Ảnh Hậu X Ảnh Đế - Chương 19

Tác giả: Tĩnh Y

"Anh là Lục Thiên Kỳ, anh trai Lục Thiên Vũ."
Lục Thiên Kỳ mỉm cười nói. Ánh mắt anh không phút giây nào là không nhìn người con gái xinh đẹp trước mặt.
Kiều Linh bối rối, cô không dám đối diện với ánh mắt nóng bỏng của anh, ngượng ngùng đáp:
"Em là Kiều Linh. Bạn diễn của Lục Thiên Vũ. Rất vui được gặp anh."
Lục Thiên Kỳ vẫn giữ nguyên nụ cười. Không nhanh không chậm đáp:
"Anh biết."
Không khí ám muội giữa hai người khiến Lục Thiên Vũ thấy khó chịu. Hắn ở bên cạnh Kiều Linh, nắm tay cô rồi nói:
"Chúng ta đi thôi."
Kiều Linh giật mình. Cô vội rút tay mình ra khỏi tay hắn nhưng lại bị hắn nắm chặt không buông.
Mà cảnh này vừa hay bị Tôn Vĩ Cầm vừa nói chuyện điện thoại xong nhìn thấy. Bà cười rộ lên, nháy mắt còn dơ ngón cái tán thưởng hắn.
Lục Thiên Vũ nháy mắt lại với bà. Kiều Linh đứng đằng sau thấy hành động kì lạ hai mẹ con nhà này thì khó hiểu lắc đầu.
Cô đi cùng Tôn Vĩ Cầm và Lục Thiên Vũ mà không hề chú ý đằng sau vẫn luôn có ánh mắt khát khao, nhớ thương luôn dõi theo cô.
Đi được nửa đường thì đột nhiên Lục Thiên Vũ dừng lại. Hắn quay lại nhìn cô, ánh mắt dò xét nói:
"Lục Thiên Kỳ, anh ấy không phải người tốt. Chị nên tránh xa anh ấy."
Lục Thiên Vũ đột nhiên nói lời khó hiểu khiến Kiều Linh ngơ người.
Cô nhìn ra quan hệ của hai anh em nhà này có vẻ không tốt. Cộng với ánh mắt của Lục Thiên Kỳ vừa rồi, không cần hắn bảo, cô cũng không muốn tiếp xúc gần với Lục Thiên Kỳ. Bất quá, người đó cũng là anh trai của Lục Thiên Vũ. Không thể tránh mặt mãi được.
Kiều Linh thở dài, cô gật đầu đáp:
"Tôi biết rồi."
Lục Thiên Vũ sau khi nhận được câu trả lời thì mới hài lòng đi tiếp. Hắn nhìn Lục Thiên Kỳ đang ngồi ở ghế lái phụ thì không khỏi nhíu mày.
Tôn Vĩ Cầm đã lên xe ngồi trước. Khi nhìn thấy Lục Thiên Vũ tay trong tay cùng với con dâu tương lai của bà. Mọi lời bà muốn hỏi: Con làm gì ở ngoài đấy mà lâu vậy? đều bị bà nuốt xuống hết.
Kiều Linh bước vào xe và ngồi ở ghế sau. Cô ngồi giữa Lục Thiên Vũ và Tôn Vĩ Cầm.
Sau khi bà thấy cô ngồi gần mình thì hết sức vui vẻ. Bà cầm lấy tay Kiều Linh khiến cô không khỏi giật mình.
Ánh mắt bà trìu mếm nhìn đứa con dâu tương lai của mình. Tay bà đặt lên tay cô. Ấm áp nói:
"Từ đây về nhà mất khoảng gần 1 tiếng. Nếu con thấy mệt thì chợp mắt một tí. Lúc nào đến nhà ta sẽ gọi."
Bà quan tâm nói với Kiều Linh. Cô bỗng cảm thấy ấm áp, mũi có chút chua xót, mỉm cười nhìn bà đáp:
"Cảm ơn dì."
Giọng cô ngọt ngào vang lên, cùng lúc đó Lục Thiên Vũ từ ngoài bước vào. Trong tay hắn cầm theo một chiếc bánh ngọt vị matcha, tươi cười nhìn cô.
Kiều Linh sau khi thấy chiếc bánh trong tay Lục Thiên Vũ thì hai mắt liền sáng lên. Mọi sự mệt mỏi khi nãy liền tan biến hết.
Lục Thiên Vũ nhìn cô một lúc. Ôn nhu đặt bánh ngọt vào trong tay Kiều Linh khiến cô có chút ngại ngùng nhìn hắn.
Lúc cô đang định hỏi hắn thì đột nhiên Lục Thiên Kỳ quay xuống nhìn hắn, giọng quan tâm hỏi:
"Em đi đâu mà lâu vậy?"
Hắn nghe câu hỏi của anh trai mình, cũng chỉ hờ hững đáp:
"Mua bánh."
Lục Thiên Kỳ nhận được câu trả lời của hắn thì quay sang nhìn cái bánh trong tay Kiều Linh. Anh mỉm cười nói:
"Thằng nhóc này chưa bao giờ đối xử dịu dàng với người khác như vậy."
Lục Thiên Kỳ ôn nhu nhìn Kiều Linh. Cô không hiểu ý của anh, không biết làm gì chỉ có thể gật đầu một cái coi như đáp lại.
Lúc cô ngẩng đầu lên thì vô tình chạm mặt Lục Thiên Kỳ. Cô liền sửng sốt khi thấy ánh mắt đượm buồn của anh đang nhìn mình.
Cô không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Lục Thiên Kỳ cũng cảm nhận được tầm nhìn của cô, vội vàng quay đầu lên, yên vị nhìn đường.
Lục Thiên Vũ từ đầu đến cuối vẫn nắm tay Kiều Linh nhưng cô không hề phát giác ra. Dường như mọi sự chú ý của cô đều đặt lên ánh mắt bi thương khi nãy.
Tôn Vĩ Cầm nhìn hai đứa con trai của mình. Cũng chỉ bất lực mà thở dài.
Đi được một đoạn thì Kiều Linh bỗng thấy buồn ngủ. Cô mệt mỏi dựa đầu vào ghế, nhắm mắt lại.
Lục Thiên Vũ vẫn luôn chú ý đến Kiều Linh, thấy cô như vậy thì hắn tự nhiên mà nâng đầu cô lên rồi đặt lên vào vai mình. Tay hắn thì đặt ra đằng sau nắm lấy vai cô, nhìn cô yên vị ngoan ngoãn nằm trên vai hắn thì mỉm cười.
Kiều Linh vẫn chưa ngủ say. Cô biết hành động dịu dàng khi nãy của hắn. Dù vậy cô cũng không phản kháng vì cô đã quá mệt mỏi sau hơn 20 tiếng bay rồi.
Tôn Vĩ Cầm ở bên cạnh nhìn con trai mình mà thấy ấm lòng.
Mọi hành động khi nãy của Lục Thiên Vũ đều được Lục Thiên Kỳ nhìn thấy qua tấm gương nhỏ. Ánh mắt anh mang vẻ đau thương đến khó tả.
Một người là em trai anh, một người là người anh yêu. Chính anh là người gián tiếp đã tác thành cho bọn họ. Chính anh là người đã ủng hộ quyết định theo nghề diễn xuất để tiếp cận cô của em trai anh.
Anh không hối hận về điều mình làm. Nhưng... một lần nữa nhìn thấy người con gái anh thật tâm yêu đang ở trước mặt. Anh liền không kiềm chế được cảm giác ghen tị với Lục Thiên Vũ.
Anh biết anh ích kỉ, tưởng đã buông tay được rồi nhưng hóa ra chỉ là anh tự suy diễn.
Dù anh yêu cô... nhưng anh chấp nhận là kẻ đứng phía sau để bảo vệ cô. Nhìn cô mỗi ngày đều trôi qua thật vui vẻ hạnh phúc.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc