Bạch Mã Hoàng Tử - Chương 47

Tác giả: Hồng Sakura

Tôi bước đi trước, còn DJ thì theo phía sau tôi..
anh ta thậm chí cũng ko lấy xe, mà đi bộ cùng tôi.
chúng tôi cứ đi như thế, chắc cũng phải hơn 15 phút.
DJ ko nói câu nào, và chỉ bước theo nhịp chân tôi,
nếu tôi đi chậm, thì gã đi chậm
nếu tôi bước nhanh, thì gã bước gấp hơn..
"ARGHHH!! DỪNG LẠI! Anh theo em làm gì??
"............"
"Mới có 8h, em ko cần anh đưa về, ok?? Đứng yên ở đó, ok? Anh có xe, trở lại đó và lấy xe, ok?? Em sẽ sang bên kia đường đón xe 乃úyt, ok??"
"........."
DJ cho 2 tay vào túi quần, và nhìn tôi ko nói.
tôi lùi ra vài bước và quay mặt đi để băng qua đường..sang trạm xe 乃úyt phía bên kia.
Một chiếc xe Honda quẹt ngang khi tôi vừa bất cẩn băng ẩu..
"$#$ ૮ɦếƭ tiệt! Băng đường kiểu gì vậy hả??"
Người điều khiển chiếc xe quay lại chửi rủa sau khi va trúng vai tôi..
mặt ông ta rất cau có...chắc là ông ta đã có 1 ngày tồi tệ...
DJ đã ở ngay bên cạnh và kéo tôi lên lề..
"Em có sao??"
Tôi xô anh ta ra.
"Em đã bảo, anh hãy đứng yên ở đó, right?? Tại sao đi theo em?? Em ko muốn để anh thấy em khóc lần thứ 3!!"
"Hãy khóc nếu em muốn. Vai tôi ko phải đã đẫm nước mắt của em rồi sao?"
".........D..J..."
"Huh?"
"Tại sao... lúc ấy lại nắm tay em như thế??... tại sao...?"
"......"
DJ cúi đầu và lùi lại, tay anh ta rời khỏi vai tôi 1 cách từ từ.
Tôi cảm nhận có cái gì đang thay đổi trong DJ.. mềm ra và tan ra..
nhưng tôi đang mất bình tĩnh, vì hình ảnh \'rượu giao bôi\' của C.K và Diệu,
tôi ngu ngốc cho rằng vì cái nắm tay của DJ làm C.K hành động như vậy? O__O
thế là tôi đổ hết căm giận lên Solo DJ tội nghiệp.
"Tôi ko biết. Có lẽ..."
"CÓ LẼ SAO?? Anh ghét em phải ko? Anh biết hắn rất ghen và trẻ con... nên anh mới nắm tay em, để hắn điên lên và...như thế à??? anh đáng ghét...đáng ghét lắm..."
Tôi thậm chí đã quên mất bài hát \'Crying girl\'
tôi nói ko suy nghĩ, hồ đồ, ngốc nghếch...
lẽ ra, tôi phải biết, DJ ko ghét tôi...
vẻ mặt của DJ sững sờ, anh nhìn tôi... khi tôi đang đấm vào иgự¢ anh liên hồi vì uất giận..
Giận cá, chém thớt! +___+
DJ đứng như bao cát, mặc cho tôi thoải mái đánh đấm..
mặc cho người đi đường nhìn chúng tôi tò mò.. xì xầm..
Đánh chán, đánh mệt, tôi buông tay thở dốc..TT___TT
"Em yêu cậu ta đến thế sao?"
"..huh..?"
"Tôi sai, cho tôi xin lỗi nếu...đã làm em đau..."
Lời xin lỗi của DJ làm tôi tỉnh ra.
Tôi bắt đầu thấy mình quá đáng... và hối hận...
DJ chỉ nắm tay tôi, dù rằng tôi ko chắc lắm về lý do cụ thể,
nhưng cho dù ko có hành động đó, hắn, C.K, cũng sẽ ko chọn tôi.
Trước khi những chuyện này xảy ra, thì tôi và C.K đã... ko còn là của nhau nữa.
"Ko... anh ko sai.. em xin lỗi."
"...Tôi gọi cậu ta ra đưa em về, nhé?"
"Ko.. Bọn em..kết thúc rồi..."
"...??..."
"Em thật điên. Ko phải tại anh... thì hắn cũng sẽ thế. Haha..ngốc thật...đừng giận hen. Coi như anh làm hình nộm cho em chơi trò boxing vậy! ^-^"
Tôi cười tít mắt , ko hiểu nổi bản thân mình..
ai đó đã nói, tình yêu làm con người ta trở nên khó hiểu.
yeah... rõ ràng... its true to me..
-___-
"Tôi...ôm em được ko?"
O___o
Câu hỏi của DJ đơn giản cắt ngang trò hề của tôi và khiến tôi chưng hửng,
sao tự nhiên lại "lễ phép" thế...?
"Ơ..ôm à..? Tại sao...?"
"Đừng hỏi tại sao... Lý do của trăm điều tôi làm với em chỉ có một... Đến khi nào đó, tôi sẽ cho em biết. Chỉ trả lời, được hay ko?"
"Chuyện này... ko.."
Tôi đã nói "Ko". Vì C.K.
Vì, tôi chỉ để cho hắn ôm tôi.Vì, tôi yêu hắn. Và vì, với tôi, tình yêu chỉ có một.
Nhưng khi DJ lặng lẽ và chua xót quay đi, để hình ảnh đập vào mắt tôi là cái lưng với bờ vai rộng,
đã bế tôi ở bệnh viện, đã vác tôi ra khỏi quán bar,
và bờ vai đã để tôi khóc tơi bời trên đó...
làm tôi chạnh lòng... hơn nữa... câu nói của anh Lam chợt văng vẳng..
"Solo nghĩa là Đơn độc. Nó là vậy"
DJ cô đơn hơn tôi nghĩ... Ko...tôi thật tàn nhẫn...
"DJ!!!!!!!!!!!"
......anh ta vẫn đi.
"SOLO DJ!! NHỊ CA!!CƯỚP BIỂN??!"
...gã vẫn tiếp tục đi! ><
"ANH HUẤN!!"
Anh ta dừng lại. TT______TT
Tôi chạy tới... và thì thào phía sau lưng...của DJ...
"Được.. em nói là được... Hãy ôm em, nếu anh cần điều đó."
DJ quay lại vào kéo nhẹ tôi vào lòng, ngay khi tôi vừa dứt câu.
cứ như thể anh ta sợ tôi đổi ý...
vòng tay của DJ rất rộng, rất thóang, nhưng lại ấm áp,
nó ko hừng hực, nóng bỏng như của C.K...
"Thanks, my crying girl."
...............
Và...điều đó, có nghĩa, Crying girl whom he loves in the song..
đích thị là tôi?? T____T
Có thật như thế ko??... Nhưng...dù sao thì, anh ta cũng đã học được 2 từ..
Thanks and Sorry.
Am I a good teacher?
::Trên xe 乃úyt::
"Em có nhiều biệt danh cho tôi nhỉ?"
"Hả?? ah.."
"Đừng gọi tôi là Solo hay Nhị Ca.. Tôi thích cái tên DJ.."
"Yah.. Okay.."
"Còn..ςướק biển?? Đó cũng là 1 cái tên dành cho tôi?"
Tôi bật cười và lấy tay che miệng để nước bọt ko văng ra TT__TT
tôi dường như ko kiểm sóat được giữa suy nghĩ và lời nói của mình..
lần trước thì gọi Hòang tử, lần này lại gọi ςướק biển.. arghh..
-__-
"Tôi là ςướק biển, còn thằng Lam là Hoàng tử??!! tại sao??"
"Hihi... Người sao tên vậy!! ^-^."
"GÌ?? Ý cô em là gì hả??"
"Anh Lam đẹp trai hào hoa phong nhã, dĩ nhiên giống y Hoàng tử trong cổ tích. Còn anh bặm trợn, râu ria, bạo lực, thì là ςướק biển chứ gì nữa... Hehe.."
"Vớ vẩn..Em ...đúng là con nít mới đi mơ 1 hòang tử kiểu ấy."
"E hèm.. thế mà có người vừa ghen tỵ vì ko được làm Hòang tử của con nít này đấy -__-"
"A..i.. hả??"
DJ hỏi lắp bắp rồi vờ quay đi hướng khác, tay cho vào túi áo..
rút ra 1 điếu thuốc và ngậm lên miệng..
vẻ mặt trầm ngâm... rồi nói lí rí..
"Uh..có lẽ tôi ghen tỵ thật."
"What?? anh nói gì em ko nghe..?"
Thực ra, tôi nghe loáng thoáng, nhưng vì cũng ko tin lắm vào tai mình,
nên mới vặn lại như vậy... mà, DJ cũng ko trả lời tôi,
bắt đầu châm lửa và hút thuốc..
"Trên xe 乃úyt có ghi No Smoking"
"Sụyt!"
"A HA!! CÓ NGƯỜI HÚT..um..mm"
DJ đưa tay bịt nhanh miệng tôi lại, và vì thế tôi chẳng thể kêu thêm được tiếng nào,
nhưng điều làm tôi trở nên im bặt...dẫu cho DJ đã buông tay ra..
là vì hành động vừa rồi của anh ta khiến tôi nhớ tới C.K...
Hôm đó, cũng trên xe 乃úyt, hắn cũng đã... bụm miệng tôi... khi tôi ngáp ngủ...
Tôi nhớ hắn........................
"Em sao thế?"
"Ah.. ko... mà, sao anh thích hút thuốc thế?"
"Giảm stress."
"Stress à?? Bây giờ anh cũng đang stress?"
"Uh. Hút thuốc để lấy lại chính mình. Tôi sắp ko còn là tôi... trước em.."
"Sao hả?"
[Kiit]
Tiếng thắng xe của bác tài.
Trạm xe nhà tôi. DJ hối tôi đứng dậy và xuống xe đi, trong khi anh ta vẫn ngồi yên..
.. câu nói của DJ... ẩn ý nào đó.. có lẽ là tôi bắt đầu hiểu rõ hơn..
nhưng tôi vẫn ko thể tin được.. lẽ nào.. anh lại.. thích..và yêu tôi..??
O___o
........................
Tôi trở về phòng. Dì đêm nay trực ca ở cơ quan.
Tôi thấy cô đơn và lạnh lẽo quá...
Trên cửa tủ, bức tranh vẫn bình yên ở đó, vì tôi ko muốn xé nó đi..
1 phần vì nó rất dễ thương, 1 phần.. nó là của C.K đã vẽ cho chúng tôi..
của riêng chúng tôi.
Tôi mở hộc tủ lôi cái mặt dây chuyền đồng hồ ra, cái mà hắn đã đeo cho tôi,
nó vẫn chạy tích tắc 1 cách đều đặn..
tôi lại lên dây cót cho nó.. chẳng biết tại sao.. tôi muốn nó ko bao giờ ngừng chạy..
Mà, tôi có nên trả lại cho hắn ko?
...............
::Trường Đại Học Mỹ Thuật::
"Tui với bà qua hết, khỏe!!"
"Um.."
"Nhỏ Diệu bị thi lại 1 môn rồi... Ko biết nó hay chưa nữa."
"Sao bà ko kêu nó đi coi điểm với mình?"
Nhỏ Mai nghiêng đầu nhìn tôi, có vẻ nó đang thắc mắc,
tại sao tôi lại hỏi câu đó...
"Tui tưởng bà ko muốn gặp Diệu..."
"Tại sao?"
"Hôm sinh nhật tui.."
"Ah.. HAHA! ^-^ Tui ko có để ý! Diệu với hắn cũng hay mà...đằng nào tui với hắn cũng qua cầu gió bay gòi."
"Bà ko để ý thiệt àh?"
"Um.. -___-"
Để ý hay ko để ý, thì chuyện này cũng ko phải do Diệu gây ra,
tôi ko có lý do gì để trách nó, hay giận nó, dù...
Diệu cũng đã lâu ko gọi điện, nhắn tin..cho tôi như ngày trước..
"Ey!! Anh tui nói bà với anh Huấn dạo này thân nhau lắm..."
"Thân gì? Là sao?"
"Ảnh nói 3 người hay đi ăn trưa cùng.. hai người có vẻ ko còn căng thẳng như trước đây."
Thì ra... Hoàng tử còn nhiều chuyện hơn tôi nghĩ. -__-
Yeah... đúng là tôi và DJ đã thu hẹp khoảng cách, nhưng... thế thì cũng đâu có gì đáng nói..
Thế giới rộng lớn, chúng tôi lại có duyên... thì thêm 1 người bạn nghĩa là bớt đi 1 kẻ thù...
"Sao? Bộ bà chuyển tông qua ổng hả??"
"Nhảm quá. Bà phone cho Diệu đi!!"
"Uh.. ok.. chờ."
Mai rút điện thoại và gọi cho Diệu còn tôi thì dò tên của mấy đứa trong lớp,
kết quả thi kỳ này ẹ quá.. lớp tôi rớt môn Hình họa lý thuyết cũng gần phân nửa..
Phong cũng die luôn.. phew.. may mà tôi vừa đủ đậu..
"Alo?? Huh?? Ai dzị??... O_O"
Tôi quay lại khi nghe mấy tiếng ú ớ của Mai,
nó đang nhìn cái điện thoại với vẻ bất ngờ, khó hiểu cùng 2 con mắt thò lõ..
"ơ..hơ..."
"Gì vậy bà già??"
"Máy của nhỏ Diệu... nó..ko bắt máy mà... là.."
"Là ai? Sao bà làm tui mệt quá??"
"Kiệt. Chí Kiệt. Gịong của hắn..."
"Huh??????"
Mai nhìn tôi nửa thương hại nửa khó xử,
trong khi tôi cứ bay lơ lửng với những suy nghĩ ko đầu đuôi...
C.K và Diệu... C.K và Diệu... Diệu và C.K..
OMG!!! Hắn chỉ mới chia tay tôi chưa đầy 1 tháng!!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc