A! suy nghĩ lung tung lâu như vậy, thế nào còn không có cảm giác bị đánh . . . . . . Đó!
Không, là cảm giác đau?
Tiểu Miêu từ từ mở mắt ra, thất kinh!
“Ông trời của tôi a!”
Đối phương vẫn ra quyền, nhưng là chẳng biết lúc nào Ngàn Thần cư nhiên ngăn ở phía trước của cô, dùng bộ иgự¢ sắn chắc lãnh một quyền.
Cô mở to mắt nhìn một màn này. Oa! Anh sẽ không đau chứ? Một quyền này nhìnf vào thấy rất mạnh lực nha.
“Dám ᴆụng đến bạn gái ta, tìm ૮ɦếƭ!”
Một giây kế tiếp, tình cảnh trở nên hỗn độn. Nhìn vào hai bên đang gây chiến với nhau, giống như hiệp sĩ đang bị đám người xấu vây đánh a…….nhưng hình như lực lượng không đồng đều thì phải….
Cô cho là Ngàn Thận một người đánh không thể thắng nhiều người như vậy, nhưng là, cô mười phần sai . Anh trong nháy mắt hóa thân thành dũng tướng rồi, tới đánh một, tới đánh hai, rồi dùng chân đả kích.
“Oa! đẹp trai! Cố gắng lên, cố gắng lên!” Tiểu Miêu không nhịn được vỗ tay, vì Ngàn Thần mà cổ vũ.
Đánh tới một nửa, nghe được nữ nhân mình thích hoan hô, chỉ cần là nam, cũng sẽ cảm thấy hết sức kiêu ngạo. Mà Ngàn Thần cũng không ngoại lệ, đánh càng thêm hăng hơn, làm cho đối phương từng người nằm bẹp xuống mặt đất.
Giỏi! có thể ban thưởng.
Đột nhiên, truyền đến tiếng còi xe cảnh sát. . . . . .
“Nhanh trốn đi.” Vốn còn muốn tiếp tục đánh nhưng cả bọn liền bỏ chạy.
Tiểu Miêu cũng liền bận rộn bắt lấy tay Ngàn Thần, hai người bắt đầu chạy ra bên ngoài.
Dọc theo đường đi, người trên đường nhìn một nam một nữ ở trên đường chạy như điên, ánh mắt của bọn họ phát sáng, lấy điện thoại chụp hình, trong lòng đều nghĩ tới, có phải hay không đang đóng phim?
Không biết chạy bao lâu, Tiểu Miêu bắt đầu chân nhũn ra, không cẩn thận ngã nhào .
“A!”
“Không có sao chứ?”
“Thật là đau.”
Ngàn Thần nhìn chung quanh, sau đó một thanh ôm lấy cô.
“Anh làm cái gì?”
“Tìm một chỗ trốn, thuận tiện xem một chút đầu gối của em.”
“Ừ!”
Ngàn Thần còn tưởng rằng cô sẽ to tiếng nói cự tuyệt không muốn, không ngờ cô đột nhiên trở nên mềm mại nghe lời làm anh hết sức giật mình, lại càng thêm thích cô hơn.
Ngàn Thần ôm lấy cô, đi vào một một nhà trọ tình nhân
“Tôi thuê một phòng”
Tiểu Miêu mở to miệng, nhưng không biết phải nói những gì.
“Một phòng sao?” Nhân viên quầy thanh âm quá mức điềm mỹ, ánh mắt tràn đầy hâm mộ nhìn chăm chú vào Tiểu Miêu đang được Ngàn Thần ôm trong lòng.
Cô nhân viên phảng phất như đang nói: Ai nha! cô bé lọ lem này thật may mắn, được hoàng tử đẹp trai nhự vậy để ý, hơn nữa còn thuê một phòng tình nhân để hưởng thụ dục tiên dục tử cá nước thân mật, cô này thật có phước tu bao đời a.
Tiểu Miêu đem mặt vùi sâu vào иgự¢ Ngàn Thần , hai tay vòng quanh người anh chặt hơn, cũng không tự chủ tiết lộ ra ý đồ Ngàn Thần là của cô. Bởi vì hy vọng không có những nữ nhân khác tưởng nhớ anh, cô đem anh ôm thật chặt thật chặt, ngay cả đã đến cửa phòng bọn họ cũng không có hay biết.
Tiểu Miêu chỉ cảm thấy иgự¢ của anh thật là ấm áp, thật an toàn, hảo. . . . . .
“Em nếu không ngại, giúp một tay mở cửa phòng đi!” Anh ở bên đối với cô kề tai nói nhỏ nói: “Vào phòng tùy em muốn sao cũng được”
Nghe vậy, mặt của cô lập tức hồng giống như ௱ôЛƓ của Hầu tử ( ௱ôЛƓ con khỉ ), bất quá cô lập tức mở cửa, để cho anh ôm đi vào.
“Thả xuống, em rất nặng. . . . . . A!”
Cô liền bị thả xuống ngay lập tức, bất quá anh cũng còn không tha cho, Tiểu Miêu chưa kịp phản ứng lại gì thì bị anh bá đạo hôn lên môi