Phỏng vấnKỳ tuyên truyền của WAWA luôn khiến con người ta cực kỳ mệt mỏi.
Kiều Kiều mấy ngày nay bận đến mức chân không chạm đất, bởi vì《 Liên Hoàn 》nắm giữ thời gian tuyên truyền của các AV khác nên có không ít diễn viên cùng giám chế ở bên cạnh như hổ rình mồi, thời gian trở nên đặc biệt quý giá, Tống Kỳ Ngôn trực tiếp hóa thành Tống Ma Vương, tiêu chuẩn cực cao, yêu cầu nghiêm khắc, anh coi Kiều Kiều như con thoi mà xoay vòng, ngoài việc chụp ảnh bìa còn có vài chuyện ngoài lề đang xếp hàng đợi làm. Tần Thụy Thành đến thăm đoàn phim của Kiều Kiều rất nhiều lần thế nhưng cũng chưa bắt được cả đội ngũ lần nào, chân trước vừa đến, sau lưng bọn họ đã chạy tới chiến trường tiếp theo chiến đấu, thế cho nên anh chỉ có thể túm được không khí.
"Kiều Kiều, 10 phút nữa chúng ta sẽ được phỏng vấn, chúng ta ngày khác lại chụp ảnh, cô lập tức đi thay đồ đi, chuyên viên trang điểm đã đợi sẵn." Phương Đồng chạy theo một mạch từ phía sau, còn vừa chạy vừa nói.
Phương Đồng là trợ lý tạm thời mà Tống Kỳ Ngôn phái tới bên cạnh Kiều Kiều, dù sao thì kịch bản trong tay Tống Kỳ Ngôn không có 10 bộ thì cũng có 8 bộ, anh còn bận hơn so với Kiều Kiều, không có khả năng lo liệu từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ. Vì thế nên Tống Kỳ Ngôn liền phái Phương Đồng đến thay, ngày thường anh có việc gì cũng chủ yếu là thông qua Phương Đồng liên lạc với Kiều Kiều. Phương Đồng là do chính tay Tống Kỳ Ngôn đào tạo ra, không chỉ tràn ngập nhiệt tình lại còn là một người linh hoạt, làm việc vừa nhanh vừa tốt, Kiều Kiều khẳng định Phương Đồng không đơn giản chỉ là "trợ lý" như lời Tống Kỳ Ngôn.
"10 phút sau?" Kiều Kiều lập tức có chút ngốc: "Nhanh như vậy thì tôi căn bản không có thời gian xem bản thảo phỏng vấn a."
"Thời gian này là đã rất phối hợp rồi ạ, đối phương hiện tại cũng kín lịch —— Tuy nhiên đã chào hỏi trước qua, họ sẽ không hỏi vấn đề gì quá xảo quyệt."
Kiều Kiều gật gật đầu, vì thế tranh thủ quãng đường ngắn ngủi mấy chục bước từ hành lang đến phòng trang điểm, cô bắt đầu yên lặng suy nghĩ lại một lần ở trong lòng những hạng mục công việc cùng chuyện nhạy cảm mà bọn họ muốn hỏi. Họa từ miệng mà ra, đạo lý này là lý lẽ chí lý không cách nào bàn cãi ở trong giới nghệ sĩ. Có không ít nghệ sĩ đã tự hủy hoại danh tiếng của mình chỉ vì một câu nói vô tâm, Kiều Kiều nếu muốn đánh bóng tên tuổi một chút thì phải hết sức chú ý những chuyện này.
Kỳ thật trải qua mấy ngày huấn luyện địa ngục, Kiều Kiều cũng dần bắt đầu hình thành thói quen tiếp xúc những chuyện như này, tuy rằng cô đã vào nghề được hai năm, nhưng đa số là làm diễn viên phụ nhỏ trong AV, công việc nhẹ nhàng không hề có tiền đồ, Kiều Kiều ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng kỳ thật cũng có chút buồn bực. Năm nay cô thật vất vả đổi vận, liên tiếp được đóng hai bộ phim 18+ có kịch bản thực xuất sắc, bắt đầu có thể vén lên bức màn công việc cùng cuộc sống chân thật của tầng lớp nghệ sĩ, mệt thì mệt, nhưng cũng đặc biệt có cảm giác thành tựu.
Mười phút để chuẩn bị tốt một hồi phỏng vấn vẫn là quá gấp gáp, chuyên viên trang điểm gấp gáp đến độ đổ mồ hôi đầy đầu, ngay cả khi Kiều Kiều thay quần áo cũng không tha, tận dụng mọi thứ mà đánh một lớp phấn cho cô.
Tuy rằng trước khi lên sân khấu cũng đã chuẩn bị kỹ càng trong lòng, nhưng khi chân chính ngồi vào chỗ kia, ánh đèn chiếu vào, bản thân đối mặt với những người phỏng vấn xa lạ cùng với mấy vấn đề chưa gặp qua bao giờ, Kiều Kiều ngay lập tức hết sức khẩn trương, tay không tự chủ mà xoắn chặt lại, hít thở sâu một hồi mới ổn định được thần kinh.
Ngồi phía đối diện là một người phụ nữ thành thục khoảng hơn 30 tuổi, đang cúi đầu nghịch microphone gắn trên cổ áo, mái tóc xoăn vừa chấm đến vai, bề ngoài vừa giỏi giang lại vừa có chút vũ mị. Kiều Kiều nhìn người phụ nữ lại cảm thấy có chút quen mắt, nhưng lại không có thời gian suy nghĩ cẩn thận, thực sự nhớ không ra tên cô ấy và cô ấy đến từ đài truyền hình nào, chỉ kịp thừa dịp khoảnh khắc trước khi máy quay bắt đầu lễ phép cười một cái, mong để lại ấn tượng tốt cho đối phương.
"Bắt đầu, bắt đầu!" Đạo diễn ở dưới sân khấu ra lệnh.
"Thời gian quý giá, chúng ta trực tiếp vào chủ đề chính đi." Người phụ nữ lộ ra một nụ cười hiền lành rồi sau đó vứt cho Kiều Kiều một vấn đề: "Xin hỏi cô cùng tổng đạo diễn WAWA Tống Kỳ Ngôn là quan hệ gì?"
Kiều Kiều sửng sốt, cô đã nghĩ hết các khả năng đối phương sẽ hỏi đến là các chủ đề riêng tư, ai ngờ vừa mới bắt đầu đã tung ra câu hỏi như vậy làm cho người ta trở tay không kịp. Cô theo bản năng mà quay xuống phía dưới sân khấu, ánh đèn quá chói thấy không rõ lắm biểu tình của mọi người, không nhận được ám chỉ nào hết, Kiều Kiều không có biện pháp, chỉ có thể căng da đầu tính toán lấp liếm cho qua: "...Trong công việc thì anh ấy là cấp trên của tôi, còn bình thường chúng tôi là bạn bè."
"Bạn bè kiểu gì?" Đối phương không thuận theo buông tha mà là tiếp tục truy vấn.
"Bạn bè bình thường."
"Nhưng theo tôi được biết thì không phải như vậy." Trên mặt người phụ nữ vẫn là vẻ hiền lành như cũ nhưng lời nói ra lại vô cùng sắc bén: "Tôi có tìm hiểu các tác phẩm của cô, cô mới vừa vào nghề ra mắt ba tác phẩm đầu tay, Tống Kỳ Ngôn chưa bao giờ tham dự, nhưng bắt đầu từ bộ thứ tư thì trong tổ đạo diễn đều có sự góp mặt của anh ấy, gần đây nhất là bộ《 Liên Hoàn 》do chính anh ấy tự mình đạo diễn, tôi cho rằng quan hệ của hai người không phải là kiểu bạn bè bình thường? Đã xảy ra chuyện gì mà chỉ sau MỘT ĐÊM, Tống Kỳ Ngôn lại bắt đầu chiếu cố cô vậy?"
Cố ý hay vô tình mà nhấn mạnh hai chữ "một đêm" này.
Kiều Kiều á khẩu không trả lời được, giật giật miệng, vẫn là không biết nên nói cái gì, tình cảnh có chút xấu hổ.
Người phụ nữ thực kiên nhẫn mà giơ microphone chờ, hiển nhiên không tính toán chủ động giúp Kiều Kiều giải vây.
"Chị Lâm." Cuối cùng là Phương Đồng đứng lên, cũng mặc kệ camera đang quay: "Kiều Kiều là người mới, đạo diễn Tống nâng đỡ nhiều một chút cũng không có sai, chúng ta vẫn nên đem trọng điểm phỏng vấn quay lại bộ phim mới đi ạ."
Người phụ nữ nhìn thoáng qua Phương Đồng, Kiều Kiều cho rằng cô ấy nhất định sẽ không cao hứng, không ngờ rằng lại cũng cho tiểu trợ lý Phương Đồng mặt mũi, cũng không tiếp tục xoắn xuýt về vấn đề Tống Kỳ Ngôn quá lâu, các câu hỏi còn lại đều quy củ xoay quanh 《 Liên Hoàn 》, dù sao cũng là Điện ảnh AV, các vấn đề không mấy chừng mực cũng nhiều hơn, có mấy vấn đề Kiều Kiều bị hỏi đến mức cả người đều ngượng ngùng, kết thúc phỏng vấn hai má cô ửng hồng, làm thế nào cũng không tan được.
"Vẫn ổn chứ?" Phương Đồng giúp Kiều Kiều cởi microphone xuống rồi hạ giọng nói: "Trước kia Lâm Du cùng đạo diễn Tống từng qua lại với nhau, cả team cảm thấy thời gian đã qua lâu như vậy rồi thì không còn chuyện gì, không nghĩ tới...."
"Chị ấy là Lâm Du?" Kiều Kiều lắp bắp kinh hãi, tiếp theo vỗ cái ót của mình: "Ai nha, tôi cũng nên đi tìm chị í xin chữ ký."
Cái này cũng đem Phương Đồng chọc cười, anh phủ lên người Kiều Kiều một tấm chăn: "Dù cô có muốn thì cô ta cũng không cho, để chút nữa tôi đi xin một cái cho."
Kỳ thật Lâm Du ở trong nghề cũng được coi là nhân vật truyền kỳ, thời trẻ cô vào nghề với vai trò là đạo diễn AV, có cả thời điểm nổi tiếng đến mức hô mưa gọi gió nhưng không hiểu sao lại chuyển hướng sang làm diễn viên, nhưng vận may khi làm đạo diễn ở AV không chuyển sang nghề diễn viên, đóng vài bộ phim nhưng mãi không nổi tiếng, sau khi điện ảnh trong nước cải cách, cô lại thừa dịp đài truyền hình thiếu người đi làm người dẫn chương trình, không nghĩ tới một phát nổi tiếng luôn, cô chuyên chủ trì các talk show có minh tinh nên lượt ratings vẫn luôn rất cao, các bộ AV đã quay và đóng cũng được cọ nhiệt ké hot một lần nữa, là một ví dụ điển hình của giới chuyển nghề thành công.
Sau khi biết đối phương là ai thì Kiều Kiều liền hiểu rõ, bộ phim mới nhất của mình còn chưa chiếu, nói trắng ra cô chỉ là diễn viên 18+ của AV, trong ngành Lâm Du không phải là nhân vật đứng đầu bảng nhưng cũng rất có tiếng tăm, lấy thân phận của Kiều Kiều không đáng để Lâm Du đến phỏng vấn, rốt cuộc là ai an bài Lâm Du tới vậy? Kiều Kiều không nhịn nổi tò mò, sau một chốc do dự thì vẫn đi hỏi Phương Đồng, cô cảm thấy người có khả năng mời Lâm Du nhất hẳn là Tống Kỳ Ngôn, nếu là Tống Kỳ Ngôn căn dặn, Phương Đồng hẳn là sẽ biết.
Không nghĩ tới lần này đến phiên khuôn mặt Phương Đồng mờ mịt: "Đạo diễn Tống? Không phải a, nếu là đạo diễn Tống thì khẳng định sẽ không mời Lâm Du."
"Tại sao?" Lực chú ý của Kiều Kiều bị hút đi thành công.
"Hồi đó Lâm Du nháo chuyện lớn lắm, lúc ấy cơ hồ mọi người đều biết." Phương Đồng trợn trắng mắt, tựa hồ không nhịn được phun tào: "Tôi thấy người phụ nữ kia chính là người điên."
Sau khi phỏng vấn kết thúc, Kiều Kiều lượn qua studio chụp vài bộ ảnh rồi mới chính thức tan tầm, Phương Đồng trở lại văn phòng của Tống Kỳ Ngôn báo cáo công việc, Kiều Kiều tự đi tới tầng 15, cửa thang máy mới mở ra, bên trong không có ai khác ngoài Lâm Du.
Kiều Kiều có chút xấu hổ, cô không hề nghĩ tới sẽ phải gặp Lâm Du, nhưng cũng không thể nào xoay người đi nơi khác, thế nên đành phải cúi đầu bước vào, chào hỏi hết sức lễ phép.
Lâm Du liếc Kiều Kiều một cái, cũng im lặng không nói chuyện.
Hai người đứng trong không gian hết sức nhỏ hẹp, thang máy lại lắp gương bốn phía, chỗ nào cũng nhìn thấy mặt đối phương, kỳ thật đáng lẽ ra Kiều Kiều sẽ không cảm thấy xấu hổ, nhưng hiện tại cô đã biết chuyện giữa Lâm Du cùng Tống Kỳ Ngôn, hơn nữa cô cũng có một chân với Tống Kỳ Ngôn, nên liền sinh ra cảm giác bạn gái hiện tại ᴆụng phải bạn gái cũ.
"Anh ấy gần đây thế nào?" Lâm Du bỗng nhiên mở miệng, không đầu không đuôi hỏi một câu.
Kiều Kiều biết ngay là Lâm Du hỏi ai, nhưng cũng không biết nên trả lời như thế nào, cô đành phải hàm hàm hồ hồ nói: "Vẫn tốt..."
"A." Lâm Du cười như không cười mà liếc mắt nhìn Kiều Kiều một cái: "Hiện tại cố gắng quý trọng khoảng thời gian này đi, dù sao thì trong cuộc đời được đến lúc muốn cái gì có cái đó, có người nguyện ý nâng đỡ cô thì hãy cố dùng cả sức lực của mình làm anh ấy nâng càng lâu càng tốt."
Thang máy vừa tới nơi, Lâm Du bước ra ngoài trước, cũng không thèm quan tâm phản ứng của Kiều Kiều.