Trong lớp học.
- hahahaha. Mày nói cái gì cơ? 1 buổi sáng mà mày cho anh trà đường 2 lần, lại còn ngã đè lên người anh nữa hả?
Hân Hân liếc nhìn Bảo An mặt hằm hằm hối hận vì đã kể lại cho con bạn nghe.
- Im đi mày! Tao đang rầu thúi ruột đây.
Bảo An cười tinh tích nói rành rọt làm ra vẻ thông thái.
- Mày thật sự yêu anh đẹp trai đó rồi. hihi.
Hân nằm bò ra bàn ՐêՈ Րỉ, rầu rĩ như gà mắc dịch.
- Ừ! Tao thích anh rồi. Nhưng hình như anh có bạn gái rồi thì phải- Nó vừa nói vừa nhớ lại cảnh tượng 2 người khóa tay nhau đi vào trường mà tim nó nhói lên.
Bảo An thấy bạn mình bị trúng mũi tên tình ái đơn phương thì thở dài, sán lại gần vỗ vai con bạn.
- haizz...mới có thế mà may đã vội rút lui à?
Hân cũng thở dài đánh thượt 1 cái.
- Hài! Nhưng người ta xinh đẹp là vậy tao làm sao giám đọ sức.
Bảo An nghe vậy ngẫm nghĩ 1 hồi rồi bỗng reo lên như bắt được vàng.
- A! Tao có cách để mày cưa đổ anh rồi.
Hân Hân vui mừng ngồi thẳng dây đôi mắt sáng như 2 đèn pha ô tô.
- Cách gì hả mày?
Bảo An ngoắc ngoắc ngón tay trỏ, Hân ghé sát lại.
- Làm 1 cuộc hẹn hò với anh đi.
- GÌ Á? HẸN HÒ Á?- Nó nghe vậy thì hét toáng lên, Bảo An phải dùng tay bịt miệng nó lại.
- Be bé thôi chứ mày muốn bàn dân thiên hạ biết hết à? Nghe tao nói tiếp này....blô...bla
Vậy là kế hoạch cho chuyện hẹn hò được vạch ra.
Buổi chiều tan học Bảo An phải đi xe buýt hi sinh chiếc xe đạp điên mới mua cho con Hân để thực hiện kế hoạch. Chả là 2 đứa nó học theo phim Hàn bày ra trò mời anh ra biển đi dạo mà bờ biển thì ở khá xa nên mấy cần dùng đến con ngựa sắt này.
Hân đứng đơi bạch mã hoàng tử ở trong sân trường nhưng ngóng hoài mà chẳng thấy đâu. Cửa lớp 12A1 Cũng đã được mấy bác bảo vệ khóa lại cẩn thận.
"h này anh ở đâu nhỉ? Chắc là vẫn còn trên thư viện"
Nghĩ vậy nó đứng đợi anh thêm chút nữa, buồn tay lại nhặt mấy nhành phượng vĩ đỏ rực bỏ vào làn xe. Khi chán công việc đó rồi Hân lại thả mình xuống chiếc ghế đá nằm dưới tán cây bạch dương, bóc kẹo ʍúŧ hương vị sôcôla bỏ tọt vào miệng. Tay măn mê chiếc lá văn ra 2 con cào cào cực kì kute.
Sau 1 hồi nghịch hết trò nay đến trò khác cuối cùng nó cũng nghe thấy tiếng giầy thể thao quẹt trên lền xi mặng. Nó hồi hộp chờ đợi anh tiến về phía mình và y như rằng anh lại gần và lên tiếng.
- Nhóc con! Sao h này còn chưa về?
Hân bỏ cây kẹo ʍúŧ xuống cười hiền khô.
- hìhì em đợi anh về chung.
Anh nheo mắt nhìn nó nghi hoặc.
- Sao phải đợi chứ?
Nó bối rối nhưng cũng nhanh mồm nhanh miệng viện đại 1 cái cớ.
- hì! Tại con bạn nó nhờ em đi xe về giùm mà em ko có biết chạy xe đạp điện nên đợi anh ý mà.
Hân thờ phào lấy lại bình tĩnh, nó chưa giám nói rõ mục đích đợi anh. Hồi hộp quá! Mồ hôi túa ra ướt đẫm lòng bàn tay Hân.
- Em....??- Lên xe đi muộn rồi! - Nó đang tính nói thì anh lại nhảy vào chặn họng nó. Thôi thì đành lên xe trước đã.
Chiếc xe bon bon lao về phía cổng trường gần tới nơi thì bị bác bảo vệ già đầu 2 thứ tóc chặn lại, giọng hặm hẹ tay cầm chiếc gậy đi tuần chỉ thẳng vào mặt cái người đang chạy xe.
- Các cô, các cậu xuống xe ngay cho tôi. Ai cho 2 cô cậu chạy xe ở trong trường?
Nói đoạn ông chỉ vào làn xe nơi khóm hoa phượng đỏ rực đang đung đưa trước gió dưới ánh nắng chiều hè mà nói tiếp.
- Lại còn ngắt lá bẻ cành nữa chứ.
Anh nhìn khóm hoa nhìn ông bảo vệ rồi lại nhìn nó bằng ánh mắt mang tính sát thương cao. Nó chỉ biết cúi đầu ngắm mấy ngón chân nghịch ngợm dưới lền xi măng đầy vẻ tội nỗi.
- Cô, cậu mau theo tôi lên phòng kỉ luật.
Nghe vậy cả 2 tròn mắt nhìn ông bảo vệ, Hân rối rít giải thích.
- Dạ! Thưa ông hoa này là cháu lượm ở sân trường ko phải là hái trên cây đâu ạ.
Ông bảo vệ gườm gườm nhìn nó phán đoán sự thật giả trong câu nói rồi dõng dạc cất lên chất giọng ồm ồm tựa sấm dậy.
- Cứ cho là vậy nhưng tội chạy xe trong trường là ko thể tha. Mau lên phòng kỉ luật làm bản kiểm điểm cho tôi.
- Á! Thôi xong.
Nó ՐêՈ Րỉ chỉ thương anh bị vạ lây. Anh thì hậm hực nhìn nó hối hận vì có người hàng xóm như con Hân để h này phải lầm lũi lên phòng kỉ luật viết bản kiểm điểm còn bị mất 200k do phải nộp tiền phạt nữa chứ. Hix
Rời khỏi phòng kỉ luật cả 2 mặt nhăn như***khỉ. Gia Hân cũng chẳng còn tâm trang mời bạch mãhoàng tử ra biển nữa. vậy là chuyện hẹn hò thất bại thảm hại.
______
Chiều dần buông, ánh mặt trời lặng lẽ thu chút sức nóng cuối cùng để nhường lại cho mặt đất sự dịu dàng của ánh hoàng hôn.
Trên con đường mòn phủ bóng cây 2 bên đường người ta có thể lầm tưởng rằng 2 con người đang đèo nhau kia là 1 cặp tình nhân.
Anh đèo Hân, nó ngồi đằng sau cất lên đôi lời của bản nhạc "That is love" lời thì đúng mà nhạc thì sai be bét khiến mấy người đi được 1 là phì cười, 2 là lắc đầu ngán ngẩm còn ko cũng là bịt tai đánh bài chuồn. Chỉ khổ anh phải nghe nó hát cả đoạn đường. Tiếng hát nhí nhảnh tươi vui khiến mấy nhành hoa phượng vĩ trong chiếc làn xinh xắn cũng phải đung đưa lướt nhẹ mình trong gió. 2 chú cào cào kute được tết bằng chiếc lá úa vàng cũng đang đung đưa theo từng điệu nhạc. Tất cả như kéo con người ta đi theo cái buổi chiều bình yên nơi phố nội Hà Thành.
Đang đùa rỡn với ánh chiều nhạt nhoà chợt mặt đất tắt nắng. "tách...tách...tách" những giọt mưa rơi nghiêng nghiêng khiến bước chân người đi đường trở lên vồn vã hơn. Đường phố dần trở lên vắng lặng. Hân thì khác nó ko hề lé tránh những hạt mưa. Hân giang tay ra đón nhận như thể nó thuộc về màn mưa ướƭ áƭ.
Mưa như là định mệnh giúp nó gần anh hơn, nhành hoa phượng đỏ như tình yêu nồng cháy mà Hân đã và sẽ dành cho anh, 2 chú cào cào lá úa phải chăng chính là sự kết tinh cho tình yêu của 2 người
Anh mải miết đạp xe trên con đường mưa rời ướt lối chợt Hân Hân vỗ vỗ vai anh khi trông thấy 1 sinh linh bé bỏng trong lùm cỏ ven đường.
- Anh đẹp trai! Dừng xe lại đi.
"kít" anh dừng xe lại xoay đầu nhìn Hân. Trông anh thật đẹp trong màn mưa trắng xóa. Mái tóc đen cắt tỉa thời thượng ướt sũng nước mưa rủ dài xuống chán che đi 1 phần ưu tú trên khuôn mặt điển trai. Anh nhìn nó ánh mắt có chút khó chịu.
- Có chuyện gì vậy nhóc? Ko về nhanh sẽ bị cảm đó.
Hân cười thật tươi nhảy ra khỏi xe tiến về phía lùm cỏ ven đường. Nó ngồi xuống từ từ nâng niu, ôm ấp chú mèo tam thể có bộ lông ướt sũng vào lòng mà vuốt ve.
- Em lạnh lắm phải ko? Đừng sợ! hi! chị sẽ nuôi em.
"Meo meo" chú mèo nhỏ Lเế๓ láק khuôn mặt ướt nhèm của Hân Hân như đang lịnh bợ cô nhóc. Cả 2 cứ âu yếm nhau, anh từ đằng xa khẽ nở nụ cười hiếm hoi.
"Trông cô bé cũng dễ thương đó nhỉ"
Anh thầm nghĩ rồi chạy xe về phía Hân Hân dục cô nhóc.
- Lên xe nhanh đi! Nhóc phiền phức quá.
Hân cười xòa leo lên xe. Chiếc xe lại lăn bánh trên xa lộ. Mưa đã ngớt ánh nắng tịch dương cuối ngày lại cố gắng len lỏi vào ko gian lần cuối trước khi màn đêm rũ bóng.
Hân trở về nhà trong bộ dạng lấm lem, vừa mở cửa mami và anh 2 đã ù té chay lại hỏi han trách móc con bé.
- Gia Hân! Sao người con ướt nhèm thế này? - mami sốt sắng hỏi dùng khăn lau đầu tóc cho nó.
Đức Nam có vẻ hơi giận lên gắt con bé thâm tệ.
- Cái con bé này đi học mà sao cứ la cà vậy? Muốn ૮ɦếƭ rồi hả?
Mặc ông anh báu của mình tức giận Hân vẫn cười tít mắt vì con bé biết rằng anh 2 thương nó nhìu lắm chỉ là ko biết cách thể hiện đúng cách thôi.
Hân 1 tay ôm con mèo, 1 tay kéo áo ông anh lũng nịu.
- hihi hum nay Hân về muộn là vì có quà cho anh 2 lè.