Bạch Mã Hoàng Tử - Chương 45

Tác giả: Hồng Sakura

Tôi lao ra cửa để bỏ chạy, trốn chạy 1 sự thật phũ phàng...
trong tôi ko còn chút tỉnh táo nào, ko có bất kỳ suy nghĩ gì.
Còn C.K như chôn chân tại chỗ, và mẹ thì tôi cố chạy ra giữ tôi lại.
"Đừng...con đừng đi...Giang..."
Tôi gỡ mạnh tay bà ra, và mở nhanh cánh cổng, bất chấp tất cả và bắt đầu chạy,
chạy như 1 con điên trên đường.... mưa đang rơi...nhưng tôi cứ chạy...
mẹ ko đuổi theo, C.K ko đuổi theo...chỉ có tôi.
Đừng đuổi theo!! tôi ko muốn nhìn thấy họ!!
tôi leo lên chiếc xe buýt tại trạm dừng đằng trước,
với người ướt sũng nước mưa...những hành khách nhìn tôi khó hiểu..
mặc kệ họ...mặc kệ...
có còn gì ý nghĩa nữa đâu...mẹ ơi...tại sao...
mẹ bỏ đi 1 cách đột ngột, để làm vợ 1 người đàn ông giàu có...
tại sao...ko hề lo lắng quan tâm con, thậm chí ko hỏi thăm hay thư từ...
mẹ như biến mất khỏi cuộc đời con......thật tàn nhẫn.
và...tại sao...lại là mẹ kế của C.K..
Với trăm dấu hỏi tại sao, tôi ngồi như 1 xác ૮ɦếƭ. tái mét, lạnh ngắt.
Chiếc xe dừng và tôi bước xuống trong vô thần... ko biết là mình đang đi đâu, về đâu.
Mọi thứ như vỡ tan trước mắt tôi.
Quá phũ phàng......
:Quán bar YK::
Ko hiểu sao, tôi lại tới trước quán bar này lần nữa.
Chiếc xe buýt đã đưa tôi đến, hay là tự tôi mò tới... tôi cũng ko biết.
Tôi đẩy cửa vào, và dù nhạc vẫn dập ình ình, tôi như ko hề nghe thấy...
Tôi gọi bia và uống, rồi mấy người đàn ông thấy việc cô gái ướt mem, uống bia 1 mình thật lạ,
họ đẩy cho tôi cả rượu, và tôi...cũng uống luôn!
tôi ko còn biết trời trăng gì nữa...
"Oh..Nhị tẩu?"
Ai gọi tôi là Nhị tẩu??? Tên nào đó???
Tôi nhướn chân mày nhìn cho rõ... là anh chàng đầu đinh tôi đã gặp ở phòng bệnh của bé Mina..
anh em kết nghĩa của Solo DJ..
"Hi...chào..!ho ho.."
"Cô nương này sao lại uống nhiều vậy...Trông giùm tôi, anh bạn."
Anh ta nói gì đó với người ở quầy bar, rồi móc điện thoại đi ra ngoài..
tôi ko biết..vì có nghe được gì đâu.. đầu tôi lâng lâng..
"Cô em ra nhảy đi!!"
Một gã bên cạnh hất hàm đề nghị.
Nhảy ư? Hehe.. cũng được.. Okay... khà khà...nhảy..
tôi hoàn toàn mất trí rồi. Tôi thậm chí ko biết mình đang làm gì...
Tôi cứ đi ra sàn nhảy trong tiếng vỗ tay của mấy gã kia.
Tôi có biết nhảy đâu. Nên tôi nhảy loạn xà ngầu.. y như bị tâm thần. TT___TT
.........
Trong lúc đang quay cuồng trong tiếng nhạc,
một cánh tay chụp 2 vai tôi lại và giữ chặt...
"Em điên à? Em làm gì thế hả?"
"Oopss, DJ à? Hehe...Solo.. anh hát hay lắm ^-^"
"Đi ra!"
DJ kéo tay tôi ra khỏi sàn nhảy nhưng tôi giật tay lại và tiếp tục ..!!
Gã gạt đám đông ra và...bế thốc tôi lên vai, vác ra khỏi quán bar, dù tôi vẫn giảy nảy..
theo sau, hình như là anh chàng đầu đinh gọi tôi là "Nhị tẩu"... TT___TT
.........................
.........
Tôi tỉnh lại và thấy đầu nặng như 乃úa bổ.
Argh... thật khó chịu..tôi muốn......ÓI!!!!!
"Oọc"
Rồi tôi ói.
Ói ra sàn. Sàn... hey...sàn nhà ai đây????????
Tôi đang ở đâu đây!!!!!!
"Trời ạh, em lại ói ra nhà tôi. Tôi lau 2 lần rồi!"
"Huh? DJ? SAO EM LẠI Ở ĐÂY?"
"Em nhảy như 1 cave. Nếu tôi ko vác em về đây, em sẽ có màn "vũ thoát y"."
"Hả??"
DJ điềm nhiên đẩy tôi nằm xuống và đặt khăn nóng lên trán tôi.
xong anh ta lấy cây lau sàn nhà vừa bị tôi...vấy bẩn. T___T
Vậy...có nghĩa là, tôi đang ở nhà DJ ư?
"Gọi tôi là gì? DJ? Solo? Sao em biết tôi là Solo?"
"Umm... Là DJ. Còn Solo là anh Lam nói."
"Em đã nghe nhạc của tôi à? bài gì?"
"Crying girl"
DJ dừng ngay tay lại và nhìn tôi, có vẻ như anh ta rất shock..
Nhưng rồi, anh ta cố tình tỏ ra thản nhiên, tiếp tục lau nhà.
"Thấy thế nào?"
"Có phải, anh viết cho em ko?"
Tôi hỏi 1 cách tỉnh khô đến độ tôi cũng ko tin là mình có thể,
hình như rượu trong đầu tôi vẫn chưa tan, tôi hứng cái khăn trên tay và ngồi dậy.
nhìn xoáy vào mắt DJ, đang khá bối rối..
"Em nói quái quỉ gì thế?"
"Anh viết bài ấy, là về em. Em cảm giác thế."
"Em say rồi. Nằm xuống và ngủ đi"
DJ xách cái xô và cây lau nhà vào toalet, trốn tránh câu trả lời.
tôi cũng ko có ý định tra khảo anh ta về điều đó.
Chuyện đã xảy ra, ko phải là 1 giấc mơ. Tôi như bước qua 1 ngưỡng khác của cuộc đời.
Tôi đau đớn nhận ra, mình vừa mất đi C.K và tình yêu thương với mẹ.
Tôi hận mẹ.
"Có chuyện gì mà em lại uống như thế?"
DJ xắn tay áo bước ra..
cái vẻ rắn rỏi của DJ làm tôi thấy mình như mềm yếu hẳn đi...
"Nếu anh ko viết bài ấy cho em, thì hãy cứ để em làm 1 crying girl lần này.."
"?? Em.. sao em lạ quá..?"
"Cho em mượn vai anh... em muốn khóc.."
DJ bước tới giường, và khom người định đè tôi nằm xuống lại,
tôi ghì chặt vai anh, bờ vai rộng và vững chãi...
tôi gục đầu vào đó tìm 1 sự che chở, và khóc... lại khóc trước DJ..
tại sao tôi chỉ khóc với anh... tôi ko biết..
nhưng tôi ko gượng được nữa.
Nước mắt của tôi đẫm ướt vai áo của Solo DJ,
còn tôi thì thấy người mình rã rời, tê tái...
DJ ngồi 1 cách im lặng, rồi, anh vỗ nhẹ lưng tôi, và khẽ khàng đặt 1 tay lên đầu tôi.
Tôi bỗng thấy an toàn làm sao, giây phút này.
"Sao thế...?"
"....................."
DJ đẩy tôi ra vào cúi nhìn đôi mắt ướt của tôi,
bằng ngón tay cái to và khỏe, anh ta lau nhẹ mí mắt tôi, cả 2 bên,
và mỉm cười, nụ cười của DJ.
Đối với tôi, lúc này, nó như 1 tia sáng giữa màn đêm tăm tối,
dù nó làm tôi nhớ tới cái lúm đồng tiền của hắn kinh khủng.
"Em ko biết rằng, em khóc xấu lắm à? Tôi đã nói..."
"Biết.. hic hic.."
"Nằm xuống ngủ 1 giấc, sẽ ko sao.Ok?"
Tôi cũng định ngủ 1 lát vì đã mệt mỏi quá, nhưng nhìn kim đồng hồ chỉ 10 giờ 30 khuya,
tôi đã hứa với dì... tôi phải về...
...............
DJ lôi tôi lên xe và đưa tôi về nhà,
tôi ko có cách nào để thoái thác, vì ai cũng biết sức mạnh của DJ.
mà thật ra, tôi cũng cần có ai đó đưa về ban đêm thế này,
an ninh khu tôi ở ko tốt cho lắm...và hơn nữa,
C.K đã ko còn là Bodyguard của tôi, từ hôm nay.
::Nhà Giang::
Tôi đến cửa nhà lúc 11h50.
Dù sợ nhưng tôi vẫn thản nhiên đi vào cửa, mặc kệ dì đang chống nạnh ở lối vào.
DJ dựng xe và nhìn theo.
"Giang, sao thế hả?? Thằng Kiệt đâu??"
"Chia tay rồi"
"CÁI GÌ? KO PHẢI HÔM NAY CON RA MẮT BA NÓ SAO?"
"Dì...đừng lớn tiếng, con nhức đầu lắm!"
"Hả?? ăn nói với dì thế hả?? Còn anh ta là ai?? Sao con lại về khuya khoắt thế?? Lần trước đã hứa..."
"Đừng la lối nữa. Để cho cô bé yên"
DJ lên tiếng cắt ngang tràn câu hỏi xối xả và bực bội của dì tôi,
điều đó làm dì Út tôi chưng hửng và quay lại..
nhưng anh đã nổ máy xe và vọt đi.
"Ai vậy, Giang?"
"DJ."
"Gì??"
Tôi ko muốn giải thích thêm, và khụyu xuống..
lúc này dì mới nhận ra sự suy sụp của tôi.
"Có chuyện gì vậy, Giang?"
Tôi vừa khóc vừa kể cho dì nghe chuyện tôi đã gặp mẹ ở nhà của C.K
dì cũng ko giấu nổi sự bàng hoàng...
"Thôi con, đừng khóc... Tất cả là duyên nợ nó thế. Hai đứa yêu nhau thì chuyện đó cũng vượt qua được thôi"
"Làm sao vượt qua??? Dì bảo con làm sao?? Hắn ghét mẹ con, con ghét ba hắn... người ςướק mẹ đi.......tụi con giờ là kẻ thù của nhau!"
"Đừng nghĩ như vậy! Ba mẹ con ko sống hạnh phúc với nhau thì hãy để mẹ con đi tìm hạnh phúc riêng của mình..."
"Nhưng mẹ bỏ con! Để lấy ông ta!! bao năm ko hề thăm con!!"
"... ba con đã ko cho mẹ con biết con đang ở đâu. Ông ấy đem giấu con, để trừng phạt cô ấy. Dì lại ko biết gì về mẹ con..."
Tôi mới hiểu, tại sao ba tôi luôn ông tránh né gặp tôi
vì ông cảm thấy có lỗi với tôi...
Nhưng cho dù thế, tôi ko hề giận gì ba tôi cả.
Ít ra, ông vẫn lo lắng và thăm tôi mỗi tháng, cả khi tôi bị tai nạn trong bệnh viện.
khi đó, mẹ đang sống sung sướng trong căn nhà to lớn kia. >_<
Whew..
............
tôi ngủ 1 giấc dài với những cơn mơ chập choạng kỳ quái,
căn nhà trên sườn đồi bị lũ cuốn trôi đi! TT___TT
tôi đang bơi hoảng loạn trong dòng lũ........
thì bỗng có 1 tên ςướק biển đến cứu tôi,, yeah..ςướק biển DJ.
Ko thấy C.K đâu cả.
Suốt 2 ngày... 3 ngày...1 tuần
rồi 2 tuần... hắn ko xuất hiện, và thậm chí, giống như là tan biến đi.
Chấm hết. Tôi cũng ko muốn gặp hắn.
..................
Tôi quyết định trở lại Kana Studio. -___-
Quên đi lời hứa hôm nào, mà cũng là, chính hắn đã vi phạm giao ước trước..
ACKK! thật ngớ ngẩn, lúc này, chúng tôi đã broke up rồi.
thì còn giao ước gì nữa!
::Kana Studio::
"Welcome back, Giang!"
"Tụi chị vẫn mong em trở lại!^^"
"Đừng nghỉ nữa nhé!"
"Okay..thanks.."
Mọi người chào đón tôi 1 cách niềm nở khiến tôi cũng cảm động,
và dần quên đi chuyện buồn riêng...
yeah..công việc, công việc... và tốt nghiệp..
cố lên, Giang!!
!!!
.........
"Giang, em ghé phòng đĩa lấy cái album Vol 6 của Ca sĩ Đan Trường về đây nhé."
"Okay.."
"Chìa khóa nè!"
Tôi chụp cái chìa khóa chị Kim thảy cho, và đi lên tầng 3... Phòng đĩa à?
Có phải căn phòng hôm trước với dàn kệ đầy CDs??
Chắc là nó.
:isc Playing Room::
Lần trước tôi ko cần chìa khóa, vì anh Lam đã mở sẵn,
nhưng lần này tôi phải tra chìa vào ổ vì nó đóng kín im ỉm.
[Kịch]
Tối thui.
Công tắc đèn ở đâu nhỉ...
Trong lúc tôi đang mò mẫm, thì đèn bật sáng khiến tôi hỏang hồn,
và DJ thì đứng trước mặt với 1 tay đang chống lên cột, cạnh chỗ công tắc điện
tay kia đang xách cái tai nghe..
"OMG!! anh làm gì ở đây? Mà sao lại khóa cửa và tắt đèn??"
"Tôi đang nghe nhạc, tôi vốn thích nghe trong bóng tối. Còn em, đi đâu?"
"Em cần lấy cái đĩa..."
Tôi bước tới chỗ dãy kệ để tìm cái album vol 6,
nhưng cảm giác DJ đang nhìn tôi chăm chăm khiến tim tôi đập thình thịch. 
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc