Ảnh Hậu X Ảnh Đế - Chương 13

Tác giả: Tĩnh Y

Kiều Linh trằn trọc nằm suy nghĩ cả một đêm về mối quan hệ giữa mình và Lục Thiên Vũ.
Cô không biết hiện giờ mình đang làm gì? Vì sao lại không một chút đề phòng hắn?
Dù gì nếu Lục Thiên Vũ ngây thơ, ngốc nghếch đến đâu thì hắn vẫn là con trai. Mà Kiều Linh hết lần này đến lần khác để cho hắn tự tiện sờ mó mình.
Càng suy nghĩ cô lại càng rối. Rất nhiều những lí do trước kia Lục Thiên Vũ dùng để tiếp cận cô. Kiều Linh càng nghĩ càng cảm thấy không đúng. Nhưng cô lại nghĩ mãi không ra nó sai ở chỗ nào?
Hay Lục Thiên Vũ đang giả ngốc? Ý nghĩ này xoẹt qua đầu Kiều Linh nhanh chóng bị cô vất ra đằng sau.
Sao lại thế được? Hắn đâu có ngốc. Đầu óc vẫn bình thường nhưng nhiều lúc hắn buột miệng nói ra mấy câu ấu trĩ hay động tí là khóc thì cô liền xem hắn thành một cậu nhóc dễ bị tổn thương. Cần người che chở không cậu sẽ bị mấy đứa khác bắt nạt.
Haizzz... Kiều Linh nghĩ một hồi. Cuối cùng cũng đưa ra kết luận.
Lục Thiên Vũ là một người nhạy cảm, biết quan tâm đến mọi người. Là một người lương thiện, tốt bụng, dễ gần, gặp ai cũng cúi đầu xuống chào hỏi. Luôn khép nép đứng đằng sau Kiều Linh để chờ cô ra mặt bảo vệ.
Đúng vậy! Lục Thiên Vũ chỉ là một đứa nhóc mới lớn. Dù gì cô cũng hơn hắn tận 5 tuổi. Nên ít ra cô cũng phải ra dáng là một người chị mẫu mực chứ.
Hắn ngốc nghếch như một đứa trẻ vậy. Kiều Linh dường như đã xem Lục Thiên Vũ là em trai của mình rồi.
Cô đi ra mở khóa phòng. Dựa vào ánh đèn nhạt nhào mà đi đến chỗ Lục Thiên Vũ đang nằm.
Cái ghế này quá ngắn không đủ cho người cao m90 như Lục Thiên Vũ nằm. Hắn khổ sở một thân co ro cuộn tròn người mà ngủ, Kiều Linh bỗng cảm thấy xót.
Cô lay lay Lục Thiên Vũ, nhỏ giọng nói: "Cậu đi vào phòng ngủ đi. Đêm nay để tôi ngủ ở đây."
Lục Thiên Vũ bị Kiều Linh lay mà ngơ ngác tỉnh dậy. Tóc tai bù xù, quần áo xốc xệch, cộng thêm việc mặt hắn đần thối ra nhìn cô khiến cô không nhịn được mà bật cười. Sao hắn lại có thể đáng yêu như vậy?
Lục Thiên Vũ bị tiếng cười của Kiều Linh làm cho tỉnh táo. Hắn ngây ngốc nói: "Ơ! Sao chị lại ở đây?"
Hắn nói xong bật điện thoại nên xem giờ. Đã hơn 12 giờ rồi.
Kiều Linh mãi lâu sau mới dừng cười. Ho khan mấy tiếng rồi đáp: "Đây là nhà cậu. Cậu nên vào phòng cậu ngủ. Đêm nay tôi sẽ ngủ ở đây."
Cô nói. Lục Thiên Vũ càng ngơ ngác hơn. Đột nhiên hắn như nghĩ ra gì đó. Giọng như hét lên mà trả lời:
"Không được! Đàn ông con trai ai lại để cho phụ nữ thay mình ngủ sopha còn mình thì vào giường ngủ chứ. Nếu mai sau con mình mà hỏi thì chẳng nhẽ em lại bảo mẹ nó ngày xưa ngủ ở ghế sopha để nhường giường cho bố nó à. Quá là mất mặt đi mà."
Hắn nói một tràng dài. Còn xua tay mấy cái để phụ họa. Kiều Linh mặt ngờ nghệch mà ấn đầu tóc đang bù xù của Lục Thiên Vũ xuống. Nghiêm giọng nói: "Cậu còn chưa có bạn gái mà đã nghĩ đến chuyện có con rồi à. Bây giờ lo cho cái sự nghiệp diễn xuất này của cậu trước đi. Cậu mới vào nghề. Nếu chỉ dựa vào mỗi khuôn mặt này của cậu thì không có ai thật sự muốn mời cậu diễn phim của họ đâu."
Lục Thiên Vũ bị Kiều Linh ấn đầu thì tỏ ra ủy khuất. Hắn liền nắm lấy cổ tay của cô. Kéo cô về phía mình. Giọng không mấy vui vẻ đáp:
"Nhà em giàu. Em có tiền. Chỉ cần ngồi rung chân một cái liền có hơn trăm cái kịch bản được đưa đến chỗ em. Thích cái nào liền chọn cái đó."
Lục Thiên Vũ đắc ý nói. Lúc nói còn không quên ưỡn иgự¢ mình, dùng tay đập vào иgự¢ để thể hiện sự ngạo mạn trước mặt cô.
Kiều Linh nhìn hắn như vậy thì thở dài. Lục Thiên Vũ thật sự chỉ là một đứa mới lớn mà.
Kiều Linh không chấp nhặt câu vừa rồi của hắn. Chỉ đơn giản nghĩ hắn đang nói để ra oai với mình thôi.
"Được rồi... được rồi. Nhà cậu giàu được chưa. Vậy bây giờ mau vào phòng cậu ngủ đi. Đã nửa đêm rồi. Tôi không muốn nói nhiều với cậu nữa."
Kiều Linh vừa nói vừa xoa đầu Lục Thiên Vũ.
Lục Thiên Vũ liền thấy khó chịu. Giọng hắn buồn bực trả lời: "Sao chị cứ coi em như một đứa trẻ vậy. Em đã 19 tuổi rồi. Đã thành một người đàn ông và đã có thể bảo vệ được chị rồi."
Kiều Linh bị câu nói này của hắn làm cho bật cười. Cô vừa lau nước mắt vì cười quá nhiều, vừa trả lời: "Không phải cậu vẫn còn là một đứa trẻ đó sao. Tôi thấy cậu giống hệt như đứa em trai nhỏ của tôi vậy. Động tí lại khóc."
Kiều Linh vò vò mái tóc ổ quạ của Lục Thiên Vũ. Bỗng tay cô bị ai đó nắm lấy rồi kéo mạnh. Kiều Linh không kịp đề phòng, cứ thế liền ngã xuống đùi Lục Thiên Vũ.
Cô còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì bỗng dưng Lục Thiên Vũ ghé sát mặt hắn vào mặt Kiều Linh. Thở ra một hơi lên mặt cô rồi nói: "Có đứa em trai nào mà lại muốn "làm" chị gái mình không?"
Lục Thiên Vũ không nói rõ ràng. Kiều Linh cũng không nghe rõ lời hắn nói.
Cô chỉ sững sờ mà nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đẹp như tạc tượng này của Lục Thiên Vũ.
Lúc nhìn xa thì Kiều Linh thấy mặt hắn có chút trẻ con, nữ tính. Bây giờ nhìn gần thế này... thì cô ngạc nhiên tới há hốc mồm.
Mặt hắn thế mà lại tràn đầy mị lực nam tính. Đuôi mắt hơi hếch lên, mũi cao thẳng tắp, đôi môi mỏng nhạt màu. Đặc biệt lông mày hắn cực kì sắc nét. Nhìn không ra một chút nét nữ tính, trẻ con nào. Hoàn toàn mang vẻ mặt của một người đàn ông trưởng thành.
Kiều Linh cứ thế ngơ ngác mà nhìn Lục Thiên Vũ. Chẳng nhẽ lúc trước mắt cô bị đui sao mà lại nhìn mặt hắn có chút dễ thương chứ.
Lục Thiên Vũ thấy cô mãi nhìn chằm chằm vào mặt mình. Hắn cười, cụng trán mình lên trán cô hỏi: "Em đẹp lắm sao mà chị nhìn mãi không rời vậy?"
Kiều Linh nghe thấy câu hỏi. Gật đầu rồi thành thật trả lời: "Đẹp."
Lục Thiên Vũ càng ngày càng cười rộ lên. Hắn dụi mặt mình vào vai Kiều Linh nói: "Em đẹp thế này vậy chị có thích em không?"
Kiều Linh vẫn đang ngơ ngạc. Theo bản năng mà trả lời: "Thích chứ."
Ai mà chẳng thích trai đẹp!
Lục Thiên Vũ nghe vậy thì mắt sáng như sao. Ngước mắt lên nhìn cô. Trên mặt đều là ý cười.
Kiều Linh bỗng nhiên hoảng hồn. Cô cảm thấy có cái gì đó đang chọc vài ௱ôЛƓ mình. Dường như nhận nghĩ ra được điều gì đó. Kiều Linh sắc mặt trắng bệch, vội vàng vùng vẫy muốn thoát khỏi vòng tay của Lục Thiên Vũ.
"Thả tôi ra..."
Hiện tại Kiều Linh đang ngồi trên đùi của hắn. Hắn thấy cô giãy dụa như vậy, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Kiều Linh. Giọng khàn ᴆục trả lời:
"Cậu em của tôi cương rồi. Tất cả đều là tại chị đánh thức nó đấy. Chị mau chịu trách nhiệm đi."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc