Bà Già Khó Tính, Em Yêu Chị!! - Chương 13

Tác giả: Hazu

Mới sáng sớmThiên Quốc đã gõ cửa phòng rủ Thư đi ăn sáng. Gọi, đập, đạp mà cánh cửa vẫn chả chịu mở. Bực mình anh lấy điện thoại gọi cho cô.
-Thuê bao quý khách vừa goi../-Này...Quỳnh Thư...Quỳnh Thư...anh tức tối cầm chiếc điện thoại giơ cao (định ném đây mà) rồi lại hạ xuống. Chợt một suy nghĩ lóe lên, vỗ vào đầu mình một cái.
-Ngu quá, giờ đang thực hiện kế hoạch, chắc hẳn nhóc con của mình đang đi theo bà chằn Thanh Hà kia làm nhiệm vụ rồi. Quên mất... Nghĩ rồi anh trở về phòng mình mặc quần áo, lấy sách vở chuẩn bị tới trường.
Cẩm Bàng một ngày nắng đẹp. Ai ai bước vào trường khuôn mặt cũng hớn ha hớn hở như được mùa. Học sinh nữ thì xếp hàng dài thật dài khu vực cổng trường. Học sinh nam thì xếp hàng dài thật dài ở các lan can mỗi tầng-nhằm trỉ trích nói xấu nhân vật chính chuẩn bị xuất hiện.
Thanh Hà và Quỳnh Thư đã đến trường từ sáng ớm gặp đối tượng. Lúc rúc ở trên cây bằng lăng gần cổng trường, Thanh Hà chỉ tay vào Mỹ Kim.
-Thư, nhìn kĩ mặt nó chưa? Cái đứa đứng giữa đó Theo hướng tay Thanh Hà cô nhìn vào đám có ba bốn đứa con gái mắt xanh mỏ đỏ tóc lò xo. Và théo cánh tay cô đứa đứng giữa..
-Cái con như thùng phi di động kia á, há há, Quốc ơi là Quốc mong em sáng nay nhịn đói chứ chị nhìn cũng muốn ói cơm..Quỳnh Thư ha hả cười vào cái người mà Quốc phải cua.
"Bụp" nghe cô nói Thanh Hà không thương tiếc giáng một đòn vào đầu.
-Mày điên à, cái con nhỏ thắt nơ hồng tay cầm gương ngồi giữa cơ mà nhìn đi đâu đấy.
Gật gật đầu tỏ vẻ hiểu. Quỳnh Thư nheo mắt nhìn con nhỏ. Một đứa cao khoảng mét sáu, tóc xoăn dài mặt nhỏ xinh nhưng tính ra cũng gần cân phấn. Ai da đúng là tiểu thư cành vàng lá ngọc có khác nhìn dáng điệu kênh kiệu chỉ muốn phi cho chiếc dẹp vào mặt. Học sinh thời nay, khi*p quá khi*p.
Thiên Quốc bước vào trường với gương mặt lạnh lùng khó tả. Bởi vì bài học cua gái đầu tiên trong trang ba phần 1: Mỹ nam kế: Lạnh mới có sức hấp dẫn, nhưng lạnh vừa đủ thôi kẻo đóng nguyên cục băng là không làm được gì đâu?
-Hú,..a...anh đẹp trai kìa, ới anh ơi em ở đây mà...nữ sinh vang lên khắp một góc trường trước sự trều môi, mắt lé của đám nam sinh.
Bước vào trong, anh nở một nụ cười nhẹ . Đây là chiêu thứ hai trang 4 phần 1: Sang chảnh nhưng ảnh không kiêu. Khiến bao nhiêu cô gái phải lấy thêm bình oxi cho dễ thở.
Dường như là nam chính của chúng ta chưa diễn đúng chỗ thì phải. Vội nhắn tin cho Quốc đi tới chỗ cái cô Mỹ Kim kia, Thư lấy ống nhòm xem lại tình hình. Còn Quốc sau khi nhận được tin nhắn anh khẽ nhăn mày. Đối tượng cần cua không biết mặt mũi dáng vẻ ra sao thì cua bằng mắt à. Cất điện thoại vô túi anh lượn qua chỗ nhà xe khiến cho bao ánh mắt dõi theo.
" Ê, nhóc đi ra chỗ nhóm bốn người bên cây bằng lăng gần nhà xe" nhớ lại tin nhắn, anh đảo mắt nhìn một lượt. Vâng chỗ bốn người thì có một bà béo và ba ẻm 3D. Nuốt nước bọt, đôi chân anh run run đinh bước đi thì một tin nhắn đến.
" Nhỏ đó bỏ đi rồi! Lên lớp đi bàn kế hoạch"
-Phù...vuốt иgự¢ nhẹ nhõm anh quay lại bước lên lớp. Chứ tán bà béo kia thì Quốc đẹp trai tương lai sẽ ra sao? Bà nặng nếu có chia tay bả đè cho thì "CHẾT CHẮC".
Túm lại một điều. Bí kíp 100 cách tán gái phần 1 đã hoàn toàn bị thất bại. Nhưng không sao vẫn còn 99 bí kíp để xài. Thua keo này ta bày keo khác. Công sức cả buổi tối tra gu gồ mới được để phí thì uổng lắm.
Bước lên lớp, anh nhanh chóng bị cánh tay của Thư kéo đi ra sân sau.
-Này, nhóc nhớ anh quá nên ....
-Nhớ mới nhung cái gì, chuyện quan trọng đây. Con nhỏ đó học ở 12a12, ảnh nó đây này, tập trung cao độ vào chuyên môn đi. Phải lấy được hồ sơ càng sớm càng tốt, nghe nói lão sắp ra nước ngoài nên nội trong tuần này phải đột nhập vào nhà lão lấy tài liệu.
-Nhóc không sợ anh yêu người khác mất à.
Vừa nói Quốc vừa beo đôi gò má hồng hồng của Thư. Cái dáng vẻ dỗi hờn của cô bé thắt bím hai bên trông thật là ngộ nghĩnh.
-Thôi đi ông tướng, ai bê được ông tránh càng xa tôi thì tôi sẽ cầu cho người ấy ăn lên làm gia, sống khỏe mạnh...hứ, .
Nói rồi cô huých vào bụng Quốc một cái. Nhanh chân bỏ bỏ chạy trước vào trong lớp cô để lại sau lưng một nụ cười trìu mến.
Bước lên lớp Thư cứ cười thầm một mình. À không, đôi lúc lại còn rú lên như con thú, tay còn đập bàn đập ghế nữa chứ!! Hừm...lạ, lạ thật!!! Chắc phải chụp ảnh giật típ đưa lên chương trình chuyện lạ Việt Nam mới được. Vì thường ngày cô cũng "nữ tính dịu dàng lắm cơ mà" nhẹ nhàng thì toàn hét hò trọc ngoáy vô người khác nặng hơn chút xíu là phạt tụi kia giơ hai tay đứng một chân ngoài lan can. Căn bản là "Tui là lớp trưởng tui có quyền, ai cản tui thì...*khự*".Kể cũng lạ , không biết có chuyện gì mà cô lại biểu hiện lạ lùng như thế nhỉ?
-Này tụi bay, cái con lớp trưởng máu nhồi lên não hay sao mà cười như con hâm thế kia-nữ 1.
-Ừ, tao thấy con này là lạ, thôi chắc nó đến giờ lên cơn đấy-nữ 2.
-Thế thì chúng mày nhớ giờ này mà tránh kẻo lây bệnh thì khổ-nữ 3....
Mặc kệ những lời nói kia, cô vẫn âm thầm cười một mình. Người ta nói rồi" Âm thầm âm thầm, đập con voi" xí lôn phải là " tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm ૮ɦếƭ voi" thế mới đúng.
Tiếng trống vang lên, sân trường vắng cũng lặng đi. Lấp ló xó cổng một anh chàng điển trai hiện lên. Cầm chiếc điện thoại trên tay kèm theo đôi mắt cứ lấp la lấp liếm khiến cho lão bảo vệ ngứa mắt và túm ngay gáy lôi vào trong trường. Kể ra là anh đang do dự xem có nên vô trường không. Nhưng giờ thì khỏi lo nữa vì hiện tại anh đang được " Bác bảo vệ đẹp trai" nhẹ nhàng "hộ tống" vào cổng.
-Này cái cậu kia, cậu có học hay không mà cứ thụp thò ở cổng như tên ăn trộm thế hả?
-Dạ cháu chờ cô cháu, cháu là học sinh mới, cháu từ Buôn Con Chuột chuyển xuống!
-Hả? Ông bảo vệ to mắt ngạc nhiên.
-Dạ cháu nhầm, cháu từ Buôn Ma Thuột chuyển xuống đây vả lại đất lạ quê người nên cháu có đôi chút sợ. Dương mở to đôi mắt cún con ướƭ áƭ như thần khiến cho ông bảo vệ động lòng thương xót. Kể ra mới chơi với Quỳnh Thư mấy bữa mà nguyên cả cái hội này bị tiêm nhiễm cái tính diễn xuất như thần của cô. Bái phục , bái phục.
-Thế à, bác không biết, mà cô cháu là ai? Nghe và nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, ông bảo vệ buông tay từ tốn hỏi:
-Dạ cô Thanh Hà ạ.
Ngoan ngoãn đáp lại ông bảo vệ thì đúng lúc Thanh Hà đi ngang qua. Làm ánh mắt lạnh lùng cô bước đến chỗ hai người kia.
-Chào bác bảo vệ, đây là học sinh của tôi, dạ xin phép bác cho cháu vào học.
Được sự đồng ý của lão bảo vệ, hai cô trò lên lớp . Hai mươi sáu tuổi với ba năm lăn lộn trong nghề công an mà giờ đây khi phải đóng giả một đứa học sinh trung học nhưng mức độ đẹp trai vẫn không hề giảm sút. Mái tóc đen truyền thống được rẽ chéo để lộ ra nét nam tính của tuổi nổi loạn. Trông anh khác hẳn với lần đầu gặp Thư ở siêu thị Hay lần "ngăm ngăm da trâu" trong một lần đóng giả xe ôm. Qua đó ta có thể khẳng định rằng: Người đẹp làm gì thì nó cũng đẹp.
Trước khi xuống trường đón Hoàng Dương, Thanh Hà đã phải tạt qua phòng Hiệu trưởng bàn việc cho anh vào. Cô đang phân vân, không biết cho anh học lớp 12a12 hay 12a2. Thôi thì tiện việc điều tra cô quyết luôn vào lớp 12a12 mà không hỏi ý kiến anh. Bước lên dãy nhà ba tầng, cô rẽ trái đi thẳng xuống cuối hành lang. Kể ra thì a2 với a12 chỉ cách nhau có một tầng thôi nên việc bàn chuyện không khó khăn là mấy, vả lại đứa nào cũng có điện thoại di động, có gì nháy nhau nhanh hạng nhất.
Bước đến cửa lớp, Thanh Hà nói gì đó với cô giáo bộ môn rồi lôi anh vào. Mới bước vào cửa lớp thôi thì ..
-OA...trai đẹp kìa.
-Ôi hoàng tử đây sao?
Đúng là tật hám trai đã phát tán từ khi còn nhỏ thế này thì hỏi sao...Lướt mắt qua một lượt anh hơi hoảng, lớp gì mà đếm gần hết lớp là con gái chưa kể còn lại ba thằng "õng ẹo" nhìn anh với ánh mắt vô cùng trìu mến. Rùng mình một cái anh mướt mồ hôi nhìn sang phía Thanh Hà. Cái vẻ mặt ngơ ngơ của anh khiến cho bật cười. Nháy mắt với anh, anh mới quay lại giới thiệu.
-Xin,..xin.. chào, mình là Hoàng Dương, Hồ Hoàng Dương học..sinh..mới của lớp.
Lau mồ hôi trên khuôn mặt, anh khó nhọc nuốt cái cục ứ trọng họng mình. Bước xuống, anh chọn chiếc bàn phía cuối lớp. Đặt chiếc cặp bên cạnh, anh thở một cái dài thì bỗng nhiên một tên con trai quay xuống nhìn anh với một đôi mắt đắm đuối, không chỉ vậy hắn còn cầm tay anh nữa chứ:
-Chào bạn, mình là Nam..mình,mình có điều muốn nói với bạn...
-Xin lỗi mình không muốn nghe , mình không muốn hiểu, làm ơn quay lên dùm đi, đây là lớp học...Dương hốt hoảng rút tay xua đuổi rồi ngồi tránh ra xa, khiến cho tên kia xụ mặt nũng nịu:
-Của nợ, đẹp zai mà nhát thế không biết, hứ, chụy đây......không thèm.
Thanh Hà bước xuống cầu thang nắc nẻ cười. Kể cũng tội mà thôi cũng kệ. Ai biểu anh phải điều tra con nhỏ đó làm chi.hehe
Theo nguồn thông tin chân thật được tìm kiếm từ học sinh nữ đến học sinh nam. Từ lan can cho tới thùng rác. Từ bãi cát cho tới đám lau. Từ sân sau cho tới sân trước. Từ nguồn nước cho đến vườn rau. Từ nhà kho cho tới tận lớp học. Từ lão bảo vệ cho tới lao công. Từ giáo viên cho tới thầy Hiệu Trưởng thì Mỹ Kim là một học sinh "cá biệt" cho đến "đặc biệt". Nhỏ là con của Hải Bò lừng lẫy danh tiếng nên ai ai cũng phải kiêng nể nhỏ. Xinh đẹp nhưng nham hiểm cũng giống như nấm càng đẹp thì càng độc, người càng đẹp càng ác(ê cái này không hẳn à nha).
Sau tiếng trống báo hiệu ra chơi Dương chạy thục mạng ra khỏi cửa lớp để đi xuống chỗ hẹn. Công nhận chuyên nghề công an có khác, hẹn sân sau mà cứ chạy ra sân trước mà tìm. Nhưng thế nào thì cuối anh anh vẫn tìm ra được chỗ ba người kia đứng.
-Tôi đến rồi!! Vẫy tay nhìn mọi người, anh lạo cúi xuống thở hổn hển. Lại được thêm bộ quần áo mượn của tên Quốc kia khiến anh hơi khó chịu. Căn bản là người anh to hơn Quốc nên mặc áo có hơi chật một chút.
-Muộn thế hả, cái lão kia!!
Quỳnh Thư dựa tay vào thân cây, liếc mắt nhìn Dương khiến cho anh sởn da gà.
-Thôi anh xin, bàn việc đi.
Gật gà gật gù, Thư mới chuyển tư thế để lấy hơi phát biểu:
-Theo thống kê sơ bộ từ nguồn tin thu thập được. Cái con nhỏ Mỹ Kim đó vừa chia tay với bồ nên có dấu hiệu chán đời. Đây là một điều vô cùng tốt để chúng ta thực hiện hành động. Bây giờ mọi chuyện sẽ như thế này....Quỳnh Thư vẫy tay ba người kia nói nhỏ kế hoạch.
Bước lên lớp với kế hoạch gói gọn trong đầu Quỳnh Thư nhắm hờ đôi mắt dựa vào bàn ngủ. Nói là ngủ chứ thực ra cô đang tập trung suy nghĩ. Kể ra thì cái con nhỏ đo cũng đáng thương, mẹ mất từ khi còn nhỏ, lại được thêm người ba gian ác tiêm nhiễm toàn những thứ độc hại vào người. Nhưng vì tương lai con em chúng ta cô phải hoàn thành nhiệm vụ với vai diễn này. Được biết nhỏ tối nay sẽ đi vào Bar dự tiệc sinh nhật của con nhỏ béo-bạn thân Mỹ Kim. nên cô đã dựng ra một chiêu tuyệt hay, chỉ khổ thân Quốc mà thôi.
Ngồi cạnh cô Quốc thẫn thờ nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đó. Anh không hiểu được trong đầu cô có cái gì mà có thể nghĩ ra cái trò quái gở như vậy? Bảo anh kết thân với bà béo. Đường đường là một nam diễn viên ca sĩ nổi tiếng được hàng ngàn người hâm mộ. Nay lại phải đi đóng giả một đứa học sinh trung học để tán một bà béo lăn nhanh hơn chạy. Tránh vỏ dưa gặp ngay vỏ dừa. Nhục, nhục quá! Nhưng vì cô, anh nhất định phải làm.
Đang suy nghĩ bỗng một tiếng gọi làm anh giật mình.
-Bạn là Thiên Quốc đúng không? Bạn ơi, bạn có phải là Ken trên tạp chí này không? Vừa nói cô bạn béo đó chỉ tay vào tấm hình trên tạp chí. Vâng đúng là anh, nhưng làm sao bà béo này lại biết. Không được, lộ ra thì ૮ɦếƭ!! Cố bình tĩnh trước bao nhiêu ánh mắt của nữ sinh, anh cũng hơi hoảng, làm gì mà lớp anh trật cứng người như vậy. Nhưng kể ra cũng lạ, tụi này nguyên một đám mà đứa nào đứa đấy im thin thít chỉ để chờ câu trả lời của anh.
-Mình là em họ anh này, hai người có vẻ giông giống nhau nên ai cũng hiểu làm, là họ hàng ấy mà.
Nghe được câu trả lời cả đám "ồ" lên một tiếng. Đứa nào đứa đấy cũng tin sái cổ. Thấy vậy Thiên Quốc cũng thở phào được nhẹ nhõm. May sao ngày ấy, anh lấy biệt hiệu Ken thay cho Thiên Quốc không giờ ૮ɦếƭ chắc với đám này.
-A bạn ơi mình là Như Hoa , tối nay là sinh nhật của mình, bạn có thể tới dự được không? Vừa nói cô bạn béo đỏ mặt e lẹ,quay qua quay lại khiến cho anh nổi da gà. Thôi thì đỡ phải tán cô ta cứ coi như là trời phù hộ cho cô ta đổ anh trước. Mà kể cũng lạ bố mẹ cô ta nghĩ gì đặt tên Như Hoa cho con. Người thì như thùng phi mặt thì như cái bánh bao với làm da trắng như xác ૮ɦếƭ môi đỏ như hai quả ớt chồng lên nhau. Chưa kể mắt híp mũi lõ tóc lò xo kèm theo chiếc nơ hồng chấm bi. Nuốt nước bọt lấy hơi, anh cố gắng nở một nụ cười tươi nhất có thể:
-Được, mình..sẽ..đi.
-A, cảm ơn bạn nhiều. Vội đưa cho anh chiếc thiệp hồng Như Hoa ngại ngùng bỏ đi trước sự ghen tị của bao nhiêu nữ sinh ở đây. Rốt cuộc thì lớp a2 cũng lấy được bầu không khí trong lành.
Việc quan trọng nhất bây giờ là phải nhờ đến mấy chú công anh đẹp trai bạn của Dương để hoàn thành kế hoạch. Tối nay sẽ là một tối thú vị. 
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc