Theo lời nàng lolita Chys tặng mọi người thêm một chương BTHMCT nựa nhân ngày 8/3. Chúc các nàng 8/3 tràn ngập niềm ui và hạnh hún nhá ^0^
Hai tháng sau đêm ấy ….
Bầu trời đêm nay rất đẹp, mà nàng lại xinh đẹp động lòng người.
Nàng trắng nõn lộ ra vẻ sáng ngời, ngũ quan xinh đẹp, đường cong uyển chuyển lung linh, ở dưới ánh trăng càng thêm thần bí động lòng người.
Sau vài chén rượu, ánh mắt nam nhân nhìn nàng dục diễm tăng vọt.
Vì cho hắn dũng khí tiến thêm một bước, La Cầm thu hồi nét lạnh lùng, tận lực không cho chính mình thoạt nhìn giống như một đóa hoa hồng, để người theo đuổi nàng không bị dọa mà chạy mất.
Trong mắt người bên ngoài, nàng biết, nàng không hơn không kém đại mỹ nhân (_ _”)
Mà đồng thời, nàng biết, nàng cũng mang thứ cá tính dọa người.
Nàng tìm nam nhân đều rất rõ ràng, nàng giờ phút này rất muốn tìm nam nhân trên mặt viết be chữ “ta muốn ăn nàng”
Nam nhân nhẹ nhàng ôm lấy thắt lưng nàng, nàng không cự tuyệt, đôi môi nhỏ nhắn xinh đẹp, cấp cho nam nhân một cái mỉm cười quyến rũ, làm cho đối phương càng thêm dũng khí.
Nam nhân hoi thở chậm rãi tiếp cận, ý đồ rõ ràng là muốn hôn nàng, nàng nhẹ nhàng nhắm mắt lại, chờ hắn hôn nàng.
Chờ nha! Nàng đọi cả buổi. Người này ruốt cuộc làm cái gì? Muốn hôn nàng thì tiếu soái một chút, làm chi kéo dài thời gian?
Rốt cục, nàng nhịn không được mở mắt ra, nhìn nam nhân phía trước hồ nghi, phát hiện hắn không nhúc nhích, ở mãi một tư thế, giống như biến thành khúc gỗ vậy.
Nàng lấy tay hươ hươ trước mặt hắn, nam nhân cũng không phản ứng, ngay cả ánh mắt cũng không dịch chuyển, như là thời gian của hắn bị dừng lại, làm cho hắn biến thành người gỗ.
“Ta không cho phép nam nhân khác chạm vào nữ nhân của ta” tiếng nói trầm thấp, một đôi cánh tay theo sau ôm lấy eo thon nhỏ, mãnh khảnh của nàng.
Nàng như bị nhốt vào sự ôn nhu và khí phách, vành tai va 2to1c mai như chạm vào nhau, hơi thở ở môi như chạm vào tai, làm nàng bối rối, hắn xuất hiện thần không biết quỷ không hay, giống như màn đêm buông xuống, bình thường mà thần bí.
“Ta không phải là nữ nhân của ngươi” Nàng kháng nghị, cảm thấy nên sớm đóa được là hắn giở trò quỷ.
Jayson, người Anh Quốc có đôi mắt sáng màu ngọc lam, nói lưu loát tiếng Trung, có tướng mạo tuấn mị, ôn nhu lại nhiều tiền, là cực phẩm của các nữ nhân cầu còn không được, nhưng đồng thời, hắn cũng là ma cà rồng, người đã sống hơn ba trăn năm, và hơn nữa, còn là bạn trai trước đây của nàng.
Jayson không vì lời phản bác của nàng àm tức giận, tương phẳn, hắn còn nở nụ cười tinh tết nghe nàng nói, ôm lấy thân thể của nàng.
Thái độ của nàng lạnh tỉnh không có kích động, biết rõ hắn là ma cà rồng, lại tuyệt đội không sợ hắn, hắn thích.
Bất quá, điều hắn yêu nhất là, nữ nhân này rất có cá tính, bởi vì tháng trước, nàng mới quăng hắn.
“Người vì nam nhân đó mà quăng ta?”
“Chính xác mà nói, vì ngươi là ma cà rồng, ta mới quăng ngươi, buông ra!”
Nàng bộ dạng không dể chọc giận cảnh cáo hắn, “Nếu như ngươi dám cắn ta, ta nhất định không buông tha ngươi”
Jayson dùng ánh mắt thập phần thưởng thức nhìn nàng, “Ngươi biết không? Bộ dạng tức giận của ngươi, thật đáng yêu.” Hắn yêu nàng ở điểm này, nếu là nữ nhân bình thường khác, đã sớm bị dọa đến phát khóc, nhưng nữ nhân này vẫn lạnh lùng bình tĩnh như cũ, hơn nữa còn dám đối kháng với hắn.
“Đó là ngươi chưa thậy bộ dáng tức gận của ta, ta thực sự tức giận lên, cũng kh6ong dễ chọc đâu”
”Ngươi cá tính như vậy, tà nào dám cắn ngươi. Nhưng thực sự ngày hôm đó ngươi cắn ta thực đau, ngươi cũng thật quyết tâm”
“Ngươi xứng đáng, ai kêu ngươi là ma cà rồng.”
Hắn lắc đầu tỏ vẻ vô tội. “Ngươi thật vô tình.”