Biệt thự nhà họ Lâm
– “Dạ cháu tên Chi Lan, bạn cùng lớp với Bảo Khánh”
Nó lễ phép chào một người phụ nữ trung niên đã ngoài 40, theo nó đoán chắc là mẹ hắn
– ” Cô ta từ nay là Ô sin của con”
Hắn mặc cái quần sort với cái áo thun trắng nhìn rất giản dị đi từ trên lầu xuống cầu thang tiến đến chỗ nó
– ” Sao con có thể bắt bạn cùng lớp làm ô sin cho mình chứ, quá đáng lắm mà” – mẹ hắn quay sang hắn mắng yêu
– “Con thích như vậy”
Nói đoạn hắn liếc nhìn sang nó rồi kéo tay nó lên phòng bỏ mặc cho sự ngạc nhiên của mẹ hắn. Hắn vốn được cưng chiều cho nên từ trước đến giờ hắn muốn làm gì cũng chẳng ai quản, mà có ăn chơi sát gái tới cỡ nào cũng chưa có đứa nào hắn dắt về nhà… Nhưng mà lần này thì khác…
– ” Công việc của cô là dọn phòng, lau phòng và bất kì khi nào tôi sai, nếu chừa hạt bụi nào thì đừng trách tôi”
Hắn ra lệnh cho nó xong liền quay ra nằm ưỡn dài trên giường mặc cho sự ngỡ ngàng trước căn phòng của hắn. Từ lúc bước vào nó hết đổi ngạc nhiên, căn phòng rộng gấp 3, 4 lần nhà trọ nó đang ở, được làm nổi bởi cái nền màu xanh, xuyến những vệt màu trắng cứ như có cảm giác đang ở ngoài trời hòa quyện vào những đám mây, phòng hắn có hai cửa sổ, một cái hướng ra vườn hoa, một cái nhìn thẳng ra hồ bơi, không khí trong phòng cứ như đang ở ngoài trời… ” không thể nào thích hơn” đang miên man cảm nhận thì bị cái gối quăng vào mặt làm cho nó tỉnh giấc mộng.
-” Lo làm việc đi, đừng để tôi trừ lương… Hay là cô muốn ở đây cả đời với tôi…”
-“Còn lâu nhá…”
Nó ngậm ngùi đi dọn dẹp, nó dọn hết chỗ này, hắn lại bày ra chỗ kia, cứ thế mà làm, tức điên cả người cũng chẵng làm được gì.
– “Này, tôi zừa zọn xong anh lại bày ra, muốn chơi tôi à”
-“Tôi là chủ tôi có quyền, làm đi con hâm, nói nhiều”
Hắn thì thảnh thơi zừa lướt wed zừa xé giấy quăng, trong khi nó cúi lượm từng tờ giấy của hắn vẫn không quên liếc hắn một phát
Cả ngày dọn hết cái này tới cái kia chẳng lúc nào hắn cho nó rảnh tay, chỉ ngoài vài phút ăn cơm cũng là thời gian nó nghỉ ngơi.
Phòng trọ Lizard
-” Hắn là tên quái thú chứ hok phải người, ђàภђ ђạ tui tê cả người mà, ê ẩm quá” – Nó nằm sấp dưới nhà cho con bạn đấm lưng
-” Bà cố gắng lên, trả nợ xong đường ai nấy đi, mà nè, tui có chuyện muốn nói”
-“Bà nói đi, tui nghe” – Nó uể oải
-“Bà Hạ muốn tụi mình dọn qua ở chung với bả, bả ở có mình ênh hà”
– “uhm, zậy cũng được, zừa zui mà zừa đỡ tốn tiền nhà nữa, để mai tui xin nghĩ rồi dọn đồ phụ bà”
-“uhm”
…………
Biệt thự nhà họ Lâm
– ” Mai tôi muốn nghỉ được chứ”
-” Cô đang ra lệnh cho tôi à…”
-“Không”
-“Tại sao nghỉ”
-“Tôi dọn nhà”
Trong đầu hắn lóe lên một ý nghĩ nào đó, cười cười nói nói:
– “Được, cho cô một ngày dọn đồ”
-” Uhm, cám ơn” – Nói đoạn nó bỏ đi làm tiếp công việc của mình
– ” Qua nhà tôi”
-” HẢ”
Nó rờ rờ trán mình rồi rờ rờ trán hắn:
– “Anh đâu có bị sốt, hok lẽ anh bị điên”
-” Cô mới bị điên đó, từ ngày mai dọn qua nhà tôi, đối diện phòng tôi còn một phòng, như vậy là rất tiện cho cô rồi, không tính tiền nhà, ăn cơm miễn phí, quá lợi rồi còn gì”
-“Tại sao tôi phải nghe lời anh?”
-“Vì tôi là ông chủ”
————————-
Ngày hôm sau nó dọn đến nhà hắn, dù trong lòng vẫn ngậm nguyên cục tức nhưng nó hứa với lòng sẽ “trả thù” hắn.
-” Này đem đồ ăn sáng lên cho tôi” – Hắn la hét trong điện thoại, nó còn ngáy ngủ rồi bật dậy từ phòng mình chạy nhanh xuống đem món súp dì 4 nấu cho hắn.
-” Nó nguội rồi đem xuống hâm nóng lại cho tôi”
-” Tôi không thích ăn món này nữa đổi món khác”
– “Đem ly sữa chua lên cho tôi”
-“Đã bảo sữa chua nóng mà sao lại có đá”
-“Sữa chua gì mà chua thế, tôi không uống được, ĐỔI”
– “Nhà tắm còn nước kìa, cô định để tôi té ૮ɦếƭ à”
-“….”
-“….”
-“TÔI MỆT RỒI NHA ANH TỰ ĐI MÀ LÀM NHÁ, DẸP…. TÔI KHÔNG LÀM NỮA, TÔI LÀM Ô SIN CHỨ KHÔNG PHẢI LÀM TRÂU LÀM CHÓ CHO ANH NHÁ, MUỐN GÌ TỰ ĐI MÀ LÀM ”
Nó giận zữ hét toáng làm rung động cả căn biệt thự, một mạch bỏ ra ngoài…
“RẦM” cánh cửa đóng rầm trước khi nó kịp bước ra, bị ép sát vào cửa, mặt nó và hắn chỉ cách nhau vài phân, lúc này hắn mới ngửi được mùi hoa oải hương trên người nó… “cô ấy cũng quyến rũ phết”… “hắn ta muốn gì đây, không… không được”
-” hôm nay cô dám mắng cả chủ của mình… Chi Lan cô giỏi lắm, khá lắm”
Nó né tránh ánh mắt của hắn, đẩy hắn ra để thoát thân, nhưng càng đẩy hắn càng ép sát nó hơn, nó cảm nhận được cả hơi thở của hắn.
– “Buông, không tôi la lên đó”
-” La đi tôi thách”
Hắn kê mặt mình sát vào mặt nó, nó toát cả mồ hôi, lấy tay bụm miệng…
– ” Điên à, cô tưởng tôi hôn cô sao… ” – Hắn cười phá lên làm cho con nhỏ muốn độn thổ, mặt nó bây giờ không thể nào diễn tả nổi zừa tức zừa ngượng, đẩy mạnh hắn ra rồi bỏ chạy về phòng… Với nó thì chỉ có “chạy” mọi lúc mọi nơi là an toàn nhất.
” Tên thối tha ૮ɦếƭ bầm, đi ra đường coi chừng chó dại cắn, ma bắt đi luôn đi đừng về đây ђàภђ ђạ thân gái như ta…” nó ấm ức rủa, nghĩ ngợi cái gì đó rồi bưng lên cho hắn ly café sữa.
– “Không uống, đem xuống”
-“Tôi đã quậy rồi không uống thì tiếc lắm uống dùm tôi đi nha” – nó nhẹ giọng
– “Không”
-“Đi mà”
– “Không uống”
-“Uống đi mà”
Hắn nghe nó nói nhảm nhảm riết đành ngậm ngùi uống cho xong.
– “Rồi đó, biến ra ngoài”
Chiều hôm đó hắn không đến lớp, nó cảm thấy lòng zui sướng biết bao nghĩ là kế hoạch của mình đã thành công. Nó tung tăng zí 2 nhỏ bạn ăn uống tới 8h mới tới nhà, nó không quên ghé thăm phòng hắn.
“Cạch” – nó hé cửa nhìn vào thấy hắn không có trên giường, nó bước thẳng vào ngó tới ngó lui cũng không thấy, trong nhà tắm cũng không có “Hắn ta đi đâu rồi nhỉ”. Đang bâng quơ suy nghĩ thì nghe tiếng hắn làm nó giật bắn người quay lại
– “Cô đi học giờ này mới zề à, biết mấy giờ rồi không”
-” Đi đâu là chuyện của tôi liên quan gì anh, mà sao hôm nay anh không tới lớp”
– ” Hỏi làm gì?”
Hắn tiến lại gần cái bàn học, ngồi vào cái ghế xoay rồi gõ gõ cái gì đó
-” Tôi thấy lạ nên hỏi thôi, lớp trưởng gì mà nghỉ học miết”
-“Đó là chuyện của tôi, biến ra ngoài đi”
Nó đi về phòng mà vẫn ấm ức suy nghĩ ” Mình nhớ đã bỏ thuốc sổ zô ly nước rồi mà sao giờ hắn vẫn tỉnh queo zậy tak, đáng nhẽ ra giờ này hắn phải lăn lê bò lết trong cái toilet ấy chứ… tại sao…”
——————————-
7 tiếng trước
-“Cậu ấy uống nhầm thuốc sổ, thưa bà”
Bà Lâm quay sang hắn:
-” Sau con nhầm lẫn được chứ, mẹ nhớ con cực kì ghét thuốc mà sao hôm nay con lại uống thuốc rồi nhầm thuốc hả?”
– “Mẹ đừng quan tâm, mọi người ra ngoài đi, con muốn ngủ”
-” Đây là thuốc của cậu”
Mọi người đi ra ngoài, hắn nằm ôm cái bụng đáng thương của mình, tức zận ” Con ranh giỏi lắm, nhiêu đây chưa hạ được tôi đâu, á đâu quá” hắn cong giò chạy vào toilet. Vậy là cả buổi chiều cứ ra ra vào vào thậm chí hắn ngồi luôn ở đó…
————————–
11:03 pm
– “Tôi muốn ăn cánh gà sốt me” – giọng hắn cảo rảo đầu dây bên kia
Nó ngáy ngủ trả lời – “Bây giờ khuya rồi tôi muốn … ngủ”
-“ĐI MUA NGAY, NÓI NHIỀU”
Nó giật cả mình, tung mền chạy đi mua, mắt vẫn nhắm nhắm mở mở… thế là cánh gà sốt me của hắn thành ra mề gà xào tỏi ớt…
………..
– ” Lấy giúp tôi ly nước”
– “Tôi bảo nước nóng sau lại lấy nước suối”
-“Tôi đổi ý rồi, xuống làm tôi ly sinh tố chuối”
……….
-” Qua tắt máy điều hòa cho tôi”
……….
-“Nóng quá, BẬT QUẠT”
……….
5:23 am
“Tắt nguồn này xem mi làm gì được ta” nó lăn ra ngủ.
“RẦM” nó giật mình ngồi zậy, nhìn người đối diện
– “Điên à, để tôi ngủ” – nói rồi nó nằm xuống ngủ tiếp
– “Xuống làm đồ ăn sáng cho tôi, hôm nay tôi đi sớm”
-” Có dì 4 làm rồi” – kéo cái mền trùm kín đầu nó mắng
Hắn kéo mền ra, ghé sát tai nó:
-“NHANHHHHHHHHHHHHHH”
Cứ thế nó theo phản xạ ngáy ngủ chạy xuống làm…
Sau 1 tiếng đồng hồ nó hoàn thành mấy món cho hắn…
– ” Cả tiếng cô làm được mấy món này đây hả” – hắn há miệng ngạc nhiên nhìn những món ăn trên bàn của nó
– ” Trứng chiên khổ qua với trứng cút sốt cà chua là món ruột của tôi đó”
-” Nghĩ sao cho đại thiếu gia ăn mấy món này, đúng là đồ hâm”
-” Tôi đi học đây, mặc kệ anh, ăn hay không thì tùy nhá” – Nó zận zữ đi về phòng
Vậy là cả đêm nó chưa kịp nằm xuống chợp mắt đã bị hắn lôi đầu zậy… mệt mỏi, uể oải nằm dài trên bàn…
-” Bà sao zậy? hắn ta ђàภђ ђạ bà zậy hả? – Từ Duyên thấy nó ườn dài trên bàn, mặt mài thì xanh xao…
-” Tôi sắp chịu hết nổi rồi, hắn hành tôi cả đêm”
-“HẢAAAAAAAAAAAAAAA” – Từ Duyên và Nhật Hạ cùng hét to trước lời nói của nó
-” Không phải… không phải”
Nó huơ huơ tay rồi kể mọi chuyện cho bọn họ nghe…