- Bọn họ không chịu thừa nhận!
Người phụ nữ tóc dài đứng dựa cửa, thản nhiên :
- Tại sao ngươi lại bắt buộc họ phải thừa nhận?
Nhạc Hạc bĩu môi :
- Ta phải chờ họ nhận tội xong và nói ra nguyên nhân sát hại gia phụ, mới ra tay xử tử bọn họ!
Người phụ nữ tóc dài :
- Nếu họ thà ૮ɦếƭ không chịu thừa nhận?
Nhạc Hạc :
- Ta đành phải thả bọn họ ra.
Người phụ nữ tóc dài ngạc nhiên :
- Thả bọn họ? Không lẽ ngươi không muốn báo thù cho cha?
Nét mặt Nhạc Hạc co rút một cách đau đớn :
- Thù cha đương nhiên phải trả, nhưng ta có cảm giác trong việc này có nhiều điểm khả nghi...
Người phụ nữ tóc dài :
- Sao?
Nhạc Hạc :
- Căn cứ vào sự quan sát của tiểu đệ, họ hình như không phải là hung thủ đã Gi*t hại gia phụ.
Người phụ nữ tóc dài :
- Ngươi hoài nghi ta nói dối?
Nhạc Hạc lắc đầu :
- Không, tiểu đệ nghĩ rằng ngũ lão mà năm xưa tỷ tỷ nhìn thấy, có thể là do người khác giả mạo.
Người phụ nữ tóc dài cười lạnh lùng :
- Nhưng năm đó ta đã theo dõi bọn họ từ lúc xuống núi, cho đến khi họ chia tay ở Hàn Châu ta lại theo dõi Tam Xích Phán Mâu Thiết Sơn về đến Bạch Hạc Sơn Trang của phái Bạch Hạc, chính mắt ta nhìn thấy hắn đi vào Bạch Hạc Sơn Trang!
Nhạc Hạc :
- Lúc đó là nửa đêm...
Người phụ nữ tóc dài :
- Ban ngày và ban đêm cũng đâu có gì khác?
Nhạc Hạc nhíu mày :
- Còn nữa, ta bái hắn làm sư phụ đã hơn một năm, hơn một năm âm thầm quan sát, ta cảm thấy con người hắn cũng khá ngay thẳng, không tìm ra dấu vết gì là đã Gi*t hại gia phụ, mà hắn còn hơn một lần nói đến gia phụ với các môn hạ, khen ngợi võ công và phẩm chất của gia phụ.
Người phụ nữ tóc dài :
- Đó chính là điểm xảo quyệt của hắn!
Nhạc Hạc :
- Ngoài ra, hôm nay lúc năm người bọn họ gặp nhau trước ngay cây cầu treo cũng không biểu lộ là đã từng đến Quỷ bảo, nếu bọn họ là người đã Gi*t hại gia phụ, bây giờ trở lại nơi này, chắc chắn phải có cảm xúc, có đúng không?
Người phụ nữ tóc dài :
- Sát hại lệnh tôn là một bí mật của bọn họ, có ngươi ở bên cạnh, họ đâu dám tiết lộ!
Nhạc Hạc thở dài :
- Tỷ tỷ nói đúng, nhưng ta có cảm giác họ không phải là người Gi*t hại gia phụ...
Người phụ nữ tóc dài cũng thở dài :
- Con người của ngươi quá thẳng thắn, không biết được lòng người hiểm độc!
Nhạc Hạc ngước đầu nhìn nàng :
- Tỷ tỷ cho rằng tiểu đệ nên lập tức ra tay xử tử họ chăng?
Người phụ nữ tóc dài gật đầu :
- Đúng vậy!
Nhạc Hạc :
- Bây giờ họ có cánh cũng không bay khỏi, theo ý tiểu đệ, nhốt họ thêm mấy ngày nữa, có thể đến lúc họ chịu đựng không nổi sự dày xéo của khủng bố, sẽ tự động nói ra quá trình đã Gi*t hại gia phụ.
Người phụ nữ tóc dài :
- Rồi sao nữa?
Nhạc Hạc xoa xoa hai tay :
- Đợi khi chúng nhận tội xong, tiểu đệ mới dám xử tử bọn họ, vì họ đều là danh phận Chưởng môn, còn là những Minh chủ được đương kim võ lâm công nhận...
Người phụ nữ tóc dài :
- Họ có phát hiện sơ hở nào của ngươi không?
Nhạc Hạc :
- Không có, lúc đầu họ không tin là hồn ma của gia phụ hiển linh, sau đó từ từ tất cả đều tin.
Người phụ nữ tóc dài :
- Bao giờ ngươi mới chịu dạy cho ta thuật phúc ngữ?
Nhạc Hạc :
- Sau khi giải quyết việc Ngũ lão được không?
Người phụ nữ tóc dài gật đầu :
- Đến khi ta học được thuật phúc ngữ, ta sẽ giống y một nữ quỷ.
Nhạc Hạc lại hỏi :
- Tỷ tỷ nghĩ rằng hắn nhất định sẽ trở lại?
Người phụ nữ tóc dài trên mặt lộ vẻ oán hận :
- Đúng vậy, sẽ có một người, hắn trở về nơi đây!
Nhạc Hạc :
- Tại sao không xuống núi tìm hắn?
Người phụ nữ tóc dài :
- Ta không biết hắn đã dọn đến đâu, biển người mênh ௱ôЛƓ, biết đâu mà tìm?
Nhạc Hạc :
- Năm nay hắn khoảng bao nhiêu tuổi?
Người phụ nữ tóc dài :
- Đã hơn sáu mươi.
Nhạc Hạc :
- Tỷ tỷ nên xuống núi để tìm hắn, một người đã sáu mươi mấy tuổi, không sống được bao nhiêu năm nữa đâu, lỡ hắn đã ૮ɦếƭ, nguyện vọng của tỷ tỷ làm sao thực hiện được?
Người phụ nữ tóc dài cười lạnh lùng :
- Lá rụng về cội, ta tin rằng nhất định hắn sẽ trở về đây.
Nhạc Hạc đứng dậy đến trước cửa nhìn bầu trời bên ngoài nói :
- Trời sắp tối rồi.
Người phụ nữ tóc dài :
- Ừ!
Nhạc Hạc :
- Chúng ta đi nghe xem bọn họ đang nói gì?
Người phụ nữ tóc dài :
- Được!
Hai người liền quay vào trong, qua khỏi phòng khách, bước lên lầu, đi vào trong một căn phòng tối đen như mực, di chuyển một phiến đá nằm trên mặt đất.
Dưới phiến đá có một cái lỗ to bằng miệng chén.
Nhìn qua cái lỗ đó, có thể thấy được tình hình trong phòng khách phía sau.
Nhạc Hạc cúi xuống nhìn qua cái lỗ, chỉ thấy trong phòng tối đen như mực, chưng hửng một chút, nói nhỏ :
- Ngọn đèn dầu đã tắt rồi!
Người phụ nữ tóc dài cũng cúi xuống nhìn, cũng cảm thấy ngạc nhiên, nói nhỏ :
- Kỳ lạ, ngọn đèn đó còn rất nhiều dầu, tại sao lại tắt?
Hai người lắng tai nghe ngóng một hồi, không thấy tiếng động gì cả, Nhạc Hạc cảm thấy kỳ lạ hỏi nhỏ :
- Tại sao họ lại không nói chuyện?
Người phụ nữ tóc dài :
- Kỳ lạ!
Nhạc Hạc suy nghĩ một lúc rồi cười :
- Ta hiểu rồi!
Người phụ nữ tóc dài :
- Hiểu gì?
Nhạc Hạc :
- Có thể họ còn chưa tin việc hồn ma của gia phụ hiển linh, họ tin rằng có người giả vờ để hù dọa họ cho nên họ tắt đèn, chờ đến khi ta mở cánh cửa kín rồi thừa cơ xông ra ngoài.
Người phụ nữ tóc dài :
- Có thể như vậy?
Nhạc Hạc :
- Để ta hù dọa họ xem sao!
Người phụ nữ tóc dài :
- Được!
Nhạc Hạc hướng về lỗ tròn vận khí truyền thanh phát ra giọng nói nghe thật rùng rợn :
- Chư vị đã nghĩ kỹ chưa, có phải đã quyết định nhận tội rồi phải không?
Ngũ lão trong phòng khách hiển nhiên nghe được câu hỏi của “Kiếm Quân Tử”.
Nhạc Nhất Thực, nhưng không nghe thấy tiếng trả lời.
Nhạc Hạc cười ha hả :
- Các người thà ૮ɦếƭ không chịu nhận tội ư?
Vẫn không có tiếng trả lời, trong phòng khách im lặng như tờ!
Nhạc Hạc hừ một tiếng :
- Đại trượng phu dám làm dám chịu, năm xưa các ngươi đồng mưu sát hại ta, bây giờ lại không chịu nhận tội, chẳng lẽ các ngươi nghĩ rằng không nhận tội thì có thể thoát khỏi cái ૮ɦếƭ sao?
Ngũ lão vẫn không trả lời.
Nhạc Hạc cười lạnh lùng :
- Được, ta nhắc nhở cho các ngươi biết một việc, năm xưa lúc các ngươi sát hại ta, có một nữ quỷ ở trong bảo này đã mục kích tất cả... Mâu chưởng môn chính mắt ngươi đã nhìn thấy kia mà!
Tam Xích Phán Mâu Thiết Sơn vẫn không trả lời. Nhạc Hạc :
- Nữ quỷ kia hiện nay vẫn còn ở trong bảo, ta đã mời đến đây để nói chuyện với các ngươi.
Nói đến đây hắn ra hiệu cho người phụ nữ tóc dài, gọi nàng nói chuyện với Ngũ lão.
Người phụ nữ tóc dài hướng về cái lỗ tròn phát ra giọng nói rùng rợn :
- Năm vị chưởng môn, năm xưa các ngươi Gi*t hại Kiếm Quân Tử Nhạc Nhất Thực tại đây, nô gia nhìn rõ từ đầu chí cuối, Gi*t người đền mạng, thiếu nợ trả tiền, hôm nay Nhạc đại hiệp đến đòi mạng các ngươi đây, ha ha ha...
Tiếng cười của nàng còn thê lương rùng rợn hơn của Nhạc Hạc, cả Nhạc Hạc nghe thấy cũng rợn tóc gáy!
Nhưng trong phòng khách, ngũ lão vẫn không một chút phản ứng, vẫn im lặng như tờ!
Người phụ nữ tóc dài cười :
- Mâu chưởng môn, ngươi có nghe được lời nói của ta không? Ha ha ha các ngươi sắp ૮ɦếƭ rồi, sau này ở Quỷ bảo chắc đông vui lắm!
Nhạc Hạc không nghe thấy Ngũ lão trả lời, lòng cảm thấy kỳ lạ, lẩm bẩm :
- Quái lạ, tại sao họ không lên tiếng?
Người phụ nữ tóc dài lắc đầu, kéo hắn sang một bên, nói khẽ :
- Ta cảm thấy hơi kỳ lạ...
Nhạc Hạc :
- À?
Người phụ nữ tóc dài :
- Ta nghe không được tiếng thở của họ!
Nhạc Hạc :
- Phòng khách lớn như vậy, chắc họ trốn ở một góc nào đó, nên ta không nghe thấy.
Người phụ nữ tóc dài lắc đầu :
- Chỉ sợ không phải như vậy.
Nhạc Hạc :
- Nếu không, thì theo tỷ tỷ là nguyên nhân nào?
Người phụ nữ tóc dài :
- Ta không biết, nhưng... Ngươi có dám mạo hiểm một lần không?
Nhạc Hạc lắc đầu :
- Không được, nếu để họ trốn khỏi phòng khách, muốn khống chế lại họ không phải là việc dễ dàng.
Người phụ nữ tóc dài :
- Thế thì chỉ còn một cách, chúng ta đốt một ngọn đèn dầu, dùng một sợi dây cột lại, thả xuống phòng khách, thì có thể nhìn rõ họ đang làm gì.
Nhạc Hạc :
- Nếu làm như vậy thì họ sẽ không tin rằng ta là ma nữa.
Người phụ nữ tóc dài :
- Ngươi đã giả làm quỷ hơn nửa ngày, họ vẫn không chịu nhận tội, có thể sau khi ngươi nói rõ thân phận, họ lại chịu nói ra tất cả sao?
Nhạc Hạc suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng gật đầu :
- Thôi được, để ta nói rõ thân phận với họ rồi bàn tiếp!
Người phụ nữ tóc dài :
- Ngươi chờ một chút, ta đi kiếm một sợi dây.
Nói xong nàng bước ra ngoài.
Nhạc Hạc đã đến gần cái lỗ tròn, áp sát lỗ tai vào, cố gắng lắng nghe, nhưng một hồi lâu vẫn không thấy tiếng động nào hắn lẩm bẩm :
- Không lẽ họ đã phát sợ đến ૮ɦếƭ? Hay là đã trốn khỏi phòng khách? Không, không, phòng khách tường đồng vách sắt, họ không thể nào trốn được. Ta nghĩ chắc họ cố tình không lên tiếng, hòng dụ ta mở cửa phòng khách. Hừ! Các ngươi đừng nằm mơ, vì muốn trả thù cho cha, ta đã chuẩn bị rất nhiều năm, đâu có thể để các ngươi dễ dàng trốn thoát!
Suy nghĩ một lát, người phụ nữ tóc dài đã mang đến một sợi dây, hắn liền đứng dậy, khẽ hỏi :
- Đèn dầu đâu?
Người phụ nữ tóc dài đưa tay lấy một ngọn đèn dầu được treo trên vách, đốt đèn lên rồi dùng dây cột lại. Cột xong, nàng thả ngọn đèn dầu vào trong lỗ tròn, từ từ thả xuống phòng khách.
Tầm nhìn của hai người, theo ánh sáng của ngọn đèn đã nhìn rõ ngũ lão trong phòng khách. Chỉ thấy ngũ lão, người nằm ngửa, người nằm nghiêng, xiêu vẹo ngã trên mặt đất, những cặp mắt mở trâng tráo, cả hai người đều chưng hửng.
Tại sao ngũ lão đột nhiên ૮ɦếƭ hết?
Nhạc Hạc mở to đôi mắt ngạc nhiên :
- Tại sao họ lại ૮ɦếƭ?
Người phụ nữ tóc dài cũng ngạc nhiên :
- Thật là kỳ lạ, tại sao họ ૮ɦếƭ vô cớ như vậy? Chẳng lẽ họ tự sát?
Nhạc Hạc :
- Tự sát? Tại sao họ lại tự sát?
Người phụ nữ tóc dài ngước mặt lắng nhìn hắn :
- Nhạc Hạc, nếu ngươi đã Gi*t họ, chắc ngươi không giấu diếm ta chứ?
Nhạc Hạc gật đầu :
- Đương nhiên!
Người phụ nữ tóc dài :
- Như vậy, ta đoán chắc họ giả ૮ɦếƭ!
Nhạc Hạc lại nhìn vào lỗ tròn :
- Hình như không phải, bọn họ đã ૮ɦếƭ thật sự rồi mà!
Người phụ nữ tóc dài rút ra một thanh đoản kiếm :
- Ngươi để ta thử xem.
Nhạc Hạc biết nàng muốn phóng thanh đoản kiếm qua lỗ tròn nhắm vào một trong năm người để thử xem họ ૮ɦếƭ thiệt hay ૮ɦếƭ giả, liền né sang một bên :
- Đừng đánh vào chỗ yếu, đánh vào đùi cũng có thể biết được rồi.
Người phụ nữ tóc dài gật đầu, đưa thanh đoản kiếm lên nhắm ngay lỗ tròn, dùng sức phóng thanh đoản kiếm đi.
Một tiếng động nhẹ, thanh đoản kiếm trúng ngay vào ௱ôЛƓ của Bạch Đầu Ông Đồng Thiên Cầu! Hắn không hề nhúc nhích, chỉ có người thật sự đã ૮ɦếƭ, mới không hề nhúc nhích khi bị đánh trúng một kiếm.
Người phụ nữ tóc dài kinh ngạc :
- Không sai, họ đã thực sự ૮ɦếƭ!
Nhạc Hạc nhảy lên :
- Mau đi xem!
Quay mình chạy ra khỏi phòng.
Người phụ nữ tóc dài kéo ngọn đèn lên, tháo sợi dây ra cầm ngọn đèn đi theo, xuống hết cầu thang, đến trước cửa phòng khách, chỉ thấy Nhạc Hạc đã nhấn nút cơ quan, cánh cửa sắt đang từ từ được kéo lên, nàng liền nói :
- Cẩn thận, đừng bước vào ngay Nhạc Hạc liền lui về vài bước. Cánh cửa sắt đang “đùng đùng” kéo lên tận nóc.
Người phụ nữ tóc dài cẩn thận bước đến trước cửa đưa đèn rọi vào, chỉ thấy tư thế nằm của ngũ lão không hề thay đổi, đã ૮ɦếƭ thật sự. Nàng liền nhè nhẹ bước vào, đưa đèn rọi khắp xung quanh, không thấy có điều gì lạ mới quay sang Nhạc Hạc :
- Nhạc Hạc, người có thể bước vào.
Nhạc Hạc bước vào phòng khách, đến gần xác của ngũ lão lật qua lật lại từng xác một, thấy họ không có phản ứng gì.
- Xảy ra chuyện gì đây? Xảy ra chuyện gì đây?
Người phụ nữ tóc dài để ngọn đèn dưới đất, cũng đến gần xác của ngũ lão xem xét.
Nàng mở mi mắt của Cửu Hoa thần ni ra xem, biến sắc :
- Ủa, họ bị trúng độc.
Nhạc Hạc ngạc nhiên :
- Bị trúng độc?
Người phụ nữ tóc dài lại mở con mắt của bốn xác còn lại để xem xét, gật đầu :
- Cũng thế!
Nhạc Hạc kinh ngạc :
- Tại sao họ lại bị trúng độc?
Người phụ nữ tóc dài không trả lời, lại xem xét toàn thân của Cửu Hoa thần ni một cách tỷ mĩ, bỗng nhiên chỉ vào lưng Cửu Hoa thần ni :
- Ngươi xem, chính vật này đã lấy mạng của họ!
Nhạc Hạc bước tới xem kỹ, chỉ thấy trên lưng của Cửu Hoa thần ni bị ghim một cây kim đen, ngạc nhiên la lên :
- À! Bị trúng ám khí!
Người phụ nữ tóc dài lấy ra một chiếc khăn rút cây kim đen ra, đến trước đèn soi kỹ :
- Thất bộ đoạn hồn châm!
Thần sắc của Nhạc Hạc nghiêm nghị hẳn lên, hai mắt tỏa sáng, quay nhìn tứ phía :
- Như vậy, nhất định có người thừa lúc tiểu đệ rời khỏi, lẻn vào phòng này!
Người phụ nữ tóc dài cười lạnh lùng :
- Không sai, xem ra những người đến Quỷ bảo ngày hôm nay ngoài ngũ lão và ngươi ra, còn có một vị khách không mời mà đến!
Nàng nói đến đây, liền kéo Nhạc Hạc ra ngoài.