Bên trong xe, tràn đầy mùi vị thuốc súng.
Quý Như Phong và Hướng Khả Tinh không ai nhường ai đều trừng mắt nhìn nhau, hận không thể nhìn thấu qua đối phương.
Cuối cùng, Hướng Khả Tinh không chịu nổi lại dụi mắt, vẫn trừng to mắt, hai mắt thật cay cay, thật mệt mỏi.
Quý Như Phong thừa dịp Hướng Khả Tinh dụi mắt, không ngừng chớp mắt vài cái, lúc nảy thật là mệt mỏi, nhưng mà, cũng may là hắn thắng, hắn cười đắc ý.
“Nếu anh hẹn tôi đến đây, chỉ là để trừng mắt nhìn nhau………. Thời gian của tôi thật quý.” Hướng Khả Tinh bất mãn đáp lại.
“Cô tưởng tôi muốn như vậy sao? Cô cái người phụ nữ này, rốt cuộc trong phòng khách sạn đã xảy ra chuyện gì, tại sao cô lại ở đó?” Thật là làm anh tức ૮ɦếƭ mà, Quý Như Phong giống như từ trong ác mộng tỉnh lại.
“Tôi còn muốn hỏi anh nha, tại sao anh lại ở đó?” Nhớ đến chuyện này, Hướng Khả Tinh cũng rất tức giận, cô rất không thoải mái, bởi vì tất cả các bài báo, tạp chí đều nói cô cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, vân vân và vân vân.”
“Căn phòng đó là tôi thuê, đêm đó sau khi đi dự yến tiệc, tôi chuẩn bị căn phòng đó để có một đêm tuyệt vời với người mẫu Lina, ai biết được cô sẽ xuất hiện ở đó.” Nhớ tới việc này, anh nhanh chóng gọi điện thoại cho Lina, Lina rất ủy khuất, sau đó cúp điện thoại của anh.
“Không phải đâu! Căn phòng đó…………Không phải bác gái chuẩn bị cho tôi sao? Đêm đó tôi uống rượu rất nhiều, rồi bác gái chuẩn bị cho tôi một căn phòng, rồi dìu tôi vào đó.” Hướng Khả Tinh càng nghi ngờ, tối hôm đó ở yến tiệc cô chỉ hơi say, bác gái đã dìu cô vào phòng rồi.
“Cái gì?” Quý Như Phong cảm thấy ngạc nhiên, lúc anh vào phòng, tưởng người trên giường là Lina, bởi vì rất mệt mỏi cũng không mở đèn liền nằm xuống, không nghĩ đến sẽ tạo thành tình huống như vậy.
Giờ phút này, hai người tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, hình như hơi hiểu rõ rồi.
‘Tiếp theo nên tính làm sao bây giờ?” Hướng Khả Tinh miệng lẩm bẩm, cũng hiểu được bọn họ bị hãm hại, khẩu khí cũng dịu đi một chút.
Quý Như Phong tức giận nhìn cô một cái, móc gói thuốc trong túi quần ra, châm một điếu thuốc, hạ cửa kính xe xuống, rồi liên tục phả khói ra.
“Này, anh không thể suy nghĩ biện pháp sao? Kính nhờ, tôi không muốn kết hôn với anh.” Phiền ૮ɦếƭ mất, Hướng Khả Tinh tức giận quát to.
Như vậy càng làm cho Quý Như Phong ngạc nhiên: “Cô không muốn gả cho tôi, tôi cũng không muốn cưới, cô biết đấy, nếu tôi kết hôn, vợ của tôi phải là một người xinh đẹp như hoa, mà không giống như cô…………” Lúc nói chuyện, ánh mắt của anh vẫn tỏ ra khinh thường.
“Hừ người đàn ông mà sau này tôi lấy chắc chắn không có bề ngoài, không hiểu chơi xe hay là đùa giỡn phụ nữ.” Lúc nói chuyện, Hướng Khả Tinh cũng học theo ánh mắt của Quý Như Phong, nhìn anh từ trên xuống dưới đánh giá một lượt, khóe miệng nhếch lên nụ cười suy ngẫm.
“Hướng Khả Tinh!” Quý Như Phong nghiến răng nghiến lợi, nếu giờ phút này anh còn không nghe ra ý tứ trong lời nói của cô, anh nhất định là một tên ngu ngốc rồi.
“Được rồi, không nói nhiều nữa, hiện tại việc quan trọng nhất là chúng ta nên xử lý chuyện này thế nào?” Hướng Khả Tinh vẫn biết mà dừng lại, cô nhìn vào Quý Như Phong, hiện tại anh rất tức giận, Hướng Khả Tinh hiểu rõ nên thu tay lại.
“Tôi biết, tôi nghĩ có “một người” rất rõ chuyện này.” Nói xong, hai người nhìn nhau cười.
Hướng Khả Tinh cũng cảm thấy “một người” rất hiểu rõ, gật gật đầu, đang chờ Quý Như Phong đưa cô đi gặp người này, nhưng không ngờ Quý Như Phong lại không lái xe, mà nhìn chằm chằm vào cô.
Anh nhìn chăm chú như vậy khiến Hướng Khả Tinh ngây ngẩn cả người: “Làm gì mà không lái xe?”
“Cô không xuống xe, tôi làm sao lái xe được? kính nhờ, tự tôi đi là được.” Quý Như Phong cũng không hy vọng cô gặp phiền toái.
“Anh……..Anh xác định một mình anh xử lý sao?” Hướng Khả Tinh vẫn không tin người đàn ông này.
“Năng lực của tôi không phải cô có thể xen vào.” Lúc nói chuyện, Quý Như Phong mở cửa xe ra, để cho cô bước xuống xe.
Hướng Khả Tinh nghi ngờ nhìn anh một cái, cuối cùng vẫn bất đắc dĩ xuống xe, rất lo lắng nhìn anh lái xe rời khỏi.
…………………….
Về đến biệt thự trên núi, Quý Như Phong hỏi người làm mẹ Quý đang ở đâu, rồi lập tức đến bể bơi phía bên kia, nhìn thấy mẹ Quý đang nhàn nhã uống trà, anh đến bên cạnh bà rồi ngồi xuống.
“Mẹ, dường như tâm tình không tệ…………”
“Tất nhiên, trong nhà sắp có việc mừng rồi.” Mẹ Quý không nghĩ giấu diếm tâm tình cực kỳ tốt của mình, nhìn đứa con trai này, rốt cuộc cũng thấy anh lập gia đình, quan trọng là……..Bà cũng có thể bế cháu nội rồi.”
“Hôm nay con đi tìm nha đầu Hướng Khả Tinh kia rồi.” Quý Như Phong thản nhiên nói, lời của anh làm mẹ Quý rất vui vẻ, tưởng anh rốt cuộc cũng hiểu rõ.
Đúng là vừa vui vẻ không được vài phút, lời nói tiếp theo của Quý Như Phong làm bà đứng ngồi không yên.
“Con hỏi cô ấy vì sao lại xuất hiện trong căn phòng của con, cô ấy nói là mẹ đưa vào, mẹ, mẹ thật là người thiết kế ra cách này để hại con sao?” Ánh mắt Quý Như Phong sắc bén, làm cho mẹ Quý trong phút chốc không thể trốn tránh.
Mẹ Quý cười gượng, cầm lấy tách trà uống một hớp, không nhìn đến ánh mắt nhìn thấu tất cả của Quý Như Phong: “Sao mẹ lại nghĩ như thế, mẹ có biết, mẹ đã phạm phải một sai lầm.”
“Mẹ, mẹ biết con không thích một cô gái ngoan hiền, cô ấy so với tiêu chuẩn về thẩm mỹ của con cách xa, lần này, có nói cái gì con cũng không cưới.” Sau khi lấy được đáp án, Quý Như Phong không nói nữa, cuối cùng anh cũng có thể dứt khoát rồi.
Nhưng anh không nghĩ đến, mẹ Quý còn dứt khoát hơn anh, đột nhiên đứng lên, dùng khí thế ngất trời nói dọa anh sợ hãi.
“Không có khả năng, ngày cưới của con đã xác định.” Nói xong, mẹ Quý không để cho Quý Như Phong có cơ hội nói chuyện, liền xoay người rời khỏi.
Quý Như Phong đứng đó một mình, không thể tin nổi, rõ ràng không phải là lỗi của anh, còn muốn anh kết hôn với người phụ nữ kia, rốt cuộc là đạo lý gì đây?