Bảo Bối Thiên Tài Anh Nhớ Em! - Chương 06

Tác giả: Gió lạnh

Sáng hôm sau , nó tỉnh dậy . Và điều đầu tiên mà nó cảm nhận được đó là có ai đó đang ôm nó quá chặt và một sức nặng dồn lên cơ thể nó quá lớn . Không thể cự mình , không thể thoát ra , nó trợn tròn mắt khi thấy một cảnh tượng hết sức đau lòng : hắn đang ôm nó , chân gác lên thân thể tội nghiệp của nó và khuôn mặt hắn thì kề sát mặt nó . Sát đến nỗi mà nó cảm nhận được từng hơi thở của hắn phả vào da và dường như nó chỉ cần quay khuôn mình lại thì bờ môi của hắn sẽ chạm vào da nó . Nó nằm im , không động đậy hay phản kháng . Nó không hiểu tại sao trái tim nó không muốn đánh thức hắn dậy một chút nào . Cứ như là nó đang tận hưởng những hạnh phúc nhỏ nhoi trong tình yêu vậy . Chợt . Bàn tay hắn riết chặt vòng tay ôm nó hơn . Hai cơ thể gần như là gần gũi hơn mức bình thường . Nó thật sự cảm nhận được hơi thở nóng hổi của hắn phả vào từng tấc da thịt của mình . Rất gần . Không chỉ như vậy . Nó còn cảm nhận được bờ môi ấm nóng của ai đó chà vào má mình . Nó đơ người , cảm giác như vậy lúc đầu đối với nó là một sự khó chịu nhưng có lẽ bây giờ chỉ đọng lại trong đó là một sự thú vị ngọt ngào . - Cảm giác rất thoải mái ! - một giọng nói nhẹ truyền vào tai nó .
Bất giác đỏ mặt , nó quay sang nhìn hắn . Đôi môi hắn đang an lạc trên má bất ngờ trượt dài trên làm da mịn như lụa và chạm đến đôi môi màu hoa anh đào . Nụ hôn nhẹ nhàng nhưng làm nó đỏ mặt tía tai
- Á - tiếng hét kinh hoàng của hắn vang lên .
Nó sau khi thoát khỏi nhà tù sống đó liền lao vun vút vào nhà tắm mà dội nước lên mặt mình . Vừa bước xuống tới cửa phòng ăn , cái tên sét đánh không chết đó đã lù lù ngồi thưởng thức bữa sáng với một phong cách rất chi là phong cách . Quần jean , áo sơ mi đen và bên cạnh là một chiếc mũ lưỡi trai màu đen nốt . Nó ngồi đối diện hắn , tiện tay rót cốc sữa và uống :
- Anh định ra ngoài hả ?
- Uk
- Anh cướp nhà bank sao ?
- ????? - hắn trố mắt nhìn nó
- Diện từ đầu đến cuối toàn là đen như anh không cướp nhà bank thì cũng tiệm vàng . Nếu anh cướp mà bị công an bắt thì dám miệng lại đừng khai ra tôi . Tôi không muốn vào tù cùng anh đâu . Ngược lại , nếu thành công thì 6 - 4 . Àh không . Phải là 7 - 3 . Được chứ . - nó trêu chọc hắn .
Hắn chỉ hừ lạnh một tiếng rồi lấy chiếc mũ đội vào đầu và quay đi
- BYE BYE . Đi đường cẩn thận xe tông , chó cắn , ôm cột mốc hun đường ....... Khôn lại tốn công tôi tổ chức lễ tang - nó chào ck yêu mà cứ như là nguyền rủa hắn vậy . Hắn dừng chân quay lại đặt một ngón tay lên môi mình rồi hướng ngón tay đó về phía nó . Nó giật mình đỏ mặt rồi nhanh chóng cúi xuống tiếp tục xơi bữa sáng . Hắn nở nụ cười nửa miệng rồi cũng nhanh chóng lên đường . Sau khi đánh chén xong bữa sáng , nó tung tăng lượn lờ như cá cảnh trong vườn .
- Đẹp . Cỏ mượt . Có hồ bơi . Có hàng phong . Có hoa anh đào , có vài cây không tên . À . Cái cây xấu xí xù xì này ta sẽ đặt tên là Lâm Hàn Thiến . Ha . Ha . - nó vừa đi vừa lẩm bẩm rồi cười một mình như điên loạn . Và rồi . Nó như phát hiện ra một điều gì đó . Hai mắt nó sáng lên như đèn pha ôtô , chân thì vận hết công suất phóng nhanh như tên bắn lại đó . Và gì đây . Một cây táo chỉ cao cỡ 3 -> 4,5 mét , lá nhiều vô kể , xòe ra thành tán , cái gốc cây siêu bự và có rất nhìu cành . Đứng dưới gốc cây nhìn lên là rất rất nhiều những quả táo màu đỏ tươi . Đối với nó - một con heo ham ăn tạp uống thì Không - có - gì - hạnh - phúc : -
Ôi ! Nhiều trái cây quá . - nó nói rồi vận nội công leo thoăn thoắt lên những cành cây . Hiện trạng nó đang ngồi trên cây vắt vẻo đung đưa đôi chân trắng nõn nà mà thưởng thức những quả táo hảo hạng do chính bàn tay xinh đẹp của nó hái nên
- Ngon thật đấy ! !
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc