Ánh Trăng Sáng Thay Thế Của Nam Chính Cặn Bã - Chương 17

Tác giả: Ngọc Cốt Tán

Chương 17: Cưỡng hôn
[ Đẹp quá! Tiểu tiên nữ Kiều Tịnh thật xinh đẹp!!!]
[ Diễn như thế mà cũng diễn à, ai có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc cô ta đã thông qua vòng thử vai như thế nào không, chẳng lẽ dùng quy tắc ngầm với đạo diễn?]
[ Thật phiền ghê, vì sao đều là cô ta? Một đám thủy quân còn chưa đủ, giờ lại đến cái này cũng đăng lên W, quá nhàm chán!]
[ Thật không thể xem tiếp mà, khu bình luận toàn là những bình luận liên quan đến âm mưu gì đó, ngươi là đạo diễn sao? Người ta dùng chính năng lực để diễn xuất, sao nào, có phải ngươi đang tức ૮ɦếƭ đúng không? Hi hi!!]
Tin tức của đoàn phim [ Thịnh Đường] tung ra, trong lúc tag diễn viên, bởi vì đề tài liên quan đến Kiều Tịnh quá nhiều, năm cái hình luận, đã có ít nhất ba cái nói về cô, quả thật làm cho người qua đường cảm thấy không thoải mái, cho nên quá chán ghét, nhưng cũng có một số người qua đường bị giá trị nhan sắc của cô thu hút.
Ít nhất sự thật ngay trước mắt, tạo hình này của Kiều Tịnh rất sống động giống như một thiếu nữ thanh thuần mỹ lễ thời cổ đại bước ra. Hơn nữa bộ phim cổ trang cô tham gia, do đích thân đạo diễn cùng đoàn phim ưu tú đảm nhận, còn được đài truyền hình tiếp nhận phát sóng phim cổ trang này.
Sau khi đoàn phim đăng tin trên W, những bình luận nghi ngờ liên quan đến khâu sản xuất bị hung hăng đánh vào mặt.
Cùng lúc đó, Kiều Tịnh cũng phối hợp với đoàn phim đăng một tin lên W, đăng một tấm ảnh cô mặc đồ cổ trang.
Tấm ảnh này không hề sử dụng bất kỳ phần mềm chỉnh sưa nào, chỉ là ảnh được chụp từ camera thông thường, tìm được ánh sáng cùng góc chụp tốt, càng tôn lên vẻ đẹp chân thật của Kiều Tịnh.
[ Nhìn góc độ này mà xem, làn da thật đẹp, tiểu tỷ tỷ có thể phát sóng trực tiếp chỉ cách chăm sóc da hằng ngày được không?]
[ Tôi thích chị [ icon doge]]
[ Nói một câu thật lòng, chị đi đóng phim, các thành viên trong nhóm nhạc SJ không ai lên W chúc mừng, thực sự giống như lời đồn, chị cùng các cô ta bất hoà, sắp bị loại khỏi nhóm à?]
Khu bình luận toàn những bình luận suy đoán, lại có người khen nhan sắc của cô, trong đó có một IP từ phía đại dương xa xôi của người đi đường nào đó để lại, nháy mắt đã bị mọi người áp đảo:
[ Cô lớn lên có chút giống với một người bạn của tôi, đặc biệt là đôi mắt, ha ha ha, bạn của tôi sắp trở về rồi, chẳng phải với gương mặt của cô ấy cũng có thể trở thành minh tinh sao?]
Ở nơi khác, trong văn phòng. Hoàng Sam tìm kiếm tin tức liên quan đến Kiều Tịnh xuất hiện trên W, cô ta đã thống kê, trong vòng nửa tháng, tin tức liên quan đến Kiều Tịnh có tổng cộng 5 tin đều nằm trong bảng xếp hạng 50 của hot search, trong đó có hai hot search nằm vị trí thứ ba, cao hơn so với nhóm nhạc SJ.
Sau sự kiện lăng xê, trên mạng toàn là bình luận mắng chửi, mấy ngày qua đi chạy show ở nơi khác, thậm chí lượng fans dưới sân khấu cũng ít hơn so với trước đây, độ hot của nhóm nhạc SJ càng hạ xuống, nhưng độ hot của Kiều Tịnh lại tăng lên!
Có thể khẳng định, nếu Kiều Tịnh biểu hiện xuất sắc trong bộ phim [ Thịnh Đường], như vậy việc cô đi theo con đường diễn viên không là việc khó khăn gì, còn các thành viên còn lại trong nhóm nhạc SJ, nhất là Tiểu Hữu sẽ không còn được xem trọng nữa.
Muốn tham gia phim truyền hình, yêu cầu thời gian rất lớn, Kiều Tịnh không còn khả năng tham gia hoạt động cùng nhóm nhạc.
Không được, cô ta cần mau chóng báo cáo với công ty, về việc phát triển tương lai của Kiều Tịnh.
Sau lưng hai người đều có lãnh đạo trong công ty chống lưng, Hoàng Sam bị kẹt ở giữa, khó hành động, dứt khoát liền đem vấn đề nan giải này vứt cho lãnh đạo, để bọn họ tự mình xửa lý.
Đoàn phim [ Thịnh Đường] bắt đầu quay hình, trước đó đã tổ chức một cuộc họp báo trực tiếp, mọi thứ đều thông qua thuận lợi.
Vài ngày sau, Kiều Tịnh mang theo trợ lý Diêu Diêu đi quay phim, đoàn phim chọn một trấn nhỏ của Hoa Quốc để quay phim.
Trong trấn mọi thứ đều có, bởi vì trong đoàn phim có rất nhiều người tính cả diễn viên, cho nên đoàn phim đã bao trọn khách sạn trong trấn để ngừng chân. Kiều Tịnh nhận lấy thẻ phòng trong tay nhân viên công tác, sau đó mang hành lý lên lầu.
Đoàn phim cố tình sắp xếp cho cô một căn phòng xa hoa trên lầu, đãi ngộ không thua gì nữ chính và nam chính. Dùng thẻ mở cửa phòng, khe cửa lộ ra một ánh sáng nhạt, cô chợt ngẩn người.
Sao lại như vậy? Thẻ phòng còn nằm trong tay cô, làm sao phòng lại sáng đèn, còn có tiếng nước chảy.
Lúc này, trong phòng truyền ra tiếng phòng tắm đóng cửa, một thân ảnh cao lớn đứng trước cửa phòng tắm, nhìn thoáng qua cánh cửa phòng đang hé mở, ánh mắt người đàn ông hơi kinh ngạc, theo sau khoé môi anh hơi nhếch lên: " Còn không mau vào đây?"
Kiều Tịnh nhìn thấy rõ mặt người kia, nháy mắt sắc mặt liền trắng bệch. Cô quan sát bốn phía, hành lang không có ai, lúc này hơi hơi cắn môi, cầm hành lý thong thả bước vào phòng.
Đóng cửa cẩn thận, Kiều Tịnh chỉnh lại cảm xúc, trong đáy mắt là sự đề phòng và kinh ngạc, ôn nhu nói: " Sao anh lại đến đây?"
Thẩm Luân mặc áo choàng ngủ, chăm chú quan sát cô vài lần, ngồi trên sô pha, đưa tay sờ lên cằm, trầm giọng nói: " Thân là nhà đầu tư của bộ phim, đến qua sát hiện trường, có vấn đề gì không? Nên là anh hỏi em, đây là phòng của anh, sao em có thể vào đây?"
Kiều Tịnh cắn môi, trong nháy mắt đã hiểu rõ, thấp giọng nói: " Là nhân viên công tác của đoàn phim đưa thẻ phòng cho em, em liền vào đây."
Trong phòng có mùi rượu!
Hơn nữa cô cũng khẳng định, cô có được vai diễn Mộ Dung Nguyễn không thể không kể đến công của Thẩm Luân!
Bằng không, làm sao cô lại nhận được thẻ phòng của Thẩm Luân!
Thì ra là có giao dịch, cảm giác dơ bẩn khiến cô buồn nôn, nhưng cô cố kiềm chế không nói ra lời phản bác.
Thẩm Luân là nhà đầu tư của [ Thịnh Đường], cô đã nhận lấy vai diễn Mộ Dung Nguyễn, cho nên phải gánh vác hậu quả.
Trên đời không có bữa cơm nào miễn phí, đặc biệt là nhà tư bản Thẩm Luân này, không bao giờ làm ăn lỗ vốn.
Kiều Tịnh hiểu rõ, cô đã bị đoàn làm phim tính kế. Chính là bọn họ không biết rằng, cô và Thẩm Luân tồn tại một loại quan hệ bí mật.
Kiều Tịnh nhanh chân di chuyển về phía cửa phòng, liền nghe thấy phía sau lưng vang lên giọng nói cảnh cáo: " Quay lại đây."
Tay nắm khoá cửa ngưng động. Thẩm Luân dựa vào ghế sô pha, dù bận vẫn ung dung chờ cô xoay người.
Vừa mới tắm xong, tóc của anh vẫn chưa khô, tự nhiên rũ xuống, tóc che khuất đôi mắt, làm mất đi dáng vẻ nghiêm túc lạnh lùng ngày thường, lại tôn thêm vài phần tuỳ ý, đặc biệt là áo choàng tắm trên người anh hở ra, lộ phần xương quai xanh cùng yết hầu, càng tăng thêm vài phần mê hoặc.
Thâm Luân mang theo ý cười, đôi con ngươi sắc bén sâu không thấy đáy.
" Thẩm Luân, anh đừng nhìn em như vậy, em sợ. Em không cố ý xông vào phòng của anh, trước đó em không biết gì hết, là nhân viên công tác đưa thẻ phòng cho em." Kiều Tịnh xoay người, vẻ mặt đáng thương nói.
Sợ Thẩm Luân nghĩ rằng cô sinh ra tâm tư không nên có.
Ánh mắt chăm chú đó làm cô nóng lòng muốn giải thích, khuôn mặt nhỏ cũng trở nên nhợt nhạt, đôi mắt to ẩn đầy nước mắt, đồng tử của Thẩm Luân hơi co lại, ánh mắt không mang theo bao nhiêu cảm xúc.
Sau đó, anh dùng ngón tay ngoắc Kiều Tịnh. Động tác kia, chẳng khác nào đang gọi một chú cún, Kiều Tịnh ngây người một lúc.
Hôm nay Thẩm Luân có vẻ khác thường, trước kia anh sẽ không tiếp xúc quá nhiều với cô, đặc biệt không giống như bây giờ.
Nếu cô là Thẩm Luân, sớm đã đem người đuổi ra ngoài, quay đầu đi tìm đám người trong đoàn phim xử lý một phen.
Anh vì nữ chính thủ thân như ngọc, chỉ kém là chưa đem bản thân mình lập một đền thờ. Nếu nói đêm nay là chủ ý của anh, đánh ૮ɦếƭ Kiều Tịnh cũng không tin.
Trong lòng có chút hoài nghi, Kiều Tịnh bỏ hành lý xuống, to gan bước đến.
" Em rất sợ anh?" Ngữ khí của Thẩm Luân đầy sự uy Hi*p. Giơ tay bắt cô đến gần, trực tiếp áp chế trên sô pha.
Kiều Tịnh sợ đến mức không dám cử động, đôi mắt mở to giống như một chú thỏ, ngập ngừng nói: " Thẩm Luân, anh lại uống rượu à."
Ngữ khí kia có chút nghẹn ngào sắp khóc.
Mẹ nó bản thân anh bị người khác chọc giận, lại chạy đến đây trút lên người cô.
Từ lúc Kiều Tịnh nghe thấy trong điện thoại biết Lam Ngọc Như đến tìm Thẩm Luân, sau việc đó, anh rất ít khi đến gặp cô, mỗi lần gặp mặt, cũng chỉ cau mày, tâm tình buồn bực, không nói hai câu liền rời đi. Nếu không phải vì bản thân bị Ôn Thư chọc giận, thì cô không tin đâu!
Nhìn xem ánh mắt anh hung ác như vậy, dường như muốn ăn tươi nuốt sống người khác!
Ánh mắt lạnh lùng của Thẩm Luân rơi xuống đôi môi hồng nhuận của cô, bởi vì đang nói chuyện, làm lộ ra một phần răng trắng tinh, như ẩn như hiện, môi hồng răng trắng thật xinh đẹp đáng yêu làm nội tâm rung động.
Trong lòng anh khẽ động, cúi người mạnh mẽ hôn lên đó.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc