Bảo Bối Thiên Tài Anh Nhớ Em! - Chương 03

Tác giả: Gió lạnh

Sáng hơn sau , cô hầu lên gọi nó - Tiểu thư mời người xuống dùng bữa .
Nó uể oải bước xuống giường , make up lại khuôn mặt , Mang balo xuống phòng ăn . Nó chán nản ăn bữa sáng một cách xuề xoài rồi vác balo đi học . Trên con đường đi , nó luôn nghĩ đến việc mà Papa yêu dấu của nó mà lòng thêm nặng trĩu . Bước vào lớp , 4 con bạn nói thân của nó đã lao đến hỏi
- Chuyện gì mà mặt mày ủ rũ vậy - con nhỏ Lam hỏi chuyện . Nó chả buồn đáp mà chỉ hạt đầu lại về phía bàn . Hôm nay là thứ 7 nên có viết của cô chủ nhiệm đầu giờ . Con giáo bước vào lớp với vẻ mặt hớn hở như được kim cương
- Chào các em ! Hôm nay cô có tin vui cho lớp đây .
Bọn dưới lớp nháo nhào cả lên
- Tuần sau nghỉ học cả tuần hả cô ? -một học sinh lên tiếng đầy háo hức .
Cô giáo lườm một phát và nụ cười vẫn hiển diện trên môi
- Lớp ta đón một học sinh mới . Con đảm bản rằng các bạn gái lớp ta sẽ rất thích . Em vào đi .
Hắn bước vào , vẫn một kiểu như vậy , vẫn một Lâm Hàn Thiên đi đến đâu là gái chết đến đó và khi con người này bước vào lớp học này đã làm không biết bao nhiêu trái tim vỡ mà trừ nó . Bọn con gái hám trai reo lên nào là đẹp trai quá Đẹp trai chết mất .... Và tất nhiên mấy con bạn mới của nó cũng Zậy . Con Mi ngồi trên nó quay xuống
- Đẹp trai quá mi ơi . Tau sẽ chết mất nếu chàng ngồi chỗ tau .
Nó đang nằm úp mặt xuống bàn , căn bản là giờ nó đang buồn về chuyện hồi tối nên cũng chả thèm . Thấy học sinh hơi quá khích cô giáo nhẹ nhàng gõ thước nhắc nhở . Cô quay sang hắn cười tươi sau khi đã dẹp yên xong quân phản loạn
- Em giới thiệu về bản thân mình đi
Hắn giới thiệu mà mắt vẫn nhìn phía nó . Về phía cô vợ thân yêu đang nào chẹp bẹp giữa bàn . Hắn lúc này thật menly làm sao
- Lâm Hàn Thiên .
Sau đó là một tràng pháo tay rầm rầm . ĐOÀNG . Một tiếng sét đánh ngang tai nó LÂM HÀN THIÊN não nó suy và như phát hiện ra điều gì đó nó vội bật dậy và hết lên trong vô thức
- Lâm Hàn Thiên .
Cả lớp + cô giáo nhìn nó đầy ngạc nhiên . Nó nhìn hắn hắn cũng nhìn nó . Nó thấy trong băng mắt hắn có một cái gì hơi lạ. Ánh mắt đó như muốn cười nhạo ( thôi bà chị , phải gọi là yêu mến )
- Em có chuyện gì.sao ??? - cô giáo nhìn nó cùng nhiều con mắt khác
- dạ. không có gì ạ . em chỉ thấy tên bạn đẹp quá thôi - nó vơ đại láy một lý do
- mình biết lâu rồi- hăn nhếch mép
Nó ngậm đắng ngồi xuống mà không quên dương ánh mắt thù hận nhìn hắn
Mấy đứa con gái mạnh dạn mời hắn về chỗ của mình .
- Em sẽ ngồi ở đó .
Cả lớp nhìn nó , nó bất động . Ôi ! Cái cuộc đời của nó ! Hắn về chỗ ngồi , cười một nụ cười thật tươi với nó . Hết giờ nó quay sang hắn mà buông một câu hỏi .
- Là cậu đúng không ???
- Cái gì - hắn giả vờ để chọc tức nó dù hiểu nó đang muốn hỏi
- Thôi đi ! Mi tưởng qua mắt ta dễ hả . Dùng diễn nữa . Ta dám chắc là mi
- Quả thật là không thể đấu nổi - hắn nói rồi ghé rất vào tai nó thì thầm
,- Quả thật là không thể dấu nổi - hắn nói với nó rồi ghé sát vào tai nó thì thầm
- vợ yêu ! Ck đẹp trai của vk này .
Nó sởn da gà . Quay lại nhìn thấy hàng nghìn con mắt nhìn mình như muốn thiêu rụi nó . " ta sẽ dậy cho mi một bài học " - ngồi học nó thầm nghĩ trong khi hắn cứ nhìn chằm chằm nó . Buổi học kết thúc , nó phóng như tên bắn không đợi hắn , hổn hển ngồi lên xe buýt :
- Ta xem mi làm sao biết được nhà ta . Cho mi lạc đường rồi cho bắt cóc bán đi cũng được . Ta mà ra tay thì đến mafia cũng đầu hàng ! - nó nói đủ để mình nghe và cười . Một nụ cười đầy sảng khoái . Đang vừa quốc bộ vừa nghe nhạc . Nhìn bộ dạng rất ư là lạc quan yêu đời . Bỗng đâu ra tiếng động cơ xe ôtô vang truyền , theo phản xạ tự nhiên , nó quay lại nhíu này nhìn . Lúc chiếc xe lướt qua mặt mình , nó trợn tròn mắt khi nhìn thấy người con trai trong xe
- Khốn nạn . Mình sao ngu quá vậy nè Mất công mình chạy thục mạng . Tên đáng chết . Tại sao bây giờ mình không có một quả bom hay một quả lựu đạn rồi vứt cho hắn nổ tung luôn chứ . Mà không . Phải nói thật lòng mình là hắn đẹp trai , nếu hắn chết thì coi như là thế giới đã mất đi một Mĩ nam . Phái nữ sẽ đâu khổ chết mất . Như vậy mình chẳng khác nào là kiếp sau của Hít le . No . No . No. Nhưng ai bản hắn là ck của mình chứ . Mình sẽ không giết hắn nhưng mình sẽ hành hạ hắn đến nỗi hắn phải tự mình rút lui . Coi như đó sự khoan hồng của mình dành cho hắn . Và như vậy thì mình cũng sẽ không làm Mĩ nam chết - nó vừa đi vừa rủa và tiện chân đá hồn đá bên đường . Bỗng , sau lưng nó truyền đến những âm thanh nhức tai
- GÂU GÂU GÂU GÂU GÂU GÂU GÂU - tiếng sủa dữ dội của chứ chó bé bự béc giê đầy giận dữ . Nó quay lại , mặt tái xanh
- Má ơi . Chó - rồi co giò chạy thục mạng
Cuộc thi chạy ma ra tông giữa người và chó diễn ra gay cấn
- HAIZ ...... Cuối cùng cũng thoát được . Làm mình hết hồn . Mình mà không có học tập kinh nghiệm thì bây giờ đã bị xé xác rồi
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc