Bạch Tiên Sinh, Tôi Muốn Ly Hôn - Chương 11

Tác giả: Đông Đông Trung Phương

Kết thúc nụ hôn cháy bỏng. Quách Từ Noãn tựa vào vai Nhi*p Thần thở dốc. Cô nghĩ tới đây là kết thúc rồi nhưng tên này lại như trúng phải xuân dược tiếp tục dày vò cô.
Bạch Nhi*p Thần sau khi môi rời môi anh tiếp tục hôn vào cổ vào vai của Từ Noãn. Sau đó lại tiến dần đến đỉnh иgự¢ đang cong ✓út. Chiếc lưỡi không an phận liên tục vòng quanh đầu ti mà ngậm ʍúŧ khiến cho cơ thể Từ Noãn như có dòng điện chạy ngang qua làm cô co giật phải ngửa cổ lên trời thở dốc.
“Bạch Nhi*p Thần…tôi..tôi chịu không nổi”
“Gọi ông xã”
“…”
Thấy cô cứng đầu không hợp tác anh lại dùng một tay thăm dò bên dưới vừa chạm vào cửa hang đã khiến Từ Noãn giật bắn mình. Cô dùng hay tay báu vào lưng của Nhi*p Thần xem nó như một chiếc phao mà báu víu vào.
“Ông…xã”
“Xem ra em biết điều”
Ở tư thế này khiến Nhi*p Thần dễ đang ăn đậu hũ của cô hơn. Bên trên bị kích thích bên dưới bị quấy phá Từ Noãn đầu óc hoàn toàn trống rỗng. Cô nghĩ cô sắp hư rồi.
Bỗng nhiên một ** *** to lớn đang tiến vào khiến cô không khỏi rùng mình mà Ϧóþ người lại.
“Bà xã em thả lỏng một chút” Nhi*p Thần xoa xoa Ϧóþ Ϧóþ bờ ௱ôЛƓ to tròn của Từ Noãn
“Um…chậm một chút”
Trán anh cũng đã lấm tấm một lớp mồ hôi. Qua hồi lâu mới dễ dàng xâm nhập. Động tác ban đầu còn chầm chậm từ từ đã nhanh hơn.
Quan hệ ở dưới nước như này thật quá ђàภђ ђạ cô. Vừa chịu sự tấn công của ** *** to lại vừa có cảm giác dòng nước ấm đang lẻn lỏi tấn công vào cơ thể mình.
“Nhi*p Thần..sao..của..anh..cảm giác lại…lớn hơn vậy?” Cảm giác thứ đó đang lớn dần hơn ở trong cô. Thật sự kích thích chịu không nổi.
“Gọi là cái gì?” Nhi*p Thần đột nhiên dừng lại. ** *** hiện giờ đang ở sâu trong cô bé của Từ Noãn.
“Ông..ông xã….đau” Từ Noãn rươm rướm nước mắt.
“Tiểu Noãn ngoan lắm” Nhi*p Thần thường vài cái hôn lên mắt mũi miệng của cô.
Bế cô ra khỏi bồn tắm, nước dường như đã bị rút đi rất nhiều do trận hoan ái kịch liệt vừa rồi. Lưng anh cũng bị mèo nhỏ nhà mình cào trầy vài đường.
Đặt cô ngồi lên bệ bồn tắm nhìn cô gái nhỏ tóc tai ươn ướt thở dốc khiến anh thật muốn bắt nạt mà.
Không đợi Từ Noãn bình ổn anh đã cúi xuống cho hai chân cô gác lên vai mình. Bạch Nhi*p Thần dùng lưỡi tấn công Từ Noãn.
“Đừng mà Nhi*p Thần” Từ Noãn một tay len lỏi vào nhắm lấy tóc của anh, tay kia phải chặn miệng để mình không phải phát ra những tiếng xấu hổ
“Bảo bối em sao lại ngọt như thế” càng quấy một hồi Nhi*p Thần ngước lên nhìn cô với ánh mắt long lanh vô tội.
Quách Từ Noãn hận không thể Ϧóþ ૮ɦếƭ tên này. Rõ là nói muốn chứng minh yêu cô nhưng bây giờ lại đang bắt nạt cô.
Bỗng anh đứng lên khiến hai chân của Từ Noãn bị đưa lên cao. Nhi*p Thần một lần nữa xâm nhập vào sâu bên trong cơ thể cô.
Phòng tắm vang vang dội dội lại tiếng nhóp nhép của sự va đập cơ thể.
Cho đến khi cùng đạt cao trào anh mới chịu ngừng lại bế cô vào giường.
Thân thể Từ Noãn đã mền nhão như cọng 乃ún được thả lên giường cô cũng không đủ sức để mặc quần áo. Chỉ mặc anh bế đi đâu thì bế
Cứ tưởng mọi chuyện đã xong nhưng tên này lại tiếp tục hung hăn đè cô ra ăn Hi*p.
Đêm đó không biết Bạch Nhi*p Thần đã ra vào cơ thể cô bao nhiêu lần. Cái eo của cô cảm giác không còn là trên cơ thể mình nữa rồi. Từ Noãn chưa bao giờ xấu hổ như bây giờ cô thậm chí còn không khép nổi chân mình.
Đồ cầm thú. Nếu cô không khóc lóc xin tha. Tên này xem ra có thể ăn sạch xương của cô
Cuộc hoan ái cuồng nhiệt đến độ khắp sàn căn phòng toàn là bao cao su. Người khác không biết nếu nhìn vào còn tưởng cô bị h**p d*m.
...*...
Sáng hôm sau
Vì trận chiến hôm qua gần sáng mới kết thúc nên đồng hồ sinh học của Từ Noãn không thể gọi cô dậy sớm được. Phải đến 10 giờ trưa cô mới bắt đầu tỉnh.
Vừa tỉnh đã cảm thấy cái gì nhột nhột trên bụng.
Bạch Nhi*p Thần đang chống tay nhìn cô ngủ. Một tay còn lại dùng đầu ngón tay vẽ vòng tròn di du khắp bụng cô. Dường như rất vui thấy anh cười đến ngu ngốc.
Thân thể cả hai vẫn ở trạng thái như tối qua Tʀầռ tʀʊồռɢ loã thể. Nhi*p Thần nhìn bụng nhỏ của Từ Noãn thầm nghĩ nếu cả hai có bé con thì sẽ ra sao. Bé con sau này lớn lên trong bụng của cô là kết tinh của hai người thật là thần kì.
Bạch Nhi*p Thần còn suy tính tốt nhất là con gái sẽ xinh đẹp dễ thương y Từ Noãn vậy. Còn nếu là con trai anh sẽ ném nó cho ông nội chăm hoặc chú ba chăm.
Bị chọc nhột khiến Từ Noãn tỉnh, thân vừa cục cựa đã cảm thấy mỏi nhức. Cũng may cô vẫn còn được nghỉ phép nếu không sẽ bị đuổi mất. Với bộ dạng này sợ đi còn không nổi.
Nhìn người bên cạnh nhìn lại cơ thể mát mẻ của mình khiến Từ Noãn giật mình. Trên người toàn dấu vết đo đỏ
“Mệt lắm không muốn” Từ Noãn đưa bàn tay nhỏ đẩy mặt anh ra như ghét bỏ
“Bà xã, anh nào cầm thú như vậy”
“Anh không cầm thú? Vậy dấu đỏ trên người tôi là do chó gặm à?”
Căn phòng chí choé đột nhiên im lặng qua một hồi lâu nghe tiếng Nhi*p Thần
“Gâu gâu….”
“…” Từ Noãn quay mặt về hướng khác kéo chăn lên ngủ tiếp không quan tâm người bên cạnh làm gì.
Bạch Nhi*p Thần cũng chui vào chăn vui vẻ ôm cô từ phía sau. Thân thể của Từ Noãn mền mại khiến anh xao xuyến chạm vào đâu cũng dễ chịu.
Đêm qua nếu Từ Noãn không khóc lóc nói anh khi dễ, anh ăn Hi*p cô ấy thì có lẽ Nhi*p Thần anh sẽ thật sự ăn sạch xương của cô. Quách Từ Noãn em quá hấp dẫn anh đi.
Nhi*p Thần ôm Từ Noãn cùng ngủ đến trưa. Cho đến khi có cuộc gọi đến cả hai mới tỉnh.
“Dạ con nghe, ông nội”
“Thằng ranh con, ở đâu mau về” Giọng ông nội như rất tức giận la lớn đến cả Từ Noãn cũng nghe thấy mà giật mình.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc