Vuốt nhẹ mái tóc Trang bước vào công ty,hôm nay là thứ sáu ngày mặc đồng phục nên trông ai cũng xinh hẳn ra,Trang cũng vậy ,tuy mệt mỏi và thiếu ngủ nhưng những nét đẹp trên khuôn mặt mặt cô thì không hề phai nhạt,mỉm cười chào xã giao các bạn đồng nghiệp Trang tiến đến khu vực chờ thang máy,nhưng thật không may cho cô Nguyên cũng đang đứng đấy,không muốn phải khó xử Trang quay đi tránh mặt Nguyên,cố bước thật nhanh để khỏi bị phát hiện Trang đã đâm sầm vào một người đàn ông mặc vest đen,cả người đau ê ẩm Trang định **** cho cái ông này một trận nhưng cô kịp nhận ra người đàn ông đó là văn,nhớ lại cái cảnh mình ói lên người hắn hôm trước rồi cái lời hứa đền quần áo,Trang vỗ tay vào trán ” ૮ɦếƭ thật,đầu óc mình dạo này sao vậy cà”,mà anh ta đến công ty mình làm gì nhỉ? chẳng lẽ để đòi mình quần áo, không phải chứ,thôi tốt nhất là chuồn chứ để mọi người ở đây biết được mình nợ quần áo hắn thì mất mặc lắm.Nghĩ là làm Trang lấy túi xách che mặt cố lách vào đám đông,tưởng đâu đã thoát nạn Trang không ngờ rằng:
-Vân Trang cô đứng lại đó cho tôi
૮ɦếƭ cha hắn phát hiện ra mình rồi,mặc kệ hắn Trang cố chạy nhanh hơn
-Cô Vân Trang ,cô tính sao với quần áo…
Giật nảy mình, Trang lao ra bịt chặt ngay miệng Văn lại không quên kéo Văn vào một góc khuất của công ty
-Anh điên à, chỉ có bộ quần áo sao làm to chuyện lên thế hả
-Tại sao không giữ lời hứa,hắn nghiệm nghị
-Ừ thì tôi quên,mà anh nhỏ mọn vừa thôi có thế mà tìm đến tận đây à, rảnh thật
-cô tưởng tôi cần đến nó à,sáng nay tôi đến đây là vì công việc
-ủa, nếu tôi nhớ không lầm thì anh làm bên điện tử mà sao bữa nay lại có hứng thú với thời trang,nói xạo ,Trang trề môi
-Mặc kệ cô có tin hay không,chúng ta sắp trở thành đối tác rồi đó,lo mà giữ lời hứa,nếu không muốn cả công ty này biết chuyện
-Anh dọa ai vậy,tưởng tôi là con anh chắc,nói cho anh biết nếu anh dám hé răng nửa lời thì tôi là người đầu tiên cắt cái mỏ anh đó biết chưa
-cô dám…
Văn chưa kịp nói hết câu Trang đã lôi một cái kéop từ trong túi xách ra(Nhà thiết kế lúc nào cũng mang bên mình là lại) tiến tới làm bộ cắt, theo phản xạ Văn dơ hai tay ra đỡ,hai người giằng co qua lại ,không ai chịu thua ai chỉ khi nghe một giọng nói vang lên thì họ mới dừng tay lại
-Hai người đang làm gì ở đây,Nguyên hỏi
Trang giật mình buôn Văn ra,cảnh tượng này thật không đẹp đẽ gì mấy,bất cứ ai nhìn vào cũng có thể gây ra hiểu lầm cho Văn và Trang,Trang một tay cầm kéo một tay bấu áo Văn,còn Văn cũng chẳng kém một tay nắm tay Trang tay còn lại đang ôm chặt bờ eo nhỏ của cô,cả hai đều cảm thấy xấu hổ,nhìn khuôn mặt cau có và giận dữ của Nguyên Trang dứt khoát trả lời
-Làm gì thì liên quan gì đến anh?,anh theo dõi tôi à
Nguyên cay đắng nhìn Trang ánh mắt hằn lên sự thất vọng
-Thì ra cô từ chối tôi là có nguyên nhân,nếu cô đã có người yêu sao cô không nói thẳng,cô thật tàn nhẫn
-Tôi đã nói với anh bao nhiêu lần là tôi không thích anh mà anh có chịu hiểu cho tôi đâu
Văn nãy giờ đứng im lặng chăm chú lắng nghe câu chuyện dường như đã hiểu ra vấn đề, anh lên tiếng
-anh là người đang theo đủi cô ấy à,nói cho anh biết,anh không còn cơ hội đâu,cô ấy giờ đã là bạn gái tôi rồi
Trang há hốc mồm,tại sao anh ta lại có thể nói ra những câu không đúng sự thật như thế chứ,còn Nguyên anh sững người ánh mất hằn lên những tia nhìn căm hận lẫn đau khổ,anh xoay người vung tay đấm mạnh vào tường rồi loạng choạnh bước đi,Trang thở phào nhẹ nhòm vì dù sao như thế cũng hay có thể làm cho Nguyên từ bỏ ý định với mình,nhìn sang Văn thấy anh đang cười khoái trá, cô vênh mặt lên
-Sao anh dám nói thế hả?
-Thì để cứu cô chứ sao,để xem nào vừa mới cắt đứt một cây si,cô không cảm ơn tôi à,để tôi đếm xem đây là lần thứ mấy cô mắc nợ tôi,hắn cười khanh khách
-Điên này, Trang giậm vào chân hắn mấy cái bằng giày cao gót,chẳng cần biết hắn đau đớn thế nào cô bỏ chạy thật nhanh.
Vừa vào đến bàn làm việc Trang đã nhận điện thoại của Nam Khánh anh trai cô,mừng rỡ cô bắt máy
-Em nghe nè anh
-Nhóc đang làm việc đấy à
-Chứ sao nữa ,em mà lại
-Dẹp cái cửa hàng áo cưới chưa đó
-Anh nói gì kỳ vậy ,anh cũng thừa biết tính em mà
-thôi đi nhóc, sáng mai anh về đó,lo mà ra đón anh
- gì cơ? cô sung sướng hét lên
-Lần này anh về luôn đó,anh về sẽ quản lý em
-Mệt anh quá đi,khi nào hạ cánh
-9h sáng mai
-Rồi, em nhớ rồi, bye anh
-Bye em
Anh trai của Trang ,Nam Khánh là một thác sĩ kinh tế, anh đã học và làm việc tại Mỹ 5 năm nay,lần này nghe anh nói về nước Trang mừng lắm,từ khi ba mất vì tai nạn giao thông trong nhà chỉ còn ba mẹ con cô,rồi anh Khánh lại nhận học bổng và đi Mỹ chỉ còn lại mình Trang và mẹ,Trang thì bận tối mắt tối mũi có khi mấy ngày không về nhà nhiều lúc thấy mẹ cô đơn một mình trong căn nhà rộng lớn khiến cô cũng thấy có lỗi vô cùng nhưng tính chất công việc đã vậy biết thế nào được,hi vọng lần này anh Khánh về sẽ khiến căn nhà vui vẻ và ấm áp hơn
Giở tập hồ sơ Trang cố gắng tập trung hoàn thành cho xong mấy bảng báo cáo để tuần sau còn trình bày trong cuộc họp giao ban,xong đâu vào đấy Trang lướt wed tham khảo các mẫu thời trang mới,có nhiều nhãn hàng cũng chọn tháng 9 này để ra mắt sản phẩm,kể ra kế hoạch của công ty lần này cũng hơi mạo hiểm vì IC chỉ mới thành lập vẫn còn nhiều non trẻ, chưa lường trước được những âm mưu thủ đoạn trên thương trường,chị Nga giám đốc công ty đã tin tưởng giao dự án lần này cho Trang,cô cũng có quyết tâm giành chiến thắng trong lần này,hi vọng với những cố gắng của mình cô sẽ không làm cho chị Nga và toàn thể công ty thất vọng
Tiếng chuông điện thoại đổ dồn,Trang cầm máy là số của chị Nga,không biét giờ này gọi mình có chuyện gì
-Em nghe nè chị
-em lên phòng chị gấp nha, có chuyện cần bàn
-Dạ, em lên ngay
cộ…cộc…cộc,tiếng gõ cửa nhẹ nhàng của Trang vang lên
-Vào đi
Trang mở cửa bước vào thật bất ngờ là Tùng văn cũng ở đấy,cô thoáng ngạc nhiên nhưng cũng không hỏi gì, chỉ nhìn chị Nga
-Em ngồi xuống đi,giới thiệu với em đây là Tùng Văn tổng giám đốc công ty Hanshin là đối tác làm ăn của chúng ta lần này
-Dạ ,em biết nhưng mà em thì có liên quan gì ạ
-Nga cười cười: Hanshin muốn em là nhà thiết kế chính cho dự án lần này của họ,em đồng ý nha
-Sao lại là em hả chị,công việc bên “thu đông” đã ngốn rất nhiều thời gian của em rồi em e rằng nếu nhận tiếpt việc này chắc em không cam nổi
-Chị cũngg biết nhưng bên Hanshin chỉ có mỗi một yêu cầu này,coi như nể chị em nhận đi,chị sẽ cho thêm người giúp em,xong dự án lần nàu chị sẽ cho em nghỉ phép 2 tháng chịu chưa
Trang uể oải gật đầu,không quên đưa cái nhìn sắc lẻm về phía Văn,thật ra cô không muốn cùng lúc phải ôm sô nhiều việc như vầy nhưng với tình hình hiện nay thì dù không muốn cũng phải làm,cô không trách chị Nga,chỉ trách hắn ta đồ độc ác.Còn Văn anh cũng không biết nguyên nhân nào khiến anh quyết định chọn IC và Trang một hãng thời trang mới nổi trên thị trường,anh cũng chẳng hiểu nổi mình,hình như được làm việc với Trang làm anh vui lên thì phải,tiếp xúc nhiều với Trang anh nhận ra rất nhiều điểm thú vị ở Trang,một cô gái thông minh bướng bỉnh nhung cũng vô cùng cá tính,phải chăng anh đã có tình cảm với Trang,còn Thư thì sao liệu Trang có thay thế được hình bóng THư trong Văn,thời gian sẽ cho ta biết câu trả lời nhưng hiện tại chúng ta vẫn đang hi vọng sẽ có một tình yêu chớm nở trong hai tâm hồn đồng điệu của văn và Trang.Ngoài kia nắng đang lên thật đẹp từng đôi chim hót líu lo báo hiệu một ngày bình yên bắt
đầu
-Bước ra khỏi phòng giám đốc Trang đã chặn đầu văn
-Anh đang làm cái trò gì đấy hả?
-Em nói gì kỳ vậy?,chúng ta hợp tác làm ăn mà,chẳng phải lúc nãy em đã đồng ý rồi sao?
-thôi ngay cái kiểu xưng hô đó đi,nghe chán ૮ɦếƭ đi được,giờ anh muốn gì nói đi
-Thì anh muốn làm việc với em chẳng lẽ không đựoc sao? giờ hợp đồng đã ký chắc em không muốn IC phải bồi thường vì em chứ
-Đã bảo thôi ngay đi mà,tôi và anh quen thân lắm sao mà cứ anh anh em em vậy hả
-Em không muốn nhưng mà anh muốn,em cấm cái miệng anh được sao giờ thế này chúng ta hãy nói về công việc đi,9h sáng mai anh sẽ đưa em đi khảo sát các cửa hàng điện tử của anh,vậy nha,bye em,
Nói xong văn cho hai tay vào túi quần đi thẳng mặc cho Trang đang **** đang mắng mình, văn mỉm cười bí ẩn,trò chơi chỉ mới bắt đầu,em còn phải chịu đựng tôi dai dài Vân Trang ạ.