Ngày mười lăm tháng mười một.
Ngày hôm nay, đối với những người khác là một ngày rất bình thường, nhưng đối với Nhạc Hạc và Cảnh Huệ Khanh lại là một ngày rất quan trọng.
Vì ngày hôm nay sẽ quyết định họ được sống hay phải ૮ɦếƭ.
Họ bị Ngũ Lão hội giam giữ ở mật thất đã gần hai tháng, trong hai tháng đó Thiên Ngoại Quái Tẩu Lỗ Ba Công vẫn chưa xuất hiện, nhưng năm vị tân Chưởng môn của Ngũ đại phái vẫn có mặt đầy đủ ở Ngũ Lão hội, ngay cả năm vị chấp hành võ sĩ được phái đến Bắc Nhạn Đãng sơn cũng đã trở về cho nên năm vị Phó hội chủ và năm vị tân Chưởng môn đã nhất trí với nhau quyết định vào ngày mười lăm tháng mười một sẽ phán xử Nhạc Hạc và Cảnh Huệ Khanh.
Vì việc Ngũ lão bị Gi*t hại là một việc chấn động thiên hạ, cho nên rất nhiều nhân vật của võ lâm đều muốn đến Ngũ Lão hội để chứng kiến cuộc phán xử, nhưng để bảo đảm an toàn, Ngũ Lão hội chỉ cho phép số ít cao nhân võ lâm vào dự, số còn lại đều bị khước từ dưới Ngũ Lão phong.
Trong số ít những cao nhân võ lâm được vào dự cuộc phán xét có Thổ Địa Công Phòng Vũ.
Thực ra lão đến Ngũ Lão hội đã hơn một tháng, đã gặp mặt Nhạc Hạc và kể cho hắn nghe việc Kim Húc đã ૮ɦếƭ. Nhạc Hạc van xin lão mang hộ mẫu thân rời khỏi Ngũ Lão hội, lão nhận lời và mang Từ thị trở về Nhạc Dương, mấy hôm trước trở lại Ngũ Lão hội.
Trong tất cả mọi người ở đây chỉ một mình lão tin rằng Nhạc Hạc không phải là hung thủ đã Gi*t hại Ngũ lão, nhưng lão không đủ khả năng để giải cứu Nhạc, Cảnh hai người, chỉ có thể lo lắng nóng ruột.
Khoảng giờ thìn Ngũ Lão hội gõ trống ba lượt, chính thức tuyên bố mở cuộc phân xử, Nhạc Hạc và Cảnh Huệ Khanh được giải vào Ngũ Lão hội sảnh.
Gian sảnh Ngũ Lão hội này lớn gấp ba lần so với những đại sảnh bình thường khác, được bày trí rất tráng lệ đàng hoàng.
Phía đầu sảnh cố một chiếc bàn dài nguyên là chỗ ngồi của Ngũ lão, nhưng hôm nay ngồi trên đó là năm vị Phó hội chủ: Độc Nhãn thần tăng, Thiên Hạc đạo nhân, Cửu Long lão nhân, Tam Bạch tiên sinh và Lãnh Diện Quan Âm.
Hai bên bàn dài đều có một dãy ghế ngồi dành riêng cho quan khách và những người đến dự. Lúc này có mặt Thiếu Lâm Chí Thiện thiền sư, Võ Đang Nhất Trần đạo trưởng, Huỳnh Sơn Cửu Tý Tẩu Liêu Bảo Tùng, Bạch Hạc Ma Thiên tướng quân Từ Phạm, Thanh Liên Lục Vô lão ni, năm vị Chưởng môn và một vài võ lâm cao nhân.
Xung quanh Ngũ Lão hội sảnh mười mấy tên chấp hành võ sĩ dàn hàng ngang, đều oai vệ chững chạc như ngự lâm quân trong hoàng thành, làm mọi người trông thấy khi*p sợ.
Bây giờ Nhạc Hạc và Cảnh Huệ Khanh đang đứng trước chiếc bàn dài chờ đợi sự phán xét của Ngũ Lão hội.
Thì ra lúc Ngũ Lão hội xử lý các vụ án đều do Ngũ lão luân lưu chủ trì, sau khi người chủ trì phán xử hoàn tất rồi mới đến Ngũ lão cũng nhau quyết định kẻ bị phán xử có tội hay không và xử bằng hình phạt gì, nếu trong Ngũ lão có ba người trở lên cho rằng kẻ bị phán xử vô tội, những người còn lại không được phản đối, đây là nguyên tắc được định ra lúc sáng lập Ngũ Lão hội với mục đích đảm bảo sự công bằng.
Người chủ trì cuộc phán xử hôm nay là Độc Nhãn thần tăng. Trong năm vị Phó hội chủ lão là người kiên quyết nhất cho rằng Nhạc Hạc và Cảnh Huệ Khanh đã sát hại Ngũ lão.
Hắn chờ mọi người đều an tọa :
- Chư vị, bần tăng tuyên bố bắt đầu cuộc phán xét. Hôm nay bổn hội sẽ phán xử Nhạc Hạc và Cảnh Huệ Khanh, tội danh của chúng là sát hại Ngũ lão của bổn hội.
Giọng nói thấp trầm mà chậm chạp lộ vẻ uy nghiêm vô cùng. Lão ngưng một lát, nói tiếp :
- Bây giờ bần đạo xin kể lại sự việc một lượt, sau đó tiến hành phán xử. Việc này xảy ra vào ngày mười sáu tháng tám năm nay, hôm đó, Ngũ lão nhận được một bức thư mời được ký tên bởi Thiên Ngoại Quái Tẩu Lỗ Ba Công, trong thư lão bảo rằng có việc cần thương lượng với Ngũ lão mời Ngũ lão vào ngày trùng cửu giá lâm Quỷ bảo ở Bắc Nhạn Đãng sơn để gặp mặt. Bức thư mời đó, bổn hội còn đang giữ chính là bức thư này.
Nói đến đây cầm một bức thư lên :
- Trong chư vị nếu có ai hoài nghi, có thể lên đây để kiểm duyệt.
Vài vị võ lâm cao nhân vẫn ngồi yên bất động.
Độc Nhãn thần tăng thấy không ai lên tiếng, lão để bức thư xuống nói tiếp :
- Chư vị chắc đều biết Thiên Ngoại Quái Tẩu là một vị võ học đại tôn sư cho nên Ngũ lão khi nhận được thư mời, liền gạt bỏ mọi việc cùng nhau kéo đến Quỷ bảo. Trong suy nghĩ của Ngũ lão, Thiên Ngoại Quái Tẩu chắc có việc quan trọng cần bàn bạc với họ nên nằm mơ cũng không thể ngờ rằng chuyến đi này lại đến Quỷ Môn quan.
Lão ngưng lại nhìn mọi người một lượt rồi tiếp :
- Ngày hai mươi ba tháng chín, năm cao thủ của bổn hội thường trú ở Trường An gồm Giác Nhiên hòa thượng, Xích Dương đạo nhân, Cửu Hoàn Đoạt Mệnh Hạ Quang Vũ, Thiên Long Tiên Triển Nhạn và Bạch Ngọc Ni bỗng nhiên đem một phụ nữ về đây, vị phụ nữ đó họ Từ tên Vân là vợ của Kiếm Quân Tử Nhạc Nhất Thực, mẹ của Nhạc Hạc.
Thì ra họ đã nhân được mật báo rằng sư đồ của Nhạc Hạc và Cảnh Huệ Khanh đã sát hại Ngũ lão tại Quỷ bảo và Nhạc Hạc cùng Cảnh Huệ Khanh đang ở Chung Nam sơn chỗ của Thổ Địa Công Phòng lão thí chủ, vì kẻ đến mật báo kể rất rõ ràng nên bọn Giác Nhiên hòa thượng không dám không tin liền cùng đến Chung Nam sơn, vừa đến thổ địa miếu, quả nhiên thấy Nhạc, Cảnh hai người đang nói chuyện với Phòng lão thí chủ, việc họ đang nói chính là cái ૮ɦếƭ của Ngũ lão, nên bọn Giác Nhiên hòa thượng liền mời Nhạc, Cảnh hai người đến bổn hội để giải thích rõ ràng nhưng Nhạc, Cảnh hai người không những không chịu mà còn ngang nhiên chống cự, ra tay giao đấu với bọn Giác Nhiên hòa thượng.
Lão liếc nhìn Thổ Địa Công rồi lạnh lùng tiếp :
- Có thể Phòng lão thí chủ chưa rõ sự tình nên ra tay giúp đỡ Nhạc, Cảnh hai người, bọn Giác Nhiên hòa thượng không đủ sức chống cự đành phải quay về Nhạc Dương, mời Từ phu nhân đến bổn hội.
Tiếp theo lão kể lại việc Nhạc, Cảnh hai người đến Ngũ Lão phong cứu Từ phu phân và bị bắt :
- Bây giờ bần tăng kể cho chư vị nghe nguyên nhân Gi*t hại Ngũ lão của Nhạc Hạc, theo lời hắn thì cách đây mười năm, trước ngày Trùng cửu vài hôm, Kiếm Quân Tử Nhạc Nhất Thực nhận được vuông “Ngũ Lão lịnh tiễn” của Ngũ lảo hội.
Bỗng nhiên Nhạc Hạc lên tiếng :
- Sai rồi.
Hình như Độc Nhãn thần tăng không thích người khác cắt ngang lời của hắn nên nhíu mày tiếp :
- Nhạc Hạc, ngươi hãy chờ bần tăng kể xong, rồi mới biện hộ được không?
Nhạc Hạc :
- Ta không có ý cắt lời, nhưng thần tăng kể sót một việc quan trọng. Lúc đó chính Ngũ lão đã đến Tiên Hoa Thiên Khiếm, tiên phụ xuất hành chưa về, Ngũ lão liền giao vuông “Ngũ Lão lịnh tiễn” cho gia mẫu, việc này ta còn nhớ rất rõ ràng, chứ không phải Ngũ lão phái người đem “Ngũ Lão lịnh tiễn” tới tệ xá.
Độc Nhãn thần tăng lạnh lùng :
- Bần tăng có nói rằng Ngũ lão phái người đem “Ngũ Lão lịnh tiễn” đến hay sao?
Nhạc Hạc :
- Không, nhưng việc Ngũ lão đến tệ xá, không thể không nói đến.
Độc Nhãn thần tăng ngưng một lát nói tiếp :
- Nghe nói vuông “Ngũ Lão lịnh tiễn” đó có chữ ký của Ngũ lão. Nội dung rằng Ngũ lão mời Nhạc đại hiệp đến Quỷ bảo để bàn việc quan trọng, sau đó Nhạc đại hiệp đã đúng hẹn đến Quỷ bảo.
Cảnh Huệ Khanh lên tiếng :
- Chờ một chút, thần tăng lại kể sót một việc.
Độc nhãn thần tàng không vui :
- Bần tăng kể sót điều gì?
Cảnh Huệ Khanh :
- Lúc Nhạc đại hiệp đến Bắc Nhạn Đãng sơn vì không biết nơi tọa lạc của Quỷ bảo có hỏi thăm, ta sau khi được ta chỉ điểm Nhạc đại hiệp mới tìm được Quỷ bảo.
Độc Nhãn thần tăng lạnh lùng :
- Việc này có quan trọng không?
Cảnh Huệ Khanh :
- Đương nhiên quan trọng vì ta là chứng nhân duy nhất mục kích Nhạc đại hiệp bị sát hại.
Độc Nhãn thần tăng “hừ” một tiếng :
- Nghe nói sau khi Nhạc đại hiệp đến Quỷ bảo quả nhiên Ngũ lão có mặt ở đó, tại phòng khách của Quỷ bảo Ngũ lão đãi tiệc tiếp đón Nhạc đại hiệp sau đó Ngũ lão mới kể lại nguyên do mời Nhạc đạt hiệp...
Lão kể rất rõ ràng việc gặp nạn của Nhạc Nhất Thực tại Quỷ bảo.
Những điều lão vừa kể lại là theo lời khai của Nhạc Hạc và Cảnh Huệ Khanh. Lúc kể đến thi thể của Nhạc Nhất Thực bị thiêu đốt, Ngũ lão hoảng sợ vì gặp phải nữ quỷ, liền chỉ vào Cảnh Huệ Khanh :
- Nữ quỷ đó, vị Cảnh cô nương này khai rằng là chính nàng giả dạng, tại sao nàng làm như vậy bần tăng cũng theo lời khai của nàng tường thuật lại với chư vị...
Lão quay câu chuyện sang gia thế và người chị của Cảnh Huệ Khanh, sau khi kể xong, lão tiếp :
- Đây là việc riêng của nàng vì nàng chưa đầu cáo với bổn hội nên bổn hội không tiện xử lý. Bây giờ bổn hội bắt đầu thẩm vấn về việc Nhạc đại hiệp bị sát hại.
Lão ngước nhìn Nhạc Hạc :
- Nhạc Hạc! Ngươi khai rằng cách đây mười năm chính Ngũ lão đã đến Tiên Hoa Thiên Kiếm, vậy ngoài hai mẹ con ngươi ra còn người thứ ba nhìn thấy không?
Nhạc Hạc :
- Không có!
Độc Nhãn thần tăng :
- Ngươi khai rằng cách đây mười năm chính Ngũ lão đã đến Tiên Hoa Thiên Kiếm, nhưng bổn hội có rất nhiều người có thể chứng minh Ngũ lão chưa hề cùng nhau rời khỏi Ngũ Lão hội, điểm này ngươi giải thích thế nào?
Nhạc Hạc :
- Nếu sự thật như vậy thì Ngũ lão mà mẹ con ta đã gặp có thể do bọn hung đồ giả dạng hoặc trong đó có vài người do hung đồ giả dạng.
Độc Nhãn thần tăng :
- Bổn hội có 乃út ký làm bằng, khoảng tháng tám tháng chín mười năm trước đây, trong Ngũ Lão hội có ba người trực nhật, ở bổn hội chỉ có Tam Xích Phán Mâu Thiết Sơn và Huỳnh Sơn Bạch Đầu Ông trở về bổn phái xử lý việc riêng.
Nhạc Hạc :
- Vậy trong Ngũ lão ít ra có hai vị khả nghi, tức là Tam Xích Phán Mâu Thiết Sơn và Bạch Đầu Ông không hẳn là trở về bổn phái để xử lý việc riêng.
Độc Nhãn thần tăng :
- Ngươi khai rằng lúc Ngũ lão đến Tiên Hoa Thiên Kiếm có giao cho lệnh đường một vuông “Ngũ Lão lịnh tiễn”. Vuông “Ngũ Lão lịnh tiễn” đó đâu rồi?
Nhạc Hạc :
- Ta đã khai rằng vuông “Ngũ Lão lịnh tiễn” đó bị một kẻ có tên là Đông Phương Lượng lấy cắp, và tên Đông Phương Lượng ta đã điều tra ra là đồ đệ lúc trước của Phòng lão tiền bối, tên thật là Kim Húc.
Độc Nhãn thần tăng quay sang Thổ Địa Công Phòng Vũ hỏi :
- Xin hỏi Phòng lão thí chủ thí chủ có thừa nhận tên Đông Phương Lượng chính là lệnh đồ Kim Húc không?
Thổ Địa Công Phòng Vũ :
- Vì hắn quá hư đốn, cách nay vài năm ta đã đoạn tuyệt tình nghĩa thầy trò với hắn rồi.
Độc Nhãn thần tăng :
- Hiện giờ hắn ở đâu?
Thổ Địa Công Phòng Vũ mỉm cười :
- Lúc lão đến đây vào tháng trước, đã kể rõ với thần tăng về việc hắn bị Gi*t, hôm nay lại phải kể lại một lần nữa hay sao?
Độc Nhãn thần tăng gật đầu :
- Đúng vậy, hôm nay là cuộc thẩm vấn chính thức, phải kể lại mọi việc rõ ràng.
Thổ Địa Công Phòng Vũ :
- Như vậy ta sẽ kể lại một lần nữa, lão biết hắn đang ẩn náu tại một ngôi sơn thần miếu ở Cửu Cung sơn từ miệng của Hắc Diện Yêu Đồng. Nhưng khi lão đến đó thì phát hiện hắn đã bị Gi*t và thi thể được để trong một cỗ quan tài hình như là bị hung thủ Gi*t để diệt khẩu.
Độc Nhãn thần tăng :
- Có tìm được vuông “Ngũ Lão lịnh tiễn” trong mình hắn không?
Thổ Địa Công Phòng Vũ lắc đầu :
- Không có, hung thủ vì sợ hắn khai ra moi việc nên mới Gi*t hắn, đâu dễ dàng để sót lại vuông “Ngũ Lão lịnh tiễn” đó.
Độc Nhãn thần tăng nhìn Nhạc Hạc chậm rãi nói :
- Nhạc Hạc, trước khi bổn hội thu thập đầy đủ chứng cứ để tìm ra hung thủ đã Gi*t Kim Húc thì không thể dựa vào những lời suy đoán, để xác định hắn ૮ɦếƭ dưới thủ đoạn sát nhân diệt khẩu của hung thủ, bây giờ hắn đã ૮ɦếƭ lại không tìm được vuông “Ngũ Lão lịnh tiễn” cho nên việc “Ngũ Lão lịnh tiễn” bị Kim Húc lấy cắp, bổn hội khó mà chấp nhận.
Nhạc Hạc :
- Vậy là sao?
Độc Nhãn thần tăng :
- Có nghĩa là, việc ngươi kể rằng mười năm trước đây lệnh đường đã nhận được vuông “Ngũ Lão lịnh tiễn” từ chính tay của Ngũ lão bổn hội không thể tin được.
Nhạc Hạc lạnh lùng :
- Vậy sao?
Độc Nhãn thần tăng :
- Còn nữa, lúc trước bổn hội có ủy thác Mai lão phu nhân làm ra năm mươi vuông “Ngũ Lão lịnh tiễn”. Từ trước đến giờ tổng cộng đã sử dụng hết hai mươi bảy vuông, bổn hội hiện giờ còn cất giữ hai mươi ba vuông, việc này có sổ sách để làm bằng.
Nói đến đây lão lấy ra một chiếc hộp gỗ mở hộp ra :
- Hai mươi ba vuông “Ngũ Lão lịnh tiễn” còn lại ở đây, ngươi qua đây xem cho rõ.
Nhạc Hạc lắc đầu :
- Không cần, ta không phải Mai lão phu nhân, không thể phân biệt được thật hay giả.
Cảnh Huệ Khanh :
- Còn một điều cần nhắc ở đây, bọn ta có đến thành Trường An để tìm Mai lão phu nhân nhưng Mai lão phu nhân lại ૮ɦếƭ trước vài hôm, lúc bọn ta đến thành Trường An, một cái ૮ɦếƭ thật đúng lúc!
Độc Nhãn thần tăng :
- Ngươi nghĩ rằng Mai lão phu nhân cũng ૮ɦếƭ dưới tay hung thủ?
Cảnh Huệ Khanh :
- Đúng vậy!
Độc Nhãn thần tăng :
- Bổn hội xử án không thể dựa vào sự suy đoán, phải có chứng cứ rõ ràng.
Cảnh Huệ Khanh cười lạnh lùng :
- Được, nếu thần tăng cho rằng tất cả đều phải có chứng cứ, ta muốn biết hôm nay Ngũ Lão hội dựa vào chứng cứ gì để phán xử và buộc bọn ta vào tội ૮ɦếƭ?
Độc Nhãn thần tăng nghiêm nghị :
- Bây giờ đến lượt hai ngươi khai rằng chính mắt ngươi nhìn thấy Ngũ lão đã sát hại Nhạc đại hiệp tại Quỷ bảo đúng không?
Cảnh Huệ Khanh gật đầu :
- Không sai!
Độc Nhãn thần tăng :
- Sau đó lại theo dõi bọn họ xuống núi, đúng không?
Cảnh Huệ Khanh :
- Theo dõi tận đến Hàn Châu nhìn thấy họ chia tay ở đó, sau đó ta lại tiếp tục theo dõi Tam Xích Phán Mâu Thiết Sơn cho đến khi hắn về tới Bạch Hạc sơn trang, nhìn thấy hắn đi vào sơn trang mới thôi.
Độc Nhãn thần tăng :
- Có kẻ khác nhìn thấy không?
Cảnh Huệ Khanh :
- Thần tăng nói kẻ khác là muốn chỉ ai?
Độc Nhãn thần tăng :
- Kẻ nào đó mà ngươi quen biết.
Cảnh Huệ Khanh :
- Không có!
Độc Nhãn thần tăng :
- Vậy thì bần tăng xin nói cho ngươi biết một quy tắc thẩm án của bổn hội, bổn hội chỉ tiếp nhận sự chỉ chứng của nhân chứng, không chấp nhận sự chỉ chứng của kẻ bị tình nghi, có nghĩa là ngươi là một trong hai kẻ bị tình nghi trong vụ án sát hại Ngũ lão, nên lời khai của ngươi không được bổn hội xem là lời khai của nhân chứng, cũng có nghĩa là việc ngươi khai rằng đã theo dõi Ngũ lão hạ sơn, bổn hội không thể tin được.
Cảnh Huệ Khanh cười lạnh lùng :
- Hừ! Như vậy thì ngươi nên nhanh chóng phán xử tội trạng của bọn ta cho xong việc còn hỏi tới hỏi lui làm gì?
Độc Nhãn thần tăng :
- Vì muốn để cho mọi người ở đây hiểu rõ sự thật, bần tăng không thể không hỏi rõ ràng các tình tiết trong vụ án.
Nhạc Hạc :
- Thần tăng có thể nghe ta nói một lời hay không?
Độc Nhãn thần tăng :
- Cứ nói!
Nhạc Hạc :
- Ta vì muốn báo thù cho cha quả có ý định sát hại Ngũ lão nhưng tất cả đều là ý của ta, không liên quan gì đến vị Cảnh cô nương này, nàng không phải là kẻ đồng mưu.
Độc Nhãn thần tăng :
- Nàng vẫn ở bên ngươi suốt vụ án xảy ra tại Quỷ bảo, lại giúp ngươi phá hoạt cây cầu treo, như vậy mà không phải là kẻ đồng mưu à?
Nhạc Hạc :
- Nàng chỉ hứa giúp ta phá hoại cây cầu treo, ngoài ra không còn làm việc gì khác, ta nguyện gánh lấy tất cả trách nhiệm, không hề liên quan đến nàng.
Độc Nhãn thần tăng :
- Liên quan hay không, hạ hồi phân giải, bây giờ bần tăng hỏi thêm ngươi một việc, ngươi có mạo danh của lệnh sư phát thiệp mời Ngũ lão đến Quỷ bảo hay không?
Nhạc Hạc :
- Có!
Độc Nhãn thần tăng :
- Sau đó ngươi dụ Ngũ lão vào trong phòng khách của Quỷ bảo rồi nhấn nút đóng cánh cửa khác nhốt Ngũ lão lại có đúng không?
Nhạc Hạc :
- Đúng!
Độc Nhãn thần tăng :
- Sau đó ngươi lại dùng xương cốt của lệnh tôn và thuật phúc ngữ của ngươi giả làm hồn ma của lệnh tôn xuất hiện ૮ưỡɳɠ éρ Ngũ lão nói rõ nguyên nhân sát hại lệnh tôn cách đây mười năm, đúng không?
Nhạc Hạc :
- Đúng!
Độc Nhãn thần tăng :
- Ngũ lão có nhận tội hay không?
Nhạc Hạc :
- Không có!
Độc Nhãn thần tăng :
- Rồi sau đó?
Nhạc Hạc :
- Sau đó ta giả vờ bị hồn ma của sư phụ nhi*p ra bằng cánh cửa kín đi ra khỏi phòng khách.
Độc Nhãn thần tăng :
- Tại sao ngươi lại ra ngoài?
Nhạc Hạc :