Chụp ảnh bìaSau khi Kiều Kiều nhớ lại buổi tối hôm đó thì trong lòng nghi ngờ bản thân bị bỏ thuốc gì đó chứ khi không tại sao lại dâm loạn như vậy mà "làm ngày làm đêm", lý trí bình thường cũng sẽ không thể nào chịu đồng ý?
Ngày hôm sau, Kiều Kiều gần như không đi đường nổi, hai bên đùi vì liên tục bị ép dang ra mà đau đớn không thôi, Chu Viễn Xuyên vừa xin lỗi vừa hỏi cô có muốn đi khám bác sĩ không, Tần Thụy Thành lại muốn trực tiếp ôm Kiều Kiều về nhà ngoan ngoãn nghỉ ngơi, nhưng Kiều Kiều vừa nhìn thấy hai người này là lại giận sôi máu, tuy rằng tối qua làm xong là anh sướng tôi sướng mọi người đều sướng, nhưng vì cái gì eo đau người đau nằm yên một chỗ là cô chứ không phải là hai người cày cấy hơn nửa đêm kia?
Cuối cùng, Kiều Kiều lựa chọn về phòng nghỉ của mình ở trên tầng 15, sau đó lại gọi cho Tống Kỳ Ngôn xin nghỉ xong ngã lên giường ngủ một phát không biết trời trăng mây đất cho đến sáng hôm sau bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại.
"Xin hỏi đầu dây bên kia có phải là cô Kiều không?" Đối phương hết sức lễ độ hỏi.
"Xin chào, tôi là....." Kiều Kiều còn buồn ngủ mà vò vò đầu mình, ngẩng đầu nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường -- 8 giờ 50 phút.
"Xin chào, 9 giờ sáng hôm nay cô có ảnh bìa cần chụp, nhân viên công tác phát hiện cô chưa tới --"
"A a a a a! Tôi lập tức đến!!"
Kiều Kiều đột nhiên ngắt điện thoại, tính làm một con cá chép lộn xuống giường, không ngờ đau nhức trong cơ bắp hôm trước không có biến mất, cô dùng hết toàn lực cũng chỉ có thể nhúc nhích eo thon, Kiều Kiều đành phải dùng tay mà bò xuống giường, vừa mặc đồ vừa nhét bàn chải vào trong miệng.
Tự nhiên hoàn toàn quên hết!
Dựa theo quy củ của WAWA, sau khi kết thúc quay phim thì sẽ tự động tiến vào kỳ tuyên truyền, nhưng bởi vì công ty WAWA chiếu lượng AV khổng lồ, thế cho nên tất cả các AV đều phải chờ đợi đúng số tuần thì mới có thể tiến hành tuyên truyền thật.《 Liên Hoàn 》của Kiều Kiều vốn dĩ không có khả năng nhanh như vậy đã liền lên được lịch phát sóng, nhưng Tống Kỳ Ngôn muốn tuyên truyền bộ phim trước khi "Giải thưởng điện ảnh Kim Quy của AV" được công bố, thế cho nên anh mới mở của sau cho Kiều Kiều, trực tiếp chen ngang tuyên truyền trước, trong vòng hai ngày sau khi kết thúc quay phim là đã có thể chính thức tuyên truyền.
Kiều Kiều khóc không ra nước mắt, cô căn bản không dám tưởng tượng biểu tình của Tống Kỳ Ngôn khi ngồi chờ cô ở studio.
Chờ đến khi Kiều Kiều nghiêng nghiêng ngả ngả lảo đảo lao ra khỏi phòng thì 15 phút đã trôi qua, cũng may cô ở tại chung cư cho diễn viên của Tổng bộ, studio ở lầu 23, đi thang máy cũng không tới vài phút. Nhưng xui một cái, giờ này là thời gian làm việc cao điểm, thang máy trên tầng cao đợi mãi không xuống, Kiều Kiều dậm chân, cuối cùng lựa chọn chạy thang bộ, tám tầng ở giữa cô tính trực tiếp bò lên.
Tòa nhà tổng bộ WAWA thông gió hết sức thoải mái, chạy ra một thân mồ hôi, Kiều Kiều di chuyển không biết thế nào mà cực kỳ nhẹ nhàng, giống như là phá vỡ được một cái gông xiềng, đặc biệt là nửa người trên được gió thổi qua, có một chút lâng lâng.
"Cuối cùng cũng nhớ ra hôm nay phải đi làm?"
Kiều Kiều thở hồng hộc mà đẩy cửa studio số 11 ra thì liền thấy Tống Kỳ Ngôn ăn mặc một thân màu tối đang gác chân ngồi trên ghế cao, phía sau là một nhân viên công tác đang bày bảng phản quang với giá ba chân, Kiều Kiều sợ tới mức không dám ngẩng đầu.
"Thực xin lỗi, thực xin lỗi......" Kiều Kiều khép nép khom lưng giải thích: "Em ngủ quên."
"Đi trang điểm đi." Hiển nhiên là Tống Kỳ Ngôn không tính tiếp tục câu chuyện, anh cúi đầu nhìn đồng hồ: "Chúng ta còn nửa tiếng nữa."
"A...ok." Kiều Kiều không dám chậm trễ, cô đứng lên chạy tới phòng trang điểm.
Tống Kỳ Ngôn vốn dĩ cũng không chú ý, kết quả Kiều Kiều vừa xoay người thì khóe mắt anh quét tới, bỗng nhiên lên tiếng ngăn lại động tác của cô: "Từ từ."
Kiều Kiều vẻ mặt mờ mịt mà xoay người, Tống Kỳ Ngôn rất có hứng thú nhìn chằm chằm иgự¢ cô, Kiều Kiều cũng thuận thế cúi đầu --
Á đù.......Quên mặc áo иgự¢!!!!
Kiều Kiều ngay lập tức thấy cả người không ổn, cô phản xạ có điều kiện lấy tay bọc mình kín mít như cô vợ nhỏ gặp biến thái, hai cánh tay ôm иgự¢ che kín kỹ càng, tiếp theo mặt nóng rát như bị thiêu.
Tầm mắt Tống Kỳ Ngôn trước sau như một không rời khỏi bộ иgự¢ Kiều Kiều, làm Kiều Kiều xấu hổ tới mức không đứng nổi thì anh mới quay mặt qua chỗ khác, tiếp tục giám sát công việc của mọi người và làm như không có việc gì.
Kiều Kiều chạy một mạch vào phòng trang điểm, bây giờ lộn trở về nhà mặc bra đã không còn kịp rồi, cô đành phải để иgự¢ trần tròng một cái váy rồi đi chụp ảnh, cũng may ảnh bìa chứ không giống như quay phim, không cần Kiều Kiều mặc váy quá mỏng, form váy cũng hơi rộng, vải dệt trên bả vai rũ xuống dưới, tiểu nhũ của Kiều Kiều cũng được che khuất một phần, không đến mức bị mọi người trong studio nhìn ra.
Nhưng mà, ngàn vạn lần đừng lọt ra a.......
Trong lòng Kiều Kiều bất ổn, trợ lý bên ngoài đã thúc giục một hồi, cô chỉ có thể co quắp mà đi ra ngoài. Bởi vì chụp tuyên truyền cho《 Liên Hoàn 》nên Kiều Kiều cũng cố ăn mặc sát kịch bản, một cái váy hình hoa cúc vàng non cộng thêm lá xanh, là tạo hình nữ chính thanh thuần hiếm thấy, Tống Kỳ Ngôn giống như là thiên vị loại hình này cùng nội dung lúc vừa đối chiếu với tạo hình ảnh bìa, những AV do anh tuyên truyền hình như đều theo khuôn mẫu này.
"Cái quan trọng nhất của bộ AV. này là đạt tới loại cảm giác "thanh thuần cùng dâm đãng"." Tống Kỳ Ngôn ý bảo Kiều Kiều ngồi vào trước phông trắng, đôi mắt đẹp của anh hơi nheo nheo lại nói: "Đối với em hẳn là cũng không có khó khăn gì."
Một nhi*p ảnh gia đội mũ lưỡi trai chạy tới, Tống Kỳ Ngôn nghiêng người nhường chỗ, ánh đèn cũng vào vị trí, Kiều Kiều hít sâu một hơi, ánh đèn chiếu sáng, cô dựng thẳng sống lưng, tận lực thả lỏng thân thể, ý đồ dung nhập nhân vật. Cô hướng máy ảnh cười nhẹ nhàng một chút, không nghĩ tới Tống Kỳ Ngôn đứng ở đối diện nhíu mày.
"Khoan đã." Tống Kỳ Ngôn ra hiệu cho nhi*p ảnh gia tạm ngừng, hai ba bước anh đã đi tới trước mặt Kiều Kiều, người đàn ông cao 1 mét 8 từ trên cao nhìn xuống sườn chân Kiều Kiều đang ngồi dưới đất làm Kiều Kiều không rõ có chuyện gì nhưng cô vẫn cảm thấy cực kỳ áp lực. Anh thực không lưu tình mà nói thẳng: "Biểu tình của em tại sao lại đông cứng như vậy?"
"Dạ, sao thế ạ?"Kiều Kiều nhanh tay sờ mặt mình rồi trả lời hết sức cẩn thận: "Không nên cười sao?"
"Dâm đãng chỗ nào vậy?" Tống Kỳ Ngôn không kiên nhẫn mà ngắt lời nói: "Anh không cần trong đầu em phải tràn đầy trời xanh mây trắng."
Kiều Kiều rụt cổ, từ trước đến nay Tống Kỳ Ngôn làm việc luôn nghiêm khắc, cô không dám lên tiếng tranh luận, chỉ có thể cố lĩnh hội ý tứ của Tống Kỳ Ngôn, anh nói không cần lấp đầu óc với trời xanh mây trắng, chẳng lẽ là muốn lấp đầu óc với đông cung sống?
....... Nhưng hôm trước mới trải qua một trận mây mưa hoan ái, cô hiện tại không nhấc lên nổi hứng thú.
"Nghĩ không ra?" Tống Kỳ Ngôn ngồi xổm xuống, anh nhích đến gần một chút, Kiều Kiều mới phát hiện hôm nay khí chất trên người Tống Kỳ Ngôn hình như thay đổi một chút, so với bình thường có phần ôn hòa hơn, càng có thêm một chút hương vị đàn ông thành thục.
"Em......." Kiều Kiều cho rằng Tống Kỳ Ngôn nổi giận nên hoảng loạn mà lùi ra sau, không ngờ Tống Kỳ Ngôn lại chỉ nhẹ nhàng vươn tay ôm lấy Kiều Kiều rồi ôn nhu ôm cô vào trong иgự¢.
Đây là muốn làm gì a............
Hơi thở đàn ông gần trong gang tấc, lọt vào trong tầm mắt cô là ngũ quan tuấn mỹ của Tống Kỳ Ngôn, khó trách nhiều diễn viên nữ tranh nhau ngươi sống ta ૮ɦếƭ đầu nhập vào dưới trướng anh, có một quản lý như vậy thì ngắm mỗi ngày cũng mỹ mãn.
"Nó lại nhô lên rồi." Tống Kỳ Ngôn cúi đầu nhìn иgự¢ Kiều Kiều rồi cúi người hôn lên mà không hề báo trước.
""A --" Kiều Kiều run lập cập, đầu v* cách một tầng vải dệt bị người ngậm lấy, ướt dầm dề, lạnh căm căm. Bụng nhỏ cơ hồ đốt lên ngọn lửa, cô càng nỗ lực kẹp chặt, ngửa đầu ra sau thì liền thấy một đám nhân viên công tác chung quanh đều cúi đầu, quay mặt đi nơi khác làm bộ cái gì cũng không thấy.
Đầu lưỡi Tống Kỳ Ngôn đánh một vòng hoàn chỉnh trên ภђũ ђ๏ค Kiều Kiều rồi buông cô ra, đôi mắt người đàn ông càng thêm âm trầm, cuối cùng lại hung hăng dùng ngón tay xoa nhẹ tiểu nhũ mới dựng đứng.
Kiều Kiều bị một phen xoa nắn đơn giản này làm cho hóa thành bãi xuân thủy, mái tóc thật vất vả tạo hình xong cũng tán loạn một chút, ánh mắt mang theo vẻ mơ hồ ௱ôЛƓ lung, chỗ vải trước иgự¢ thấm ra một vệt nước nho nhỏ, giống như là từ иgự¢ cô chảy ra, hơn nữa phông nền màu trắng cùng váy hoa vàng nhỏ, dâm đãng đối lập cùng thuần khiết, cực có sức dãn cùng tính ám chỉ.
"Chụp ảnh." Tống Kỳ Ngôn lui ra phía sau hai bước.
Nhi*p ảnh đã chuẩn bị sẵn sàng nhanh chóng cầm camera lên, đối với Kiều Kiều là chụp liên tục, mà Kiều Kiều còn đang đắm chìm trong cảm giác dục hỏa như có như không, thế cho nên cô căn bản không biết ảnh bìa của mình đã chụp xong trong vòng 10 phút.