Bảo Vệ Ông Xã Đẹp Trai - Chương 11

Tác giả: Luyến Nguyệt Nhi

Nữ Diễn Viên Phụ Thần Bí Hiện Thân
Dương Phỉ Phỉ trốn chui trốn nhũi.
Cô ta đeo kính đen, mang theo túi xách hiệu LV đi vào trung tâm thương mại. Rất nhiều mặt hàng tinh xảo đập vào mắt nhưng không có chút tâm tư muốn mua. Sự không cam tâm trong lòng khiến cô ta vừa tức giận lại vừa mệt mỏi.
Đáng giận! Đáng giận! Tại sao có thể như vậy? Phóng viên không những không hạ thấp hình ảnh của Tô Khinh Lăng, mà còn khiến cho cô ta bị công ty đại diện ném qua một bên. Tức ૮ɦếƭ cô ta! Số mệnh của tiện nhân kia cũng quá tốt rồi!
Phịch một tiếng, cô ta lại ᴆụng vào một cô gái ngay góc rẽ.
“Đi đứng kiểu gì vậy? Không có mắt à?” Trong lòng đang phẫn hận, cô ta giận cá chém thớt, hét lên với cô gái kia.
Đối phương cũng là một cô gái đeo kính mát. Nghe thấy tiếng mắng của Dương Phỉ Phỉ, cô gái này chỉ liếc mắt nhìn cô ta một cái qua chiếc kính đen, sau đó ngạo mạn nói ra một câu:
“Thì ra là cô!”
Dương Phỉ Phỉ ngẩn ra, đối phương biết cô ta sao? Hơn nữa thanh âm của cô gái kia cũng không lớn không nhỏ khiến cho cô ta nhớ rằng mình đang ở nơi đông người. Cô ta lo lắng nhìn bốn phía một chút, quả nhiên có không ít người quay đầu lại nhìn bọn họ. Sắc mặt cứng đờ, cô ta nở một nụ cười cứng ngắc với mọi người, sau đó quay đầu lại nói chuyện với cô gái kia.
“Cô là ai?”
“Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là… tôi sẽ thay thế cô đánh thắng Tô Khinh Lăng” Lời nói của cô gái này lại khiến cho Dương Phỉ Phỉ kinh ngạc.
“Ý của cô là gì?” Cô ta bất mãn nhếch môi.
“Không phải cô đã rớt đài rồi sao?” Cô gái kia liếc xéo cô ta một cái, tư thế cao ngạo kia khiến cho Dương Phỉ Phỉ rất không thoải mái.
“Rồi sao? Cũng chỉ là tạm thời thôi, tôi sẽ đứng lên một lần nữa… rất nhanh thôi” Cô ta trừng mắt.
“Vậy sao?” Thanh âm của cô gái kia có chút lạnh như băng “Vậy thì tới lúc cô lại xuất hiện trước công chúng thì tôi cũng đã thay thế vị trí của cô rồi. Hơn nữa, tôi còn đã đánh bại Tô Khinh Lăng, giành được sự chú ý của Hạ Tư Lạc…”
“Cuối cùng thì cô là ai?” Tuy Dương Phỉ Phỉ rất bất mãn, nhưng cô ta cảm thấy cô gái trước mặt này nhất định sẽ gây ra được sóng gió.
Cô gái kia tháo kính mát xuống, lộ ra một khuôn mặt diễm lệ.
“Nhớ kỹ tôi, rất nhanh cô sẽ nhìn thấy tôi đứng trước công chúng”
Dứt lời, cô gái kia lại đeo kính đen lên, sau đó gật gật đầu chào Dương Phỉ Phỉ, rời đi.
Dương Phỉ Phỉ nhìn bóng lưng của cô ta, sau đó cũng xoay người.
Mặc kệ cô gái này là ai, dù sao cô ta cũng sẽ trở lại giới giải trí một lần nữa. Cô ta nhất định sẽ khiến cho ả biết, địa vị của cô ta ai cũng không thể lật đổ được…
Trường quay bộ phim xuyên thời không cổ điển “Thú vương phu quân”, nhân viên công tác bận rộn chạy tới chạy lui khắp nơi.
Tô Khinh Lăng ôm lấy cánh tay của Hạ Tư Lạc xuất hiện, hôm nay hai người mặc một bộ quần áo cặp đôi.
Tô Khinh Lăng mặc chiếc váy dài hở tay màu đen, một đôi giày cao gót tám phân trắng, mái tóc dài đen óng được buộc phía sau buông thả qua vai.
Hạ Tư Lạc thì một bộ Tây phục màu đen, chiếc quần tây màu đen càng tô thêm dáng người hoàn mỹ cao ngất của hắn. Hai người, thu hút không ít ánh mắt.
Hai vợ chồng vừa đến phim trường liền nhận được tiếng ca ngợi không ngớt.
Tô Khinh Lăng nhếch cằm, vẫn là một bộ dáng hung hăng càn quấy, không chút quan tâm tới sự hâm mộ hoặc là đố kỵ của người khác. Dù thế nào đi nữa thì hai vợ chồng họ vẫn là tiêu điểm, cô cứ thoải mái hưởng thụ cảm giác này đã.
“Trần đạo diễn, nữ diễn viên phụ kia tới chưa vậy?” Tô Khinh Lăng mở miệng liền hỏi tới cô nữ phụ thần bí kia. Cô thật muốn nhìn xem đó là ai mà lại thần bí như vậy.
“Tới liền đó!” Trần đạo diễn gật gật đầu nói. Vừa nói xong, một cô gái đeo kính đen đã xuất hiện cùng một cô gái có vẻ ngoài tháo vát.
“Trần đạo diễn” Cô gái có vẻ như là người đại diện mỉm cười với Trần đạo diễn “Chúng tôi đến trễ”
“Không có, rất đúng giờ. Tất cả mọi người cũng vừa đến thôi” Trần đạo diễn cười cười.
Cô ta quay sang nói với cô gái đeo kính đen: “Thanh Thu, chào hỏi mọi người đi”
Cô gái được nhắc đến tháo kính đen xuống, lộ ra một khuôn mặt xinh đẹp càng khiến cho người khác không ngờ được.
“Xin chào mọi người, tôi là Lãnh Thanh Thu, xin mọi người chiếu cố nhiều” Giới thiệu ngắn gọn, cũng không có thái độ thân thiện, một bộ dạng lạnh nhạt khiến cho mọi người đưa mắt nhìn nhau.
Với một người mới mới vào nghề không có bất kỳ kinh nghiệm nào, tư thế đó có chút cao ngạo. Hơn nữa, dường như chính cô ta cũng rất khó sống chung, nhưng với bộ dáng xinh đẹp, trong trẻo, lạnh lùng đó lại lưu lại ấn tượng cho mọi người.
“Xin chào, hoan nghênh cô tham gia tổ phim của chúng tôi” Trần đạo diễn thay mặt mọi người nói lời chào, sau đó giới thiệu từng người “Hai vị này là nam nữ chính Hạ Tư Lạc cùng Tô Khinh Lăng, bọn họ là diễn viên…”
Những người bị điểm danh đều gật gật đầu với Lãnh Thanh Thu. Thế nhưng Tô Khinh Lăng lại chỉ nhìn cô ta. Cô thật không biết Lãnh Thanh Thu này thật sự lạnh nhạt hay chỉ là giả vờ, bởi vì trực giác nói cho cô biết Lãnh Thanh Thu nhất định có mục đích nào đó. Thôi cũng mặc kệ, Lãnh Thanh Thu này thật ra cũng thu hút sự chú ý của cô…
Lãnh Thanh Thu sẽ khiến cho cô mở mang kiến thức.
“Được rồi, bây giờ tất cả mọi người đều đã nhận biết nhau, vậy thì chúng ta thực hiện nghi thức khởi động máy thôi” Trần đạo diễn nói với mọi người.
“Đợi một chút, đạo diễn” Lãnh Thanh Thu đột nhiên lên tiếng.
“Thanh Thu, có chuyện gì sao?” Trần đạo diễn nhìn Lãnh Thanh Thu.
“Tôi thấy kịch bản có chút vấn đề, muốn hỏi đạo diễn một chút”
“Có vấn đề gì?” Trần đạo diễn vừa nghe đến kịch bản thì thái độ của hắn ta cũng nghiêm túc hơn.
“Tôi đã đọc kịch bản, nữ phụ Ngưng Nguyệt cùng nam chính vốn dĩ là một đôi, nhưng do nữ chính cho nên mới phải tách ra. Trong lòng nữ phụ vẫn có phẫn hận, nhưng thái độ biểu hiện ra ngoài trong kịch bản tôi cảm thấy vẫn chưa đủ để diễn tả hết nội tâm nhân vật. Tôi nghĩ chúng ta nên thêm một chút…”
Những người khác nghe vậy liền ngẩn ra. Cô ta muốn thêm đất diễn sao?
“Cái này…” Trần đạo diễn nhíu mi. Đối với khả năng diễn xuất của Lãnh Thanh Thu hắn cũng chưa rõ. Hơn nữa với một người mới vào nghề mà nói, phần đất diễn của cô ấy xem như cũng không tệ rồi.
“Trần đạo diễn, nếu Thanh Thu cũng vì bộ phim mà suy nghĩ thì chúng ta cũng nên đồng ý thôi” Tô Khinh Lăng bất ngờ mở miệng. Cô không quan tâm chuyện Lãnh Thanh Thu muốn thêm phần diễn của nữ phụ. Muốn ςướק đất diễn sao? Có thêm đất diễn thì cô ta cũng không sánh bằng chính cô.
“Nếu Khinh Lăng đã nói như vậy thì ok thôi” Trần đạo diễn gật gật đầu.
Lãnh Thanh Thu liếc nhìn cô một cái. Xem ra Tô Khinh Lăng rất có phân lượng với Trần đạo diễn.
Diễn Mà Cũng Trừ Độc
Khai máy “Thú vương phu quân”.
Tập 1:
Phong Noãn Noãn (nữ chính) không hiểu sao lại xuyên không về một thế giới cổ đại không có trong lịch sử. Khi nàng mở mắt ra liền nhìn thấy một đôi nam nữ đang triền miên hôn nhau.
“Oa, đồi phong bại tục!” Tô Khinh Lăng trong vai Phong Noãn Noãn nhìn hai người đang hôn nhau, thốt ra câu cảm thán. Thực tế trong lòng cô cũng hiểu, đôi nam nữ đang hôn môi nhau kia lại đang cách nhau bởi một tấm kính thủy tinh.
Thủy tinh, đúng vậy, chồng của cô đương nhiên không thể để cho người khác chạm vào, cho dù là diễn cũng không được.
“Ngươi là ai?” Đôi nam nữ đang hôn nhau nhìn thấy Phong Noãn Noãn mặc một bộ quần áo kỳ lạ đột nhiên xuất hiện. Kinh ngạc qua đi, Hạ Lạc Sâm (nam chính) kéo Ngưng Nguyệt (nữ phụ) vào иgự¢ để bảo vệ.
“Ta là ai? Đương nhiên ta là ta nha!” Phong Noãn Noãn cười nói với hai người họ, sau đó ánh mắt đảo liên xung quanh, biểu cảm thật kỳ quái “Bản thân ta cũng muốn hỏi một chút, đây là nơi quỷ quái nào vậy?”
“Ngươi vào đây bằng cách nào?” Hạ Lạc Sâm đánh giá Phong Noãn Noãn bằng đôi mắt sắc bén.
“Xuyên vào” Phong Noãn Noãn nhún vai, cười nói.
Hạ Lạc Sâm hoài nghi, trong khi Thu Ngưng Nguyệt lại nhìn nàng một cách tò mò.
“Này, các ngươi đừng có dùng loại ánh mắt này mà nhìn chằm chằm ta chứ!” Phong Noãn Noãn tiến tới một bước, sau đó thuận tay cầm ly trà trên bàn lên uống. Bộ dạng tự tại này khiến cho hai người phải nhíu mày.
“Tốt nhất là ngươi nên thành thật khai báo, nếu không…” Hạ Lạc Sâm uy Hi*p.
“Nếu không thì sao?” Nhìn tên nam nhân tuấn mỹ này, Phong Noãn Noãn ngược lại nổi lên lòng dạ muốn trêu đùa. Nàng đột nhiên tiến đến gần hắn, chớp chớp mắt, nói: “Ngươi có thể ăn ta sao?”
“Ngươi…” Hạ Lạc Sâm bị một mùi hương thanh nhã đột nhiên xuất hiện mê hoặc.
“Lạc Lâm…” Thu Ngưng Nguyệt bên cạnh bất an lôi kéo hắn.
Hạ Lạc Lâm lấy lại tinh thần, đôi mắt thâm thúy nhìn nàng, sau đó quát:
“Người đâu?”
“Cắt!”
Hạ Tư Lạc cất giọng điệu cứng rắn lên, đồng thời Trần đạo diễn cũng hô lớn.
Ba người đang diễn đều ngừng lại, nháy mắt vị trí ba người liền thay đổi. Tô Khinh Lăng lắc thân mình, lật đổ địa vị của Lãnh Thanh Thu. Cô đưa tay ôm lấy cánh tay của Hạ Tư Lạc, bàn tay mềm mại sờ sờ иgự¢ hắn. Chỗ này vừa rồi bị Lãnh Thanh Thu chạm qua, cô cần phải trừ độc.
Đôi mắt lạnh lẽo của Lãnh Thanh Thu nhìn thấy động tác của Tô Khinh Lăng, trong lòng không thoải mái, nhưng gương mặt lạnh nhạt lại không tỏ ra chút gì.
“Đạo diễn, thế nào?” Người đại diện của Lãnh Thanh Thu nhanh chóng hỏi han.
Trần đạo diễn nhíu mày, sau đó nhìn ba người nói:
“Khinh Lăng cùng Thanh Thu đều là là lần đầu tiên quay phim, biểu hiện của hai người cũng không tệ. Khinh Lăng diễn biểu cảm của Phong Noãn Noãn rất đúng, biểu tình trêu đùa Hạ Lạc Sâm cũng rất quyến rũ động lòng người” Ngay cả bọn họ ngồi bên ngoài cũng bị vẻ mặt của cô lúc nãy mê hoặc.
“Lúc Thanh Thu nhìn thấy Lạc Sâm giật mình, trong lòng cũng rất không an ổn. Tuy nhiên biểu hiện cần phải sâu sắc thêm một chút, phải có cảm giác điềm đạm đáng yêu khiến người ta thương tiếc…” Nữ phụ Thu Ngưng Nguyệt lúc đầu có tính cách nhu nhược của một cô gái Giang Nam.
Được Trần đạo diễn khen ngợi, Tô Khinh Lăng chỉ nhíu mày, biểu cảm giống như không cần lời khen đó, hoặc nói đây là đương nhiên.
Thế nhưng các diễn viên khác đều nhìn cô với ánh mắt tán thưởng. Không hổ là Tô Khinh Lăng, lần đầu tiên diễn lại có biểu hiện không tầm thường như vậy.
Lãnh Thanh Thu vốn không nghĩ rằng diễn xuất của mình kém so với Tô Khinh Lăng, cho nên cô ta cũng khá bất mãn đối với lời nhận xét của Trần đạo diễn. Thế nhưng cô ta lại càng không dám lộ ra ý nghĩ rằng hắn ta bất công, chỉ mấp máy môi:
“Cám ơn đạo diễn, tôi nhất định sẽ cố gắng”
“Ừ, tốt lắm. Tôi tin rằng cô sẽ diễn tốt hơn” Trần đạo diễn gật gật đầu, rất tán thưởng thái độ của Lãnh Thanh Thu.
“Được rồi, tất cả mọi người nghỉ ngơi một chút đi. Sau khi ăn cơm trưa thì lại tiếp tục” Dù sao cũng mới khởi máy, cũng không cần gấp rút quay làm gì.
“Được” Mọi người gật đầu, đều tự giải tán.
“Lạc, chúng ta nghỉ một chút đi” Tô Khinh Lăng gật gật đầu với Lãnh Thanh Thu, sau đó ôm lấy cánh tay của Hạ Tư Lạc đi qua một bên. Bên kia, hai người trợ lý đã chuẩn bị hết mọi thứ.
Hạ Tư Lạc sau khi ngồi xuống, Tô Khinh Lăng liền ngồi vào bên cạnh, sau đó tựa đầu vào bả vai của hắn.
“Chồng, em khát nước”
Hạ Tư Lạc vừa nghe, liền gật gật đầu với trợ lý của mình.
Trợ lý vội vàng lấy hai chai nước chanh đã ướp lạnh ra.
Hạ Tư Lạc cầm lấy, bỏ ống hút vào, tự mình hầu hạ Tô Khinh Lăng.
Tô Khinh Lăng giống như nữ vương hưởng thụ sự hầu hạ của hắn, vô cảm nhìn các nữ diễn viên xung quanh đều nhìn mình với ánh mắt hâm mộ.
Lãnh Thanh Thu đương nhiên cũng không bỏ qua một màn này. Cô ta cúi đầu, che giấu sự đố kỵ bên trong đôi mắt.
“Thanh Thu, em có muốn uống nước không?” Một nữ diễn viên khác chủ động chào hỏi Lãnh Thanh Thu.
Lãnh Thanh Thu ngẩng đầu, nhìn thấy nữ diễn viên kia đưa cho mình một chai nước khoáng liền gật gật đầu, nói:
“Cám ơn”
“Không cần khách sáo” Nữ diễn viên kia cười cười, sau đó ngồi xuống bên cạnh.
“Khinh Lăng thật may mắn, có được một người chồng đẹp trai lại tài giỏi như vậy hầu hạ, trông thật giống nữ vương. Tại sao đều là phái nữ mà chúng ta lại không có phúc khí như vậy nhỉ?” Người so với người, thật sự rất đáng giận.
Lãnh Thanh Thu không đáp, nhưng bàn tay cầm chai nước lại siết chặt. Đúng vậy, Tô Khinh Lăng kia thật may mắn, nhưng cũng không phải là quá may mắn. Hạ Tư Lạc là đại minh tinh nổi tiếng mà ả lại có thể để cho hắn cúi mình hầu hạ. Nếu đổi lại là cô ta, chắc chắn sẽ không xem Hạ Tư Lạc như kẻ hầu như vậy.
Thế nhưng cô ta lại không biết, hình thức sống chung như vậy chính là quá quen thuộc đối với cuộc sống của Tô Khinh Lăng và Hạ Tư Lạc. Tính cách Hạ Tư Lạc lạnh nhạt như băng, muốn hắn lời ngon tiếng ngọt nhất định là rất ít cơ hội. Thế nhưng hành động đã không còn giống như lúc trước, hắn có thể dùng hành động của mình để biểu hiện sự săn sóc, yêu thương…
Lãnh Thanh Thu im lặng uống chai nước khoáng vô vị, nhìn Tô Khinh Lăng lại càng thấy chói mắt. Lần đầu tiên cô ta nhìn thấy Hạ Tư Lạc trên tivi đã đem lòng yêu thích vai diễn của hắn. Sau khi thấy báo chí khen ngợi liền càng ngày càng thích hắn. Hắn không giống với những nam diễn viên khác, tuy có khuôn mặt tuấn mỹ nhưng cô ta tin rằng nội tâm của hắn cũng có giá trị như vẻ bề ngoài vậy. Dần dần, cô ta thật sự mê luyến hắn. Cho nên vì hắn mà cô ta quyết định đặt chân vào giới giải trí. Không chỉ vì muốn tiếp cận hắn, cô ta còn muốn lật đổ địa vị của Tô Khinh Lăng, trở thành vợ của hắn, một người vợ chân chính của hắn…
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc