Hoàng Vĩ một thân áo da màu nâu bó sát người, đeo kính đen trên mặt, giống cách ăn mặc của Thiên ca nhưng khí thế trên người kia lập tức áp đảo Thiên ca lép vế.
Lý Lệ không ngờ sẽ là người này. Thấy mặt người này Lý Lệ liền cảm thấy không ổn, cũng không nói lên lời. Dù sao nhìn người này rất quen mắt, có phải trước đó đã từng gặp qua?
Lần mua bán này hàng hai bên giao dịch là Mα túч, số lượng rất lớn, ít nhất là đối với Thiên ca mà nói là vô cùng lớn. Khi giao dịch Thiên ca lôi Lý Lệ xuống xe, Lý Lệ cúi đấu không dám ngẩng lên nhìn Hoàng Vĩ, chỉ sợ hắn nhận ra mình, gây phiền toái cho cô ta thì hỏng bét.
Người của Hoàng Vĩ kiểm tra chất lượng Mα túч, hai bên một đầu, không có vấn đề liền trực tiếp đưa tiền. Trước khi đi còn ý vị sâu xa nhìn Lý Lệ một cái rồi nói: “Thiên ca thật có diễm phúc.” Nói xong liền đi. Thiên ca nhìn Lý Lệ, sau đó lại nhìn Hoàng Vĩ, Hoàng Vĩ lưu lại một ánh mắt ý vị thâm trường chi hắn.
Sau khi trở về Lý Lệ trực tiếp đi vào phòng mình không đi ra ngoài, trong đầu đều nghĩ tới những câu nói kia của Hoàng Vĩ.
Buổi tối ngày hôm sau khi cô ta bị Thiên ca đưa vào khách sạn liền hiểu, đứng ở trước cửa khách sạn nhìn bên trong khí phái kia, Lý Lệ tràn đầy lãnh khí nói: “Thật sự anh muốn em làm như vậy?” Thiên ca không sao cả nhìn Lý Lệ, sau đó cười cười dặn dò nói: “Bảo bối, em hầu hạ vị đại gia kia cho thật tốt, phục vụ tốt về sau chúng ta mới kiếm được nhiều tiền. Em thấy đúng không, về sau anh tuyệt đối sẽ không bạc đãi em, em yên tâm.”
Lý Lệ cười lạnh rồi tiến vào. Sau khi Lý Lệ đi vào vẻ mặt của Thiên ca liền biến đối, lập tức phái người đi qua giám thị.
Sau khi Lý Lệ đi vào bên trong phòng tối đen như mực, muốn đưa tay lên vách tường tìm công tắc đèn lại phát hiện sờ tới thân thể một người, rất nóng, không mặc quần áo: “A!” Lý Lệ hét lên một tiếng, người ở bên ngoài nghe trộm sững sờ, nhanh như vậy đã làm?
Trong bóng tối, Hoàng Vĩ cười lạnh, sau đó bắt được đôi tay của Lý Lệ dùng sức xé rách quần áo của cô ta.
Lần này Lý Lệ trực tiếp bị ngược rồi, sau khi xong chuyện người nọ vẫn lạnh lùng khẽ hừ, từ đầu đến cuối một câu cũng không nói, mặc quần áo vào liền đi. Hai người ở bên ngoài nghe trộm nghe được tiếng kêu của Lý Lệ liền cười trộm, thầm nghĩ người này còn lợi hại hơn cả lão đại, khiến cho người phụ nữ này kêu rên như vậy. Khi nghe bên trong không còn động tĩnh gì cũng biết đã xong chuyện, sớm rút lui trước.
Lý Lệ trực tiếp ngất đi, cái gì cũng không biết. Nhưng Lý Lệ cũng biết, căn bản người nọ không ᴆụng cô ta, chỉ cầm công cụ trực tiếp chơi mình, giống như cô ta giống như có tám đời thù hận với hắn vậy. Rõ ràng không phải làm thật, nhưng người nọ vẫn khiến cô ta làm đủ các tư thái. Lý Lệ cảm thấy rất nhục nhã, coi cô ta là gì, chê cô ta bẩn nên chẳng đáng ᴆụng vào? Nhưng tại sao lại muốn ђàภђ ђạ người như vậy!
Cô ta vừa đi, người nọ lập tức lấy điện thoại di động ra chụp vài bức, sau đó lập tưc thu điện thoại lại.
Lúc Lý Lệ trở lại Thiên ca đang cầm điện thoại chơi điện tử, nhưng vẻ mặt vô cùng khó coi. Thiên ca nhìn giường lớn xốc xếch, làm sao hắn có thể dễ nhìn? Rõ ràng những vết ố kia chính là đánh thẳng vào mặt hắn, nhưng khi nhìn thấy Lý Lệ trên mặt mặt hắn liền biến đổi cười lớn ôm Lý Lệ thâи áι sờ sờ nói: “Bảo bối, em đã trở lại?” Lý Lệ tức giận đẩy Thiên ca lạnh lùng nói một câu: “Em mệt mỏi, đi nghỉ ngơi thôi.” Bạn đang
đọc truyện online tại website: ThíchTruyện.VN
Thiên ca cảm thấy rất kỳ quái, tối hôm qua hai người kia trở về báo tin, Lý Lệ rất sảng khoái, so với lúc làm với hắn thoải mái hơn nhiều. Lại nhìn bộ dáng trên giường kia, Thiên ca không biết có tư vị gì nữa. Bình thường người phụ nữ này đều ở bên dưới mình, hiện tại thì tốt rồi, thành của người khác rồi. Mặc dù Thiên ca không có tình cảm gì với Lý Lệ, nhưng hắn có một tật xấu đó chính là ở phương diện này hắn thích sự sạch sẽ, phụ nữ người khác chạm qua hắn không muốn nữa. Lý Lệ vẫn luôn đi theo hắn, cho nên không rõ ràng lắm, nhưng hiện tại trong lòng Thiên ca xác thực có chút ghét bỏ Lý Lệ.
Sau khi Lý Lệ lên lầu trực tiếp mệt ngã ở trên giường, cảm thấy rất kỳ quái với hành động của người nọ trong buổi tối ngày hôm qua, làm cái gì vậy?
Trong khi cô ta đang mơ mơ màng màng Thiên ca lại bắt đầu cọ cọ từ phía sau. Tối hôm qua Lý Lệ bị người giằng co cả một đêm, hiện tại mệt ૮ɦếƭ đi được, lạnh lẽo nhìn Thiên ca. Thiên ca nhìn bộ dáng kia càng thêm tức giận, hắn nghĩ rằng Lý Lệ tối hôm qua bị người đàn ông kia làm cho thoải mái. Thiên ca cảm thấy Lý Lệ tối hôm qua bị người khác làm, liền bắt đầu so sánh sự đối lập giữa hai người đàn ông, so năng lực của hai người thì hắn không bằng người kia rồi.
Một người đàn ông bị nghi ngờ năng lực của mình, tự nhiên Thiên ca không thoải mái, lập tức cởi y phục của Lý Lệ ra. Lý Lệ quýnh lên hô một tiếng: “Anh làm gì vậy?” Hiện tại cô ta thực sự không chịu nổi làm lần nữa, đau không chịu nổi rồi.
Tiếng kêu kia khiến cho hỏa khí của Thiên ca bùng nổ, sắc mặt thay đổi, lao tới. Lý Lệ lập tức gục bất động ở trên giường, khóe miệng mở rộng. Bởi vì tối hôm qua bị người làm qua, Thiên ca cảm thấy Lý Lệ rất dơ bẩn, không muốn nhìn thấy mặt. Nhưng hắn vẫn xé rách quần áo của Lý Lệ, sau đó kéo chân cô ta liếc mắt nhìn. Nơi đó vừa đỏ vừa sưng, đến bây giờ cẫn còn nhìn thấy dấu vết rõ ràng, đủ để tưởng tượng tối qua kịch chiến như thế nào.
Lý Lệ cảm thấy Thiên ca đang nổi giận, lập tức không dám cử động nữa, ngoan ngoãn nằm ở trên giường mặc cho hắn loay hoay. Nhưng cô ta cảm thấy vô cùng nhục nhã, nếu vào bốn năm trước cô ta không cảm thấy, nhưng trong bốn năm này cô ta đều sống cuộc sống đại tiểu thư. Mặc dù không được khá lắm, nhưng tối thiểu là có tôn nghiêm, chưa từng bị người làm như vậy. Lý Lệ ngoan ngoãn mềm thân thể, quả đấm lặng lẽ dùng sức siết lại, móng tay thật dài cắm vào da thịt ngược lại khiến cô ta cảm thấy rất sung sướng, hận không được rút hai bàn tay của người đàn ông này ra.
Nhưng cô ta không thể, tình hình này cô ta phải nhịn. Lý Lệ biết rõ tình cảnh hiện tại của mình, bên ngoài cảnh sát vẫn còn đang tìm cô ta, đối với cô ta mà nói, bây giờ nơi này là an toàn nhất.
Khi Thiên ca đóng cửa đi Lý Lệ vẫn nhìn, trong đầu nghĩ tới, đoán chừng lần này những ngày tốt ở bên Thiên ca sẽ chấm dứt. Nghĩ tới người tối hôm qua, trong đầu chợt nhớ tới một âm thanh, Lý Lệ cẩn thận nghĩ lại, chợt nhớ lại người kia, chuyện này……
Là người kia?
Lần đó Lý Lệ tìm Hoàng Vĩ xuống tay với Nghiêm Hi ở trong bệnh viện, xong chuyện liền nói hắn trốn một thời gian, sau đó người này chưa từng xuất hiện nữa, cô ta còn tưởng rằng người nọ trốn ra nước ngoài, ai ngờ….
Nhưng lần này trở về làm sao lại như vậy? Giống như đặc biệt hận cô ta, trước kia không phải như vậy nha.
Hoàng Vĩ mang người trở lại chỗ ở tạm thời ở thành phố G, huynh đệ bên cạnh liền vỗ bờ vai hắn nhạo báng: “Người anh em, không tệ nha. Thì ra làm lính còn có thể giả bộ lưu manh, ha ha.”
Hoàng Vĩ nhìn người anh em cười cười: “Trước khi tôi vào bộ đội là lưu manh đó, các cậu không biết à? Hơn nữa người đàn bà kia có thù oán với tôi, toàn bộ cũng coi như là xả giận.”
Người nọ cũng hiểu cười cười, sau đó nói: “Giọng điệu của cậu chính là có người giúp cậu ra khỏi hả? Biết không, anh em nằm vùng nói với chúng tôi biết, tên lão đại kia cả ngày đánh người đấy.”
Hoàng Vĩ nghe vậy chỉ cười, cuộc sống của Lý Lệ như thế đã sớm thành thói quen, sẽ không quá để ý những điều kia. Đối phó với Lý Lệ, quan trọng nhất chính là hủy mọi chỗ dựa của cô ta đi.
Về hôn lễ của Nghiêm Hi và Lãnh Diễm, hiện tại đã trở thành tin tức trang đầu của các tòa soạn. Các tòa soạn lớn đều xếp hàng phỏng vấn hai người. Những sự kiện trong một thời gian trước, hiện tại hai người lại muốn kết hôn, tin tức này lại càng lớn.
Cùng với chuyện hôn sự của Lãnh Diễm, bên Lý Thánh Đức bắt đầu có hành động lớn. Hắn nghĩ, hiện tại truyền thông bị hấp dẫn bởi hôn lễ của Nghiêm Hi và Lãnh Diễm, lúc này giúp Lý Lệ là lúc tốt nhất. Nếu không thời gian kéo dài lâu, không biết sẽ còn xuất hiện chuyện gì khác nữa.
Lãnh Diễm làm sao lại làm lớn chuyện kết hôn của mình như vậy? Bình thường chính là một người thích yên tĩnh, vì sao lại như vậy? Một nguyên nhân là muốn nhanh chóng cưới Nghiêm Hi về, như vậy thiên hạ đều biết, tình cảm của anh với Nghiêm Hi không hề thay đổi. Nguyên nhân khác chính là hấp dẫn ánh mắt của ký giả để khiến Lý Thánh Đức hành động.
Không khiến Lý Thánh Đức làm nhiều chuyện phạm pháp, đến lúc đó làm thế nào khiến hắn vào tù vĩnh viễn không ra được?
Lý Lệ ở thành phố G gọi điện thoại cho Lý Thánh Đức, cô ta biết hiện tại chú ý của mọi người đã dời đi, cho nên cô ta mới dám gọi điện thoại. Sau khi điện thoại thông Lý Lệ nói: “Cha, hiện tại chuyện của con không phải rất lớn, chỉ cần đem tiền trả lại là hết chuyện. Những chuyện khác không phải do con làm, nhà họ Chu đang cố tình gán tội cho con. Cha phải tin tưởng con, chuyện này chỉ là suy đoán của bọn họ, cắn bản không phải là sự thật.”
Lý Thánh Đức không xác định: “Thật sự con không bỏ thuốc?” Lý Thánh Đức cảm thấy chuyện bỏ thuốc người khác thực sự là rất thiếu đạo đức, tại sao lại có thể như vậy? Nhưng Lý Lệ nói không phải không có đạo lý, tại sao nó phải bỏ thuốc ông Chu? Khi đó ông Chu vẫn rất yêu thương Lý Lệ nha.
Lý Thánh Đức có chút hồ đồ, nhưng Lý Lệ đảm bảo đi đảm bảo lại hắn liền tin tưởng.
Sau mấy ngảy Lý Thánh Đức có những hành động lớn, bởi vì chuyện có chút gấp, hắn nhận được tin tức bên tòa án đã bắt đầu tra xét. Bây giờ chủ yếu là trả lại tiền, nhưng đây không phải là số tiền nhỏ nha.
Lý Thánh Đức suy nghĩ, đem tất cả tài sản của mình móc ra, tính toán một chút, tiền hắn để dành cộng thêm tiền hơn nửa năm này mới đủ một nửa. Hết cách rồi, Lý Thánh Đức lại tác động vào mấy công ty khác, hắn là cục trưởng cục thuế, thuế vụ của công ty nào trong sạch?
Tự nhiên có một nguồn lợi lớn ở bên trong.