Ảnh Hậu Của Tuyệt Tổng! - Chương 09

Tác giả: Tôn Diệp Nhiên

"Vậy sao? Nhưng tôi dám chắc bộ phim này rất ăn khách. Cô tham gia chỉ có 9,10 phần nổi không có phần chìm đâu!"
Cố Nguyệt nhìn nụ cười gian xảo thoắt ẩn thoắt hiện trên gương mặt kia hận không thể nhào đến lột ra. Dáng vẻ này từng khiến cô ghét cay ghét đắng như ngày đó.
"Ồ? Nhưng thật sự xin lỗi, tôi hiện tại không thể nhận thêm vai diễn nữa."
Cô nghiên người một chút về Dân Thác, rồi ngồi chéo chân khi bàn chân ai đó cứ cạ cạ vào cô khó chịu, nhưng biểu hiện vẫn không phô diễn ra ngoài. Rất chuyên nghiệp xử lý.
"Tùy cô Cố, nhưng tôi hi vọng cô sẽ suy nghĩ lại haha."
Vân Trác nhìn thấu tâm tư cô, gật gật như xem đó là lí do từ chối rồi chuyển đề tài đến việc xây dựng một nơi làm phim chuyên nghiệp cùng Dân Thác.
Đến gần khoảng 2h trưa, Vân Trác nhận được cuộc gọi từ công ty đành quay về trước. Đưa địa chỉ bệnh viện cho Dân Thác cùng Cố Nguyệt rồi đi mất.
Chỉ uổng công hắn bày trò cùng phí lời vô bổ rồi lại bị đổ đi mất không thể cùng cô đi được.
Cố Nguyệt nhìn hắn rời đi. Tâm tư liền nghĩ có lẽ Hiểu Á đang chờ hắn sao? Bỗng chốc lại tự nở nụ cười buồn, đã bao lâu rồi cô vẫn cứ để tâm chuyện này, thật không đáng cho cô mà.
"Nguyệt, lên xe đi em."
Dân Thác lịch sự vòng qua mở cửa xe cho cô, thôi thúc cô một chút chấm dứt dòng hồi tưởng của mình. Cố Nguyệt liền nhanh bước vào trong. Anh cũng vòng lại mở cửa lái xe đi.
Trên xe, cả hai dường như trùng hợp im lặng, cô cứ nhìn dòng người ngoài cửa sổ, anh lại thoáng chốc nhìn về phía cô.
"Nguyệt...."
"Hửm?"
Dân Thác hạ giọng gọi tên cô, cô cũng nhướm mi quay lại nhìn anh vẫn chú tâm lái xe.
"Tuyệt tổng...à không! Tuyệt Vân Trác là chồng cũ em đúng không?"
Ánh mắt cô bỗng chốc co lại, ngạc nhiên là điều đầu tiên cô biểu hiện. Vẫn chỉ là tự nở một nụ cười lạ. Điềm nhiên là gật đầu đáp.
"Phải..."
"Em...sẽ không quay lại với hắn đúng không? Chỉ cần xong đợt tài trợ này, anh sẽ đưa em cùng con sang thành phố khác."
Lời nói anh có chút bối rối khi nhận được câu trả lời kia. Anh đã nhận ra từ lúc cô gặp lại hắn, ánh mắt trìu mến ngày ấy và bây giờ vẫn cứ dành cho một người không phải anh, anh cứ có cảm giác sợ hãi một ngày cô sẽ rời bỏ anh, rời bỏ tất cả mọi thứ...
Chính vì thế trong cuộc trò chuyện đầu tư, anh đã từ chối vì muốn nhanh kết thúc, rời đi càng xa càng tốt.
"Thác, anh nghĩ nhiều rồi. Em và con cũng sẽ không quay lại đâu, anh yên tâm đi."
"Nguyệt, anh luôn chờ em...xin em, xin em cùng con đừng từ bỏ anh.."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc