- Quà sao?- cô hỏi
- Đúng vậy.- hắn nói rồi lấy ra cho cô những món trang sức lên tới hàng triệu usdAnh Chỉ Yêu Mỗi Một Mình EmAnh Chỉ Yêu Mỗi Một Mình EmAnh Chỉ Yêu Mỗi Một Mình EmAnh Chỉ Yêu Mỗi Một Mình Em
- Woaaa, những món trang sức này đẹp quá.- cô trầm trồ khen ngợi
- Còn nữa...- hắn lấy ra 3,4 xào đồ quần áo rất mốt và thời thượngAnh Chỉ Yêu Mỗi Một Mình EmAnh Chỉ Yêu Mỗi Một Mình EmAnh Chỉ Yêu Mỗi Một Mình EmAnh Chỉ Yêu Mỗi Một Mình EmAnh Chỉ Yêu Mỗi Một Mình EmAnh Chỉ Yêu Mỗi Một Mình EmAnh Chỉ Yêu Mỗi Một Mình Em( những hình mình đăng trên chỉ là phần nhỏ của món quà và chỉ lấy quần áo thôi chứ ko có lấy người mẫu nha )
- Woaa còn những bộ đôf này thật đẹp.- cô nói
- Tất cả những thứ này đều thuộc về em, thiếu phu nhân của anh.- hắn ôm lấy eo cô mà nói
- Cám ơn anh.- cô nói rồi hôn lên má của hắn, hành động này của cô khiến cho hắn cảm thấy rất vui và hạnh phúc,
- Bây giờ xuống dưới nhà ăn tối nào. Em chưa ăn phải không?- hắn hỏi
- Ukm. Mình đi thôi.- cô nói
Khi họ bước xuống phòng ăn thì những món ăn ngon và bổ đã được dọn lên cho 2 người,
- Minh à, ngày mai anh hẹn Gia Tiến lên Lịc thị nha. Em có việc cần hỏi.- cô nói
- Việc gì vậy?- hắn hỏi
- Việc này liên quan tới hạnh phúc của Thư Kỳ.- cô nói
- Nếu em muốn hỏi cậu ta có thích Thư Kỳ không thì anh dám chắc là có đấy.- hắn nói
- Thiệt không?- cô ngạc nhiên hỏi
- Nếu em muốn chắc thì ngày mai lên Lục thị đi. Anh sẽ nói Gia Tiến tới.- hắn nói
- Ukm.
- Được rồi, em mau ăn đi không là đồ ăn nguội mất.- hắn nói
- ... ba mẹ anh đâu rồi? Sao từ lúc chuyển đồ qua em không thấy 2 người họ đâu hết vậy?- cô hỏi
- Ba mẹ đi nước ngoài chơi rồi. Phải tuần sau ba mẹ mới về lận nên em cứ yên tâm.- hắn nói
- Ukm.
Tối hôm đó 2 người đã có 1 đêm thật vui vẻ.
Sáng hôm sau, khi cô tỉnh dậy thì không thấy hắn đâu. Cô liền đi làm vệ sinh cá nhân rồi đi xuống dưới,
- Thiếu phu nhân, cô đã dậy.- quản gia Trần nói
- Thiên Minh, anh ấy đâu rồi?- cô hỏi
- Dạ, thiếu gia đã đi làm từ sáng sớm. Trước khi đi thiếu gia dặn không được làm phiền cô đang ngủ và có nói khi nào cô tỉnh thì cho cô ăn sáng.- quản gia Trần nói
- Bữa sáng con không muốn ăn đâu.- cô nói
- Dạ, thiếu gia nói là cô phải ăn. Nếu không thì thiếu gia sẽ không bỏ qua cho tôi mất.-quản gia Trần nói
- Không sao đâu. Con sẽ nói với anh ấy. Bây giờ bác nói tài xế chở tôi tới Lục thị đi.- cô nói
- Vâng.
Rồi chiếc xe chở cô tới Lục thị, khi bước xuống xe cô rất ngỡ ngàng khi thấy sự quy mô của Lục thị. Lối vào thì to và rộng, cao thì bảy mươi mấy tầng.... quả không hổ danh là tập đoàn lớn nhất thế giới. Cô bước vào bên trong,
- Xin chào tiểu thư. Cô muốn gặp ai ạ?- cô tiếp tân trang điểm loè loẹt, ăn mặc hở hang nói
- Tôi muốn gặp tổng tài.- cô nói
- Cô có hẹn trước không?- cô tiếp tân đó hỏi
- Không. Nhưng cứ việc nói là Kiều tiểu thư gặp.- cô nói
- Vậy thì mời cô vui lòng quay về. Nếu không có hẹn trước thì dù là ai cũng không gặp được.- cô tiếp tân nói
- Côdwaj vào quyền gì mà có thể tự tin nói những lời như vậy.- cô hỏi
- Tôi là tổng tài phu nhân.- cô tiếp tân đó tự tin nói
- Tổng tài phu nhân sao?- cô nói rồi lấy điện thoại ra gọi cho hắn,
- Anh à,em đang ở dưới tập đoàn này.- cô nói
- Em lên phòng làm việc của anh đi.- hắn nói
- Có người tự nhận là tổng tài phu nhân không cho em lên.- cô nói
- Vậy em đợi anh.- hắn nói rồi nhanh chân bước xuống dưới tập đoàn........
- Bảo bối.- hắn nói
- Thiên Minh, em chờ anh nãy giờ.- cô nói
- Khi nãy em nói ai tự nhận là tổng tài phu nhân đâu?- hắn nói
- Là cô ta.- cô chỉ tay về phía cô tiếp tâ đó
- Cô chán sống rồi phải không. Lập tức nghỉ việc. Kể từ bây giờ tập đoàn nào nhận cô vào làm thì tập đoàn đó chính thức đối đầu với Lục thị.- hắn lạnh lùng nói với 1 gương mặt lạnh như băng, khiến cho người khác phải khϊếp sợ
- Và tôi cũng nói luôn, đây chính là tổng tài phu nhân nên các người liệu hồn mà đυ.ng tới cô ấy.- hắn tuyên bố trước sự chứng kiến của rất nhiều nhân viên trong tập đoàn
Hắn nói xong rồi dẫn cô vào thang máy dành riêng cho tổng tài và bấm lên tầng cao thứ 2( vì tầng cao nhất là sân thượng đó )