Anh Hối Hận Còn Kịp Không? - Chương 14

Tác giả: Lãnh Nguyệt Hoạ

Đường Nha để Lục Thất lại còn cô ấy thì theo chồng về.
Một mình Lục Thất cả đêm ở đó. Trời bên ngoài mưa lất phất, anh thấy Đồng Thanh Lam cầm ô ra ngoài đón một người đàn ông khác vào nhà.
Tay anh nắm chặt vô lăng, gân xanh nổi lên, nhưng lại không thể làm gì được.
Cứ vậy một đêm trôi qua, trời sáng hẳn, người đàn ông đó mới rời đi, Đồng Thanh Lam ra tiễn ông ta.
Lúc đó, Lục Thất mới xuống xe. Nhìn thấy anh; Đồng Thanh Lam cũng không có biểu cảm gì. Dường như anh và cô ta vốn dĩ là người lạ đột nhiên chạm mắt mà thôi.
"Dừng, tôi không có gì muốn nói cả. Tôi sẽ không giải thích, những gì anh thấy đều là thật." Đồng Thanh Lam không cho anh cơ hội mở lời, trực tiếp ngắt lời anh.
"Em... em có nỗi khổ gì, khó khăn gì chúng ta đều có thể cùng nhau giải quyết được mà."
Đồng Thanh Lam bật cười: "Tôi chẳng có nỗi khổ gì cả, tất thảy đều do tôi tự muốn như vậy. Thứ tôi cần, anh chẳng bao giờ đáp ứng được."
Cô ta muốn chính là một cuộc sống tự do tự tại, chẳng có gì ràng buộc. Vốn dĩ quen Lục Thất là để đáp ứng nhu cầu nhất thời mà thôi.
"Tiểu Lam..."
"Đừng gọi tôi như vậy. Để tôi nói anh nghe nhé, trước giờ anh chưa từng yêu tôi. Người anh yêu và nên yêu chỉ có Trình Tiêu Tiêu mà thôi!" Đồng Thanh Lam đỡ trán, dường như rất mệt mỏi khi nói chuyện với Lục Thất.
"Tôi không muốn nhiều lời, tôi nói thẳng. Đồng Thanh Lam tôi không hề yếu đuối, tôi diễn cả đấy. Trước đây tôi chưa từng bị bắt nạt, tất cả đều là tôi diễn kịch. Tôi không bị mẹ anh bắt chia tay với anh, mà là chính tôi tự tới đòi tiền rồi cầm tiền rời đi. Và cuối cùng, anh chỉ là công cụ kiếm tiền của tôi mà thôi, tôi chưa từng yêu anh. Mà anh thì sao, anh cũng không yêu tôi như anh nghĩ. Anh đưa tôi đi chơi nhưng lại luôn nhắc tên Trình Tiêu Tiêu, anh ở bên tôi cũng sẽ nhắc tên cô ta, anh dám nói anh yêu tôi sao? Nghĩ kĩ lại đi Lục Thất. Tôi không chịu được tính khí đó của anh, chỉ có Trình Tiêu Tiêu ngu ngốc kia mới chịu được mà thôi!" Đồng Thanh Lam nói một hơi dài, nói xong thì phủi áo vào nhà.
Cô ta rất muốn chất vất anh nhiều hơn nữa. Anh nói anh yêu cô ta, nhưng chỉ cần thấy đồ tốt anh ta lại nghĩ đến Trình Tiêu Tiêu. Cô ta nói xấu Trình Tiêu Tiêu sẽ bị gương mặt lạnh lùng của Lục Thất doạ sợ mà không dám nói gì.
Đồng Thanh Lam muốn quyến rũ anh, lại bị anh cự tuyệt, lúc nào cũng mang vẻ cấm dục.
Ban đầu cô ta chỉ muốn lợi dụng Lục Thất để kiếm chút tiền sống. Gia đình bất hạnh nhiều khiến cô ta chỉ muốn kiếm tiền, chỉ cần tiền, chẳng muốn lấy chồng sinh con gì cả.
Không thể không thừa nhận Lục Thất rất tốt, nhiều lúc khiến cô ta muốn gả cho anh, với lại Lục Thất và Trình Tiêu Tiêu tuy quan hệ tốt nhưng hai người họ đều tự giữ khoảng cách. Thế nhưng gia đình Lục Thất đối với cô ta lại không được tốt, cô ta cảm thấy không thoải mái.
Đó là lí do cô ta quyết định lấy tiền rồi bỏ đi.
Có một bí mật nhỏ nữa, cô ta không ghét Trình Tiêu Tiêu, Trình Tiêu Tiêu cũng không ghét cô ta. Dạo trước cô ta còn gọi điện cho Trình Tiêu Tiêu.
Dù Trình Tiêu Tiêu có ngốc nhưng lại rất tình cảm, khiến Đồng Thanh Lam không nỡ tổn thương cô. Cho nên khi nhìn bức ảnh cô ấy trên mạng, cô ta đã muốn gặp Lục Thất để nói rõ.
Không biết anh có hiểu không nữa. Cô ta không quan tâm. Bây giờ cô ta và Đường Nha, Trình Tiêu Tiêu là một nhóm rồi.
Chỉ còn chờ Trình Tiêu Tiêu quay lưng mà thôi.
[...]
Trình Tiêu Tiêu sau khi bị huỷ hôn được người nhà sắp xếp cho một chuyến du lịch dài hạn, đi đến nhiều địa điểm.
Địa điểm đầu tiên là một phố cổ.
Dù ở đâu thì tâm trạng cô vẫn u buồn như vậy mà thôi.
*tách! tách! Tách!*
Trình Tiêu Tiêu nghe tiếng liền ngẩng đầu lên. Có một chiếc máy ảnh đang hướng về phía cô chụp.
Người đàn ông đang cầm máy ảnh kia thấy cô ngoảnh lại lập tức ngừng chụp, nhìn cô cười.
"Tiểu thư, xin lỗi nhé, vì nhìn cô rất hợp với khung cảnh nên tôi mới chụp vài tấm..."
"Phiền anh xoá đi." Người đàn ông chưa kịp nói hết ý đã bị Trình Tiêu Tiêu cắt ngang bằng giọng nói lạnh lùng.
"Nhưng mà..."
"Nếu không xoá tôi sẽ báo cảnh sát anh tội quấy rối."
"Vâng vâng, tôi xin lỗi, tiểu thư..."
Người đàn ông định nói nhưng khi nhìn vào ánh mắt của Trình Tiêu Tiêu, anh ta liền lập tức xoá đi trước mặt cô.
Thấy anh ta đã xoá, Trình Tiêu Tiêu cũng nghiêm mặt rời đi.
Người đàn ông muốn đuổi theo nhưng lại thôi. Tiếc thật đây, khó khăn lắm anh ta mới gặp được một cảnh đẹp, lại chưa kịp giải thích đã phải xoá đi. Nhưng may là anh vẫn còn giữ một tấm, một tấm xinh nhất trong những tấm anh chụp được.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc