Anh Chồng Dễ Thương - Chương 04

Tác giả: Cầm Cầm

“Anh làm cái gì mà để con dâu tôi vừa đỡ eo vừa che cổ, còn băng bó tay đến nhà chồng thế?”
“Thì… như mẹ nghĩ mà. Hơi kịch liệt.”
“À à, anh khỏe lắm, đi làm cả ngày nhưng không biết mệt, đi hành con gái nhà người ta đến mức thương tích toàn thân thế hả?”
“...”
Nhìn Tú Linh khập khễnh đỡ eo, trời thì nóng mà quàng khăn che kín hết cổ,tay còn quấn băng thật dày, mẹ chồng cô cũng phải cảm thán. Hóa ra con trai bà được phết đấy chứ, nhưng cưới nhau cũng gần hai năm, chưa thấy có tin vui, sốt ruột ra phết rồi.
Tình hình này thì thôi, không ép nó phải “show” vết cắn ra nữa. Thế này thì vợ chửi là chó cũng không ngoa. Ai đời bắt ép đến mức đi đứng còn phải đỡ eo, cổ thì chắc bị cắn thảm thương đến mức không nỡ nhìn.
“Mẹ à, cô ấy đang tức giận, thôi mẹ đừng kích động cô ấy nữa nhé.”
“Rồi rồi, mẹ biết rồi, anh chó ạ!”
Khổ thay cho Trường Niên, bị mang tiếng oan, nhưng thôi vì vợ, có oan cũng được.
Tú Linh thì thầm chửi chồng. Cái giống gì không biết, chỉ hành vợ là giỏi. Mà cũng không biết hôm nay gặp vận phân chó gì, xúi quẩy đủ đường.
Mới sáng sớm lăn từ trên giường đập eo thì chớ, còn bị kẹp tay vào cánh cửa lúc vào nhà tắm, cuối cùng đang nấu ăn sáng thì bị con ong chả biết từ đâu bay đến chích cho cái vào cổ, vừa sưng vừa đỏ, không còn cách nào đành vũ trang đầy đủ đi thăm ba mẹ chồng.
Chồng thì tự nhiên rảnh rỗi, ở nhà chọc vợ cả ngày. Đã không an ủi vợ, còn cười ha hả khi vợ gặp xui.
À, sáng sớm bâng quơ nói chuyện hợp đồng “cả đời” thì đúng lúc cô ghê cổ buồn nôn mới ૮ɦếƭ. Vội chạy vào nhà tắm nôn xong thì lúc mở cửa đi ra dính kẹp tay luôn.
Chồng thì cứ: “Hôm nay tôi nghỉ làm, cô cũng nghỉ đi, tôi trả tiền gấp đôi một ngày làm việc bình thường của cô. Chứ lâu lắm rồi không được ở nhà với vợ, ăn bữa cơm vợ nấu.”
Cô mặc kệ, xách túi đi làm thì thấy anh đứng chắn trước cửa nhà, vừa bấm điện thoại vừa ung dung:
“Vợ à, muốn ra khỏi nhà cũng được, nhưng cần phải hoàn thành một việc.”
Hôm nay chồng cô bị đập đầu vào đâu hay sao ấy, tự nhiên như biến thành đứa trẻ con, đâu còn bộ dạng tổng tài nghiêm túc trưởng thành như bình thường đâu.
“Chồng à, ở nhà ngoan, vợ còn đi làm kiếm tiền. Muốn hoàn thành việc gì thì để tối về nha.”
Chồng cô lắc lắc đầu: “Không được, để cô đi làm để cho thằng khác sờ soạn vợ mặc đồ bơi hở hang à? Dù sao cũng mang danh chồng, chẳng lẽ để mặc vợ thân mật với đứa khác.”
“Nhưng tôi là diễn viên, anh phải thông cảm cho tôi chứ.”
“Cô tưởng tôi không phải diễn viên à? Chẳng qua đã nghỉ diễn đi làm kinh doanh thôi.”
Cũng đúng ha, trước đây chồng cô còn là ảnh đế cơ, chính vì có diễn chung nên cô mới quen chồng đấy chứ.
“Thôi, dù sao cũng phải đi làm kiếm cơm, anh tránh ra cho tôi.”
“À, vậy được, đang có người mời tôi đóng ρhɨʍ ɲǥườɨ ℓớɲ, cat-xê gấp mấy lần phim cô đóng, tôi đang tính hỏi ý cô nhưng mà chắc cô cũng chẳng quan tâm đâu. Tôi đóng phim thêm lấy tiền tiêu vặt vậy.”
Nghe chồng nói xong câu này, vợ mới tá hỏa: “ρhɨʍ ɲǥườɨ ℓớɲ?”
Chồng ung dung mỉm cười: “Ừ, phim mà có mấy cảnh nóng nóng ấy. Nghĩ đến đã thấy kích thích, nhỉ? Có hứng thú không, cho xem kịch bản này.”
Kích thích cái đầu anh ấy chứ kích thích? Hứng thú con khỉ chứ hứng thú gì? Vợ còn sờ sờ đứng đây lại kêu muốn đi đóng cảnh nóng với người khác?
Anh thì nhìn đồng hồ, chép miệng:
“Chiều nay là phải trả lời lại bên đó rồi. Thôi cô cứ đi làm thong thả nhé, tôi ở nhà bàn bạc hợp đồng đóng phim với đạo diễn.”
“Không được! Anh thử đồng ý xem?”
Thế là, người vợ nào đó phải ở nhà cả ngày canh chồng, chỉ sợ anh đồng ý đóng ρhɨʍ ɲǥườɨ ℓớɲ với người khác.
Mà vì ở nhà nên cô mới bị ong đốt khi đang nấu cơm mà không để ý. Tú Linh chỉ muốn đấm cho chồng mình một cái.
Mẹ chồng thì không còn hùng hổ như hôm qua, cứ nhẹ nhàng gắp thức ăn cho cô, nhiều lúc cô còn thấy bà nhìn mình có chút thương hại. Cô hơi chột dạ nhưng không biết làm sao, đành phải ăn hết thức ăn bà gắp trong bát.
Mẹ Hạ nhìn con dâu vẻ hơi xót xa, con trai mình đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc, nhìn mặt mũi con dâu tiều tụy, thương tật đầy mình thế kia, thật sự rất khó coi.
Tú Linh chưa ăn được vài miếng đã lại buồn nôn, vội chạy vào toilet.
Là nôn khan, ngoài nước bọt ra thì không nôn ra được cái gì. Đây là dấu hiệu của cái gì?
Còn phải hỏi sao? Nghén giai đoạn đầu chính là dấu hiệu này. Sáng một lần, tối lại một lần, ngửi thấy mùi dầu mỡ là dạ dày cuộn trào, nhìn thấy đồ ăn là lại ghê cổ. Đây không phải nghén thì là gì?
Gì vậy trời? Duyên âm à, đã lăn giường với ai bao giờ mà có thai được thế??
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc