Tuồng diễn cảm thấy thẹn trong chung cưKiều Kiều vốn dĩ cùng Tần Thụy Thành tạm biệt nhau ở dưới lầu chung cư nhưng Tần Thụy Thành lại kiên trì muốn lên nhà cô ngồi một lát.
“Đã 11 giờ rồi, em muốn đi ngủ.” Kiều Kiều không tình nguyện bước lên cầu thang. “Hơn nữa, trong nhà còn rất loạn.”
“Anh chỉ lên uống miếng nước thôi, uống xong liền đi.” Tần Thụy Thành bày ra bộ dạng đáng thương. “Em xem hôm nay anh lái xe suốt một ngày, xương hông đều bắt đầu đau, ít nhất thì cũng phải để anh nghỉ ngơi chút chứ.”
Kiều Kiều không có cách nào để chối từ nên đành yêu cầu Tần Thụy Thành ở ngoài cửa chờ 3 phút để cô vào trong thu thập một chút.
Tần Thụy Thành vội gật đầu đáp ứng.
Cửa mở ra, Kiều Kiều liền lắc mình vào trước xong nhanh chóng biến thân thành con quay. Chỉ trong chớp mắt liền dọn sạch đồ lót ở trên giường cùng với một ít quyển truyện tranh không lành mạnh xong nhét xuống dưới gầm giường và vứt vào sọt, sau đó vội vàng ném mấy hộp cơm lung tung trên bàn đi, mấy món đồ chơi cùng những đôi giày để loạn cũng đã dọn xong, cuối cùng đóng cửa phòng ngủ lại chỉ chừa phòng khách tương đối sạch sẽ.
“Kiều Kiều, 5 phút đồng hồ đã trôi qua.” Tần Thụy Thành nhẹ nhàng gõ cửa. “Nhà anh cũng có sạch sẽ mấy đâu, anh sẽ không chê cười em.”
Kiều Kiều cẩn thận mở cửa ra rồi cảnh cáo nói: “Chỉ được ở phòng khách uống miếng nước nga, mấy chỗ khác không được bước vào.”
“Được được.” Tần Thụy Thành vui vẻ đáp ứng nhưng bước chân lại đi thẳng tới phòng ngủ của Kiều Kiều.
“Ơ kìa!” Kiều Kiều luống cuống. “Chẳng phải anh nói chỉ uống nước thôi sao?!”
Tần Thụy Thành nhanh chóng mở cửa phòng ngủ ra rồi nhào lên giường nhỏ của Kiều Kiều. Sau đó dùng chăn của Kiều Kiều bọc kín mít người mình lại.
“Ân…” Tần Thụy Thành vẻ mặt thỏa mãn. “Đều là mùi của Tiểu Kiều, cảm giác giống như có 10 Tiểu Kiều đang đè ở trên người anh.”
Tần Thụy Thành chẳng biết xấu hổ mà tiếp tục miêu tả: “Một người cùng anh hôn môi, một người liếm toàn thân anh, côn th*t lớn nhất định là cần 2 Tiểu Kiều cùng nhau tới ʍúŧ, túi trứng cũng cần 2 người. иgự¢ của Tiểu Kiều nhỏ nên anh dùng một bàn tay là có thể nắm trọn, vậy cho nên hai tay cũng cần 2 Tiểu Kiều —— Ừm, hình như còn dư lại 2 Tiểu Kiều nữa, vậy thì phụ trách việc ngồi ở bên cạnh nói yêu anh a.”
Tần Thụy Thành nở nụ cười tà nói với Kiều Kiều đứng ở cửa phòng ngủ: “Nếu như có 10 Tiểu Kiều thì anh cũng không biết nên cắm Tiểu Kiều nào trước mới tốt. Lỡ như sắp xếp trình tự không đúng thì 10 Tiểu Kiều nhất định sẽ bị chọc giận mà khóc.”
Kiều Kiều hiện tại cũng gần sắp khóc…
Cô trơ mắt nhìn Tần Thụy Thành vươn cánh tay từ trong chăn ra rồi quen cửa quen nẻo mò dưới gầm giường. Mấy thứ đồ Kiều Kiều giấu ở dưới cũng ngay lập tức bị anh kéo ra. Thấy Kiều Kiều đang xù lông vì tức giận, Tần Thụy Thành liền dùng ngón út xoay vòng cái bra in hình dưa hấu của cô rồi ghen ghét mà nói: “Sao không thấy em mặc cho anh xem?”
“Tần Thụy Thành!” Kiều Kiều nghiến răng nghiến lợi nhào lên muốn ςướק bra thì lại bị Tần Thụy Thành tránh thoát dễ như trở bàn tay. Cô ý đồ nhào vào rương ngăn cản Tần Thụy Thành tiếp tục tìm tòi, ௱ôЛƓ nhỏ tròn vo bại lộ ở trong tầm nhìn của Tần Thụy Thành. Tần Thụy Thành trầm mắt xuống. Anh vén áo Kiều Kiều lên rồi cúi đầu hung hăng gặm một ngụm ở trên eo cô.
Kiều Kiều hét ‘a’ một tiếng. Tần Thụy Thành nhân cơ hội này liền nhanh chóng rút từ trong sọt ra một quyển truyện tranh.
“A ——《 Chuyện nữ tu sĩ tiếp xúc ℓàм тìин》.” Tần Thụy Thành lớn tiếng đọc tên truyện ra rồi cười như không cười mà chế nhạo cô: “Xem ra thì Tiểu Kiều của anh thích loại hình dâm phụ thánh khiết này.”
Kiều Kiều mặt đỏ bừng. Cô không quan tâm mà nhào tới muốn lấy lại. Tần Thụy Thành giơ hai tay lên cao xong mở quyển truyện tranh ra rồi đọc một câu ở bên trong: “A ~~ Thật tuyệt ~~ Tiểu tao huyệt sắp nứt vỡ ~~ côn th*t lớn của mục sư sắp thao ૮ɦếƭ tiểu nữ tu sĩ ~~”
“A! Không được đọc!!” Kiều Kiều mặt đỏ như máu. Cô dứt khoát cởi giày rồi đứng trên giường vật lộn với Tần Thụy Thành. Tần Thụy Thành thì đang bọc chăn nằm nên nhất thời không tránh né được. Quyển truyện bị Kiều Kiều đoạt lại. Sau đó đổ ập ᴆụng phải đầu gối của Kiều Kiều. Gối đầu lông bay lả tả, giống như bầy bướm màu trắng bay trong phòng ngủ.
“Được rồi được rồi, anh sai rồi!” Tần Thụy Thành nhấc tay đầu hàng. Anh ôm eo Kiều Kiều rồi đè cô ở trên giường. Thừa dịp Kiều Kiều mất cân bằng ngã quỵ, anh ngay lập tức kéo quần của cô xuống, sau đó nhanh như chớp dùng chăn bọc cả hai lại. côn th*t sớm nóng bỏng của anh dính sát với phần đùi trơn bóng của Kiều Kiều. Bởi vì bị cuốn chặt nên Kiều Kiều có thể cảm nhận được cự vật theo tiếng tim đập của đối phương mà rung rung.
Đại biến thái Tần Thụy Thành, sao anh lại ૮ởเ φµầɳ?!
“Tiểu Kiều…” Tần Thụy Thành cắn lỗ tai của Kiều Kiều. Anh trầm thấp kêu tên cô, hơi thở phả vào trên cổ cô làm lông tơ cả người cô nổi lên. Anh nói. “Anh cũng muốn làm em nứt vỡ.”
Không biết Tần Thụy Thành giữ chặt chăn như thế nào mà Kiều Kiều sống ૮ɦếƭ cũng không tránh được, đôi tay đều cuốn lấy gắt gao, thân thể của hai người dán sát với nhau ở trong chăn bông. Theo như lời của Tần Thụy Thành, Kiều Kiều bỗng nhiên cảm nhận được côn th*t vẫn luôn đứng yên ở kẽ ௱ôЛƓ bắt đầu xao động và xâm nhập vào bên trong. Kiều Kiều khóc không ra nước mắt. Cô liều mạng giãy giụa nhưng chăn bông vẫn không hề có chút khe hở nên cô liền ngừng lại một chút. Kết quả là lại bị đối phương lợi dụng mấy centimet đó chen quy đầu to lớn vào trong tiểu hoa huy*t.
Kiều Kiều gấp gáp ngăn cản nên âm thanh ngay lập tức biến điệu: “Anh... Anh mau đi ra ngoài!”
Vách trong tự động co rút trực tiếp làm Tần Thụy Thành sung sướng. Anh không từ bỏ ý tưởng muốn cắm vào bên trong nhưng bởi vì tư thế nên anh thở hổn hển: “Ân… Tiểu Kiều, sao em vẫn chặt như vậy…”
côn th*t của Tần Thụy Thành rất thô nên cho dù chỉ cắm mỗi quy đầu vào trong thôi thì cũng đủ căng cả âm đ*o của Kiều Kiều ra. Phần còn lại của côn th*t kề sát của đùi Kiều Kiều. Theo mỗi một động tác nhỏ của Tần Thụy Thành, phần dư bên ngoài đó không ngừng ma xát với làn da non mịn của cô. Tay của người đàn ông không hề thành thật, anh bắt đầu sờ xuống bên dưới, lướt qua bụng nhỏ của thiếu nữ rồi xuống đến chỗ tư mật và ác ý trêu đùa tiểu hoa đế.
Kiều Kiều không nhịn được, nửa người dưới ‘òm ọp’ một tiếng rồi chảy ra một loại mật nước sền sệt.
“Oa, giống như có một chén cháo nóng đang hắt ở trên người anh em của anh.” Tần Thụy Thành ác liệt hình dung cho Kiều Kiều nghe. “Sao lượng nước lại nhiều như vậy? Chỗ nào ở trong thân thể của em có thể chứa đựng được nhiều nước như vậy a? Có phải tất cả đều được giấu ở trong tiểu țử çɥñğ của em hay không?”
Có chất lỏng bôi trơn nên trở ngại của Tần Thụy Thành cũng liền ít đi nhiều. Anh chuyển động kiện eo, hơi điều chỉnh tư thế ở trong chăn bông rồi đột nhiên đâm thẳng vào tận sâu bên trong.
Nói thật, Kiều Kiều cảm giác trong thân thể như có pháo hoa nổ tung.
Cô sướng đến cả người đều run. Tần Thụy Thành muốn rút ra một chút nhưng cô còn khó nhịn ý đồ muốn cắn chặt đối phương. Tần Thụy Thành đã nhận ra tâm tư nhỏ của Kiều Kiều. Anh lại thọc thật mạnh vào trong giống như đang an ủi cô.
“Làm một vạn lần cũng không đủ…” Tần Thụy Thành hôn lên mặt của Kiều Kiều. Tay anh xoa tiểu hoa đế của Kiều Kiều, tiểu hoa đế bị đối phương xoa đến mức ào ạt chảy nước ra bên ngoài. côn th*t không hề chờ đợi mà chui vào trong thân thể của Kiều Kiều rồi đâm thọc loạn một hồi. Điểm mẫn cảm của Kiều Kiều có đôi khi rất lâu không chiếm được quan tâm nhưng có đôi khi lại bị quy đầu nghiền ma. Cô bị lăn lộn đến nước mắt chảy ra.
“Huhu, anh đừng đâm loạn…” Kiều Kiều cuối cùng cũng lĩnh ngộ được. Cô dùng tay nhỏ mò xuống rồi không kiêng nể gì mà đè lại bàn tay to của Tần Thụy Thành. Hiển nhiên là sức lực của hai bên cách xa nhau. Tần Thụy Thành càng xoa càng dùng sức, quả thực muốn niết vỡ viên trái cây nhỏ kia, ngón trỏ cùng ngón giữa nhẹ nhàng vân vê, sướng đến mức Kiều Kiều muốn nổ tung, tiểu huyệt nhỏ giọt chảy chút nước.
“Nên làm thế nào bây giờ?” Tần Thụy Thành giả bộ hỏi. “Chăn của em ướt đến hỏng bét hết rồi, đều tại em chảy quá nhiều nước.”
Kiều Kiều hai mắt đẫm lệ. Không gian chăn bông nhỏ hẹp nên cô có thể cảm nhân được côn th*t thô to của Tần Thụy Thành chơi đùa sóng cuộn biển gầm như thế nào ở trong thân thể mình. Cùng với động tác của anh, chất lỏng trơn trượt chảy ra. Toàn bộ phần ௱ôЛƓ của Kiều Kiều đều kề sát ở trên bụng nhỏ của Tần Thụy Thành. Cơ bắp hữu lực giống như khối vuông của người đàn ông theo va chạm chụp lấy Kiều Kiều. Tín hiệu khoái cảm ở trong cơ thể giống như rắn hổ mang đột nhiên ngẩng đầu, thẳng đến đỉnh điểm liền phải phá xác mà ra.
“Chậm một chút, em... Em muốn —— muốn!!” Kiều Kiều thê thảm xin tha, kết quả là lời vừa mới nói được một nửa thì lại bị côn th*t lớn của Tần Thụy Thành cắm đến țử çɥñğ đưa lên mây. Kiều Kiều hét lên một tiếng, tầng tầng lớp lớp vách tường thịt đang liếm ʍúŧ côn th*t của Tần Thụy Thành đột nhiên buộc chặt.
“Ân… Mẹ kiếp, sướng quá…” Tần Thụy Thành cư nhiên không nhịn được mà вắи тιин, anh nhớ rõ hai người hiện tại còn chưa mang đồ bảo hộ, vậy cho nên không ngừng hít sâu chống đỡ từng đợt khoải cảm, nghẹn đến mức mồ hôi đầy đầu.
Toàn thân của Kiều Kiều đều nhấc không nổi một tia sức lực, nhưng tiểu huyệt dưới hạ thân sau khi trải qua cao trào một lần xong vậy mà lại trở nên càng thêm mẫn cảm. Mỗi một động tác của Tần Thụy Thành đều biến thành chốt mở kích hoạt cao trào nhỏ, Kiều Kiều ở trong chăn bông lại tiếp tục cao trào, sướng đến mức cô bắt đầu khóc hô.
“A… Em không được… Huhu, Tần Tần…”
Tần Thụy Thành luống cuống tay chân lột chăn bông ra, thân mình nhỏ xinh của Kiều Kiều như bị mềm hóa ở dưới chăn bông. Tần Thụy Thành vội vã rút côn th*t ra đình công trong chốc lát thì quy đầu của anh lại nhịn không được mà phun ra chút ít тιин ∂ị¢н trắng ᴆục.
“Không, không làm nữa…” Kiều Kiều cho rằng đã xong, ௱ôЛƓ nhỏ hữu khí vô lực. Cô dựa vào đầu giường lẩm bẩm.
Tần Thụy Thành chỉ lột mỗi quần của cô, áo trên vẫn còn hoàn hảo nhưng đã bèo nhèo và nhăn nhúm, tóc cũng bù xù xõa ở trên vai, khuôn mặt nhỏ trắng hồng thỏa mãn, rõ ràng là không phải thực xinh đẹp xuất sắc, nhưng lại làm cho người ta có một loại cảm giác muốn hung hăng bắt nạt cô đến khóc.
Kiều Kiều thở hổn hển rồi ngừng lại. Vừa muốn động đây tay chân một chút thì bỗng nhiên lại bị người đè ở dưới thân, côn th*t lớn không nói hai lời liền thọc vào chỗ sâu nhất trong tiểu huyệt, țử çɥñğ hung hăng bị tàn phá, quy đầu xông vào, Kiều Kiều há miệng thở dốc, lần này chưa kịp kêu ra tiếng thì liền đã cao trào.
Dòng mật dịch chảy dọc theo hai đùi non mịn của cô xuống dưới. Tần Thụy Thành gắt gao cầm ௱ôЛƓ của Kiều Kiều rồi thọc vào trong, tay thì xoa иgự¢ cô giống như muốn bọp nát nó. Anh ý loạn tình mê thì thầm ở bên tai Kiều Kiều: “Để anh bắn vào bên trong được không? Mang thai con của anh… Anh cưới em, ngày mai liền cưới, không, đêm nay liền cưới ——”
“Không được.... Không được!” Kiều Kiều bị dọa đến tỉnh táo. Cô giãy giụa muốn tránh ra, nhưng bởi vì động tác vô tình này của cô mà Tần Thụy Thành không chịu đựng được, anh rống lớn một tiếng, đè Kiều Kiều lại rồi вắи тιин dịch vào bên trong.
Từng luồng тιин ∂ị¢н giống dòng nước cọ rửa țử çɥñğ. Kiều Kiều thậm chí còn hoảng hốt cảm thấy bản thân đang thừa nhận mưa bom bão đạn.
Mưa đạn ước chừng được nửa phút, Tần Thụy Thành mới thoát lực ôm Kiều Kiều ngã xuống trên giường. тιин ∂ị¢н chảy dọc theo đùi của Kiều Kiều xuống dưới.
“Tần Thụy Thành! Em không bao giờ muốn gặp anh nữa!” Kiều Kiều tức giận đến mức nước mắt không ngừng chảy ra. Cô phẫn hận tránh thoát khỏi vòng ôm của Tần Thụy Thành rồi sau đó thu thập qua loa một chút xong liền vội mặc quần áo xuống lầu mua thuốc. Trước khi đi, cô còn ‘phanh’ một tiếng đóng cửa phòng lại và nói tiếp thêm câu. “Trước khi em về thì anh mau rời khỏi nhà em!”.
……
“Xong đời…” Tần Thụy Thành nằm thẳng ở trên giường, tay bụm mặt lẩm bẩm tự nói một câu. “Mình thế nhưng không nhịn được…”
Nói xong câu đó, anh nhịn không được mà cười rồi nhắm mắt nằm trên giường chắp tay trước иgự¢ cầu nguyện: “Cầu mang thai cầu mang thai… Xem tôi thành tâm cầu nguyện như vậy mà khiến cho cô ấy mang thai đi…”