Đàn Nhi đang ngồi chơi game trong điện thoại. Còn Nhất Phong thì đã ngủ
Chơi game xong thì cô nhìn lên cái đồng hồ đang treo trên tường và nói "Chưa gì hết mà đã 5h rồi sao"
Đàn Nhi đứng lên lấy túi xách đeo vào rồi thì liền đi ra ngoài. Đứng trước cửa phòng là A Phúc và A Hào đang canh giữ phòng, cô bước ra nói với họ "Nếu Nhất Phong mà có tỉnh dậy hỏi tôi đâu thì hai người nói với anh ấy là tôi có việc bận cần phải ra ngoài, sẵn tiện tôi sẽ về nhà luôn, nên có lẽ tới sáng mai tôi mới vào thăm anh ấy được"
A Phúc và A Hào cuối đầu xuống cùng nhau đồng thanh trả lời "Vâng, thưa phu nhân"
Tại một quán nước. Đàn Nhi đang đi tìm số bàn mà Đường Thẫm Vy đã nhắn tin nói cho cô biết.
Đàn Nhi đã thấy số 04 rồi đó là số mà Thẫm Vy nói với cô. Đàn Nhi ngồi vào "Chào cô Đường Thẫm Vy. Không biết cô còn nhớ tôi không"
Thẫm Vy đang ngồi uống nước thì thấy cô tới, Thẫm Vy bỏ ly nước xuống rồi nói "Cô là ai?"
Môi Đàn Nhi hơi cong lên "Cô thật sự không nhớ tôi sao"
"Tôi không nhớ cô"
Có một phục vụ đi tới hỏi "Tiều thư, xin hỏi cô muốn uống gì?"
Đàn Nhi ngước mặt lên nhìn cô phục vụ và trả lời "Lấy cho tôi một ly nước cam"
"Vâng" Nói xong phục vụ liền đi vào trong để chuẩn bị nước cho cô
Đàn Nhi xoay mặt qua nhìn Thẫm Vy "Được. Nếu cô đã không nhớ tôi thì tôi sẽ nói cho cô biết tôi là ai"
Đàn Nhi thở dài nói tiếp "Cô có còn nhớ 2 năm trước trong lần đi cắm trại với lớp cô đã xô một cô gái xuống vực thẫm. Khi đi tập bơi ở trường cô từng nhận đầu cô gái đó xuống nước. Cô chuyên đi ςướק bạn trai của cô ấy nhưng lại không bao giờ thành công. Cô có còn nhớ không"
Thẫm Vy hơi hoản hốt vì lời nói của cô, nhưng chưa bao lâu thì Thẫm Vy liền bật cười "À thì ra cô chính là cái con ngu ngốc, Trương Đàn Nhi bị gia đình bỏ rơi à. Xem ra dung mạo cũng thay đổi nhiều đấy. Mà hôm nay tôi không rãnh để chơi với cô, tôi có hẹn rồi"
Phục vụ đã mang ly nước ra. Đàn Nhi cầm lấy ly nước rồi uống, uống xong cô nói "Đường Thẫm Vy, tôi chính là người cô muốn hẹn đây. Tôi là vợ của Nhất Phong"
Thẫm Vy vẻ mặt gian xảo nói, nghe Đàn Nhi nói như vậy thì Thẫm Vy cũng chẳng còn ra vẻ lịch sự nữa mà nói chuyện một cách thô tục "Hức, đúng là tiện nhân. Mày hết dụ dỗ Gia Thành rồi, bây giờ còn muốn dụ dỗ cả Nhất Phong của tao sao. Đúng là không biết xấu hổ, loại người như mày hình như cứ thích bám vào những thằng đàn ông giàu có đúng không"
Đàn Nhi nhìn thẳng vào mặt của Thẫm Vy "Không biết ai tiện nhân hơn ai. ςướק chồng người khác mà còn la làng, không biết xấu hổ mà còn nói người khác"
Thẫm Vy tức giận "Mày nói ai tiện nhân không biết xấu hổ hả. Cái thứ đàn bà cứ thích dựa dẫm vào đàn ông nhưng họ không yêu mày thì mày không xứng đáng để nói chuyện với tao đâu. Huống hồ Gia Thành cũng bỏ rơi mày suốt 2 năm trời có lẽ do anh ấy chán mày đấy. Còn Nhất Phong anh ấy chỉ yêu mình tao thôi. Mày sẽ không bao giờ có được tình yêu của Nhất Phong đâu nên tao khuyên mày hãy sớm ly hôn đi, vì tao mới chính là thiếu phu nhân của nhà họ Hà"
"Nếu vậy thì để xem tôi với cô ai mới xứng đáng để có được tình yêu của Nhất Phong" Nói xong Đàn Nhi đi ra ngoài để một mình Thẫm Vy vẫn còn ngồi ngây người ở đó
Trên xe về nhà Đàn Nhi không ngừng suy nghĩ "Thì ra Thẫm Vy cô ta yêu Nhất Phong. Tuy mình không yêu anh ấy nhưng để xem ai sẽ có đươc Nhất Phong. Đường Thẫm Vy hay là mình?. Thẫm Vy tôi sẽ khiến cho cô sống không được ૮ɦếƭ cũng khong xong. Nhà họ Trương ba, mẹ, chị gái, hức tôi cũng sẽ không để yên cho các người đâu. Các người khiến cho tôi khổ sở thì tôi cũng có thể khiến cho các người khổ sở như tôi lúc trước. Hà Nhất Phong em sẽ thử yêu anh để anh giúp em trả thù bọn họ"