Tin...tin...tin...
Người đàn ông dẫn chương trình ban nãy ra sau nhà vệ sinh gọi điện cho ai đó.
-"Alo...?"-Giọng người phụ nữ vang lên. Là cô của nó.
-"Tôi đã có thông tin về Lam Minh Nhật theo bà yêu cầu rồi ạ. Theo như tôi được biết trước khi ૮ɦếƭ,ông nội đã để tất cả tài sản lại cho cô ấy,có vẻ ông ấy đã biết con của bà là con riêng. Về phần Lam Minh Nhật thân với ai? Theo như người điều tra. Người tiếp xúc với Lam Minh Nhật có năm đứa. Hai đứa hôm bữa đi dự đám tang và còn ba đứa con trai con của công ty nổi tiếng. Người mà Lam Minh Nhật tiếp xúc nhiều nhất đó là con của ông Hoàng Minh,thằng nhóc đó tên là Hoàng Minh Quân."
-"Con của Hoàng Minh?!"-Bà cô nhếch nữa môi.-"Mau gọi con bé..@..#%{+% ..."
-"Rõ."
...........
Quay về đại sảnh.
Chàng bật cười với giọng điệu dở dang y chang con nít của nhỏ. Vứt ngay miếng thịt gà xuống đĩa.
-"Đối với Phùng Gia Bảo này thì điều đó không khó. Mày thấy tao luôn đứng đầu trường không."-Chàng đắc ý.
-"Xi..."-Nhỏ vòng tay trước иgự¢ nhếch nữa môi.-"Đúng là..."
-"Làm cái đéo gì mà điện tắt lâu vậy nhỉ?"-Nó hét ầm lên làm năm đứa quay sang nhìn nó.
-"ĐÉO BIẾT."-Câu trả lời khá là phủ phàng từ năm đứa tụi hắn.
Nó tự đập vào mặt mình. Rõ là tụi này chả làm được cái đếch gì cả. Thật là...đáng lí ra ngay từ đầu không nên dự tiệc. Phức tạp của phức tạp.
-"Đưa lon pepsi coi."-Nhỏ huých huých tay chàng.
Chàng lườm yêu nhỏ rồi mò lon pepssi trong bóng tối đưa lên.
-"Bật ra dùm luôn đi."-Nhỏ nóng nực ngồi xuống.
-"Mày sai tao ngon quá nhỉ?"-Chàng bấn loạn :3 rồi cũng bật ra tức giận đưa nhanh qua người nó.
Và...vui hơn bao giờ hết.
Nước ngọt tràn lan đại hải ra ngoài,tiếp đến còn gì ngoài bằng đó là phun bọt đổ nước lên người nhỏ.
Nhỏ giật mình hét lên ôm luôn cả hộp giấy lau từ trên xuống dưới.
-"Mày làm cái đéo gì vậy Phùng Gia Bảo?"
Chàng toán loạn cầm lấy khăn lau cho nhỏ,luôn miệng hai từ "xin lỗi".
-"Xin lỗi cái đệch...lau nhanh lên. Ướt hết đầm của tao rồi trời ơi."
-"Đang đây."
Chàng hấp tấp xít đến gần nhỏ lau nhanh chóng.
Xẹt.
(Dạ cảnh này hơi bị vô duyên tí ạ -_-)
Tia lửa nóng từ đâu chạy qua người chàng. Chàng có cảm giác gì đó rất lạ. Nếu là con trai,với tính cách và lực của nó thì đúng ra phải có cơ thể sáu múi chứ. Tại sao....tại sao? Vòng một...rất...rất giống...con gái.....đến cả vòng hai cũng eo thon chuẩn xác như những cô người mẫu vậy. Chưa nói đến,chàng bây giờ mới suy nghĩ lại. Từ khi bước vào buổi lễ đến giờ,chàng chưa tiếp xúc với cơ thể của nhỏ gần như vậy. Con trai thì làm sao ăn mặc đầm dạ hội đẹp đến mức người ta nhìn lầm là con gái chứ? Rất chuẩn đến từng chi tiết. Khi khiêu vũ với bàn tay mềm mại này cũng rất giống con gái.
Không thể nào. Sao Nguyễn Minh Phong lại là con gái được chứ? Mình đang có chút nhầm cmn lẫn rồi.
Bộp.
Nhỏ liếc nhìn chàng đang dừng khăn giấy ngay trên vòng 1 của mình. Cái tên biến thái đây mà.
-"Mày làm cái đéo gì vậy hả?"
-"À..."-Chàng gãi đầu thức tỉnh cười với nhỏ.-"Tao xin lỗi."
Phụt.
Điện sáng. Mọi người thở phào nhẹ nhõm. Anh buông lỏng nàng ra với hai khuôn mặt đỏ bừng ôm lấy nhau. Nó với hắn cãi vã về chuyện "ôm ngạt thở".
Chỉ có chàng và nhỏ là vẫn giữ nguyên tư thế đấy. Nước ngọt chảy hết làm đầm nó rút lại bó sát với body kia hiện lên vòng một và vòng hai chuẩn của con gái khi dưỡng cơ thể chuẩn. Nói tóm lại là như những cô người mẫu. Chàng há hốc mồm sặc sụa. Lấy áo vest của mình ra choàng vào người nhỏ thì thầm.
-"Như thế sẽ tốt hơn."
Nhỏ nhận được hơi ấm từ chàng,đỏ mặt nhìn sang nơi khác khẽ gật đầu.
-"Cảm ơn."
Nó sau một hồi cãi vả mệt nhọc với hắn. Đứng phất dậy nhìn nhỏ và nàng huých huých.
-"Về thôi. Như thế là đủ lắm rồi."
Nói rồi nó quay sang hắn dơ cù chỏ cảnh cái rồi đi nhanh ra cửa chính với ba vòng kết hợp bộ đầm mộng mị mang lại cảm giác thích thú kia. Mọi người lại lần nữa chăm chú vào ba cô gái đang đi ra cổng chính.
Ba tụi hắn nhún vai đi theo sau. Anh với hắn khoác vai cười vui vẻ như ngày nào đi lên trước. Riêng chàng là vừa đi vừa suy nghĩ về (-_-)....
-"Còn muốn ở lại ăn nữa hả mày?"-Anh nói lớn.
Chàng giật mình nhìn anh với hắn đang quay sang từ xa đối diện với mình.
-"Đâu."-Nói rồi chàng chạy nhanh đến chỗ anh và hắn ra về.
...............
Tối cùng ùa về. Bây giờ đã là 11h12\'. Chàng không trằn trọc ngủ được về nhỏ. Có khi nào mình là nam sắc không nhỉ? (Nam sắc: Gay :3 nói vậy cho tế nhị :v :v) Không thể nào. Chàng lắc đầu. Men chính hiệu phần trăm đây mà sắc với đồng. Chỉ là đùa thôi mà.
Hơ...hơ....hơ....
Chàng vươn vai ngáp một hơi dài,kéo chăn lên định đắp thì...nhỏ từ giường đi thẳng ra nhà tắm.
Chàng tròn mắt nghĩ nhỏ bị mộng du nên đợi nhỏ vào bồn tắm rồi mới đi theo. Lỡ may nhỏ có đi ra lang cang lặng lẽ thì mà "diễn ảo thuật" bởi cái mộng du kia thì mình...mình sẽ giải cứu thằng khốn này. Chàng cười một mình như điên. Rồi hắn sẽ mang ơn mình thôi. Hớ...hớ...hớ. [=_=]
Vừa đến nhà tắm thì hình ảnh đập vào mắt chàng là hình ảnh nóng hơn bao giờ khác.
Nó đang dần dần ϲởí áօ ra với vải băng rô màu trắng buộc ở иgự¢ giúp nhỏ có thân hình giống nam. Nhưng nếu băng rô đó mà tuộc ra thì vòng một con gái của nhỏ sẽ lộ ra một body của mỹ nữ hoàn toàn.
Chưa kịp đợi nhỏ lột hết băng rô thì máu từ mũi chàng "xổ" ra như nước chảy xuống làm mùi máu bao vây mũi chàng.
Chàng run run chạy nhanh ra ngoài lang cang với tiếng thở dốc. Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy. Không,đây chỉ là ác mộng mà thôi. Đúng rồi,ác mộng,một ác mộng không bao giờ thành hiện thực. Chàng từ đánh vào mặt mình cho tỉnh. Nhưng làm sao đây? Ác mộng đó đã là hiện thực rồi. Nguyễn Minh Phong chính là con gái,là girl chính gốc.
-"Không thể nào."
Chàng ngồi bệch xuống lang cang thở dốc,lau hết máu trên mũi.
Hiu...hiu...hiu...
Trời ngày lúc càng lạnh dần,gió thổi mạnh ùa đến. Chàng ngoài quần đùi xấu xí với chiếc áo phông thì chẳng còn gì.
-"Hơ...hơ...hơ..."-Chàng ôm hai vai lạnh cóng thở dốc.
Cạch.
Trong phòng có ai mở cửa,ánh đèn sưởi ấm ké bên làm chàng ngước lên nhìn. Là nhỏ.
-"Ơ...sao mày lại ở đây?"-Nhỏ chóng nạnh hỏi.
Ngay và liền. Máu mũi lập tức trào xuống vì cái tội đen tối suy nghĩ đến cảnh H ban nãy. Chàng bịt mồm với mũi lại đứng lên dùng tay kia vươn vai thể hiện :v :v
-"Thì ra đứng hóng gió thôi."
-"Hóng gió?"-Nhỏ tròn mắt tiến lại gần chàng.
Nhỏ càng tiến,chàng càng lùi.
-"Đừng qua đây."-Chàng dơ tay ám hiệu stop.
Nhỏ đứng lại tròn mắt hình @ nhìn chàng đang có thái độ kì quặc nói chuyện. Hôm nay thằng hám ăn này bị gì vậy nhỉ?
Nhỏ đến gần kéo tay đang bịt mũi với miệng của chàng xuống mạnh mẽ cho dù chàng cố dùng sức ngăn lại.
Máu mũi.
-"Mày bị gì thế Bảo?"-Nhỏ hoảng hốt dơ tay lên trán chàng.-"Đầu có nóng đâu."
-"Tao không bị làm sao cả?"-Chàng hấc tay nhỏ ra rồi đi vào trong.
Nhỏ chạy theo nhìn chàng đang lau máu với bàn tay đầy mùi tanh. Như thế mà không sao hả? Chắc chắn là ăn thịt nhiều dồn chất đạm làm nóng người nên chảy máu đây mà.
Nhỏ chạy đến lấy chiếc khăn tay vò ướt rồi một chân vắt,chân kia lấy đà nhảy lên thành giường ngồi cạnh chàng. Nhìn vậy chứ cô mi tình cảm lắm đấy nha :v :v
-"Tôi bảo là không sao mà."-Chàng lại hấc tay nhỏ ra,áp sát khuôn mặt nhỏ. Máu mũi cứ chảy dài xuống.
-"Để tao coi."-Nhỏ ương bướng cứ tiến lại gần chàng.
Chàng xít ra đến gần tường,dơ tay ám hiệu stop rồi dựt lấy chiếc khăn trên tay nhỏ.
-"Tự tao lau được rồi."
Nhỏ ngồi im nhìn chàng chăm chú. Cái mặt chó với tính cách chỉ kém thằng ở nhà thương một tí này hèn gì ế là phải. Cứ tự cho mình là mỹ nam hoàn hảo. Trông thật chế giễu.
-"Mày xuống giường ngủ đi."-Chàng ngó lơ sang nơi khác nói chuyện với nhỏ.
-"Mày làm như tao là thần ૮ɦếƭ đến ςướק mạng mày đi vậy."-Nhỏ vòng tay trước иgự¢ nhìn chàng.
-"Ừ. Là thần ૮ɦếƭ đấy. Đi ngủ đi."-Chàng nằm xuống lấy chăn đắp qua đầu.
Nhỏ thắc mắc nhìn chàng rồi cũng chịu thua,nhún vai đến giường ngồi với chiếc khăn tắm nhỏ trên đầu. Đã 11h35\'. Sao hôm nay ngủ trễ vậy nhỉ? Ngày mai được nghĩ nữa mà.
Đợi nhỏ đặt đầu xuống gối,mi mắt rụ xuống chàng mới dám ngước lên nhìn nhỏ. Nói đúng hơn là ngắm nhỏ.
Con này láo. Dám giả trai đi học luôn. Vậy mà bấy lâu nay không biết.
Chàng nhìn qua nàng và nó đang ung ung nằm trọn với chiếc chăn mềm kia.
-"Không biết thằng Nhật với thằng Phong có biết Thụy là con gái không nhỉ?"-Chàng xoa cằm thắc mắc.
Lấy ngay điện thoại ra nhấn tin cho người của mình.
[Điều tra về gia đình Hoàng Minh Thụy cho tôi. Càng sớm càng tốt]
.................
Sáng.
Lại như mọi hôm. Sáu đứa tụi nó ủ rủ như gà mắc dịch làm vệ sinh cá nhân.
Hôm nay được nghĩ nhưng không được về nhà. Chẳng lẽ lòng vòng quanh trường. Thà học còn hơn. Mà gần thi học kì I rồi,còn gì mà học cơ chứ. Cũng chỉ là ngồi chơi.
-"Hơ...hơ...hơ..."-Nó dậy rồi nhưng mồm vẫn ngáp lên ngáp xuống.
-"Ước gì có con ruồi bay vào họng mày nhờ."-Anh từ trên giường đi xuống với chiếc khăn tắm trên tay.
-"Mày cứ thích khiêu chiến thế Cao Hoàng Nam."-Nó hét lớn.
-"Có cần gọi họ và tên tao ra thế không?"-Anh cười mộng mị,nhìn lên nàng vẫn còn ngủ với cái mồm to như cái chảo. Là con gái mà ri đây. Anh nắm chặt chiếc khăn đến giường,đập mạnh vào mặt nàng trên tầng ba chỉ bằng nhón chân lên.-"Sáng rồi. Dậy mau."
Nàng khó chịu nhăn nhó,lí nhí mắt nhìn xuống thấy ngay bản mặt anh đang áp sát mình.
-"Mày...điên...à.."-Giọng rè rè nói chuyện.
-"Dậy."-Anh nhẹ nhàng cười với nàng.
-"Tí."-Nàng áp mặt xuống gối ngủ tiếp.
Anh lắc đầu nhón chân xuống thấy nó và nhỏ đang trong tư thế luyện công trên giường giật mình.
-"Tụi mày làm cái gì vậy?"
-"Ngồi thuyền."-Chàng thay mặt nói dùm nó và nhỏ. Ngồi thuyền nói chuyện không có được.
-"Làm gì?"-Anh quay sang chàng.
-"Luyện khí công."-Chàng nhe răng cười đểu.
Hắn từ nhà vệ sinh bay ra với khuôn mặt toàn nước,tay cầm bàn chải,vai "vác" khăn lau mặt,chân mang quần sọt,áo ba lỗ và đương nhiên tưng tưng hét lớn.
-"Yà hú... Xuống bà Mười ăn sáng nào bà con."
-"Xung như đỉ đực."-Anh,chàng và nàng đồng thanh lắc đầu.
Hắn tự đập vào mặt mình. Định nói hôm nay mình khao cả bọn mà nó quất cho câu mất lòng bạn.
-"Nhanh không hết đồ ăn sáng."-Hắn lau mặt thay áo chuẩn bị tinh thần.
Anh với chàng lắc đầu nhìn hắn đang xung như bò tót. Không hiểu thằng này lúc nắng lúc mưa thế nào nữa. Lúc điên loạn,lúc trầm ngâm và có cả lúc tự kỉ. Con người nhiều lúc điên thế nào đấy.
-"Mày dẹp ngay giọng nói chua hơn phân mèo đó đi nha."-Nàng đi xuống lườm hắn.
Hắn nhếch nữa môi nhìn nàng với bộ đồ xộc xệch kia. Sao trong cái phòng này ai cũng phản mình thế nhỉ?
-"A...ha...ha...ha..."-Chàng trong nhà vệ sinh với cuộn giấy tròn tròn trắng trắng cười loạn ra ngoài.
Hắn đằng đằng sát khí đến cửa phòng vệ sinh khoá chốt lại một cách nhẹ nhàng không cho chàng bên trong nghe tiếng động.
Anh cười nữa miệng nhìn hắn. Thấy nàng đang ngồi cạnh đợi mình nhường bồn rửa mặt cho. Đứng sang một bên huých huých nàng đến.
-"Chuyện gì?"-Nàng đến cạnh anh.
-"Đánh răng đi."
-"Mày còn chưa đánh xong mà."-Nàng nhìn sát mặt anh.
-"Bảo đánh đi thì đánh đi."-Anh cằn nhằn nhìn nàng.
-"Ờ."-Nàng nhún vai rồi cũng xả nước đánh răng với anh.
Tự nhiên nhỏ từ đâu nhảy đến chen nàng sang một bên xả nước vào cốc đánh răng nhanh chóng.
-"Đồ ăn sắp hết rồi. Phải xuống nhanh thôi. Cho tao đánh răng với."
Anh với nàng lắc đầu nhìn nhỏ đang đánh răng hấp tấp với khuôn mặt biểu cảm.
-"Ye..."-Nó vươn vai tít lít ra đằng sau.-"Có ai đi ăn sáng không nào?"
-"Tờ u i ui tờ ui tui."-Hắn bắt nhanh cơ hội chạy đến bên nó.
Nó lườm yêu hắn đang trong bộ mặt tươi rói như ánh mặt trời. Không biết đêm qua hắn mơ thấy cái gì mà cười cả ngày.
-"Hôm qua mày ăn trúng gì hả?"-Nó hỏi nhỏ hắn.
-"Đâu."-Hắn cười lộ cả hàm răng.
Vác vai nó ra ngoài. Hôm nay hắn mang quần sọt ngắn và áo phông cùng đôi giày quai hậu. Nó mang quần jean và chiếc áo sơ mi tay dài được vắt lên đến khuỷa xỏ tay vào túi quần lê thê theo hắn =>> Ăn mặc đơn giản
-"Mở cửa cho tao thằng chó Hoàng Minh Quân."-Trong khi chàng đang hét ầm giữa nhà xí.
.............
Sau ba mươi phút lề mề. Sáu đứa bọn hắn cũng tụ tập lại cantin đông người này.
Mấy chế trong trường cười đùa,bàn tán xôn xao vào ngày mới hay hôm qua.
-"Hôm qua sáu bọn anh đẹp ngất trời luôn."-Bà điệu của lớp ào đến ngồi cạnh nó.-"Em là em thích anh Nhật nhất."
Nó nuốt nước bọt nhìn năm đứa còn lại. Mới sáng ra mà cái vong linh này ám sẵn ở đây rồi thì còn có gì mà ăn với uống chứ.
-"Tao ra kêu bà Mười làm gì đó ăn."-Nó né,chạy nhanh vào cantin.
-"Tao cũng đi nữa."-Hắn chạy theo nó. Từ nay hắn đã quyết định sẽ bám theo hó không thiếu một phút.
Bốn đứa còn lại bật cười với hai đứa kia. Bà điệu xinh đẹp cong môi đi về chỗ mình.
Hắn với nó vừa thấy bà điệu đi là về chỗ ngồi với hai chiếc điện thoại trên tay,chân vắt qua một bên.
-"Đã kêu thức ăn chưa vậy?"-Anh vòng tay trước иgự¢ nhìn nó và hắn.
-"RỒI."-Cả hai đồng thanh.
Bố đứa kia gật đầu rồi cũng như bọn hắn vắt chân qua một bên với điện thoại. Phe nó là Appo,phe hắn là iPhone 6.
-"Ê...hình như hôm nay anh chàng hôm qua đến học đúng không?"
-"Ừ...Anh ấy đẹp trai quá ha."
-"Sao trường mình toàn nhân tài vào học vậy nè."
Đó là cuộc nói chuyện của ểm xinh tươi ở dưới cantin này. Hội tụ tập những bọn con gái toàn khối hay toàn trường.
-"Ê..tụi mày nghe gì chưa."
-"Chuyện gì?"
-"Nghe nói trường bên có êm xinh tươi chuyển vào đây thi và học như cái thằng nhóc hôm quá đấy."
-"Thật sao? Nó có đẹp không?"
-"Trên cả tuyệt vời."
Còn mấy chế con trai quanh đi quẩn lại cũng chỉ là vậy. Đúng là...đến đâu thì cũng quay lại bắt đầu.
Sáu đứa bọn hắn xoa hai vùng thái dương với không khí ồn ào xung quanh. Không biết chuyện này sẽ bắt đầu từ đâu.
-"Anh Quân."-Từ đâu một giọng ngọt ngào của con gái vang lên gọi. Tất cả ai tên Quân cũng quay đầu lại nhìn con nhỏ vừa cất tiếng.
Hắn nuốt nước bọt xuống không dám ngước nhìn người phát ra cái giọng đó.
Ểm chạy đến ôm lấy cổ hắn xiết chặt.
-"Được rồi,bỏ tay anh ra cái đã."-Hắn nắm lấy tay ểm đang xiết chặt ra khỏi cổ mình.
Nhìn lên thấy người xuất hiện trước mặt chính là Từ Minh Nhi. Hắn há hốc mồm lặp bặp.
-"Sao vậy?"-Ểm ngồi xuống cạnh hắn,khoác lấy tay hắn.
Anh với chàng thấy ểm cũng giật mình nhìn nhau.
-"TỪ MINH NHI."-Cả ba đồng thanh.
-"Hửm?"-Ểm tròn mắt nhìn xung quanh. Ba tụi nó không để ý ểm,vẫn dán mắt vào màn hình điện thoại.-"Đây là ai vậy ạ?"