Sự thật , rằng anh yêu emMôi Nhất Phong hơi cong lên "Em nghĩ anh sẽ không biết gì về chuyện của em bị gia đình từ em à"
Đàn Nhi tức giận "Tôi hỏi anh đấy, tại sao anh lại biết tôi bị họ từ bỏ"
"Ở trong nhà Trương Gia có Xuân An. Cô ta chính là người giúp việc do anh gài vào để theo dõi" Anh vừa nói vừa xoa nắn đôi tay mềm mại của cô
"Vì sao anh phải làm vậy?" Giọng Đàn Nhi rất nhỏ nhưng đủ để anh nghe được
"Vì anh muốn biết thông tin về họ. Anh muốn biết nhiều về em hơn. Anh đã gài cô ta vào làm việc trong nhà của em cũng hơn 4 tuần rồi"
Đàn Nhi cười chế giễu, cười vì sự ngu ngốc của mình "Nếu vậy rõ ràng anh đã biết tôi không phải là Đàn Nhi thật sự vậy tại sao anh lại cưới tôi làm gì?"
Nhất Phong thở dài "Hazz.... Tuy anh cho Xuân An vào làm việc trong gia đình em trước 1 tuần anh cưới em. Nhưng chỉ do thời gian quá gấp nên cô ta vẫn không tìm ra được thông tin gì, vì cô ta vẫn còn quá xa lạ với người trong nhà của em nên họ mới không chịu nói hết chuyện của nhà họ Trương cho Xuân An biết". Nói đến đây thì anh lại không nói tiếp nữa
Nhưng anh lại nhìn thấy anh mắt mong chờ của cô đang muốn anh nói tiếp thì anh cũng phải chiều theo cô mà nói tiếp thôi "Nhưng lại ngay ngày cưới của chúng ta thì Xuân An mới tìm được chuyện em không phải là Trương Đàn Nhi thật sự "
Đàn Nhi ngồi thẳng lưng dậy "Vậy tại sao anh vẫn giữ tôi ở lại bên cạnh anh. Mà không bắt tôi ly hôn?"
Anh nhìn cô với vẻ ôn nhu và dịu dàng hơn với lúc nãy "Tuy lúc đầu anh biết được em không phải là Đàn Nhi thật sự nên anh rất hận em, hận em vì đã thay thế Đàn Nhi thật sự, mà anh từng chơi rất thân với cô ấy"
Đàn Nhi nắm lấy tay anh "Anh có thể kể cho tôi nghe chuyện của anh và cô ấy khi còn nhỏ không"
Anh cũng nắm lấy tay cô "Lúc đó Đàn Nhi cô ấy chỉ mới có 5 tuổi còn anh thì 10 tuổi. Do anh đang đi chơi trên đường cùng với mẹ anh thì gặp cô ấy đang bị lạc ba mẹ. Anh và mẹ anh tìm lại ba mẹ giúp cô ấy, rồi cô ấy nói với anh là. Nếu anh tìm được ba mẹ giúp cô thì cô ấy sẽ làm vợ anh. Do anh vẫn còn rất nhỏ nên anh không hiểu nhiều chuyện trên đời này cho lắm, nên anh đã đồng ý với cô ấy"
"Vậy là bây giờ anh đã yêu cô ấy sao?" Đàn Nhi ngơ ngác hỏi anh
Ánh mắt anh lúc này nhìn rất trìu mến, tạo nên một vẻ ôn nhu mà Đàn Nhi chưa từng thấy ở anh. "Lúc trước anh cứ nghĩ là vậy nhưng bây giờ thì anh đã hiểu ra tất cả. Anh hiểu rằng lý do anh hận em chỉ vì em đã bước vào cuộc đời của anh, ngay đêm tân hôn của chúng ta. Anh hận vì em đã khiến cho anh không thể giữ được lời hứa với cô ấy. Anh hận em đã khiến anh phải hận chính bản thân của anh vì không thể giữ lời hứa mà anh sẽ cưới cô ấy....." Anh thở dài "Và sự thật là...."
"Sự thật là như thế nào?" -Đàn Nhi-
Anh ôm lấy cô rồi nói "Sự thật, rằng anh yêu em"