Bảo Vệ Ông Xã Đẹp Trai - Chương 08

Tác giả: Luyến Nguyệt Nhi

Tô Gia Bao Che Khuyết Điểm
“Thiếu Lăng, con đã đi đâu vậy?”
“Con chỉ ᴆụng phải một người thôi” Hạ Thiếu Lăng vừa đáp vừa đưa cặp sách cho người giúp việc, sau đó hào hứng chạy về phía máy điện tử.
“Đụng phải ai?” Tô Khinh Lăng có chút tò mò. Là ai cả gan ᴆụng phải con trai cô mà còn khiến nó về nhà muộn?
“Em còn cần phải hỏi sao? Thiếu Lăng nhà chúng ta nhất định bị nữ sinh ái mộ ngăn lại rồi” Tô Mặc Thần cười hì hì trêu ghẹo.
Tô Khinh Lăng liếc anh hai mình một cái, tức giận nói:
“Em biết là con trai em rất được ái mộ, nhưng em vẫn chưa muốn có con dâu sớm như vậy đâu”
“Tiểu Lăng…”
Vợ chồng Tô Diệu Đức cau mày gầm nhẹ, con gái nói chuyện cũng quá đáng rồi, cháu ngoại ngoan của ông bà vẫn còn là một đứa nhỏ.
Tô Khinh Lăng nhún vai, ở cổ đại thì chỉ vài năm nữa thôi thì con trai cô đã có thể lập phi rồi.
“Nhưng mà con trai, con đã gặp ai vậy?”
“Dương Phỉ Phỉ” Đối với lời mẹ mình vừa nói, Hạ Thiếu Lăng tuyệt không để ý, dù sao lão mẹ của nó cũng chẳng kiêng kỵ chuyện gì.
“Dương Phỉ Phỉ?” Cả nhà đưa mắt nhìn nhau, đáp án này thật là rất bất ngờ.
“Cô ta đến tìm con để làm gì?” Tô Khinh Lăng cau mày, cô cực kỳ không thích kẻ nào khác đến quấy rầy con trai mình, nhất là cái loại hồ ly tinh đuôi vểnh cong này.
“Cô ta bảo con gọi cô ta là mẹ” Hạ Thiếu Lăng cũng không chỉnh sửa từ ngữ, nói thẳng.
“Cái gì?” Mọi người lại cả kinh, không nghĩ tới Dương Phỉ Phỉ lại thẳng thắn như vậy.
“Ả đàn bà kia lại có thể làm loại chuyện này? Da mặt thật là dày!” Tô Mặc Thần là người đầu tiên nói. Cô ta cũng quá ngu xuẩn rồi, cô ta sẽ không nghĩ rằng Thiếu Lăng chỉ là một đứa nhỏ không hiểu chuyện đó chứ?
Tô Mặc Phong cũng nhíu mày, không cần đoán thì cháu ngoại hắn chắc chắn cũng đã ‘giáo dục’ cô ta rồi.
“Chồng, năng lực gây họa của anh cũng không hề giảm nha” Tô Khinh Lăng vỗ vỗ bả vai Hạ Tư Lạc, nhưng lại không có ý trách cứ. Chồng mình được người ta yêu thích, chứng minh ánh mắt nhìn người của cô quá tốt.
Hạ Tư Lạc không nói lời nào, khuôn mặt tuấn tú lại lạnh hơn, đôi mắt thâm thúy nhìn về phía con trai nói:
“Con nói cho cô ta biết, cô ta nằm mơ đi!”
“Con có nói” Hạ Thiếu Lăng buông tay cầm điện tử xuống, xoay người nhìn mọi người “Con còn nói cho cô ta biết rằng cha không có hứng thú thay đổi vợ, mà con cũng trùng hợp không muốn đổi một người mẹ. Cho dù bây giờ chịu rất nhiều tủi nhục, quả thật là ђàภђ ђạ trẻ em…” có một người mẹ yêu nghiệt, cuộc sống cũng rất chua xót.
“Sao? Phải không? Hành hạ trẻ em? Chịu đủ tủi nhục?”
Nghe được lời của con, gương mặt xinh đẹp của Tô Khinh Lăng hiện lên biểu tình kỳ quái. Cánh tay cô cũng buông tay chồng mình ra, xoa xoa hai bàn tay như chuẩn bị lâm trận.
“Mẹ, con nói sai rồi, phải là một đứa trẻ hạnh phúc, hắc hắc, hắc hắc…” Nhìn thấy diễn cảm đó của lão mẹ, Hạ Thiếu Lăng rụt rụt cổ. Thảm, sao nó lại dám nói mẹ mình như vậy? ૮ɦếƭ chắc rồi!
“Được rồi, mẹ con hai đứa đừng náo loạn nữa” Tô Diệu Đức vẫn cau mày, đối với Dương Phỉ Phỉ kia lại càng thêm khó chịu.
“Mặc Phong, ngày mai con đến công ty đăng biển thông cáo, sau này tập đoàn Tô thị không bao giờ mời Dương Phỉ Phỉ làm người phát ngôn nữa”
“Dạ!” Tô Mặc Phong gật gật đầu. Cho nên mới nói Dương Phỉ Phỉ kia ngu xuẩn chính là không nói sai, lại dám có ý nghĩ không an phận đặt lên người chồng của em gái hắn.
“Mặc Thần, con không phải là người mẫu sao? Hẳn là cũng có một chút địa vị trong giới giải trí chứ? Sau này liền từ chối hợp tác với Dương Phỉ Phỉ đi” Tô Diệu Đức quay đầu nói với con trai thứ hai của mình.
“Dạ, lời nói của cha chính là thánh chỉ” Tô Mặc Thần làm một tư thế tuân mệnh chọc cười.
“Bên cạnh đó cha cũng sẽ nói chuyện với lão Trần, sau này sẽ không để cho Dương Phỉ Phỉ kia hợp tác với Tư Lạc nữa” Lão Trần trong miệng Tô Diệu Đức chính là chủ tịch công ty giải trí SJ.
“Cha, thật ra cha cũng không cần phải làm hết như vậy” Đối với mệnh lệnh cách ly Dương Phỉ Phỉ kia, Tô Mặc Thần chỉ cảm thấy rất ngạc nhiên “Cha nghĩ rằng một Dương Phỉ Phỉ nho nhỏ có thể đấu lại Tiểu Lăng nhà chúng ta sao?”
Tô Diệu Đức sửng sốt. Nói cũng phải, ông thiếu chút nữa bị tin tức Dương Phỉ Phỉ đến quấy nhiễu cháu ngoại làm cho hồ đồ rồi.
“Leng keng…”
Đúng lúc này, điện thoại bên cạnh đột nhiên phát ra tiếng chuông chói tai.
Mọi người nhìn nhau, sau đó Tô Mặc Phong đến bắt máy.
“Xin chào, tìm Tiểu Lăng sao? Vậy xin chờ” Tô Mặc Phong giơ giơ lên gọi Tô Khinh Lăng “Tiểu Lăng, của em”
“Tìm em?” Tô Khinh Lăng đi đến bắt điện thoại “Trần đạo diễn à, có chuyện gì không?… Đổi diễn viên phụ? Không sao cả, diễn viên phụ là ai cũng được, vợ chồng tôi không có ý kiến” Thật ra cô lại mong đó là Dương Phỉ Phỉ, nếu như thế cô hoàn toàn có thể mượn vai diễn của mình hành hung cô ta. “Được, anh quyết định là được rồi. Cứ như vậy đi, gặp lại sau”
“Đổi vai nữ phụ sao? Là ai vậy?” Cùng nhau lăn lộn trong giới giải trí hỗn độn, Tô Mặc Thần cảm thấy hứng thú liền hỏi han.
“Một nữ diễn viên mới vào nghề, Trần đạo diễn nói là muốn cho cô ấy diễn vai phụ để làm quen với công việc, sau đó sẽ từ từ phát triển hơn” Tô Khinh Lăng nói.
“Người mới? Em gái à, em cũng là người mới đó!” Bất quá là một người mới khác thường.
Tô Khinh Lăng nhún vai, cô còn tính là người mới sao? Đương nhiên, nhưng tuyệt đối không thể đánh đồng với những người mới bình thường khác.
“Em gái, bộ phim của em khi nào thì mở máy?” Tô Mặc Phong cũng hỏi, nghe nói em gái quyết định tham gia vào một bộ tiểu thuyết xuyên không đang thịnh hành. Một người chưa từng để ý lắm đến giới giải trí, Tô Mặc Phong cũng lên tiếng hỏi, có lẽ là thông qua bộ phim này hắn có thể nhìn thấy tình hình lúc em gái mình mới vừa xuyên không ngày trước.
“Thứ hai này sẽ họp mặt tổ máy, thứ ba mới bắt đầu quay” Tô Khinh Lăng đáp.
“Nhanh vậy sao? Thế sao không thấy vợ chồng hai đứa tập lời thoại?” Tô Mặc Thần tò mò hỏi han.
“Lời thoại?” Tô Khinh Lăng liếc anh hai mình một cái “Còn cần phải học thuộc sao? Tùy tiện liếc một cái không được sao?” Cô là ai nha? Cô chính là thiên tài chỉ cần nhìn lướt qua liền có thể nhớ được. #$
Tô Mặc Thần không nói gì.
“Em gái à, em thật lợi hại!”
“Dĩ nhiên” Tô Khinh Lăng hếch cằm, bộ dạng kiêu ngạo đầy vô sỉ.
“Mẹ, ngày mốt con sẽ nhập học ở trường mới” Hạ Thiếu Lăng cũng nói chen vào.
“Cha mẹ sẽ cùng đi với con” Tô Khinh Lăng đáp.
“Không cần” Hạ Thiếu Lăng cự tuyệt không chút nghĩ ngợi. Nếu cha mẹ đưa nó đến trường, nó có thể tưởng tượng ra viễn cảnh tương lai nhất định sẽ không được thái bình. Vốn là nhảy lớp, hơn nữa còn được một đôi minh tinh chói lòa như cha mẹ đưa đến trường, hậu quả so với khủng long sống lại còn kinh khủng hơn.
“Nhất định phải đi” Tô Khinh Lăng gật đầu, sau đó liếc con trai “Sao con lại không đáng yêu như vậy chứ? Lại có thể ςướק đoạt tình cảm của cha mẹ dành cho con!”
Hạ Thiếu Lăng câm lặng. Được rồi, đi thì đi thôi, nó sợ mẹ nó, rất sợ mẹ nó.
Bạn Nhiều Năm Của Tô Khinh Lăng
Hai ngày sau, ánh nắng tươi sáng.
Học viện tư nhân Đỉnh Phong của thành phố T chào đón một học sinh nhỏ tuổi nhất, mà thân phận của vị học sinh này lại càng làm cho người ta cảm thấy hứng thú: Con trai bảo bối của nam diễn viên nổi tiếng Hạ Tư Lạc.
“Cha mẹ, hai người về đi, con tự vào là được rồi”
Tới cổng trường Đỉnh Phong, Hạ Thiếu Lăng cố gắng giãy dụa lần cuối cùng. Nó thật sự không muốn ngày đầu tiên đến trường lại trở thành nhân vật gây mưa tạo gió như vậy, tuy rằng nó không cần biểu hiện ra ngoài cũng có thể gây mưa tạo gió rồi.
“Sao?” Tô Khinh Lăng đề cao thanh âm, sau đó nhìn nó.
“Được rồi, được rồi, coi như con chưa nói gì” Hạ Thiếu Lăng cúi thấp đầu đi về phía trước.
Tô Khinh Lăng nhếch hai hàng chân mày, sau đó khoác tay Hạ Tư Lạc, mỉm cười.
“Anh yêu, chúng ta đi thôi” Hạ Tư Lạc gật gật đầu, sau đó bảo tài xế đỗ xe trong bãi chờ họ.
Phòng hiệu trưởng của học viện Đỉnh Phong.
“Bác già thối” Phu nhân đại minh tinh nổi tiếng lại ngang ngược đá văng cánh cửa lớn.
Cha con Hạ Tư Lạc bị cô làm cho sửng sốt.
“Mẹ…”
Sau khi phản ứng, Hạ Thiếu Lăng thật muốn té xỉu. Nó biết rõ không nên để mẹ nó đến trường, bây giờ ngay cả hiệu trưởng mẹ nó cũng không tha, nó không muốn gây mưa tạo gió cũng không được rồi.%^
KenhTruyen24h.Com
Tô Khinh Lăng liếc xéo nó một cái, sau đó một bên khoác tay chồng, một bên nắm tay con trai đi vào trong.
“Con bé này, con vẫn tùy hứng như vậy”
Ngồi sau bàn, hiệu trưởng lắc lắc đầu nhìn Tô Khinh Lăng, nhưng trong lời nói lại hoàn toàn không có ý trách cứ. Ngược lại còn mang theo yêu chiều, cảm giác giống như một người cha yêu thương cưng chiều con gái. Điều này càng khiến cha con Hạ Tư Lạc ngây ngốc.
Đây rốt cuộc là chuyện gì vậy? Chẳng lẽ hiệu trưởng quen biết với mẹ sao?
“Hai người chính là Tư Lạc và Thiếu Lăng sao?” Dường như nhìn thấy nghi vấn trong lòng hai cha con, hiệu trưởng gật gật đầu chào bọn họ. Sau đó vung tay nói: “Ngồi đi!”
Thế nhưng lời nói của ông ta đã có chút chậm, Tô Khinh Lăng rất không khách sáo kéo con trai cùng chồng ngồi xuống ghế sa lon. Hiệu trưởng lại lắc đầu cười cười.
“Con bé này, con không thể khách sáo với bác một chút sao?”
“Khách sáo?” Tô Khinh Lăng cười, nói tiếp: “Bác còn cần con khách sáo sao?”
Hiệu trưởng ngẩn ra, ông ta thật đúng là không thể tưởng tượng được một Tô Khinh Lăng khách sáo sẽ như thế nào. Vì thế chỉ lắc lắc đầu, nói:
“Quên đi, coi như bác chưa nói gì”
“Bác già, con trai con muốn đến đây học, bác phải làm cái Ⱡồ₦g cho nó bám vào đó” Tô Khinh Lăng đẩy con trai đến trước mặt hiệu trưởng.
“Đương nhiên” Hiệu trưởng gật đầu “Con của Khinh Lăng cũng chính là cháu của bác”
“Cũng không sai” Tô Khinh Lăng thật không biết là mình bị lợi dụng. Thực tế cô với lão hiệu trưởng này có quan hệ rất phức tạp, giống như anh em kết nghĩa, nhưng cũng giống như hai cha con. Tóm lại, cũng tương đôi thân thiết.
“Mẹ, mẹ quen biết với hiệu trưởng sao?” Hạ Thiếu Lăng rốt cuộc cũng không nhịn được, hỏi ra thắc mắc trong lòng.
“Con không thấy là đã hỏi một điều rất vô nghĩa sao?” Tô Khinh Lăng liếc mắt nhìn con trai, biểu hiện kia của cô đương nhiên là với người quen mới có. Người lạ đáng giá cô phải ‘thân thiết’ như vậy sao?
Hạ Thiếu Lăng trợn mắt, câu trả lời của mẹ có cũng như không.
Hiệu trưởng nhìn Hạ Thiếu Lăng, lại quay sang nhìn Hạ Tư Lạc. Quả nhiên không hổ là con trai cùng chồng của con bé kia, vô cùng không giống người thường.
“Con bé này, con không giới thiệu một chút sao?”
“Không phải con đã giới thiệu rồi sao?” Hóa ra cuộc nói chuyện vừa rồi chỉ là nói nhảm à? Lời nói tuy không chút khách khí nhưng Tô Khinh Lăng vẫn giới thiệu hai bên một lần nữa. Cô kéo tay Hạ Thiếu Lăng, nói:
“Thiên tài nhỏ đẹp trai bức người này là con trai bảo bối của con”
“Cháu là Hạ Thiếu Lăng, chào thầy hiệu trưởng ạ!” Hạ Thiếu Lăng lễ phép cúi đầu, không ngờ thầy hiệu trưởng lại có thể quen biết với lão mẹ yêu nghiệt của nó.
“Hoan nghênh thiên tài nhí nhập học ở trường chúng ta” Hiệu trưởng mỉm cười với Hạ Thiếu Lăng.
“Thiên tài lớn tuấn mỹ phi phàm lại lạnh lùng này chính là chồng của con – Hạ Tư Lạc” Tô Khinh Lăng xoay người ôm lấy cánh tay của Hạ Tư Lạc, nói với hiệu trưởng. Biểu tình trên mặt cô chính là vô cùng kiêu ngạo.
“Xin chào hiệu trưởng” Hạ Tư Lạc gật đầu với hiệu trưởng, biểu cảm vẫn là thản nhiên.
Hiệu trưởng cũng gật gật đầu đáp lại. Hạ Tư Lạc, ông ta đương nhiên biết. Minh tinh màn ảnh rất được săn đón hiện nay, đồng thời cũng là người khiến cho ông ta phải nhìn bằng một con mắt khác. Cũng không phải vì hắn không giống những minh tinh vung scandal khắp nơi, cũng không phải vì hắn là chồng của Tô Khinh Lăng. Đơn giản chỉ là ông ta có thể nhìn thấy sự kiên định cùng không khuất phục trong ánh mắt của người này.
“Ông ấy, hai người cũng đã nhìn thấy, là hiệu trưởng của trường học Đỉnh Phong” Tô Khinh Lăng chỉ vào hiệu trưởng, nói: “Thế nhưng em cũng chỉ mới quen biết ông ấy từ năm ngoái, sau đó rất bất hạnh phát hiện ra ông ta chính là một lão hồ ly…” Mà trùng hợp, ông ta lại rất hợp khẩu vị với cô. Kết quả, hai người trở thành bạn bè lâu năm.
“Con bé này cũng giống như con gái của bác. Bác cũng có con trai, nếu con bé này không có Tư Lạc thì thể nào bác cũng phải khiến nó trở thành con dâu của mình…” Hiệu trưởng nửa thật nửa đùa nói.
Hạ Tư Lạc không nói lời nào, trong lòng lại lặng lẽ nghĩ: Không ai có thể ςướק đi bà xã của tôi!
Hạ Thiếu Lăng lại càng thẳng thắng nhếch môi. Nếu mẹ mà làm vợ của nó, mỗi ngày nó đều phải lau nước mắt rên rĩ hối hận.
“Được rồi, bổn cô nương đã là hoa có chủ, hơn nữa hoa cũng đã kết trái. Bác đó, kiếp sau nhớ đặt cọc trước cho con trai của mình đi nhé!”
Hiệu trưởng không khỏi cảm thấy buồn cười, chỉ biết lắc lắc đầu.
“Bác định ném con trai con vào đâu vậy?” Kéo chủ đề chính về, Tô Khinh Lăng đương nhiên vẫn rất quan tâm đến con đường học vấn của con trai.
Hiệu trưởng ngẫm nghĩ một chút, sau đó nói:
“Từ lúc trường hoạt động đến giờ cũng chưa có một học sinh trung học nào lại nhỏ tuổi như vậy. Thế nhưng nếu là Thiếu Lăng thì đương nhiên sẽ phải khác”
“Đương nhiên, con trai của con chính là thiên tài. Nếu như các trường khác biết được chỉ số IQ của nó còn không phải là tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán à?” Tô Khinh Lăng nhếch cằm đầy hãnh diện. Không hổ là con trai của cô, chỉ số IQ đến tận hai trăm, thật sự là siêu cấp thông minh.
Hiệu trưởng gật gật đầu, đáp lại lời của cô:
“Cho nên bác sẽ sắp xếp cho Thiếu Lăng vào lớp sáu ban A” Đây chính là ban học tốt nhất ở trường.
“Vậy cũng được!”
“Ừ, bác đưa mọi người đến lớp” Hiệu trưởng vòng ra khỏi bàn làm việc.
“Đi thôi”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc