỉ, một số thì bầu cho Lãnh Thanh Thu.
Nhìn thấy mọi người bỏ phiếu, Dương Phỉ Phỉ rất lo lắng, đôi bàn tay mềm mại bất giác nắm chặt lại.
“Bây giờ đã bầu xong, Dương Phỉ Phỉ 12 phiếu, mà Lãnh Thanh Thu là 23 phiếu”