Áo cưới cho tình yêu - Chương 11

Tác giả: KimNganHoa1995

Hôm nay là đám cưới của Thục Uyên, dù công việc có bận thế nào thì Trang cũng cố mà thu xếp để đến dự đám cưới, trái ngược với Lâm và Diệp đây là một đám cướii tràn ngập niềm vui, điều đó đã được thông báo ngay cho những ai vừa tới cổng, tiếng nhạc rộn ràng, kèn pháo thi nhau nổ, đôi uyên ương thì cười nói vui vẻ suốt buổi,Trang chọn cho mình bộ váy dài màu trắng, tóc uốn xoăn buông xã bờ vai, khuôn mặt được trang điểm nhẹ nhàng nhưng cũng toát lên vẻ yêu kiều và xinh xắn, lễ cưới quy tụ gần 400 khách mời, bạn bè phổ thông, sinh viên, công ty của hai bên cô dâu chú rể, Khánh và Vy cũng đến ,hai người này có vẻ gì hơi mờ ám thì phải, nhìn thế cô cũng rất vui, nếu Vy và Khánh mà thành đôi thì còn gì hơn nữa đó là điều mà cô muốn từ lâu, mỉm cười chào cô dâu chú rể,cô nói với vợ chồng Uyên
-Chúc hai người trăm năm hạnh phúc,sớm sanh quý tử nha
Con Uyên cũng tinh nghịch không kém
-Tao cũng chúc mày bắt được hoa cưới đó, liệu mà giành lấy đi nghen
Không khí buổi lễ quả thật vô cùng sôi động, sau khi mở rượu, uống giao môi xong, cả buổi tiệc như nổ tung với những tràng pháo tay giòn giã của các vị quang khách, những tiếng cụng ly những bài hát vang lên chúc mừng, đám bạn thời phổ thông kép qua chọc Trang quá trời,cô cũng rất vui vì đã lâu lắm rồi cả hội mới được tụ họp la hét ầm ĩ như hôm nay,quậy ở dưới chán chê tụi nó còn lên sân khấu nhảy nhót tưng bừng,tất nhiên là không thể thiếu Trang ,mãi lo vui chơi cô không để ý rằng có một người nãy giờ luôn quan sát cô với ánh mắt khó chịu,rồi xui xẻo thế nào Trang lại vấp té và va vào Văn, ly rượu trên tay cô đổ ra ướt loang lỗ cả cái váy trắng ,luống cuống xin lỗi vị khách
-xin lỗi anh tôi không cố ý
-Cô cũng ăn chơi quá nhỉ, tôi không ngờ đó
Nghe giọng nói quen quen, Trang quay lại nhìn thì ra là Văn, hôm nay anh mặc một bộ vest đen trông rất lịch lãm, từ đầu tóc đến mặt mũi nói chung là hoàn hảo, Trang cũng phải đơ ra mấy giây để ngắm Văn,
-Ngắm đủ chưa, tôi thu phí đấy, Văn phì cười vì khuôn mặt trông rõ ngố của Trang

-Ai thèm chứ, xấu quắc
Nói xong Trang chạy biến, hòa vào đám bạn đang nhảy nhót tưng bừng mà tim cô vẫn còn đập rất nhanh,cô đưa tay ôm lấy Ⱡồ₦g иgự¢, trời ơi, không lẽ mình thích hắn sao,thôi kệ ,giờ vui chơi là chính chuyện đó từ từ tính sau, nghĩ thế Trang lại lao vào hò hét, nô đùa …
Và bây giừ là phần quan trọng nhất dành cho các khách mời ngày hôm nay, đó là màn ném hoa của cô dâu, như tục lệ thì ai là người bắt được hoa cưới sẽ tiếp tục nối duyên trong thời gian sớm nhất, xin chúc quí vỵ may mắn. Nào, xin mời cô dâu,mọi người đổ xô ra phía trước để tìm kiếm cho mình vị trí thuận lợi nhất mà bắt hoa,nhất là đám bạn của cô đứ nào cũng có người yêu nên được một phen tranh giành quyết liệt,con thảo kéo tay Trang ,
-Sao mày còn đứng đó, còn không mau nhanh lên tụi nó lấy bây giờ
Trang miến cưỡng đi theo con bạn lên phía trước,cả nhóm quang khách lại được dịp nhốn nháo lên khi con Uyên làm động tác chuẩn bị ném.Nào các bạn đã sẵn sàng chưa,1..2…3… bó hoa như một thước phim quay chậm bay lơ lững giữa không trung, ông trời hình như muốn trêu ngươi thì phải cứ cho gió thổi hoa bay vù vù mà không chịu đáp xuống đất, mọi người ở dưới la hét ầm ĩ,xô qua xô lại Trang cũng xuýt té vì bị đẩy quá đà, nhưng thật bất ngờ sợi dây buột bó hoa cưới tự nhiên sút ra, thế là từng bông hoa cứ thi nhau rơi *** lung tung mọi quang khách lại nhốn nháo chạy qua chạy lại nhằm chỉ để có được một bông lấy hên,Trang phì cười thốt lên,”mê tín”
-tôi thấy chuyên này cũng đáng tin đấy chứ, sao cô lại không giành lấy,Văn tiến lại phía Trang
-tôi không thích, nhân duyên là mình tự tìm lấy chứ không phải trông chờ vào những bông hoa vớ vẩn, anh nghĩ thế sao lúc nay không lo mà đi giựt hoa
-Cô điên hả, phong tục này là dành cho phụ nữ mà
-Ừ ,tôi điên đấy, anh đừng có nói chuyện với tôi, nói xong Trang bỏ đi về bỏ lại Văn đứng như trời trồng vì vẫn còn chứ hết ngạc nhiên
-Cô ta sao vậy nhỉ, mình đâu có làm gì quá đáng đâu, sao lại, thở dài ,Văn cũng chậm chạp ra về.
Phải mất mấy ngày uống thuốc và kiên cử Trang mới lấy lại được cái giọng sơn ca của mình,,đi đám cưới của Thục Uyên đúng là tổn thất quá trời, vừa tốn tiền vừa mất giọng,hà hà vài bữa mày đi hưởng tuần trăng mật về thì biết tay tao,cô thư ký trong phòng lại được dịp trêu Trang
-Hôm nay lấy lại giọng được chưa hả chị, phòng mình đi hát karaoke đi
-Thôi cho chị xin đi em, chị chưa muốn bị câm đâu
-Câm cho chồng nó nuôi,đỡ mất công cãi nhau,haha
Một tràng cười phá lên từ các chị bên dãy b,Trang cũng chỉ biết cười trừ” mấy chị chọc em quài”.Điện thoại của Trang lại rung lên
-Alo
-Hôm nay là gia hạn giao đồng phục cho bên Hanshin, em chuẩn bị thế nào rồi
-Chị Nga cứ yên tâm, em đã chuẩn bị đâu ra đó hết rồi, giờ chỉ còn bên đó cho cái hẹn thôi
-Vậy thì tốt ,em coi liên lạc sớm với họ rồi thay chị đi luôn nha
-Vâng, em biết rồi, bye chị
Nói chuyện với chị Nga xong ,Trang nhấc máy gọi cho Tùng Văn, vì công việc cả thôi chứ thực tình cô cũng chẳng muốn gọi cho Văn ,Trang vẫn cay cú cái vụ anh **** cô điên hôm trước
Văn đang ở trong công ty,xem xét mấy cái dự án dang dở, ký vài cái hợp đồng nữa,đang chuẩn bị đi ăn trưa thì Văn nghe tiếng chuông điện thoại là số của Trang, anh lật đật nghe máy
-Alo
-Anh cho tôi cái hẹn đi
-Hẹn gì, rồi Văn chợt phá lên cười, không phải em muốn hẹn hò với anh chứ
-Anh mơ hả, hôm nay là thời hạn giao đồng phục đó, anh không nhớ hay giả vờ thế hả
-À, thì ra là việc này, chiều nay 4h đi, em mang qua công ty cho anh
-Ừ, vậy thôi nha,Trang vô tình cúp máy cái rụp
Văn bực tức,cô đúng là cái đồ……
Tại quán cà phê “Như Nguyệt” ,một người phụ nữ trạc 30 -31 đang bước ra từ chiếc ô tô trắng loáng, nghiêng người kéo đôi kính râm bước vào ,vẻ quí phái và trang trọng của cô mọi người trong quán phải ngưng thưởng thức để ngắm nhìn,từ từ tiến về phía góc trái của quán cà phê,nơi đó có một người thanh niên đầu đội mũ lưỡi trai đen đang chờ,người con trai đó là Nguyên, từ lúc anh bị Trang thẳng thừng từ chối đã ôm mối hận trong lòng, tự hứa với lòng sẽ làm cho Trang thân bại danh liệt anh đã liên kết với Mỹ Như nhà thiết kế chính của công ty Lan Anh nhằm quyết tâm phục thù,cái hẹn hôm nay cũng là để hai người bàn bạc kế hoạch.Mỹ Như đã nhìn thấy Nguyên, cô lên tiếng
-Đến sớm quá nhỉ,sợ người ta phát hiện hay sao mà chọn chỗ kín thế
-Cô im đi, chuyện này không liên quan đến cô, cô chỉ việc nhận lấy tiền và làm theo hướng dẫn của tôi,còn những chuyện khác không cần cô quan tâm
-Đừng giả bộ thanh cao với tôi, bị con đó bó đá nên tức chứ gì, nói thiệt nha nếu tôi mà là nó thì tôi cũng sẽ không chọn một thằng ngu như anh đâu
-Cô….
-Sao tôi nói không đúng hả,vậy đâu, bản thiết kế đâu
-tôi vẫn chưa lấy được, cô chờ thêm ít ngày nữa đi
-Đồ ngu, chỉ còn một tuần nữa là IC cho ra mắt sản phẩm rồi, nếu anh không nhanh tay thì sẽ không kịp nữa đó
-tôi không cần cô dạy đời tôi,chậm nhất là hai hôm nữa tôi sẽ mang đến cho cô
-Nói là phải làm được đó,giờ thì tôi về đây nếu không sẽ bị phát hiện, chào anh
Nguyên cũng che mặt và ra về ngay sau đó,trong đầu anh đang mưu tính kế hoạch làm thế nào để lấy được bản thiết kế của Trang
4h chiều, như đã hẹn với Hanshin, Trang và trợ lý của cô cùng đến công ty của văn để giao hàng,Hanshin đúng là không hổ danh con rồng của đông nam á, tổng công ty của Hanshin có cả thảy 16 tầng nằm sừng sững trên đường Hồng Bàng tp Hồ Chí Minh,nơi đây đúng là môi trường làm việc năng động dành cho những ngừoưi trẻ tuổi,theo quy luật khắc nghiệt và đào thải trên thuương trường hiện nay thì việc duy trì một ty công đã là khó huống chi là đang đi đầu trong nghệ điện tử của khu vực,Trang thầm khâm phục Văn một con người tài sắc vẹn toàn, từ lúc gặp và tiếp xúc vơí Văn Trang đã dần dần loại bỏ đi cái suy nghĩ đẹp trai thì đầu óc ngu si, bởi Văn quá hoàn hảo,không thể chê vào đâu được.Lò mò mãi cuối cùng cũng đến được cái văn phòng của tổng giám đốc, cô mỉm cười chào cô thư ký
-Em cho chị gặp anh Văn
-Chị có hẹn trước không ạ
-Có em, chị là người của IC
Cô thư ký nhấc điện thoại lên nói gì đó rồi mỉm cười nhìn Trang
-Tổng giám đốc mời chị vào ạ,mời chị đi lối này
Trang men theo hướng chỉ của cô gái, hít một hơi thật sâu Trang lấy tay gõ cửa
Cốc… cốc…. cốc..
-Mời vào
Trang mở cửa bước vào, đúng là căn phòng tổng giám đốc có khác, rộng rãi thoáng mát lại ngăn nắp, toàn là đồ dùng bằng gỗ, từ bàn ,ghế ,nhưng thích nhất là mấy bức tranh trên tường, toàn là của các họa sĩ nổi tiếng, Trang thích thú nhìn ngắm một hồi quên luôn cả nhiệm vụ hôm nay đến nay đến khi nghe tiếng tằng hắng của Văn cô mới hoàng hồn quay lại
-Anh làm tôi giật cả mình
-cô đến đây để ngắm tranh à
-thấy đẹp thì ngắm thôi, tôi cũng là người làm nghệ thuật mà
-Thích không ,tôi tặng cho
-Thật sao, Trang thích thú
-Thật
-mà thôi, không lấy đâu, mắc công mang nợ,anh ký vào bản kết thúc hợp đồng đi
-Vội gì ,tôi còn chưa được xem sản phẩm nữa mà
-À quên, đây là mẫu anh xem qua đi có gì không hài lòng thì cứ nói với tôi
Trang lấy ra hai bộ đồng phục nhân viên mà cô đã dày công thiết kế, Văn ngắm một hồi rồi gật gù,
-tốt lăm, tôi thấy rất hài lòng, nhưng nếu cô đi ăn tối với tôi hôm nay thì tôi còn hài lòng hơn
Trang hơi bất ngờ vì lời mời đột ngột của Văn, nhưng vì còn giận vụ hôm trước ở đám cưới Uyên nên cô biễu môi
-Người điên không biết ăn tối đâu, mà anh không sợ ngoòi cùng bàn với tôi khiến người ta hiểu lầm à
-Văn bật cười thành tiếng,- cô đúng là thù dai mà, thôi được rồi coi như hôm đó tôi sai được chưa
-Được rồi ,tôi cũng không phải là người nhỏ mọn, tạm tha cho anh đó
-Vậy giờ chúng ta đi luôn được chứ
-mới có hơn 5h ,ăn tối cái gì chứ
-tôi dẫn cô đến một nơi này, cũng khá xa đó, tới đó cô đói là vừa
-Đi đâu?
-Thì từ từ rồi biết, cứ tin tôi đi, rất thú vị
Trang thoáng nghi ngờ nhưng ròi cũng đồng ý,
Văn vui vẻ cùng Trang ra xe,trong lòng hai người đều mang một niềm vui khó tả, mặc dù đã bắt đầu có tình cảm với nhau nhưng cả hai đều có xua đi không thừa nhận, những cơn gió cuối thu nhè nhẹ len lỏi trong không trung, cuốn bay những đám lá khô trên đường mang theo những hạt bụi của thời gian cuồn cuộn tong cái guồng quay hiện đại,của cuộc sóng tình yêu và tuổi trẻ.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc