Chương 14: Trốn cha mẹ \'xxx\' (hai)Đỉnh đầu của Thư Đồng chỉ chạm đến bả vai của Đường Hân, vì chiều cao không đồng nhất nên ¢ôи тнịт của Đường Hân không thể đưa vào mép.
Thư Đồng không hiểu bật cười, đây là tư thế gì vậy, nhìn anh làm thế nào.
Ai ngờ, hông của cô được hai bàn tay to nâng lên, một bên đầu gối vẫn còn treo chiếc ҨЦầЛ ŁóŤ ren giống như lá cờ trắng nhỏ tung bay.
Cơ thể của cô bất ngờ được nâng lên, Thư Đồng lờ mờ: "Anh làm gì vậy?"
Đường Hân nhếch môi: "Còn hỏi làm gì, đương nhiên là ‘làm’ em."
Thư Đồng vì giữ thăng bằng mà hai tay ôm lấy cổ anh, hai chân quấn quanh eo của anh, cả người treo lên người anh.
Vốn tư thế này khiến hai chân mở rộng, tiểu huyệt giữa hai chân đối diện Đường Hân lại chảy ra тιин ∂ị¢н, lông tơ ẩm ướt thành một mảnh.
Bọt trắng vương lại, cám dỗ người ta muốn phạm tội.
Đường Hân cực kỳ thích tiểu huyệt mềm ʍúŧ chặt của cô, chàng trai trẻ ăn chay lần đầu tiên khai mặn nên có sự ham muốn tình dục khủng khi*p, ¢ôи тнịт ¢ươиg ¢ứиg đã lâu, hận không thể thời thời khắc khắc mà làm cô.
Giống như đêm đầu tiên, anh chôn vùi giữa hai đùi của cô, tận tình kích thích làm đến 4 giờ sáng mới dừng lại.
Lúc này, một tay anh giữ hông của cô, một tay nâng đầu ¢ôи тнịт, quy đầu mở ra hoa môi, chen lách đi vào khe thịt, giống như nút lọ tạo thành con đường khít khao xâm nhập từng chút một vào bên trong.
Vừa trải qua một hồi âи áι nên tiểu huyệt của Thư Đồng ướt sũng, bên trong dính hỗn hợp dịch, chủ yếu là тιин ∂ị¢н của anh.
Tiểu huyệt của cô cực kỳ nhạy cảm, ¢ôи тнịт chọc vào chỗ sâu nhất, cảm giác giống như căng trướng, ê ẩm và sưng phồng tràn khắp cơ thể, theo bản năng kẹp chặt dị vật cắm vào.
Đối với Đường Hân mà nói, tiểu huyệt của cô giống như cái miệng nhỏ ấm nóng, Lเế๓ láק toàn bộ ¢ôи тнịт ¢ươиg ¢ứиg của anh.
Trên người Thư Đồng là một chiếc áo len, phía dưới thì Tʀầռ tʀʊồռɢ, sau lưng bị Đường Hân ấn vào cửa lạnh lẽo.
Nhìn từ dưới lên, có thể thấy rõ hình dạng đáng sợ của ¢ôи тнịт cắm vào giữa hai chân mảnh khảnh không thể khép lại, тιин ∂ị¢н bị bắn vào lúc trước chảy bị làm chảy ra một ít.
Đường Hân cảm thấy đáng tiếc, đợi một lát bắn vào trong cô, lại lấp đầy huyệt của cô.
Cốc cốc cốc, Thư Đồng đang dựa vào cửa thì truyền đến tiếng gõ cửa, chấn động sống lưng của cô.
"Con gái, con vẫn còn ngủ à?" Ba Thư hỏi qua cửa.
Tim Thư Đồng đập như nổi trống, sợ bị ba ba phát hiện, nhìn Đường Hân liếc mắt ra hiệu, yêu cầu anh dừng lại trước.
Đường Hân nhướn mày, động eo, ¢ôи тнịт lại trêu đùa, nói khẽ trong miệng: "Chờ anh làm xong em hẳn trả lời."
Anh lại mong sao Thư Đồng bị cha mẹ bắt gặp được, gạo nấu thành cơm rồi cô mang thai, đến lúc đó cả đời này Thư Đồng đã bị anh bắt được rồi.
Ngăn cách bởi cánh cửa dày, ba Thư không hề biết, con gái mình đang ℓàм тìин, bị một người chưa thành niên không kiêng nể gì đùa bỡn cơ thể.
Ba Thư thấy con gái không trả lời, vặn vẹo tay cầm cửa, tràn đầy lo lắng hỏi: "Con gái không có việc gì chứ?"
Trong huyệt Thư Đồng ʍúŧ lấy ¢ôи тнịт, thừa nhận từng cái va chạm, khoái cảm vô cùng, cố gắng trấn tĩnh giọng nói: "Ba, con mới ngủ dậy, mặc quần áo xong sẽ ra ngoài."
Ba Thư cũng cảm thấy mình hấp tấp, ông không thể tùy tiện xông vào phòng của con gái mình thế này bèn ngượng ngùng cười: "Không sao, ba không phiền con, chút nữa nhớ ra ăn cơm tối."
Thư Đồng đáp lại, trái tim thấp thỏm hạ xuống, cúi đầu nhìn hạ thể hai người ɠเασ ɦợρ, hoa môi bị làm đến mở ra, tiểu huyệt dường như đã căng lớn đến cực hạn, ướt nhẹp khuấy động ¢ôи тнịт thô dài.
Cô nhỏ giọng oán giận: "Năm phút đã qua lâu rồi, sao anh còn chưa bắn ra?”
Đường Hân nghiêng người dựa sát vào cô, môi trái tim dán lên miệng anh đào nhỏ: "Em kẹp chặt một chút, anh bắn ra."
"Đừng bắn vào bên trong." Thư Đồng oán trách một tiếng, dùng lực kẹp chặt huyệt nhục, muốn bức anh ra.
Đường Hân đột nhiên đâm vào chỗ sâu nhất, môi vùi vào tóc của cô, thở hổn hển, cơ thể áp vào cô như thể muốn tan vào nhau.
Thư Đồng cảm thấy từng dòng chất lỏng nóng bỏng, bắn vào chỗ sâu nhất, nóng đến mức muốn làm bỏng chân cô.
Sau khi bắn xong, ¢ôи тнịт mềm xuống nhưng vẫn cố ý kích thích vài cái, không muốn lãng phí chút тιин ∂ị¢н.
Nhưng lượng тιин ∂ị¢н anh xuất ra quá nhiều, khi rút ra từ trong huyệt của cô, không ít тιин ∂ị¢н trắng ᴆục chảy ra.
Đường Hân cắm ngón tay vào cửa huyệt, thở dài: "Lại chảy ra nhiều như vậy, nếu không nằm trên giường, để chảy nhiều như vậy thật đáng tiếc."
Thư Đồng đẩy tay anh ra: "Mặc quần áo vào nhanh lên."
Thừa dịp cha mẹ đang nấu ăn ở trong phòng bếp, Thư Đồng đẩy Đường Hân mặc quần áo tử tế ra khỏi cửa.
Cửa lớn đang mở, Đường Hân miễn cưỡng bước một bước, gương mặt nặng nề chăm chú nhìn cô, khóe môi cong lên, lúm đồng tiền nhỏ vẫn đáng yêu.
Phòng bếp truyền đến tiếng động nấu ăn, Thư Đồng sợ hãi, mạnh mẽ đẩy Đường Hân: "Đi đi!"
Đường Hân làm lâu như vậy vẫn thấy không đủ, nghĩ chỉ muốn chiếm tiện nghi.
Anh cúi người, hôn lên môi cô, thoả mãn cười: "Anh đi đây."
Thư Đồng choáng váng, trên mặt nóng lên.
"Con gái, cậu ta là ai vậy?"
Tay ba Thư cầm một cây muôi xào, há to mồm nhìn về phía hai người, phía sau sắc mặt mẹ Thư đông lại.