“Nếu anh không đồng ý, em sẽ đem từng chuyện một nói với cô ta.”
Ả Tâm Tâm nhìn vào mắt Tần Phong, vẻ mặt cực kỳ thách thức. Ả không tin là lần này hắn có thể tránh né được ả nữa. Nhất là khi biết được đứa con của Hà Dương là con trai của hắn, ả suýt nữa là phát điên lên. Tuy nhiên, phải cố để giữ bình tĩnh.
“Nói đi.” Tần Phong không mặn không nhạt nhả ra hai từ.
“Cái gì?” Tâm Tâm hoàn toàn bất ngờ, cứ ngỡ là mình nghe lầm. Cái gì? Tần Phong đang thách thức ả sao?
“Anh…” Đôi môi ả hơi run run, chẳng lẽ, hắn không sợ sao? Hắn không sợ nếu ả nói ra, giữa hai người sẽ chẳng thể nào bắt đầu được à?
“Cô nói đi.” Tần Phong mấp máy môi: “Nếu cô không nói thì cút.”
Ả nhìn về phía Hà Dương, định mở miệng nói gì đó. Thế nhưng, ả lại chẳng dám. Mỗi khi ả muốn cất tiếng nói thì cổ họng ngỡ như bị thứ gì đó ngăn chặn. Ả ngẫm lại, nếu như hôm nay ả nói hết tất cả mọi thứ ra, thì Tần Phong sẽ hoàn toàn thoát khỏi tay ả, mãi mãi về sau ả cũng chẳng thể xuất hiện trước mặt người đàn ông này.
“Em… em chỉ muốn nói chuyện với anh thôi. Tần Phong, em chỉ muốn gặp anh!” Tâm Tâm đưa tay, muốn nắm lấy cổ tay của Tần Phong nhưng lại bị ánh mắt của hắn làm cho mất hết can đảm. Do dự vài giây, Tâm Tâm cũng chẳng dám nắm lấy tay hắn. Ả cụp mắt, sụt sịt: “Chẳng lẽ, anh không thể nói chuyện với em sao?”
Lần này, Tần Phong không trả lời mà trực tiếp bỏ qua ả. Hắn bước đến trước mặt Tần Bắc, nói: “Cậu định làm gì?”
Gương mặt anh ta xanh như tàu lá chuối: “Em… em…”
“Làm gì?”
“Chát.”
Tần Bắc tự tát vào mặt anh ta một cái, nén đau trả lời: “Em định đập con muỗi.”
“…”
“…”
“Đập tiếp đi.”
Sau ba từ đó của Tần Phong, Tần Bắc nén đau tự tát vào mặt mình thêm một cái nữa. Anh ta đau đến méo mồm, đáp: “Hết muỗi rồi.”
Tần Phong: “Tôi bảo cậu dừng chưa?”
“Chưa…” Xoa xoa một bên má của mình, Tần Bắc khốn khổ đáp.
“Tiếp tục đi.”
“Anh hai… anh hai ơi… nhưng mà…”
“Đến khi nào tôi bảo dừng.” Tần Phong phun ra vài từ, trong sự ngỡ ngàng của mọi người. Ý hắn không phải là định cho anh ta tự tát vào mặt mình đến khi nào anh trai tha thứ mới thôi sao?
Điều hối hận nhất trong đời Tần Bắc chính là hôm nay anh ta lại nghe lời Tâm Tâm đến đây. Để rồi, trước muôn vạn ánh mắt dò xét, anh ta phải tự làm xấu mặt mình.
Cuối cùng, Tần Phong và Hà Dương đã có thể cùng nhau ăn tối trong tiếng “đập muỗi” của Tần Bắc.