Vẻ mặt Ôn Nhan kinh ngạc, không...không phải đâu.
Cô nhìn về phía Khương Văn, cô nhận được một ánh mặt lặng thinh từ hắn, trong phút chốc trước mắt cô như tối sầm lại, mắt trái giật giật liên tục.
Cho nên...Vừa nãy hành động của hai người họ...đều, đều bị thấy hết rồi sao?
Cố Cảnh Ngự cũng sửng sốt một chút, nhưng mà ngay sau đó anh đã lấy lại được bình tĩnh, anh cong cong môi, cầm lấy tay Ôn Nhan nhéo nhéo: " Đừng lo lắng. "
Như vậy cũng tốt.
Hiệu quả của việc này càng trở nên chân thực hơn, tất cả mọi người đều biết hai người họ là thuộc về nhau.
Có nên tài trợ thêm cho đạo diễn một chút không nhỉ?
Anh sung sướng mở miệng: " Lần này thì em không thể hối hận được nữa. "
Các minh tinh hầu như lựa chọn không công khai là vì còn có nguyên nhân khác nữa, hiện tại thì âи áι với nhau nhưng nhỡ sau này chia tay thì rất khó, nó giống như kiểu tự vả mặt mình vậy.
Cho nên mới nói, giờ cô hối hận cũng vô dụng, cả đời này của cô chỉ có thể ở chung một chỗ với anh thôi.
Ôn Nhan cố nén lại cảm giác nháy mắt hơi giật, cô đưa tay che mặt lại, giờ cứ coi như cô không tồn tại đi.
Xấu hổ ૮ɦếƭ đi được.
Một lúc sau, đạo diễn tới hỏi ý kiến của Cố Cảnh Ngự và Ôn Nhan, chuyên mục trò chơi của ông nhanh chóng đổi thành một buổi phỏng vấn. Trước vẫn chưa nói gì với mọi người, nhân cơ hội này thì giải tỏa hết những nghi ngờ trong lòng mọi người vậy.
Một nhóm khách quý đứng ngay bên cạnh... Giờ thì họ cũng không có tâm tình gì mà chơi trò chơi đâu.
Chính xác là như thế.
Sự sắp xếp thế này vừa lúc hợp với ý của mọi người. Nhóm khách quý lập tức trở lại ghế nằm của mình, ngồi thành một hàng, chuẩn bị nhận phỏng vấn.
Đạo diễn ho một tiếng, tạm thời ông đảm nhận vị trí MC: " Mọi người muốn hỏi cái gì thì hỏi đi. "
Trong nháy mắt, màn hình máy như muốn nổ tới nơi, vô số bình luận lướt qua rất nhanh.
" A a a a a....Nhìn tôi nhìn tôi nhìn tôi!! Bệ hạ và nương nương thì ai theo đuổi ai vậy? "
" Bệ hạ hôn có thấy ngọt không, cứ nghĩ là lại hôn!! "
" Ở bên nhau từ lúc nào thế? "
" Có phải chuẩn bị kết hôn rồi không? "
" Về sau định sinh mấy đứa con? "
Khóe miệng Ôn Nhan giật giật, hôn có ngọt hay không, loại chuyện nhạy cảm như thế này,... Lại còn vấn đề sinh con ở tương lai xa xôi nữa chứ.
Cô cẩn thận gật đầu một cái, hoàn toàn không nhìn ra được sự mất tự nhiên của cô, cô bình tĩnh coi như không thấy mấy vấn đề đằng sau của fan, cô chỉ trả lời một vấn đề thôi. Đôi mắt đào hoa ánh lên vẻ rung động lòng người: " Ừm, mới ở bên nhau không lâu lắm. "
Hoàn hảo, phong cách vẫn rất giống nữ thần.
Tuy rằng chuyện vừa rồi mọi người đều thấy cả rồi...Hình tượng rơi xuống đất.
Tôi là người đáng yêu: Ha ha ha ha ha ha ha, nương nương thật đáng yêu! Rất xứng đôi đấy, say mê!!!
Phần lớn người qua đường đều không nói gì nữa nhưng vẫn có một bộ phận nhỏ đứng lên kháng cự lại chuyện này: Ngồi đây chờ tới lúc hai người chia tay.
Đây là kết thúc quá viên mãn đối với các fan cp. Hiện tại bọn họ cảm thấy quanh người mình như mang theo một tầng ánh sáng vậy, vui tới nỗi họ còn có thể nhìn người qua đường với ánh mắt thân thiện. Cứ coi như là yêu thích tới mất não đi, tự ăn tự chơi tự tìm trò cho mình, thế nhưng mà không tới một phút đồng hồ, toàn bộ người qua đường đều bị fan cp quét cho không biết chui vào góc nào rồi.
Bệ hạ với nương nương là trời sinh một đôi: Kích động tới phát run~~~ Rất ngọt, a a a!!!
Cp Ôn Cố vạn tuế: Đạo diễn phát sóng trực tiếp thật đúng thời điểm đấy ha ha ha ha ha ha!!! Còn tốt hơn nếu phát thêm hai phút trước nữa!! Tôi phải cho đạo diễn một cái chân gà!!! Một chân gà thật là to oa oa oa oa oa!!
Một con số bé nhỏ: Lầu trên mang cho tôi một cái nữa! Kích động!! Một cái chân gà làm sao mà đủ!! Thêm một đống!!!
Người qua đường: Khóc khóc.
Nhưng mà Cố Cảnh Ngự lại không nghĩ như vậy, anh nhìn lại phía này, anh vô cùng thản nhiên nắm lấy tay cô, làm như không có việc gì. Anh hơi cong cong môi, mắt nhìn mấy dòng bình luận lướt qua, anh nở nụ cười trầm thấp, trong giọng nói còn mang theo chút gì đó sung sướng: " Ai theo đuổi ai sao, đương nhiên là tôi theo đuổi cô ấy rồi. "
Anh đương nhiên hiểu rằng, giờ hẳn là có rất nhiều người đang có suy nghĩ không tốt với cô, họ có ác ý cho rằng cô vội vàng vồ vập lấy anh.
Mà cái anh muốn cho mọi người biết chính là khoảng cách của bọn họ, nếu thật sự có người vội vàng vồ vập, thì người đó nhất định sẽ là anh. Là anh rất vội vàng, là anh không muốn cô rời đi.
Cánh tay anh để lên eo cô một lúc lâu, nhướn mày: " Tôi vất vả lắm mới có thể khiến cô ấy gật đầu đồng ý, cuối cùng thì tôi cũng có danh phận rồi. "
Lời này anh nói ra như một lời ai oán vậy, nhưng biểu cảm trên mặt anh lại chẳng có chút ai oán nào cả, rất sung sướng. Mà hình như còn có chút gì đó đắc ý nữa, đó là cảm xúc mà cuối cùng mình cũng có thể theo đuổi được người mà mình để ý bấy lâu nay.
Tôi là người đáng yêu ở trên sofa nhà mình nhảy nhót điên cuồng, tê tâm liệt phế mất thôi: " Trời! Anh đắc ý cái gì chứ! Anh nói xem anh đắc ý cái gì!! Nhận nhiều giải thưởng như vậy cũng chưa thấy anh cười nhiều như thế đâu!!! "
" Được được được, biết anh theo đuổi cô ấy là được rồi. "
" Ngọt!! Ngọt muốn khóc!! Tâm can như tê dại!! Mẹ tôi còn hỏi có phải tôi quên uống thuốc rồi hay không!! "
" Năng lực bạn trai đạt tới max luôn rồi!! "
Mẹ nó!!!
Cảm giác được bàn tay đang ôm ngang hông hơi di chuyển, ấn đường Ôn Nhan đột nhiên giật một cái. Cô vô cùng tự nhiên đưa tay bấu anh một cái, anh không nhìn xem đây là đang trong trường hợp nào sao!!
Cô không dám đẩy anh ra, động tác như thế quá lớn rồi.
Cố Cảnh Ngự đương nhiên là biết điều này, anh còn quay sang nhìn cô cười cười, tiếp tục trả lời những câu hỏi bên dưới của fan: " Còn việc kết hôn và sinh con à. "
" Con ấy à, nam hay nữ đều được, chỉ cần là cô ấy sinh thì tôi đều thích, nhưng mà trước mắt thì thôi đi, tôi vẫn còn muốn cùng cô ấy hưởng thụ thế giới riêng của hai người. "
Ôn Nhan: "... "
Các fan: " A a a a a a a a a a! "
Xoay vòng! Nhảy lên! Nổ thành pháo hoa!
Thế giới của hai người! Con cái! Suy nghĩ sâu xa quá!
Sao có thể ngọt tới mức độ này chứ!
Anh quay đầu lại nhìn Ôn Nhan một cái, ánh mắt thâm thúy tràn ngập sự dịu dàng, anh cong môi lên: " Nhưng mà....còn một chuyện nữa tôi cần mọi người giúp tôi khuyên nhủ cô ấy, tôi đã cầu hôn hai lần rồi, cô ấy chưa đồng ý. "
Các fan bị tin tức vừa thả ra làm cho ngây ngốc.
Cầu...cầu hôn?!!
Vừa mới công khai xong, anh lại nói cho chúng tôi biết rằng anh đã hai lần cầu hôn rồi??
Mẹ, mẹ nhà nó!!
Trước mắt, đối với mọi người thì chuyện hai người họ công khai thực sự là chuyện rất kích động, nhưng mọi người hoàn toàn không nghĩ tới việc hai người họ sẽ kết hôn. Đều là người ở trong giới giải trí, liệu có được mấy đôi nói yêu nhau rồi đùng một cái là kết hôn luôn, cái vấn đề này cũng chỉ để nói bóng nói gió mà thôi.
Cái vấn đề mà bọn họ hỏi cũng chỉ là nói loạn lên trong cơn kích động thôi, bọn họ làm gì nghĩ tới việc được trả lời như này, mà lại còn là một đáp án chính xác nữa chứ.
Nhưng nhận được câu trả lời của hai người, trong lòng mọi người đều xuất hiện một ý nghĩ hơi mơ hồ. Hai người họ là nghiêm túc đấy, bệ hạ thật sự là rất thích Ôn Nhan.
....Khi một người đàn ông nghiêm túc suy nghĩ về tương lai của hai người, khi một người đàn ông tự tưởng tượng ra sinh hoạt hàng ngày của hai người, khi một người đàn ông nghĩ tới tương lai đều có hình bóng của bạn, thì anh ấy phải yêu nhiều thế nào chứ? Mới được thỏa mãn không lâu, giờ đã gấp tới không chờ nổi rồi.
Các fan: Nghĩ, muốn khóc.
Có fan cũng rất biết nghe lời, liền đề nghị: " Vậy có phải bọn em nên hét to nương nương là Cố phu nhân không? "
" Không. " Cố Cảnh Ngự lắc lắc đầu, anh rũ mắt nhìn thoáng qua Ôn Nhan, đôi môi mỏng hơi giương lên, tiếng cười như có như không: " Kêu tôi là Ôn tiên sinh đi. "
Ôn Nhan kinh ngạc quay đầu lại nhìn anh.
Nụ cười của Cố Cảnh Ngự càng lúc càng rõ ràng, anh tách mười ngón tay của cô ra rồi lấy tay mình đan vào lòng bàn tay cô, giọng nói tràn ngập tình cảm: " Tôi cảm thấy...cái danh xưng Ôn tiên sinh này rất tốt, vô cùng tốt. "
Ôn Nhan sửng sốt trong giây lát, ánh mắt đào hoa dường như có một tia sáng vừa xẹt qua, hoàn toàn không thấy rõ được cảm xúc trong mắt cô. Đột nhiên cô nở nụ cười, cô nắm chặt lấy tay anh, cố ý xụ mặt, nhưng lại đồng ý: " Ừm, tôi cũng cảm thấy vậy. "
Các fan: ".... "
Tốt, rất tốt!
Ôn tiên sinh cái gì đó...
Một đám người hô hấp trở nên nặng nề.
Giúp, giúp tôi gọi cho 120* đi, hình như trái tim tôi có vấn đề gì đó rồi.
120*: Số điện thoại cấp cứu ở bên Trung Quốc.
***
Một lúc sau, những vấn đề fan hỏi đều được Cố Cảnh Ngự trả lời, vì thế mà các câu hỏi của fan càng ấp tới nhiều hơn, tràn lan như biển vậy. Tuy rằng mỗi một vấn đề đều có cảm giác như đang khoe hoa vậy.
Đương nhiên, các vị khách quý còn lại cũng không bị ngó lơ.
Nhóm khách quý mỗi người bồi thêm một tin nóng vào.
Khương Văn yên lặng mà kể khổ: " Nói chuyện với hai người thì được lúc là không thấy tăm hơi đâu, đi trên đường thì lúc nào tôi cũng đi một mình...rất bình thường. "
" Cái sự lạnh lùng đó đã sớm bị vứt vào một góc rồi. " Vẻ mặt Hà Từ vô cùng nghiêm túc: " Các bạn Ngọc Mễ, bệ hạ của mấy người ở chỗ này...hình tượng đã sớm tan..."
Khương Văn lại bày ra vẻ mặt như không còn luyến tiếc gì cuộc sống nãy nữa: " Cho nên mấy người có thể hiểu cảm giác của tôi sao? "
Cố Cảnh Ngự và Ôn Nhan không nói gì, chỉ mỉm cười thôi.
Các fan: Ha ha ha ha ha ha, đã hiểu.
Ha ha ha ha ha ha, châm nến cho anh nha.
Các fan vỗ đùi, cười tới run cả người.
Một lúc sau, các fan còn cố ý cắt ghép những vẻ mặt bi thảm của Khương Văn nữa, đóng thành một bộ sưu tập luôn. Đặc biệt là trong buổi phát sóng trực tiếp ngày hôm nay, yết hầu của Khương Văn di chuyển liên tục để ho ra tiếng, nhưng mà chẳng có ai phản ứng lại hành động của hắn cả, hắn chỉ có thể thê lương ngồi ở một góc xem cảnh tình cảm.
Cái hình ảnh này, hoàn toàn đối lập với bầu không khí triền miên tình tứ của cặp đôi bên kia...Không chỉnh sửa thêm hiệu ứng cho ảnh, chỉ có viết mấy chữ to đùng vào đó là không còn luyến tiếc gì cuộc sống nữa.
Đương nhiên, bên truyền thông sao có thể bỏ qua tin nóng sốt dẻo mới bùng nổ ra vào buổi phát sóng giữa trưa này chứ.
Bên truyền thông điên lên hết rồi.
Nhóm lập trình viên vừa ôm nhau khóc thút thít, vừa vội vàng ở lại tăng ca.
Tất cả đều tại Cố Cảnh Ngự.
Có đôi khi, nhìn một vật không phải nhìn một lần là đủ, cái video này chính là như vậy đấy. Càng xem càng thấy ngọt, càng xem càng không nhịn được muốn xem tiếp lần nữa, càng xem thì hai mắt càng tỏa ra ánh sáng lấp lánh, càng xem càng thấy tim mình đập nhanh hơn.
Đặc biệt là đối với fan cp, họ ở trên giường lăn lộn trằn trọc một hồi, kích động tới mức phải cắn góc chăn, rồi còn có những fan cp thần thông quảng đại tới nỗi bắt đầu đi soi "đường"
Ví dụ như: Khi bệ hạ nói chuyện ánh mắt luôn luôn nhìn về phía Ôn Nhan, tay vĩnh viền không tách rời nhau, cánh tay lén lút ôm ở bên hông nữa, rồi lại còn đan mười ngón tay vào nhau...
Ngọt tới nỗi bọn họ phải kêu lên, trạm B ở bên trong, cùng với một số người nữa nhanh chóng đào hết những thứ đó lên.
***
Cùng lúc với tin tức bùng nổ, vẫn theo như bình thường, mấy tập lần trước lần lượt được lên sóng.
Nhưng mà mọi người đều cảm thấy không thỏa mãn, họ lại nhớ tới một chuyện.
Nói một chút đạo lý đi, bây giờ bệ hạ và nương nương đã công khai quan hệ rồi, sao tổ tiết mục mấy người vẫn cắt bớt đi thế?! Giờ vẫn còn đem mấy cảnh nương nương và bệ hạ cắt đi?
Mấy người dám nói không có thì tôi sẽ gửi dao!
Cái gì? Không có thật á? Bốn mươi con dao lớn của tôi đâu rồi?!
Trên mạng lúc nào cũng ồn ào huyên náo, có thể đạo diễn sẽ công bố, cũng có thể đạo diễn không công bố. Nhưng lúc này ở chỗ của Cố Cảnh Ngự và Ôn Nhan, họ không rảnh để lo tới chuyện này.
Di động được đặt trên sofa phòng khách không ngừng kêu lên, nhưng lại chẳng có ai quan tâm tới nó cả, cách một cửa phòng, không khí trong phòng ngủ lại khác hoàn toàn so với không khí bên ngoài.
Nhiệt tình, ái muội, chạm cái là nổ ngay.
Yết hầu của anh hơi chuyển động, giọng nói mang theo sự gợi cảm: " Nhan Nhan..."
" Em có biết là em đang nói gì không? "