Ba đứa cúi đầu giả bộ lễ phép ăn năng hối cải về việc làm vừa rồi. Nói đúng hơn là giả nai để được thoát khỏi nơi này càng sớm càng tốt.
-Mà làm gì mà hôm nay đứa nào đứa nấy như mấy người trong nhà thương điên vậy?
-KHÔNG PHẢI ĐÙA NHƯ MỌI HÔM ĐÂU THẦY. LẦN NÀY LÀ THẬT ĐẤY THẦY. CHÚNG EM BỊ ĐAU THẬT.-Cả ba đồng thanh nói một lèo với hiệu trưởng đầu ít tóc kia.
-Thôi thôi được rồi,viết nhanh rồi xử lý chỗ tường kia dùm tôi cái. Ba tụi bây hết chuyện chơi rồi hay sao vậy?
-Chắc vậy đấy thầy.-Nó cúi đầu vừa trả lời vừa viết.
-Cái gì?-Thầy quay sang nhìn nó.
-À..ý bạn Nhật là hôm nay không có gì đặc biệt để làm đấy thầy.-Nàng nhanh chóng chối dùm nó.
-…..-Riêng nhỏ thì cái mặt vẫn tỉnh queo ra đó,đúng hơn là đang chiến đấu nội tâm với cái bụng đang “ọc …ọc….ọc” thế kia.
Viết bản kiểm điểm xong ba đứa dìu nhau ra ngoài cửa. Nàng là khổ nhất,đứng ở giữa dìu nó với nhỏ hai bên.
-Mày bị gì mà sốt cao vậy Thụy?-Nó nhìn sang nàng với cả tá quần áo đầy lông lòe loẹt kia.
-Đừng nói với tao là tắm mưa nhe.-Nhỏ tròn mắt dò hỏi nàng.
-Ờ..-Nàng gật đầu nhanh chóng. Sở thích của người là tắm mưa mà.-Cái đầu là do trượt chân té xuống nền.
-Ơ…hớ…hơ…hơ..-Nó với nhỏ bụm miệng cười rôm rả.
-Thế còn hai tụi mày?-Nàng nhìn sang bộ dạng hai con bạn thân kia,cũng có khác gì mình đâu.
-Không cần hỏi tao cũng biết con Phong do tham ăn với cái bụng không đáy kia đã dẫn đến hậu quả của ngày hôm nay.-Nó lắc đầu nhìn nhỏ. Với nhỏ,chỉ có thể là “một lúc ăn được nhiều thứ” hoặc “ ăn được mọi thứ trong rất nhiều lúc”
-Rõ ràng.-Nhỏ cười nhe cả hàm răng trắng tinh kia ra.
-Còn mày? Lí do khó đoán?-Nàng với nhỏ quan sát chân của nó và mong đợi câu trả lời.
-Thì hôm qua lái xe moto của bà chị vui quá,xông ra cổng,tông mẹ con gà con lao xuống cống nhà bà Loan đối diện nhà tao.-Một lí do tuyệt vời.
-Cái gì?-Nàng với nhỏ trố mắt nhìn nó.-Tông còn gà lao thẳng xuống nhà bà Loan.-Nàng với nhỏ nhìn nhau-Á..ha…..ha…..ha…ha…hư cấu.
-Xi…-Nó nhếch nữa miệng nhìn hai con bạn đang ôm bụng tức cười.
Trước cửa phòng hiệu trưởng,tiếng cười ba đứa ôm bụng rôm ra cả dãy hành lang làm tất cả thầy cô trong trường ai nấy cũng rời phòng làm việc ra đứng trước cửa nhìn ba đứa siêu quậy nằm trong sổ đen của trường.
-Ba cái đứa này…đã bị kiểm điểm rồi còn cười ở đây được hả?-Thầy hiệu trưởng lao ra cho chúng nó một bài ca.
………………………..
Vừa về đến lớp học là nghe rõ mấy đứa trong lớp đang bàn tán xôn xao về chuyện ở kí túc xá của trường.
-Ê mày có định ở kí túc xá không?
-Phải lựa chỗ dưới mấy anh đẹp trai thuận tiện cho việc ngắm chứ.
-Nghe nói năm ni nhiều hotboy ở kí túc xá lắm đấy?
Ba đứa ngồi tít dưới bàn cuối lắc đầu nhìn mấy bọn con gái mê trai bàn tán địa điểm chỗ ở.
-Ê mày thấy con nhỏ này được không? Nó cũng ở kí túc xá đấy.
-Còn này mà đẹp đách gì? Tao thấy con kia đẹp hơn.
-Tụi mày đúng là không có mắt thẩm mỹ. Con lùn này được hơn.
Và bên góc kia là lũ con trai bàn tán về việc chọn người yêu đến 2 năm chưa hết chuyện.
-Haiz…đúng là chỉ có những việc này quanh đi quẩn lại.-Nàng bỉu môi lắc đầu.
-Thì đời học sinh có cái đách gì lo đâu,không về người yêu cũng về học hành.-Nhỏ xoa cằm nhìn đám mọt sách đối diện ở chính giữa hai bên trai gái đang chọn địa điểm ở kí túc xá với cây treo bình truyền nước đến tận 3 tiếng mới sạch.-Mày xem mọt sách của lớp chúng ta,cũng là mấy cái khoa học,viễn tưởng,không thì y,dược…vân vân và vân vân…
-…-Chỉ có nó là im lặng quan sát tình hình nãy giờ trong khi mình đag kề giữa hai con bạn đang “soi” từng đứa.
-Im vậy mày?-Nhỏ thấy nó im im lay lay bả vai.
-Im im vậy chứ đang suy tính gì đấy?!-Nàng bỉu môi lần hai thì thầm với nhỏ.
-Rõ ràng.-Nhỏ dơ ám hiệu “number one “ lên với nàng.
“Tạch”
Sau một hồi suy nghĩ,nó cũng đưa ra quyết định. Ôm lấy bả vai hai đứa,kéo sát vào mình thì thầm.
-Ở kí túc xá chứ?
-Hả?-Nhỏ với nàng trố mắt nhìn nó.-Kí túc xá á?
-Ừ.
-Được thôi…nhưng có điều.-Nàng xoa cằm nhìn nó với nhỏ.
-Nhưng gì?-Nó với nhỏ đồng thanh. Con này là chuyên “nhìn xa trông rộng” .
-Nhìn lớp mình là cũng biết kí túc xá nữa đông cỡ nào? Còn phòng không mới quan trọng. Vả lại tao không thích ở nơi ồn ào. Đặc biệt là mấy đứa con gái trường mình,một lũ hám trai.-Nàng đưa ra vấn đề chính.
-Rõ ràng con gái của trường là như vậy mà.-Nhỏ nhún vai bỉu môi.
-Đệch…-Nó tự đập vào mặt.-Cơ mà mình đổi thành con trai. Tao đoán kí túc xá con trai còn dư hàng thướt.
-Con trai?-Nhỏ với nàng trố mắt nhìn.
-Ừm.-Nó vòng tay trước иgự¢,chồm đến gần nhỏ và nàng.-Thì rõ ràng mình là con trai mà. Dù gì thì ở nhà đấy cũng rất mệt mỏi.
Nhỏ với nàng nhìn nhau rồi lại nhìn nó rồi lại nhìn nhau. Cười nữa miệng,bây nhìn mặt ai nấy cũng gian như nhau.
-Rõ ràng.
……………………..
Phòng đăng kí học sinh ở kí túc xá.
Ba đứa tụi nó đứng sau cùng vòng tay trước иgự¢ nhìn cả đám con gái đang giành chỗ đăng kí. Tụi nó không dại gì mà “nhảy” vô chỗ đó. Mất công phải bon chen nơi mà người ta nhìn vào phải nói là chốn đông người tấp nập đầy cạm bẫy.
-Nhảy mẹ lên phòng hiệu trưởng xin đi.
-Được đấy.
-Chứ đứng như thế này thì biết đến khi nào mới đến lượt mình.
Nói rồi,cả ba nhảy vọt lên phòng hiệu trưởng. Nhưng trước khi đi nhỏ nhìn ra cổng trường thấy mấy bà bán đồ ăn bên lề kia bốc mùi thơm nghi ngút đang lôi cuốn nhỏ. ( Đúng là ăn nhiều…cơ mà có bí quyết gì mà cô nàng nhai nhiều nhưng vẫn k có “bự” ). Nhỏ kéo áo nó với nàng lại ôm lấy bả vai hai đứa.
-Ngoài kia....
Chưa để nhỏ nói hết câu đã bị nàng với nó “phăng” gấp.
-Bâu giờ đách ra đó được đâu.-Nó bỉu môi.
-Mày mà để ông giám hiệu biết được là chớt chớt chớt.-Nàng nói kem theo hành động “băm thịt”
-Xi….không có đâu. Mình leo tường kia kìa.-Nhỏ vỗ mạnh vào hai vai hai đứa kia,chỉ sang bức tường cũ kỉ nhiều năm của trường.
-Có lợi gì cho hai tụi tao?-Nó chống nạnh nhìn sang nàng.
-Thôi được rồi,kí túc xá,tụi mày ngủ trên tao ngủ dưới cùng.-Nhỏ hiểu ý nó và nàng.
-Rõ là vậy rồi.-Nàng nhe cả hàm răng cười cười đến tít mắt.
Nói rồi,cả ba đứa leo thẳng đển bức tường ấy với ba tính cách cùng ba loại võ khác nhau. Nó – karate,nhỏ - vovinam,nàng – tayundo.
Vừa nhảy xuống bức tường. Nhỏ là đứa xung nhất trong ba ểm,hú như điên liên miên,chạy sang lề đường,ào ngay vào quầy ăn hàng.
Nó với nàng lắc đầu nhìn nhau. Ấy thế mà đã trở thành thói quen.
……………………………..
-Nhai được rồi đấy mày.-Nó lay lay nhỏ.-Sắp hết giờ học rồi. Hiệu trưởng về bây giờ.
-Đợi tí.-Nhỏ cặm cụi ăn.
-Nhanh đi.-Nàng hối thúc.
-Hai tụi mày sinh ra là để hối tao hả?-Nhỏ lườm hai đứa,móc trong túi qaun 50k trả tiền nhanh gọn lẹ.-Đi.
-Cứ như đệ nó mày nhỉ?-Nó với nàng nhìn nhau,mỗi đứa ôm hai chai xiteen vào cổng.
Vừa đến bức tường ban nãy. Nhỏ leo lên mãi không được. Quay sang nó và nàng nhăn nhó.
-Gì vậy?-Nó nhìn chằm chằm nhỏ.
-Tường ngoài trơn quá.-Nhỏ nhún vai.
-Vậy thì..-Nàng xoa cằm quan sát tường.-Nương tựa lẫn nhau vậy.
Nói rồi nàng chống thành quyền ở dưới,ra ám hiệu cho nó lên trên để nhỏ nhảy tọt vào trong rồi làm lại như nàng.
Ăn ý với nhau 7 năm,chuyện cỏn con này như ăn cơm. Nhỏ đắc ý,phủi tay quay đối diện nó và nàng chuẩn bị luyên thuyên.
-Mày thấy chưa. Ăn hàng như vậy nó mới ngon. Mày coi,bây giờ mình ở trong trường như bao đứa khác. Đố ông giám thị biết đách. Tao nói nhá,mấy cái chuyện này cho vui ấy mà.
Nhỏ luyên thuyên,nó với nàng đứng nghe mãi cho đến khi bóng ai quen quen đứng sau lưng nó tưởng chừng như hàng thế kỉ. Thầy giám thị.
-Phong.-Nàng nháy mắt ra hiệu có người đứng sau lưng mình.
-Gì? Mày để tao nói. Đnag nói mà bị người ta cắt ngang là ૮ɦếƭ mày nghe.-Cái mặt đần của nhỏ chẳng biết gì vẫn đưa miệng c-h-u tiếp.-Thầy giám thị trường mình hiền mà.
-E hèm..
-Phong.-Giọng nó bắt đầu nghiêm túc hơn.
-Hả?-Nhỏ tròn mắt nhìn nó.
-E hèm…-Giọng quen thuộc mà ba đứa coi như a ma tổng quản vang lên.
-….-Nhỏ đứng hình nhìn nó và nàng. Có ai đó sau lưng.
Nhỏ lẳng lặng quay sang. Cái mặt giám thị a ma tổng quản in rõ đối diện nhỏ. Nuốt nước bọt xuống cổ,gượng cười.
-Thầy…
-Ai là thầy tụi bây. Nhận bừa đi.-Thầy nghiêm khắc nhìn 3 đứa.-Ba tụi bây ra sau trường xách 30 xô nước vô đây.
-HẢ? 30?-Ba đứa trố mắt nhìn thầy.
-Mỗi đứa mười xô.
-Nhưng em với thằng Nhật có làm gì đâu thầy.-Nàng chỉ vào mình và nó.
-Ra ngoài nuốt đồ ăn hàng mà không hả? Nhanh lên.
Ba đứa yểu xiều ra nhà sau xách từng xô nước ra giữa sân trường dài hàng tá km.
-Sao trường mình rộng như cái sân bay vậy nhỉ?-Nó trề môi xách nước.
-Cứ như mình đang đi bộ trên đại dương đấy nhỉ?-Văn chương là nghề của nàng.
-Rõ ràng.-Câu cửa miệng của nhỏ.
-Đã xách nước rồi con nói chuyện hả? Nhanh lên.-Gíam thị quát lớn.
-Dạ.
-Xong mấy em xách từng xô tưới hết chòm cây cho tôi.-Nói xấu thầy cô mà để thầy cô biết là có nước ૮ɦếƭ.
-Dạ.
-Chưa hết đâu,xong việc này. Ba đứa tụi bây hít đất 100 cái mới được về.
-HẢ?-Ba đứa trố mắt bỏ cả xô nước trên tay xuống.-Mỗi đứa 100 cái?
-Tụi mày là con trai mà cứ như con gái vậy. 100 cái là quá nhẹ đấy.
-Tụi em còn phải tưới cả nghìn cây trong sân trường đấy thầy. Đã quá giờ rồi. Học sinh ai nấy cũng tươm tướp về rồi thầy.-Nó biện minh.
-Thế hồi nãy chạy lon ton bên kia nhai đồ ăn hàng cả tá hàng giờ đấy kìa. Là con trai mà an hàng còn hơn con gái.
-AISHHH…..
Sáng hôm sau.
Ba đứa,ai nấy cũng ẻo lả với tình hình là cả thân rả rời vì ngày hôm qua. Ba đứa bây giờ đnag lê bê đến trường với hành lí của mình đồng thời ý chí kiên quyết ở kí túc xá dãy nam.
Vừa đến phòng hiệu trưởng. Nó đại diện lao đến bàn,đặt đít ngồi đối diện ông thầy cứ như mình là hiệu trưởng trường bên đang thương lượng với “anh ấy” vậy.
-Thầy..làm ơn đi thầy.-Nó chắp tay xin thầy.
-Không được.-Thầy chăm chú vào sấp tài liệu trước mặt.-Thường ngày ba tụi bây ở chung lớp là đã đủ cả trường náo loạn rồi,lần này còn đòi ở chung kí túc xá nữa chứ. Không thể được.
-Thầy.-Nhỏ với nàng đồng thanh.
-Đã thế tụi mày còn đòi ở trên dãy nam. Muốn lão già nãy trưởng thọ sớm à.-Thầy thì thầm với ba tụi nó.
-Thực chất..tụi em là con trai mà thầy.-Nàng chống nạnh khẳng định.
-Tầm phào.-Thầy bỏ đống tài liệu xuống.-Ngoài ba tụi bây,còn có tôi biết thân phận thật sự nhá. Là con gái trong gia đình quyền quý. Nếu tụi bây không phải con cái của người có quyền thế cao thì tụi bây còn sống ở đây mới lạ. Đã là con gái mà còn đòi hỏi.
-Thầy nè…bởi vì chỉ có mình thầy biết tụi em là con gái nên mới đến xin thầy,chứ không tụi em đăng kí từ hôm qua rồi.-Nhỏ nhỏ nhẹ nói với hiệu trưởng.-Tụi em hứa sẽ không làm gì gọi là tổn thương đến nơi ở của dãy nam kia đâu.
-Không được.-Thầy kiên quyết.
-Nếu thầy không cho tụi em ở lì nơi này với đống hành lí đấy.-Nói rồi,nó ngồi bệch xuống đất với đống hành lí kia. Mọi người ai cũng đang hối hả dọn dẹp nơi mình ở trong khi mình phải lê thê xin thầy cả tiếng đồng hồ.
Thầy bỏ cặp kính xuống nhìn ba đứa. Thầy biết ba đứa này nói là làm,có thánh mới đổi được suy nghĩ của ba tụi nó. Lắc đầu,chịu đầu hàng.
-Thôi được rồi.
-Ye…-Chưa nghe hết câu là cả ba nhảy tọt lên.-Hiệu trưởng muôn năm.
-Cũng may là dãy nam còn một phòng cuối cùng. Mà một phòng có 6 người. Lần nãy trống không. Ba em ở trong đấy.-Thầy cầm danh sách lên đọc.
-Em biết mà. Thầy yêu dấu.-Nó với nàng ca hát.
-Nói thật,trong các trường kia..không ai tốt bằng thầy cả.-Nhỏ lại luyên thuyên.
-Thôi được rồi-Thầy lắc đầu nhìn ba tụi nó.-Đi dọn dẹp đi.
-Rõ.-Cả ba chào thầy cứ như chào cờ.
Nói rồi,cả ba chen nhau chạy ra phòng hiệu trưởng một cách nhanh chóng. Để nhảy tọt lên lầu lầu cuối của kí túc xá.
“Cạch”
Mở cửa.
Vứt hành lí vào bên trong.
Cả ba hú như điên liên miên. Không phiền đến giáo viên thì học sinh. Cả dãy nam ra đứng trước cửa nhìn phòng tụi nó. ( Nếu có tôi ở đó thì tôi đã bắn phi tiêu đính kèm tờ giấy đến hỏi : Ba cưng não có phẳng không ? :3 )
-Đề nghị các em dọn dẹp kí túc xá xong trở về lớp học nhanh chóng. Cô xin nhắc lại các em chuẩn bị trở về kí túc xá,chuẩn bị bài học mới.-Giọng giáo viên phụ trách với cái loa rè lại thấp thỏn vang lên.
Cả dãy nhanh chóng chạy nhanh xuống hành lang để vào lớp. Riêng ba tụi kia bây giờ mới xếp hành lí vào tủ. Vẫn là ý chung “ đi trễ xíu có ૮ɦếƭ đâu”
………………………….
-Tự nhiên được ở kí túc xá. Tự do ghê.-Nó nhảy xuống lầu một cách gọn lẹ.
-Ừ. Tao rất thích.-Nàng gãi đầu tom boy của mình làm nó phồng lên.
-Rõ ràng. –Nhỏ gian tà.
Vừa xuống lầu,nó đã va trúng cái tên cao cao nào đó làm nó té nhào ra trước. Cũng may là nhờ có nhỏ và nàng.
-Aishh..cái tên đó đi trúng người ta mà cũng chẳng xin lỗi chứ?!-Nó nhăn nhó.
-Không nhìn thấy mặt.-Nhỏ nhìn theo bóng nó.-Có vẻ đang trễ giờ.
-Kệ mẹ nó đi.-Nàng nhún vai.
Nàng vừa nói xong,nhe cả hàm răng ra –một thói quen khó bỏ. Nhưng nụ cười chưa kịp tươi hết, một chiếc ba lô từ bên kia tường đã đáp xuống đầu nàng một cách rất chi là vô duyên.
-Cái địƭsssmẹ nó chứ.-Nàng chửi tên kia. Đứng ngay vách tường,còn bị ba lô đâm thẳng vô mặt
Bất ngờ,một chàng trai cao ráo,tuấn tú nhảy xuống. Thấy chiếc ba lô của mình va trúng nàng. Hối hả chạy đến,tưởng xin lỗi,ai ngờ lấy ba lô cũng đâm đầu chạy đi như tên kia. Khốn nạn.
-Hêy…tao tưởng nó phải xin lỗi mày chứ?!-Nhỏ trố mắt nhìn nó.
-Ừ mày..-Nhìn nó còn sốc hơn nhỏ.
Lại còn một tên nữa không tha. Đứng trên vách tường hô to đáp xuống.
-Xin lỗi,mình muốn xuống. Mấy bạn né giúp.
-Đýt.-Nhỏ ngang bướng.
-Ơ…đệch.-Là chàng.
-Sao không đi đường chính kia đi.-Nhỏ nhận ra đó là học sinh mới.
-Có giám thị.
-Liên quan?-Nhỏ nực cười.
-Cổng khóa không cho vào.-Nói vừa xong,chàng đáp một cái lèo xuống đất. Và trước khi đáp là chàng đã bay qua đầu nhỏ trọn vẹn với cặp chân dài kia.-Đợi nhóc né chỗ thì trễ giờ mất.
-Ơ…đệch.-Nhỏ tự đập thẳng bàn tay vào mặt mình. Để chàng nhảy thẳng qua đầu thực sự tổn thương cả lòng danh dự. Quế nặng-Đừng để tao gặp lại.
Vừa nói xong cả đám nữ sinh ở toilet chạy ầm ra. Đoán chắc là vì trễ giờ. Cứ tưởng mình ba tụi nó là trễ rồi. Ai dè…nữ sinh trường này có cái tật,đi đâu cũng rủ rê,cho dù có đi vệ sinh. Ba tụi nó vòng tay trước иgự¢ lắc đầu nhìn.
-Nghe nói trường mình có học sinh mới.
-Thật hả?
-Nghe đâu là ba chàng hot boy đấy. Từ nước ngoài về.