Hạnh phúc mãi mãi………………
Vài ngày sau, hắn đón mẹ con nó về nhà dưới sự vui mừng của Thiên Thiên. Bé mấy hôm nay lúc nào cũng trông ngóng nó và em gái về nhà, loi nhoi mãi khiến hắn đau cả đầu. Cuối cùng thì mẹ con nó cũng về, khỏi phải nói bé đã vui như thế nào. Nó chưa kịp vào nhà thì bé đã chạy ra ôm chầm lấy nó và tìm kiếm em gái. Hắn thì dịu dàng chu đáo, Thiên Thiên thì yêu thương nó và em gái, thử hỏi, còn điều gì có thể khiến nó hạnh phúc hơn? Sau nhiều ngày suy nghĩ đắn đo, nó và hắn đã thống nhất đặt tên bé gái là Lục Tuyết Vân và Thiên Thiên cũng rất thích cái tên đó. Nhưng hưởng niềm vui chưa được bao lâu, tối hôm đó, nó và hắn đã phải đau đầu vì Vân Vân
khóc ầm lên do đói sữa. Nó định ngồi dậy để pha sữa cho bé thì hắn đã ngăn lại và tranh đi với lí do là nó vẫn còn mệt, hãy cố gắng nhỉ ngơi rồi chạy tót đi. Thế là hằng đêm, hắn vẫn giành phần chăm sóc Vân Vân, thỉnh thoảng nó lại làm dù hắn không đồng ý. Cuộc sống tuy có vất vả nhưng lại tràn ngập tiếng cười vui vẻ. Rồi còn Thiên Thiên, bé vẫn hay giúp nó trông em, lại còn pha sữa,…. trông rất ra dáng một người anh trai. Mỗi lần nó cho bé bế Vân Vân, bé thường nhảy nhót vì vui nhưng khi bế em, bé rất cẩn thận và nhẹ nhàng để không làm đau em. Khi Vân Vân bập bẹ những tiếng nói đầu tiên, cả gia đình nó vui vẻ vô cùng, hắn thậm chí còn dự định tổ chức 1 bữa tiệc mừng ngày bé biết nói nhưng nó không đồng ý, nó bảo hắn sau này sẽ bị Vân Vân bắt nạt vì quá thương bé. Quả đúng như vậy, mỗi lần Vân Vân muốn chơi trò gì, hắn đều cho, lại còn Thiên Thiên nữa, cứ trốn nó mà giúp hắn. Tới khi bị phát hiện, 2 cha con cùng nhau nghe mắng nhưng vẫn không bỏ tật. Cuối cùng, nó ra tuyệt chiêu khiến 2 người hãi hùng, không dám làm trái lời<đừng hỏi chiều gì nhaz, chị Nguyệt nhà ta nguy hiểm lắm>
Cái ngày mà nó sinh Vân Vân, cũng là lúc nhỏ hạ sinh một bé trai kháu khỉnh đặt tên là Trịnh Phong Vũ. Sau đó, Trang Linh sinh 1 cặp song sinh nữ, đặt tên là Taylor và Jane. Một năm sau, Mary cũng hạ sinh một bé gái tên là Judy. Tiêu Vũ củng đã kết hôn với 1 cô gái ngoại quốc xinh đẹp và đảm đang, sau đó có một cặp song sinh đặt tên là Tiêu Phong và Tiêu Trúc
10 năm trôi qua, những đứa trẻ đều đã lớn, Thiên Thiên và Vân Vân ngày càng giống hắn và nó. Cả hai đứa đều rất thương cha mẹ nhưng đồng thời cũng vô cùng nghịch ngợm. Hạo Thiên thì lạnh lùng nhưng cũng ấm áp, nhất là rất thương em gái mình. Còn Tuyết Vân thì cũng lạnh lùng nhưng cũng rất dịu dàng và thông minh, toàn bắt nạt con trai của nhỏ, khi bị đánh thì lúc nào cũng chạy về mách với Thiên Thiên. Nhỏ cũng đã có thêm 1 bé gái, đặt tên là Trịnh Bảo Ngọc, đáng yêu và ngây thơ, còn mắc bệnh nói nhiều nhưng nhìn chung thì vô cùng dễ thương. Mary cũng có thêm 1 bé trai, đặt tên là Peter, rất giống Simon. Vào những ngày nghỉ, những đứa trẻ lại được gặp nhau, cùng nhau vui đùa còn cha mẹ chúng thì ngồi trò chuyện, cùng ôn lại chuyện xưa. Tới tận bây giờ, tất cả đều hạnh phúc, hắn và nó, nhỏ và Gia Long, Eric và Trang Linh, Mary và Simon đều cảm thấy cuộc sống bây giờ là quá đủ, quá hạnh phúc. Nhìn lại những sóng gió đã qua, nó và hắn càng bền chặt, hầu như không cãi nhau vì bất cứ chuyện gì mà luôn thấu hiểu và san sẻ cho nhau, giờ đây, nó chình là người phụ nữ hạnh phúc nhất tên cuộc đời này, bởi vì nó có hắn. Cả 2 sẽ cùng nhau nắm tay, đi hết cuộc đời này và sẽ tiếp tục yêu nhau,yêu nhau mãi mãi,dù số phận có nghiệt ngã tới đâu, nhất định, nó và hắn sẽ tìm thấy nhau và sẽ tiếp tục vẽ lên 1 chuyện tình vĩnh cửu, không bao giờ phai nhoà………………..
*************** The end ***************