"Mẹ cháu là diễn viên Cố Nguyệt."
Két....
Tiếng thắng bánh xe kéo lê xuống một khoảng dài, Vân Trác tròn mắt, quay lại nhìn cậu bé một lần nữa.
"Cố Nguyệt, cháu chắc mẹ cháu tên Cố Nguyệt không?"
Vân Nghiễm suýt ngã vì thắng xe đột ngột, nhìn chú hỏi mình liền gật đầu chắc nịch. Mẹ bé không lẽ bé không biết sao a?
"A, chú cũng hâm mộ mẹ cháu à? Ảnh mẹ cháu kia."
Vân Nghiễm nhướng người, chỉ chỉ vào tấm ảnh cưới của cô cùng hắn được hắn đặt ở trước xe hướng về hắn để mỗi lần đi làm hay về đều nhìn thấy cô.
Vân Trác hỗn độn, hắn không biết mọi chuyện có phải ảo tưởng không, nhưng liền đánh xe vòng lại quay về nhà hàng.
"Mẹ cháu ở nhà hàng lúc nãy đúng không?"
"Dạ."
Vân Nghiễm gật gật. Rồi nhìn hắn lại vòng về nhà hàng lúc nãy trong tích tắc.
Vân Trác dặn Vân Nghiễm ở yên trong xe chờ hắn một lát. Rồi nhìn ngang dọc tìm kiếm cô. Có lẽ cô cũng đang tìm Vân Nghiễm.
Reng...reng...
"Alo, tôi nghe?"
"Thật xin lỗi quá Tuyệt tổng. Hôm nay có lẽ tôi không ăn trưa cùng ngài được rồi, tôi lạt đứa cháu trai rồi thật xin lỗi quá."
Tiếng đầu dây bên kia như vội vã nói, Vân Trác nhìn lại tên thì ra là đối tác làm ăn.
"Giang tổng đang ở đâu đấy? Tôi vừa tìm thấy đứa bé tên Vân Nghiễm, có phải cháu anh không?"
"Vân Nghiễm, đúng rồi. "
"Tôi đang đứng ở trước cửa nhà hàng."
Vừa nói dứt tiếng, tiếng chuông điện thoại liền ngắt.
Vân Trác nhìn đồng hồ, gần 2 phút hai bóng dáng nào đó vội chạy đến tìm kiếm hắn đang đứng đâu đấy.
Hắn xoay người lại...nhịp tim cả hai như lỡ nhịp.
Vân Trác run run người, tay hắn đang đút trong túi quần cũng muốn rút ra chạy đến ôm lấy cô, nhưng phải kìm nén lại mình.
Cả người vừa nhìn hắn trong phút chốc cũng khựng lại...
"Tuyệt tổng, ngại quá cảm ơn anh trông cháu tôi nhé!"
Giang Dân Thác nở nụ cười nhìn hắn, đưa tay ra bắt tay với hắn. Vân Trác gật đầu.
"Không sao, bé bị ngã trật chân nên đã đưa cháu cho quản gia bên cạnh chăm sóc ở bệnh viện."
"À, không sao tôi phải cảm ơn anh."
Dân Thác xua tay nói. Rồi nhìn sang người bên cạnh mà chợt nhớ gì đó liền giới thiệu.
"À, đây là Cố Nguyệt mẹ của Vân Nghiễm. Hiện tại cô ấy là diễn viên tôi định giới thiệu cho anh."
"Ồ, vậy sao? Chào cô, tôi là Tuyệt Vân Trác."
Vân Trác đưa mắt sang nhìn cô vẫn không dám nhìn thẳng vào mắt mình, đưa tay ra phía trước chờ đợi cô bắt tay.
Chỉ có Cố Nguyệt như muốn lẩn trách, nhưng nhìn Dân Thác có chút ngạc nhiên nhìn mình nên đành bắt tay, nở một nụ cười nhìn hắn.
"Xin chào, tôi là Cố Nguyệt."