Bánh Quy Nhỏ Nhân Đường - Chương 07

Tác giả: Lưu Vân

Chương 7: Đêm thứ hai
Thư Đồng như bị khảm vào trong иgự¢, hai tay áp vào иgự¢ nóng bỏng, sau ót bị lòng bàn tay anh giữ lại.
Nụ hôn của Đường Hân thô lỗ và liều lĩnh, đôi môi dán lên, đẩy ra môi đỏ mọng của cô.
Thư Đồng ngửi thấy mùi rượu nhàn nhạt say lòng người, răng môi đột nhiên bị xâm chiếm, đầu lưỡi chạm vào những nơi mềm mại. Tim bỗng nhiên đập mạnh, đó là lưỡi anh đi vào.
Nếm được hương vị chất lỏng rất ngọt từ đầu lưỡi anh, thuộc về thiếu niên không nhiễm chút bụi nào.
Nhận thấy cô hơi căng thẳng, Đường Hân bắt đầu chậm lại, tập trung mà dịu dàng, đầu lưỡi Lเế๓ láק mỗi một chỗ trong miệng cô, cuốn lấy đầu lưỡi nóng của cô.
"Ừm..." Cô bị hôn đến hít thở không thông, Thư Đồng khẽ ngân nga mềm mại uyển chuyển, khiến dưới bụng Đường Hân nóng lên.
Đường Hân kết thúc nụ hôn này, đôi mắt nhuốm đầy Dụς ∀ọηg chăm chú nhìn cô, đôi môi trái tim của cô vẫn còn đọng nước, nở cười tinh nghịch: "Xin lỗi, anh không nhịn được."
“Cạch”, cánh cửa bị anh đóng lại sau lưng, cô ngửi thấy mùi nguy hiểm nhưng sự kích thích khiến nhịp tim cô tăng lên, không hề có ý chống cự.
Trong phòng không có ánh sáng, chỉ có tiếng hít thở nặng nề của anh giống như có một từ trường mạnh mẽ, hấp dẫn cô không tự chủ được muốn tiếp cận.
Một nụ hôn dịu dàng rơi xuống trán của cô, ngọt ngào di chuyển xuống chóp mũi tròn đến đôi môi mọng nước sưng lên vì nụ hôn rồi đến chiếc cổ trắng mịn và thanh tú.
Kế tiếp có phần hơi hỗn loạn, Thư Đồng không biết bằng cách nào và tại sao mình bị đẩy xuống ghế sofa, trên người truyền đến trọng lượng nặng trịch.
Một đôi tay to ấm áp chui vào chiếc áo len màu xanh của cô, trượt vào hai иgự¢ bao trong áo lót.
Đây là lần thứ hai anh chạm vào cô, không còn vụng trộm khám phá thân thể phụ nữ giống như đêm đầu tiên, mà là nắm bắt kỹ xảo nhào nặn иgự¢ của cô.
Cảm giác bị nhào nặn tê dại, giống như toàn thân mất đi cảm giác. Thư Đồng nằm ở trên ghế sofa, hô hấp lên xuống bị anh cởi đồ ra.
Chiếc áo len dày bị vén lên ùa vào không khí rét lạnh. Cô run run nói: "Có thể lên giường không?"
Anh buồn cười, dễ dàng ôm lấy cô, nhấc chân đi ở ngoài cửa phòng hỏi: "Phòng của em ở đâu?"
Thư Đồng nói: "Phòng bên phải."
Đợi đã, cuộc đối thoại này có chút kì lạ, bây giờ không phải cô đang bị ૮ưỡɳɠ éρ sao?
Bước vào khuê phòng, Đường Hân ôm cô nằm trên giường, sau khi cởi sạch áo khoác, thân hình to lớn che chở cô, lại kéo chăn dày phủ lên trên hai người.
"Vẫn lạnh sao?" Anh ϲởí áօ lông của cô, quần dài rắc rối, còn có quần áo của mình, đặt trên tủ đầu giường, hai người trần trụi da thịt nằm kế nhau.
Thư Đồng hơi lạnh thêm lửa nóng trong иgự¢, tức thì cảm giác tốt hơn nhiều, nhịn không được muốn gần gũi anh.
Đường Hân hưởng thụ thân thể mềm mại của cô, mặt chôn ở bầu ✓ú mềm no đủ, hé răng cắn lên đầย שú cứng rắn, đầu lưỡi Lเế๓ láק da thịt trắng mịn.
Tay anh cũng không nhàn rỗi nắm một góc ҨЦầЛ ŁóŤ, chậm rãi dọc theo chân trắng noãn lột xuống, mở chân của cô ra, eo cường tráng chen vào.
Dưới sự kiểm soát của anh, hai chân Thư Đồng bị gập lại, cảm thấy cây thịt to lớn nóng bỏng, quy đầu tròn đang đặt vào khe hở ɠιữα đùι của cô.
Đó là ďươñğ √ậț của anh...
Nghĩ vậy, máu huyết bắt đầu sôi trào trong cơ thể, đầu choáng váng nóng lên.
Đây là lần đầu tiên cô cảm giác ďươñğ √ậț rõ ràng, giống như một cục sắt nóng và cứng, ma sát hoa môi mềm mại từng chút một.
Thư Đồng bị quét đến ngứa ngáy tê dại, cong eo mềm mại, giống như vừa kháng cự vừa nghênh hợp, không biết đặt tay ở đâu chỉ biết níu chặt drap giường màu xám bên dưới.
Cô khẽ ՐêՈ Րỉ, một phần quy đầu nhét vào, hạ thể truyền đến cảm giác bị mở ra đau đớn, nhục huyệt phản xạ có điều kiện kẹp chặt dị vật.
Đường Hân cũng tương tự chịu khổ sở, cửa huyệt của cô quá chặt, quy đầu bị kẹt lại có hơi đau.
Lần trước anh đã mất thời gian rất lâu mới có thể đâm vào huyệt đạo của cô. Hôm nay mò mẫm trong bóng đêm, tìm đến nhục phùng giữa hoa môi, quy đầu đi vào nửa huyệt đạo.
Anh hạ quyết tâm mình hàng trăm lần, ôm lấy eo nhỏ nhắn của cô, thúc ௱ôЛƓ hung hăng đâm sâu vào cô.
"A..." Thư Đồng khẽ rên thành tiếng, nhận thấy vật nóng bỏng đẩy vào, cảm nhận rõ ràng kích thước dày và dài của nó, ¢ôи тнịт đập thình thịch.
Cô cảm thấy dường như ďươñğ √ậț của nam sinh trung học cứng rắn chôn sâu vào trong cơ thể mình như muốn hòa hợp thành một thể.
Trong huyệt hơi khô nên nháy mắt bị mở ra hơi đau, nhưng cô vẫn chịu được.
Bên tai lướt qua khí nóng của anh, giống như có hai ba con kiến nhỏ đang cắn vành tai ngứa ngáy.
"Em có đau không?" Đường Hân dán chặt trên bộ иgự¢ của cô, hôn lên mái tóc đen, cổ họng thở dốc mê người, khó nén nụ cười thoả mãn, "Xin lỗi, nhưng mà anh rất muốn em."
Đây là lần thứ hai anh nói như vậy, một bên miệng nói xin lỗi, một bên không chút ngần ngại thao túng cơ thể của cô, thật đáng ghét....
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc