Bầu không khí trong lớp học rất ngột ngạt, đáng sợ mọi người trong lớp ai nấy đều muốn kết thúc thật sớm để có thể thoát ra lớp học.
Về đến nhà, cô quăng cặp sang một bên lên phòng lựa chọn cho mình một cái croptop không tay màu đen, quần rách gối màu đen cô buộc tóc cao đi ra ngoài. Vương Khải thấy cô rời khỏi liền vội gọi cho Tuyết Linh cùng Ngọc Ly đi theo cô. Vì hôm nay Lion có chuyện muốn giao cho anh nên anh không đi cùng cô.
Tuyết Linh, Ngọc Ly đi theo cô đến một quán bar có tên là Death do Lion mở, nơi ấy toàn tập trung những người giàu có hay là những người trong giới hắc đạo, những người làm ở đó không ai biết đến cô vì cô rất ít đến đó và cũng không bao giờ cho người khác biết thân phận thật của mình nếu không cần thiết.
Các cô vừa mới đi vào chưa kịp ngồi xuống thì đã có ba người đàn ông đi về phía các cô, một tên đã có chút men rượu trong người, nở nụ cười đầy sự dâm đãng rồi ôm lấy eo Thiên Tuyết. Cô cố gắng kìm nén cơn tức giận của mình, lời nói lạnh giá:" Bỏ cái tay bẩn thỉu đó ra khỏi người tôi ngày trước khi quá muộn."
Tên đàn ông kế bên vừa trêu ghẹo Tuyết Linh vừa nói với cô:" Cô em đừng tưởng mình xinh đẹp rồi muốn nói gì thì nói, được bọn anh để ý đó là niềm vinh hạnh của các em đó."
Thiên Tuyết đã không thể kìm chế được nữa, cô quay người nắm lấy tay tên đang ôm eo cô \'rắc rắc\' tay của tên đó đã bị gãy, tiếng la hét của hắn khiến những người xung quanh giật mình đi đến xem, thoáng chốc hai tên còn lại cùng bị Ngọc Ly và Tuyết Linh đánh cho nằm một chỗ.
" Ai to gan dám đến đây làm loạn?" Tiếng nói ngang tàn của một người con trai tên Cris, theo sau anh chính là những tên thuộc hạ dữ tợn.
Người đàn ông vừa bị cô bẻ gãy tay tức giận, quát nạt cô:" Cô dám đắc tội với bang Bạch Hổ kì này tôi sẽ cho cô ૮ɦếƭ không toàn thây."
Những người ở đó nghe đến bang Bạch Hổ liền bàn tán, xôn xao:
" Ba tên đó là người của bang Bạch Hổ sao?"
" Kì này ba cô gái đó ૮ɦếƭ chắc rồi."
" Bang Bạch Hổ nổi tiếng là tàn nhẫn thật đáng tiếc cho ba cô gái đẹp."
Cris gương mặt đáng sợ nhìn các cô:" Các cô to gan thật dám đến đây làm loạn không biết sống ૮ɦếƭ là gì sao?"
Thiên Tuyết cười lạnh, ngồi xuống ghế chân đan chéo vào lên nhau, trên tay cầm một con dao nhỏ vỗ vỗ lên mặt của tên bị gãy tay, khinh bỉ nói:" Bang Bạch Hổ sao? Các người có tin là chỉ cần một câu nói của tôi là ngày mai cái bang Bạch Hổ sẽ không còn tồn tại trong giới hắc đạo nữa không?"
Cô đứng dậy chỉ vào Cris và thuộc hạ của anh rồi quay lại ba tên kia với gương mặt đáng sợ giống như quỷ dữ đòi mạng, coi nhếch môi lên cười nhẹ, nụ cười của cô khiến những người nhìn thấy đều sợ hãi, run rẩy khiến người khác ám ảnh không thôi:
" Đưa bọn chúng đến phòng Tử Thần. Bắt đầu cuộc vui thôi nào!"
Tất cả những người đứng ở đó nghe thấy câu nói ấy của cô đều bủn rủn tay chân, đứng không vững, sợ hãi tột cùng, nét mặt của họ trắng bệch như thấy quỷ, Cris nghe thấy câu nói ấy, anh sợ hãi, lắp bắp hỏi:" Cô... Cô là A?"
Cô cười nhẹ rồi cùng Tuyết Linh và Ngọc Ly quay người bỏ đi, đi được vài bước cô ngoảnh đầu lại nói với anh:
" Trong vòng 15 phút nữa nếu tôi không thấy ba tên này ở đó thì các người sẽ lập tức biến mất khỏi thế gian này."
Cris cũng những thuộc hạ của mình ngay lập tức đưa ba tên kia đến phòng Tử Thần. 15 phút sau ba người các cô đi đến phòng Tử Thần, các cô ngạo nghễ ngồi xuống ghế như những nữ hoàng, đôi mắt Thiên Tuyết hiện lên sự lạnh lùng, tàn khốc, cô chỉ tay vào tên đã trêu ghẹo cô, lời nói lãnh đạm của cô cất lên:
" Chặt đứt cánh tay phải của hắn cho tôi."
Ngay lập tức đã có hai người đàn ông đáng sợ bước tên, một người ghì chặt tay tên đó một người cầm dao một nhát chặt đứt cánh tay phải của hắn.
Tiếng hét đau đớn của tên ấy vang khắp phòng, nghe rất chói tai, cô không chút phản ứng nhìn cái tên vừa bị chặt tay rồi lại nở nụ cười ác ma, nhẹ nhàng nói:
" Cái miệng này lúc nãy đã trêu ghẹo ba chúng tôi còn hốc hách, kiêu ngạo khoe khoang thật là khiến người khác khó chịu khi nghe giọng nói kinh tởm này."
Cô quay sang những tên thuộc hạ, giọng nói đáng sợ của cô lại vang lên:" Cắt lưỡi của hắn cho tôi."
Vừa dứt lời, lưỡi của hắn đã rơi xuống đất, máu khắp miệng của hắn tuôn ra. Tuyết Linh cùng Ngọc Ly nhắm chặt mắt lại không dám nhìn cảnh tượng ấy, giọng nói ૮ɦếƭ chóc lại cất lên:
" Chôn sống hắn đi, còn hai tên kia thì cho các bảo bối của tôi dùng."
Bảo bối mà cô nhắc đến chính là năm con bạch hổ mà cô cùng Lion nuôi từ nhỏ, xử lí xong cô cùng Tuyết Linh và Ngọc Ly rời đi, những thuộc hạ đứng trong đó đã đổ mồ hôi lạnh đầy người. Đây là lần đầu tiên họ thấy cô lộ diện, họ thấy cô còn đáng sợ, tàn nhẫn hơn cả lời đồn đại. Ngọc Ly cùng Tuyết Linh đi phía sau cô không dám nói gì, hai người họ còn rất run sợ khi chứng kiến những cảnh máu me ấy.
Sau sự xuất hiện trở lại của A, chỉ trong một đêm đã lan truyền khắp giới hắc đạo trên thế giới. Sáng cô không đi học chỉ có Tuyết Linh và Ngọc Ly đến trường, vừa đến trường Nhạc Hào đã lao đến Ngọc Ly hỏi cô tới tấp:
" Ngọc Ly! Hôm qua cậu đã tới quán bar Death phải không? Cậu không sao chứ?"
Tuyết Linh cùng cô giật mình, Ngọc Ly bình tĩnh hỏi anh:" Cậu hỏi vậy là sao? Đúng là hôm quá tôi có đến quán bar ấy nhưng sao chứ?"
Nhạc Hào nhíu mày vẻ mặt lo lắng cho Ngọc Ly:" Hai người chưa nghe gì sao?"
Tuyết Linh giả vờ hỏi anh:" Nghe gì chứ?"
Kiến Tu nhìn hai cô liền đáp:" Chính là sự trở lại của A đó, chuyện này đã được lan truyền khắp nơi rồi."
Ngọc Ly giả ngốc hỏi:" A là ai vậy? Mấy người có thể nói cho tôi nghe được không?"