Ảnh Hậu Của Tuyệt Tổng! - Chương 05

Tác giả: Tôn Diệp Nhiên

"Quản gia...gọi cô ấy đến đây..."
"Người ngài yêu sao?"
Ông cúi người hỏi lại lần nữa, Vân Trác mơ màng nghe ông hỏi người hắn yêu sao? Liền gật đầu.
"Phải, chính là cô ấy..."
Quản gia liền gật đầu không nói gì nữa, ông xuống lầu gọi cho một dãy số vài năm trước gần như rấ quen thuộc : Hướng Hiểu Á!
Chỉ chừng tầm nữa giờ sau, Hiểu Á đã tới, ông liền chỉ về căn phòng của hắn, cô ta thầm mừng rỡ mà gật đầu vội chạy lên.
Sau mấy ngày nằm chán chường trong bệnh viện cô ta đã không chịu nổi mà quay về khách sạn, chứ chờ đợi hắn đến thăm mà không thấy. Hôm nay đột nhiên quản gia gọi cô ta đến nói hắn muốn gặp cô ta nhanh như vẫ đã đến.
Lần đi về này Hiểu Á nhất định nắm chặt hắn, kẻ ngán đường cô ta sẽ loại từng người.
Mở cửa vào căn phòng đã ngập tràn mùi rượu, Hiểu Á nhìn thấy hắn dựa người vào sô pha hướng ra cửa lan can, tay nốc cạn chai rượu bên cạnh.
"Trác...anh đừng buồn, em đến cạnh anh đây."
Hiểu Á đặt túi xách qua một bên, đi đến ngồi cạnh hắn ngăn tay đang uống rượu.
Vân Trác mơ màng nhìn gương mặt đang ngồi trước mình, tay buông chai rượu để cô ta cầm lấy đặt lên bàn. Hắn nấc nhẹ, ôm chầm lấy Hiểu Á.
"Em về rồi, Nguyệt.."
"Anh xin lỗi, Nguyệt anh xin lỗi em..."
Vân Trác ôm lấy cô ta nhưng lại gọi tên cô, hắn ảo tưởng nghĩ cô đang ngồi trước mặt mình, hắn run rẩy nói, rồi như ôm chặt lấy như sợ Cố Nguyệt sẽ tan biến.
"Trác, em là Hiểu Á....."
"Em là Cố Nguyệt....em là vợ anh..."
"Trác, Cố Nguyệt ૮ɦếƭ rồi."
Cô ta khó chịu lên tiếng, nhưng lời nói này như đánh động tâm trí đang say hắn. Vân Trác buông lỏng hai tay ra, ngẩn lên nhìn kĩ lại một lần nữa lần này trước mặt hắn lại là Hiểu Á.
Vân Trác tức giận, đẩy cô ta ra quay lại mà tiếp tục cầm chai rượu uống tiếp.
"Anh đừng như vậy được không, em sẽ bên anh chăm sóc anh như lúc trước, anh quên cô ấy đi!"
Hiểu Á lay cánh tay hắn, nhưng hắn lại lạnh nhạt mà hất ra, trừng mắt nhìn cô ta.
"Cô đến đây làm gì? Cô cút đi."
"Anh chẳng phải nói quản gia gọi em đến sao....em biết anh đau lòng vì Cố Nguyệt ૮ɦếƭ nhưng anh đừng như vậy nữa...\'\'
"Im miệng! Đừng lặp lại câu đó với tôi, Cố Nguyệt chưa ૮ɦếƭ cô hiểu chưa?"
Vân Trác hét lên, hắn tức giận đập vỡ chai rượu trên tay khiến cô ta sợ hãi mà lùi lại.
"Cút."
Hiểu Á như hiểu hắn hiện tại không nên chọc liền lặp tức đứng dậy vơ lấy túi xách xộc xệch chạy đi ra.
Hắn tự cười một tiếng, rồi chống tay lên thành ghế lảo đảo đứng dậy hướng về phía giường. Mùi hương của cô vẫn còn vương trên nệm, hắn ngã xuống, tham lam ngửi lấy.
Hắn nhớ cô rồi.
Mỗi khi say, hắn đều được cô chăm sóc, cô đã lau người, đắp khăng và pha trà gừng cho hắn.. Tại sao lúc đấy hắn lại không chấp nhận cô, tại sao hắn lại ngu xuẩn như vậy.
"Nguyệt...anh nhớ em..."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay