Cứ ngỡ cô ta là Cẩm VânVì thời điểm đó ở phòng vệ sinh chỉ có gã và hắn nên hắn không vấp phải sự can ngăn nào. Hắn bỏ mặc người sậy với đôi mắt căm thù ở đó, đường hoàng bước ra sàn nhảy. Ánh đèn laser đặc biệt và tiếng nhạc ghê rợn ở XY tạo nên hiệu ứng kỳ lạ, làm hắn cảm thấy như mình đang ở dưới địa ngục, xung quanh là những bóng ma đang nhảy múa. Trong lờ mờ sương khói, hắn nhìn thấy 1 cô gái nhang nhác CẨm Vân đang điên cuồng trong những động tác gợi dục, ôm lấy dàn loa công suất lớn rồi cởi bỏ dần áo váy cho đến khi trên người chỉ còn mỗi bộ đồ lót. Bâu lấy cô là chục thằng đàn ông đang múa may, nhảy nhót trong những động tác cực rẻ tiền. Cảnh tượng đó hắn nhiều lần trông thấy, nhưng sao hôm nay thấy ghê tởm đến vậy?.. Thì ra cô gái đó nhang nhác Cẩm Vân, mà thấy Hải mập bảo trước kia Cẩm Vân hay đến đây chơi. Điều đó gợi cho hắn sự liên tưởng ghê tởm.....Không hiểu sao lúc đó, hắn đi đến nhặt đống đồ cô ta vứt ra, rồi cầm lấy tay cô gái làm cô quay đầu lại. Trong chốc lát đó, hắn cứ ngỡ cô ta là Cẩm Vân, nhưng không phải. Cô gái này không thể xinh đẹp bằng Vân được!.Hắn đưa cho cô ta đống váy áo cô vừa vứt ra trước điệu cười hô hố của mấy thằng đàn ông xung quanh.....
Hải mập chạy đến lôi hắn đi:
- Anh say rồi...Chuyện của người khác, can dự làm gì...
Nhưng hắn đâu có say, hắn tỉnh lắm, miệng hắn nhìn cô gái và lắp bắp gọi:
- Vân...Vân...Vân ơi!!!
9 thằng bước ra khỏi cổng vũ trường XY để ra về. Bãi để xe của XY gần 1 công trường xây dựng, rất vắng người. Hải mập hét toáng lên khi nhìn thấy chiếc xe Lexus đời mới 6 chỗ ngồi của mình - dùng để chở cả hội đến sàn XY bị đập vỡ tan cửa kính, vỏ xe móp méo bởi hàng loạt những vết 乃úa tạ.
Tên người sậy xuất hiện đằng sau chiếc xe với con dao dài, nhọn hoắt trên tay...Xung quanh gã là 14 tên khác cũng đang cầm lăm lăm trong tay dao nhíp, dao chọc tiết lợn, kiếm Nhật.......
Hải mập nhìn thấy người sậy, lắp bắp nói với hắn:
- ૮ɦếƭ....૮ɦếƭ.... rồi anh ơi, anh làm gì để Tư Ẻn phải kéo đồng bọn ra đây thanh toán thế này. Tư Ẻn là bảo kê của sàn nhảy này, em ruột của Ba Huỳnh, trùm xã hội đen thế lực bậc nhất Sài Gòn đấy anh ơi!!!!!!!!!!!
- Anh Tư, anh nể mặt ba má em. Tha cho hội anh ấy đi....
Tư Ẻn vung dao lên, rồi soạt 1 phát, Hải Mập thét lên đau đớn, nhát chém đã lấy đi của Hải mập 1 đốt ngón tay trỏ!!!!
- Mày nên cút khỏi đây nếu như không muốn tao cắt tai mày về cho chó ăn.
- Hải mập cút chạy thục mạng trong hoảng loạn. Tư Ẻn tiếp tục nói:
- Mấy Thằng Bắc Kỳ này, hôm nay tao sẽ dạy cho chúng mày 1 bài học khi bước chân vô lãnh địa của tao! Không có thằng nào lành lặn trở về hết. Và mày, mày phải ૮ɦếƭ! - Tư Ẻn ôm lấy cái miệng đang sưng vù, chĩa con dao nhọn về phía hắn.
- Hắn bước lên, dõng dạc trả lời:
- Mày chỉ cần thanh toán tao là đủ rồi. Bạn tao vô can.
- 7 người anh em Hắc Hải thấy hắn nói vậy không hề nao núng. Họ quyết tâm ở lại vì bạn chiến đấu đến cùng. Và họ thủ thế, sẵn sàng chiến đấu mặc dù trong tay không có 1 tấc sắt để làm νũ кнí!
Hắn hô to: Các anh em, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu!!!!...
- Chạy thôi!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Hắn nhanh tay cầm lấy viên gạch ném vào lũ xã hội đen làm chúng tách ra mở đường máu cho anh em chạy thoát. Tụi Tư Ẻn cầm dao chém liên tiếp những nhát hụt vào không khí. Bãi đậu xe được phi đội dân chơi Hắc Hải biến thành lợi thế để đánh du kích. Không có dao trong tay, họ cầm gạch ném liên tiếp vào tụi xã hội đen. Nhưng rồi thì họ cũng bị những nhát chém làm rách toạc cả áo, rách cả thịt, chảy cả nhiều máu. Đâu đó thét lên những tiếng đau đớn xen lẫn chửi bới. 1 khung cảnh hỗn độn chưa từng có tại bãi đậu xe của vũ trường XY....Không 1 dân chơi nào quanh đó nhìn thấy dám nhảy vào can ngăn. Bởi chúng đều rặt 1 lũ sợ ૮ɦếƭ!
Tụi Tư Ẻn thật là những tay xã hội đen thâm hiểm và độc ác. Chúng chém sa sả không ngừng vào bạn bè hắn, làm hắn nhìn thấy vậy sôi tiết, gào lên như 1 con thú!!!!!. Hắn cũng bị lãnh 1 nhát chém vào cánh tay trái!!!!....Lũ hèn hạ Tư Ẻn đánh người không νũ кнí!!! Chúng là lũ đê hèn. Trong chớp mắt hắn vớ được chiếc ghế sắt của người trông xe đang vứt chỏng gọng giữa đường. Hắn bèn cầm chiếc ghế sắt này làm νũ кнí phang liên tiếp vào lũ hèn giải vây cho đồng đội... Không ngờ, hắn đã hạ gục được 1 tên, rồi 3 tên,5 tên, 9 tên. Chiếc ghế sắt phát huy tác dụng vừa làm νũ кнí, vừa làm lá chắn phòng thủ. Dao chém vào cũng phải văng ra và gãy!!!....Những tên xã hội đen còn lại cũng bị Hắc Hải giật lấy dao, chém cho bỏ chạy....
Còn riêng Tư Ẻn, đang nằm lê lết trên đường với 1 vũng máu... Nhìn thấy hắn đang tiến đến gần. Tên cô hồn Tư Ẻn chầm chậm rút ra trong túi áo khẩu súng lục. Nhằm vào hắn mà bắn:
- Đoàng!
"Em đúng là một nửa của cuộc đời anh"Thu Hằng - Cô nữ sinh lớp 11A2 trường phổ thông trung học Chu Văn An - Hà Nội đang sửa soạn sách vở chuẩn bị cắp cặp ra về, bỗng nhận được cú huých tay từ Nhung - cô bạn học ngồi cạnh:
- Này, bạn ơi hôm nay tan học anh ấy đợi bạn ở cổng trường đấy.! - Nhung cười, nét mặt rất là lém lỉnh.
- Kệ người ta, mà sao bà lại dẫn ông ý đến đây? Người quen qua mạng, không tin tưởng được đâu!
- Haha, tôi có dẫn đâu, tự ông ấy vác xác đến đấy chứ. Ông ấy bảo chat với Hằng,xem ảnh Hằng, ngưỡng mộ quá nên hôm nay quyết tâm đến trường gặp tận mắt. À quên, còn mang theo 1 món quà tặng bà nữa. - Mắt Nhung chớp chớp
- Ui dào, thôi thôi, tôi ngại lắm, tôi trốn đây, kệ xác hắn!
Thu Hằng nói xong, nắm lấy mái tóc dài mượt mà rồi nhẹ nhàng ***g chun buộc tóc vào....Thấy Hằng lúc này bỗng dưng hiền dịu lạ thường, mắt Nhung tròn xoe ngơ ngác???? Hằng quay sang Nhung mỉm cười thật hồn nhiên. Hằng luôn được Nhung và các bạn trong lớp 11A2 quý mến bởi vừa xinh đẹp như tranh vẽ, lại vừa ngoan ngoãn, học giỏi. Gương mặt nàng, nếu nhìn thẳng rất thánh thiện, phúc hậu. Nếu nhìn nghiêng, rất thanh thoát, kiêu sa. Cặp lông mày lá liễu, gọn gàng sắc nét như một nét phẩy. Điểm dưới là đôi mắt đen lay láy, hơi xếch lên đầy huyền hoặc. Chiếc mũi cao. Đôi môi hồng dịu dàng. Làn da trắng mịn như tuyết.... Vai nàng thon đi kèm với thân hình cân đối, mảnh mai như một nàng tiên!!!. Chỉ có thể mượn thơ tả Thúy Vân trong Truyện Kiều mới có thể lột tả được hết vẻ đẹp của Hằng:
Khuôn trăng đầy đặn nét ngài nở nang
Hoa cười ngọc thốt đoan trang
Mây thua nước tóc tuyết nhường màu da!
Khoác chiếc túi đựng sách vở bên vai, bước ra đến cổng trường, Hằng rụt rè ngó quanh xem có thấy bóng dáng của kẻ định gặp nàng không? Ngó mãi chẳng thấy, Hằng hớn hở mừng thầm rồi tung tăng ra chỗ gửi xe lấy xe máy về. Nhưng ngờ đâu, ở nơi gửi xe, kẻ định gặp nàng xuất hiện với món quà to tướng trên tay. Thì ra là hắn, hắn là cái thằng nhân vật chính của truyện này chứ ai!
- Chào Hằng! Nhân ngày đầu gặp gỡ, anh có món quà này tặng em! - Hắn cười hớn hở đưa cho Hằng món quà. Chỉ hắn mới biết trong đó có cái gì. Xin được tiết lộ là trong đó có hơn 2000 cái kẹo ʍúŧ!!!
Hằng nhận lấy món quà với thái độ bẽn lẽn, ngượng ngùng. Bên cạnh Hằng là Nhung, lúc này đang khoái chí cười sằng sặc. Hằng lườm Nhung 1 cái rồi quay sang nói với hắn:
- Em cảm ơn anh ạ!
Thu Hằng chở Nhung về cùng trên chiếc xe máy Attila. Nhung ngồi sau ôm lấy món quà hộ Hằng, không quên nháy mắt với hắn. Thì ra Nhung đã mai mối Hằng cho hắn, tiết lộ cho hắn biết là Hằng rất thích ăn kẹo ʍúŧ. Hắn đã bao lần rủ Hằng đi gặp mặt nhưng toàn bị nàng từ chối thẳng thừng. Nên quyết định quả này chơi trội, bất ngờ đến tận trường gặp và tặng nàng 2000 cái kẹo ʍúŧ, cho ʍúŧ cả năm không hết luôn!
Nhìn thấy bóng dáng 2 cô bé tuổi teen đã khuất đằng xa. Rồi nhìn về mái trường Chu Văn An quen thuộc. Nghe thấy tiếng ve kêu râm ran giữa trưa hè. Hắn chợt nhớ đến thời áo trắng học sinh của mình. Mái trường cổ kính này đã dìu dắt bao thế hệ học sinh Hà Nội, trong đó có hắn đã đi qua....
Hắn đang sống trong những ngày chói chang rực nắng đầu tiên của một mùa hè sôi động!.. Ngẩng lên nhìn mặt trời đang lan tỏa ra những tia nắng vàng rực rỡ, hắn cảm giác cuộc đời như lật sang trang mới. Giở lại quá khứ vài tháng trước, hắn nhớ đến trận đánh nhau với tụi xã hội đen Tư Ẻn. Tư Ẻn nhằm súng vào hắn, nhưng chiếc ghế sắt hộ mệnh đã cứu mạng hắn. Viên đạn đi trúng chiếc ghế. Rồi xô hắn ngã văng ra. Cùng lúc đó cảnh sát ập đến vây ráp, khống chế Tư Ẻn. Cảnh sát không truy cứu hắn và nhóm Hắc Hải, bởi trận đánh đó đã giúp họ lần ra đầu mối và truy quét triệt để nhóm xã hội đen Ba Huỳnh. Nhưng nhóm Hắc Hải và hắn đã phải trả 1 cái giá đắt, có người bị chém đến mù mắt, có người chằng chịt những vết chém, thương nặng phải vào viện cấp cứu....Hắn cũng lãnh 1 nhát chém vào cánh tay trái, nhưng may sao là nhẹ. Sau lần ૮ɦếƭ hụt kinh hoàng đó, bố mẹ hắn khóc than kêu gào ầm ĩ...., rồi đi cầu khấn giải hạn cho hắn. Thời gian sau đó hắn chỉ ở nhà ăn và ngủ, bồi bổ sức khỏe. Quãng thời gian đó hắn làm quản trị cho trang web diễn đàn trường THPT Chu Văn An và quen với một cô bé tên Nhung. Rồi sau đó thấy avatar của Nhung là một cô gái rất xinh. Hỏi ra mới biết đó là Thu Hằng, bạn cùng lớp Nhung. Nhung thần tượng Hằng đến mức suốt ngày để avatar là ảnh Hằng.
Nhảy vào nick chat với Hằng. Hắn thấy nàng thật hiền dịu, mềm mại nữ tính nhưng đôi lúc cũng nghiêm khắc, cứng rắn không kém....đàn ông!. Cá tính hiền dịu, Hằng thừa hưởng từ mẹ. Còn cá tính mạnh mẽ, Hằng thừa hưởng từ cha. Biết hắn vốn là 1 dân chơi, trong những lần tâm sự trên mạng, Hằng khuyên nhủ hắn rất thật lòng là làm gì, chơi gì cũng phải nghĩ đến cha mẹ. Câu nói đó của nàng làm hắn thấy rất thấm thía. Sự đan xen giữa hiền dịu và nghiêm khắc của cô gái 17 tuổi đã làm mê hoặc chàng trai 20. Để đến hôm nay, chàng đến tận nơi đây để gặp Hằng và tặng nàng 1 món quà!!!
- Trời!!! Sao anh lại biết em thích ăn kẹo ʍúŧ?????? Thì ra Nhung nói cho anh biết hả?? - Hằng nhắn tin vào di động cho hắn khi đã ở nhà và mở hộp quà ra.
- Haha. Ừ. Ngó cái mặt ngỡ ngàng của em hôm nay buồn cười quá.
- Cái mặt anh.....Nhìn như con heo ý. Em để ý anh ở ngoài không đẹp trai như trong ảnh.
- Ừ, anh thì lúc nào mà chẳng xấu. Nhìn em ở ngoài trông xinh rực rỡ hơn trong ảnh.
- Em ít khi **ng đến thỏi son hộp phấn lắm. Hihi. Đến trường học em chẳng bao giờ trang điểm cả. Thế mà anh lại khen xinh rực rỡ hơn trong ảnh. À, em phải đi học thêm rồi. Bibi anh nhé. 1 lần nữa cảm ơn anh về món quà. Em ăn nhiều kẹo, nhỡ đau bụng thì anh ૮ɦếƭ với em đấy!
Những ngày sau đó, tối nào hắn cũng ngắm ảnh Hằng nhiều lần trước khi đi ngủ. Càng ngắm, càng thấy nàng xinh. Chỉ có những người hiểu về cái đẹp mới thấy được vẻ đẹp đích thực là vẻ đẹp mộc mạc nhất,và càng ngắm thì càng thấy đẹp. Hắn quen không biết bao nhiêu mỹ nữ Hà Thành, cô gái nào cũng chát phấn chát son lòe loẹt, ăn mặc như con công con quạ, dù có thích và quyến rũ hắn đến mấy, hắn cũng chẳng thèm để ý. Riêng Hằng thì lại khác, Hằng giản dị không chút phấn son, và chẳng thèm để ý đến hắn dù chỉ một mảy may. Hắn mời Hằng đi chơi bao lần. Nàng đều thẳng tay từ chối. Chỉ đến khi nhận thấy hắn là một người tốt nhưng mỗi cái tội ham chơi, nên Hằng mới nhận lời đi chơi với hắn vài bữa. Trong những lần đi chơi đó, Hằng nhiều lần phê phán hắn thẳng tay, gay gắt!. Day đúng vào cái khuyết điểm của hắn! Làm hắn lộ rõ cái tật xấu ra mà chỉ trích! Cho hắn ngượng. Cho hắn thấy là mình đã sai. Hằng nói: "" Anh là kẻ vô công rồi nghề, bất tài lắm anh biết không, đàn ông mà thế à? Sau này em sẽ không bao giờ yêu 1 người đàn ông như anh đâu"" - Hằng nói vậy làm hắn tức, tức lắm, nhưng cô ta nói đúng. Và, để cho Hằng có cái nhìn tốt hơn về mình. Hắn dần từ bỏ những cuộc chơi, chăm chỉ làm ăn kinh doanh, mở một cửa hàng bán quần áo thu hút khá đông các em tuổi teen đến mua. Chăm chỉ ôn luyện và thi đỗ vào APTECH - trung tâm đào tạo lập trình viên tin học quốc tế. Cha mẹ hắn rất hài lòng trước những thay đổi không ngờ từ cậu con trai.
Trước những cố gắng không ngừng của hắn và tình yêu hắn trao cho Hằng theo thời gian ngày một chân thành. Hằng đã không ngại ngần trao trọn vẹn trái tim mình cho hắn. Họ đã yêu thương nhau một cách thật tự nhiên và giản dị.
Anh à, hôm nay anh đưa em đi đâu? - Thu Hằng ôm lấy hắn trong một buổi tối trời đầy trăng sao.
Hắn mỉm cười, mắt ngước lên trời:
- Anh sẽ đưa em đến những vì sao
- Anh chỉ bốc phét!. Đừng nói là lại đưa em đến góc café hôm nọ rồi cái tay lại sờ mó linh tinh nhé!
Thế đó, Hằng có những câu nói luôn làm cho hắn phải phì cười giòn giã. Hằng bắt thóp tâm lý hắn còn hơn cả cha, cả mẹ hắn. Đôi lúc hắn nhìn vào đôi mắt đen lay láy của nàng mà thủ thỉ rằng: ""Em đúng là một nửa của cuộc đời anh, chẳng cần phải nói những lời đầu môi, em cũng hiểu được anh, cũng biết được anh yêu em đến như thế nào phải không?
Hằng đáp:
- Thế bây giờ anh mới biết à? Tình yêu là như vậy! Đôi khi chỉ nhìn vào mắt nhau là hiểu được tất cả. Em là người coi trọng hành động hơn lời nói.
- Đôi lúc anh tự hỏi không biết vì sao em lại yêu anh...trước 1 quá khứ đầy biến động của anh như thế?
- Anh đừng nghĩ tới quá khứ đau buồn, hãy cố gắng xây dựng 1 tương lai tốt đẹp hơn!. Anh là một người tốt, chỉ có điều cái tâm của anh nó không được trong sáng cho lắm thôi....
- Anh hiểu, anh đã thật may mắn khi gặp được em. Em là 1 nàng tiên. Em là 1 vị thần. Em đã làm cho anh tốt lên đến không ngờ....
-....Anh đừng ca ngợi em như thế. Phần nhiều là do anh tỉnh ngộ ra mà thôi!
- Giờ anh mới hiểu vì sao tên em là Thu Hằng. Em nhìn mặt trăng đêm nay đi. Em đẹp như trăng rằm mùa thu vậy......
Thế rồi họ ngước mắt nhìn lên bầu trời, mặt trăng sáng trong, tròn vành vạnh, thánh thiện, phúc hậu như khuôn mặt Hằng. Từng cơn gió nhè nhẹ khẽ lay động cảnh vật xung quanh, cảnh đẹp, trăng đẹp, không có rượu mà sao hắn cảm thấy như là đang say? Phải, còn có thứ men nào làm hắn say được hơn việc nhìn vào đôi mắt Hằng, đang mơ màng nhìn hắn, cùng làn môi đang chạm nhẹ vào môi hắn....Hắn vuốt nhẹ lên tóc nàng rồi như ngủ say trong hương thơm dịu nhẹ ấy...
Sau 6 tháng quen và yêu Hằng, nàng đã làm hắn quên hoàn toàn Cẩm Vân. Bởi hồi yêu Cẩm Vân, hắn là 1 con người khác, 1 dân chơi chính hiệu. Còn giờ đây, hắn đã chín chắn hơn trước nhiều, và quan trọng hơn - hắn đã không còn là 1 dân chơi!...Cẩm Vân đã nói thật đúng: "" Rồi sẽ có ngày anh quên em thôi "". Phát súng định mệnh đã báo hiệu kết thúc vĩnh viễn mối tình gian dối mang tên Cẩm Vân và những tháng ngày ăn chơi, sa đọa của 1 dân chơi toàn diện bậc nhất Hà Thành!...Để rồi giờ đây dân chơi thưở nào là 1 anh chàng ngoan ngoãn đầu tắt mặt tối với cửa hàng cửa hiệu, với học hành, và cả việc làm hài lòng cô người yêu bé nhỏ nữa!
Một ngày cuối tháng 9. Tuấn - thằng bạn dân chơi thưở nào gọi điện cho hắn:
- Mày, mày ơi...mày....biết tin gì chưa?
- Sao hả?
- Cẩm Vân ૮ɦếƭ rồi!
- Mày đùa tao à, tao không có thì giờ để đùa với mày đâu!!!!
- Cẩm Vân ૮ɦếƭ rồi!!! Người yêu cũ của mày ૮ɦếƭ hôm qua rồi!!!૮ɦếƭ vì SIDA!!! Mày quan hệ với nó có dùng bao không????????
- Thật....thật không mày....
- Tao thề danh dự, chẳng nhẽ tao lại đùa mày cái chuyện sống ૮ɦếƭ à!!! Tao vừa đi viếng nó về!!!