" Hai người đang làm cái gì vậy?" Giọng nói đầy sự căm phẫn, tức giận của Trình Tiểu Nhu.
Anh cùng cô giật mình, hai người cùng nhau bật dậy, \'chát\' Trình Tiểu Nhu đánh một cái thật mạnh vào mặt của Thiên Tuyết, cô ôm mặt ngỡ ngàng, Lạc Hi trừng mắt quát thẳng vào mặt của Trình Tiểu Nhu:
" Tiểu Nhu! Em đang làm cái gì vậy?"
\'Chát! Chát\' Thiên Tuyết tức giận tiến đến tát hai cái vào mặt của Trình Tiểu Nhu, khiến cô ta đau điếng người, Trình Tiểu Nhu tức đến xanh mặt quát lớn:
" Hàn Thiên Tuyết! Cô dám đánh tôi? Con đàn bà đê tiện như cô lại dám đánh tôi."
Thiên Tuyết nét mặt lạnh lùng, lời nói sắc như dao trong người đã tức giận vô cùng hỏi cô ta:" Cô nói ai là con đàn bà đê tiện?"
Trình Tiểu Nhu nghênh mặt lên nói lớn:" Tôi nói cô đó. Đồ đàn bà đê tiện, mặt dày không có chuyện gì làm mà lại đi ςướק vị hôn phu của người khác."
Lạc Hi tức giận nhìn Trình Tiểu Nhu quát nạt:
" Trình Tiểu Nhu! Cô im lặng lại cho tôi ngay lập tức."
Angel bên ngoài nghe được Trình Tiểu Nhu đang mắng chửi, sỉ nhục cô, tức giận quá mức chịu đựng hai tay nắm chặt lại xông vào hét lớn:
" Này! Cô thử sỉ nhục Tiểu Tuyết một lần nữa xem."
Trình Tiểu Nhu không biết sợ là gì, kênh mặt lên trừng mắt nói tiếp:" Tôi sợ cô chắc? Hàn Thiên Tuyết! Cô là đồ tiện nhân giành hôn phu của người khác."
Angel hét lớn:" Cô ૮ɦếƭ chắc với tôi rồi."
Vừa hét, Angel vừa xông thẳng đến Trình Tiểu Nhu nắm lấy tóc của cô ta mà giựt, Trình Tiểu Nhu cũng nắm lấy tóc của cô hai bên vừa nắm tóc nhau, vừa hét khắp phòng. Thiên Tuyết, Lạc Hi cùng Vũ Trạch cùng nhau can ngăn kéo hai người ra mà vẫn không được. Angel vừa hét chân cô một cú đạp thẳng vào bụng của Trình Tiểu Nhu khiến cô ta đau đớn, điếng hồn buông ra, Angel cũng buông cô ta ra vén tóc đứng dậy thở hì hục.
Lạc Hi vội đi đến đỡ Trình Tiểu Nhu đứng dậy:" Tiểu Nhu! Không sao chứ?"
Trình Tiểu Nhu đứng dậy tức đến không thở nổi định chạy đến đánh Angel, Angel trừng mắt chỉ thẳng vào mặt của cô ta:" Cô thử xem."
Trình Tiểu Nhu nhìn ánh mắt giận dữ của Angel liền có chút sợ hãi, đứng sựng lại. Đột nhiên, tim của Thiên Tuyết đau thắt lại khiến cô thở không nổi, cô ôm иgự¢ khụy xuống, Angel sợ hãi đỡ lấy cô:
" Tiểu Tuyết! Cậu sao vậy?"
Lạc Hi thấy cô đau đớn như vậy liền muốn đi đến quan tâm cô, nhưng rồi anh lại đứng thinh lại, chỉ biết nhìn cô bằng ánh mắt lo lắng.
Thiên Tuyết nắm chặt lấy tay của Angel, giọng nói có chút yếu đi, cô từ từ đứng dậy:" Tớ không sao. Chúng ta đi thôi cậu đừng có làm loạn ở đây nữa."
Angel thấy sắc mặt của cô không được ổn nên gật đầu đỡ cô đứng dậy rồi rời đi. Lạc Hi không thể làm gì chỉ biết im lặng theo dõi cô từ phía sau.
Thiên Tuyết cùng Angel vừa bước ra khỏi tập đoàn thì có hai chiếc xe dừng lại, Vương Khải cùng Tuyết Linh và Ngọc Ly bước xuống vội vã chạy đến hai người nhìn thấy đầu tóc rối bù của Angel, Tuyết Linh liền hỏi:
" Có chuyện gì vậy? Nghe mọi người thông báo là Angel đi đến tìm Lạc Hi tính sổ. Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì mà đầu tóc của Angel rối còn mặt có chút vết thương nữa?"
Cô thở dài nhìn Angel lắc đầu nhẹ rồi nói:" Cậu ấy đánh nhau với Trình Tiểu Nhu."
Vương Khải cùng Tuyết Linh và Ngọc Ly kinh ngạc, đồng loạt thốt lên:" Cái gì? Đánh nhau?"
Angel mặt mày hậm hực, bĩu môi nói:" Ai bảo cô ta dám mắng với đánh Tiểu Tuyết chứ? Nhìn đi mặt của cậu ấy còn mấy dấu tay của cô ta nè."
Vương Khải tiến đến nhìn mặt của cô:" Cô ta dám đánh cậu. Cậu yên tâm tớ sẽ giúp cậu trả thù bắt cô ta phải trả giá những gì mà cô ta đã làm với cậu."
Ngọc Ly kéo tay của Vương Khải khẽ nhíu mày hỏi:" Trình Tiểu Nhu đã làm gì Tiểu Tuyết nữa?"
Tuyết Linh cũng nhìn anh hỏi:" Đúng đó. Cô ta đã làm những gì với Tiểu Tuyết? Cậu mau nói đi."
Vương Khải giọng nói trở nên lạnh lẽo và có chút tức giận:" Người hại tập đoàn Thiên Hiểu là cô ta cũng chính cô ta đã bỏ thuốc vào ly rượu của Thiên Tuyết mới xảy ra sự việc lần đó."
Ngọc Ly tức giận hai tay nắm chặt định xông thẳng vào tập đoàn nhưng bị Tiểu Tuyết cản lại:
" Tiểu Tuyết! Cậu buông tớ ra tớ phải Gi*t ૮ɦếƭ cô ta."
Thiên Tuyết nhìn cô rồi nói:" Cậu hãy bình tĩnh lại đi, cậu nghĩ tớ sẽ để cho cô ta ức Hi*p tớ như vậy sao?"
Angel nắm lấy tay cô:" Vậy khi nào cậu Gi*t ૮ɦếƭ cô ta thì báo cho tớ biết để tớ ђàภђ ђạ cô ta một chút cho hả dạ."
Tuyết Linh cùng Ngọc Ly gật đầu đồng thanh nói:" Đúng thế."
Thiên Tuyết mỉm cười nhướng mày nhìn ba người các cô.
Điện thoại của cô đột nhiên reo lên, cô bật máy lên nghe:" Alo."
Bên kia giọng nói của một người phụ nữ cất lên:" Xin hỏi cô có phải là chị của em Hàn Thiên Minh không?"
Cô khá ngạc nhiên đáp lại:" Đúng vậy, xin hỏi cô là...?"
" Tôi là cô giáo chủ nhiệm của em ấy."
" À ~ Có chuyện gì sao cô giáo?"
" Chuyện là Thiên Minh đánh nhau trong trường bây giờ phụ huynh của bạn mà em ấy đánh đang ở đây muốn bồi thường. Tôi muốn mời cô đến trường một chút."
" Được, tôi sẽ đến ngay."
Angel nhìn cô tò mò hỏi:" Tiểu Tuyết có chuyện gì sao?"
Cô cười nhẹ đáp:" Không có gì. Các cậu cứ về trước đi, Vương Khải cậu chở tớ đến trường DK một chút, Thiên Minh gây chuyện ở trong trường."