Anh còn nhớ em? - Chương 8

Tác giả: Lucy Monroe

“Có phải Adam đã nói rằng anh ấy nghĩ anh muốn quên em đi?”
“Adam?”
“Bác sĩ Lewis.”
“Tôi thấy thật kì cục khi vợ của tôi lại gọi tên riêng của bác sĩ của tôi.”
“Anh quên rồi sao, anh ấy cũng là bác sĩ của em mà. Anh ấy đã đối xử rất tốt với em kể từ sau vụ tai nạn. Anh ấy biết em đã buồn thế nào khi anh hôn mê.”
“Tốt thôi, ngay kể cả người bạn tốt là bác sĩ của cô cũng tin rằng việc tôi mất trí nhớ là do một vấn đề về tâm lí chứ không phải là do nguyên nhân khoa học.”
Nàng bỏ qua lời nhận xét của “người bạn tốt”, không muốn bị lạc sang hướng khác bởi thứ không quan trọng. “Nhưng thế cũng đâu cần thiết phải suy diễn lí do là bởi em là người vợ tồi tệ. Anh quá thông minh để lấy phải một người phụ nữ không phù hợp với mình.”
Nàng không thể chịu đựng được khả năng đó. Điều đó đã đủ tồi tệ khi anh có lẽ muốn quên nàng đơn giản vì ngay từ đầu anh đã không muốn cưới nàng.
“Tôi đã tự hỏi mình rằng có lẽ đám cưới của chúng ta là cách duy nhất để cô cho tôi quyền nuôi con.”
“Anh nghĩ rằng em đã dùng con để uy Hi*p anh ư?”
Anh nhún vai “Nếu đó chính là lí do, tôi thấy thật bất ngờ vì tôi đã rơi vào cái bẫy đó. Rối cục thì, tôi đã theo dõi Nữ hoàng Piranha trong công việc hàng năm trời khi bà ấy lấy bác tôi và, như cô đã nói, tôi thông minh, mặc dù vậy, tình yêu dành cho đứa con có thể khiến cho người cha trở lên ngốc nghếch.
Eden trượt chân ngã về phía sau vào ghế. “Anh tin rằng em giống như Andrea Demakis?” Nàng hỏi bằng giọng khàn khàn, điều này còn đáng sợ hơn cả việc anh tin rằng nàng có khả năng lợi dụng Theo vì mục đích của bản thân nàng.
Sẽ không có lời lăng mạ nào hơn những gì anh vừa nói với nàng.
Nàng không hề biết ai là vợ của bác anh. Cả Matthias và Andrea đều đã ૮ɦếƭ trong một tai nạn ô tô trước khi Eden và Aristide gặp nhau, nhưng câu chuyện về người phụ nữ đó thật khủng khi*p. Aristide và tất cả mọi người trong gia đình anh đều ghét bà ta. Theo những gì họ nói, Andrea là một kẻ hám tiền, không có lí trí, không trung thành, hoàn toàn ích kỉ và tự phụ hơn cả Narcissus.
Điều kì diệu chính là một người phụ nữ như vậy có thể sinh ra một người con gái tuyệt vời như Rachel. Và còn đáng kinh ngạc hơn là Rachel đã cưới anh trai của Aristide, Sebastian Kouros. Sau khi gặp mặt cha của chị dâu, Eden đã hiểu ra tất cả những gen tốt đó đều được thừa hưởng từ ông ấy. Vincent là một người đàn ông vô cùng đặc biệt, người có khả năng đưa Phillippa trở lại từ sự cô đơn của cảnh góa bụa.
Theo như những gì Aristide nói, cuộc hôn nhân của họ như kì quan thứ tám của thế giới vậy.
Adam bước vào ngay lúc đó và cau mày khi nhìn thấy những giọt nước mắt của nàng và vẻ giận dữ trên mặt Aristide, “Eden, tôi đã không được báo trước rằng chồng cô muốn gặp cô.”
Nàng không nói quanh co nữa, thậm chí im lặng. “Anh ấy không hề.”
“Vợ tôi không cần chờ đến khi được mời mới có thể đến thăm tôi.” Aristide nhìn trừng trừng vào vị bác sĩ lẽ ra nên được ca ngợi vì cái áo khoác phòng thí nghiệm màu trắng mà anh ta đang mặc đó. “Giống như tôi cũng không thấy biết ơn trước sự thân thiết giữa hai người.”
“Tôi xin lỗi nếu việc đó khiến anh khó chịu. Mặc dù vậy, điều tôi quan tâm nhất chính là sự bực tức này không tốt đối với tình trạng của anh.” Anh nói, chỉ rõ cho hai người thấy bằng cách chỉ tay.
“Tôi chỉ bị chấn động nhẹ và mất trí nhớ có chọn lọc thôi.” Aristide nói với giọng lạnh lùng mà anh thường sử dụng trong phòng họp. “Tôi đã thất bại trong việc tìm hiểu ý nghĩa sau chuyến viếng thăm của vợ tôi. Chắc chắn rằng việc ở cạnh cô ấy nên kích thích trí nhớ của tôi chứ không gây hại gì đến nó cả.”
“Cô ấy đang khóc”
. Nếu anh rời đi thì tôi có thể tự lo được việc này.”
Đôi lông mày của chàng bác sĩ nhíu chặt lại trước sự kiêu ngạo của chồng nàng, nhưng anh vẫn gật đầu. “Như vậy có lẽ là tốt nhất. Đây không phải là một tình huống dễ dàng với bất kì ai trong hai người. Tôi sẽ ghé qua sau để thảo luận về sự giải tỏa của hai bạn.”
Eden đứng bật dậy, lau những giọt nước mắt đọng lại trên má, xấu hổ và vẫn còn thấy vô cùng đau khổ đến nỗi nàng cảm thấy không thở nổi. “Đừng đi, Adam. Không cần thiết đâu. Tôi đi bây giờ đây.”
Nàng cố giật lấy áo khoác khỏi tay Aristide nhưng anh không chịu buông tay. “Bỏ ra đi.”
“Tôi đã nói rồi. Tôi sẽ không chấp nhận việc cô rời đi nhanh chóng như vậy đâu.”
Nàng đã chịu đủ rồi. Anh có lẽ muốn bác sĩ bỏ đi để có thể mắng mỏ nàng nhiều hơn, “nhưng nàng sẽ không ở lại để chịu thêm bất kì lời chỉ trích nào nữa”. Nàng bỏ áo khoác lại và chạy nhanh về phía cửa.
Aristide gọi tên nàng với giọng nói mang theo sự bất lực và yêu cầu. Nàng cố lờ anh đi và lao nhanh ra khỏi phòng suýt nữa thì xô ngã Kassandra. Cô ta rõ ràng là đang loanh quanh ngoài cửa và nghe trộm.
Sự tự mãn của cô ta cho thấy rõ rằng cô ta rất thích những điều vừa nghe được.
Nàng đỏ mặt khi nghĩ đến cuộc nói chuyện đã gây bao đau khổ cho nàng. Theo nghĩa đen. Một tầng ửng đỏ dường như bao vây lấy người phụ nữ Hy Lạp dáng cao này khi Eden nhìn cô ta giận dữ và không thể di chuyển tách bọn họ ra. Kassandra đã làm mọi thứ bằng khả năng của cô ta để phá hoại cuộc hôn nhân của Eden và bây giờ thì cô ta nhất quyết phá hủy nó hoàn toàn.
Nhưng Eden sẽ không để điều đó xảy ra. Nếu nàng và Aristide thất bại trong việc gây dựng một ra đình hạnh phúc thì đó là bởi vì anh không hề yêu Eden, chứ không phải bởi Kassandra thành công với âm mưu độc ác của cô ta. Người phụ này chính là chất độc và Eden sẽ không để cho chất độc này hủy hoại cuộc hôn nhân của nàng thêm chút nào nữa. Cơn giận dữ khủng khi*p đang cào xé bên trong nàng. Dù điều gì xảy ra, nàng sẽ chiến đấu vì cuộc hôn nhân của nàng và vì người đàn ông nàng yêu.
“Cô nên để ý xem mình đang đi đâu đấy.” Kassandra xô nàng ra, không hề giả vờ tỏ ra lịch sự hay dịu dàng và Eden bị đập mạnh vào tường.
Lo sợ đứa trẻ trong bụng bị ảnh hưởng bởi những cảm xúc tiêu cực đang sôi sục trong nàng. “Đừng có bao giờ làm như vậy
Kassandra tỏ ra vô cùng hờ hững trước cơn giận của cô. “Nếu không thì sao hả bà Kouros? Cô sẽ nói với Aristide ư? Cô thật sự nghĩ rằng anh ấy sẽ quan tâm sao? Tôi là bạn của anh ấy, người phụ nữ mà anh ấy vẫn nhớ. Anh ấy để cho tôi chăm sóc anh ấy, nhưng anh ấy đâu có cần cô.” Cô ta nói, xác nhận việc nghe lén cuộc nói chuyện của nàng và anh qua cánh cửa để mở. “Anh ấy không bận tâm đến sự động chạm của tôi. Anh ấy tin tưởng tôi. Cô thật sự nghĩ rằng anh ấy sẽ quan tâm nếu tôi thô lỗ với cô, hay tin cô nếu cô nói với anh ấy ư? Anh ấy đã quên cô rồi. Cô chẳng còn là gì với anh ấy cả. Sẽ không lâu đâu trước khi anh ấy sẵn sàng đá cô ra khỏi cuộc sống của anh ấy cũng nhanh như khi anh ấy chấp nhận cô bước vào nó.”
Đầu Eden kêu gào như muốn ngừng hoạt động trước những lời chế nhạo xấu xa. Nàng không thể suy nghĩ được gì. Nàng chỉ có thể cảm nhận và đó là cơn thịnh nộ đen tối nhất mà nàng từng biết. Nàng không hề suy nghĩ trước hành động tiếp theo, chỉ đơn thuần là do cơn giận dữ. Nàng giáng cho người phụ nữ kia một cái tát như trời đánh. Hành động bạo lực này khiến nàng giật mình, nhưng nàng chưa bao giờ nghĩ đến việc xin lỗi.
Kassandra trượt chân ngã về phía sau, vô cùng sửng sốt.
“Cô sẽ không thoát khỏi chuyện này đâu.” Eden nói khi nàng có thể mở miệng nói lại được.
Mắt Kassandra thu hẹp lại. “Cô sai rồi. Tôi là người khôn ngoan, thông minh hơn hẳn người đàn bà mà ngay cả việc tránh để không mang thai ngoài ý muốn cũng không biết.”
“Cô nói với anh ấy là tôi cố tình để mang thai.”
“Anh ấy tự suy luận ra như vậy đấy chứ.”
“Nhưng cô đã gợi ý cho anh ấy suy nghĩ như vậy.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc