Chương 28

Tác giả: Yên Đan (Amber)

Anh phớt lờ Tô Thẩm Dương, muốn anh ta thấy rõ cô thuộc về anh. Nhìn theo bóng dáng anh và cô, thiếu gia họ Tô không khỏi tức giận. Người con gái mà anh ta thích đã bị Cung Bách đoạt lấy, thậm chí anh còn chẳng ngại đứng trước mặt cháu trai để thể hiện tình cảm dành cho cô.

Uyển Giao đang cùng chồng là tổng giám đốc của công ty truyền thông Nhất Sang chào hỏi mọi người. Không quá lời khi nói bữa tiệc sinh nhật của người có địa vị xã hội và bề thế như chị ấy là một buổi giao lưu thương mại để tìm kiếm thêm những cơ hội phát triển sự nghiệp trong tương lai.

“Đôi tình nhân” vừa bước đến gần, hàng loạt ánh mắt lập tức đổ dồn về phía cả hai. Ngoại hình nổi bật của cặp trai gái sắc sảo đã thu hút sự chú ý của mọi người.

Nhìn thấy em trai đi cùng một cô gái trông giống hệt Cố Mãn Đình, chị hai của anh vô cùng kinh ngạc. Cung Bách điềm tĩnh bước đến trước mặt Uyển Giao rồi cất lời:

- Giới thiệu với anh chị hai, đây là Lạc Xuyên, bạn gái của em.

Anh quay sang nói với cô:

- Đây là chị hai và anh rể.

Cô khẽ cúi đầu, nhã nhặn nói:

- Em chào anh chị.

Chồng của Uyển Giao nhìn anh rồi nở nụ cười đôn hậu:

- Em làm anh bất ngờ thật, cuối cùng thì em cũng tìm được tình yêu của mình rồi.

Kể từ khi Hữu Khiêm kết hôn với Uyển Giao đến nay đã hơn hai mươi năm nhưng đây là lần đầu tiên anh ấy thấy Cung Bách đưa một cô gái đến trước mặt vợ chồng anh ấy để ra mắt.

Anh ấy lịch thiệp nhìn Lạc Xuyên rồi đưa tay về phía cô:

- Chào em, anh là Tô Hữu Khiêm, anh rể của Cung Bách.

Ngay từ đầu Lạc Xuyên là người bị động, anh đưa cô đi đâu cô theo đó. Bây giờ chỉ biết miễn cưỡng giữ sỉ diện cho anh. Cô bắt tay của Hữu Khiêm rồi đáp:

- Chào anh, em tên Diệp Lạc Xuyên, em là… là bạn gái của Cung Bách.

Cô phải lấy hết dũng khí để nói ra lời này. Anh nhìn cô đầy hài lòng nhưng Tô Thẩm Dương thì hoàn toàn ngược lại. Ánh mắt anh ta tràn ngập sự thất vọng, tim đau thắt lại, trời đất như quay cuồng khi nghe chính miệng cô giới thiệu với ba của anh ta rằng cô là người yêu của Cung Bách.

Từ lúc vừa nhìn thấy cô đi cùng anh, sắc mặt của Uyển Giao không khỏi hoang mang, chị ấy chau mày, bất giác tự nói trong lòng:

“Cô gái này chẳng phải là Cố Mãn Đình sao?”

Trong lúc chị ruột vẫn còn sững sờ, anh lấy từ túi áo ra một hộp trang sức nhỏ được bọc vải nhung sang trọng rồi đưa cho Uyển Giao.

- Tặng chị, chị xem có thích không.

Cung Bách ngoài lạnh trong nóng, tuy thái độ và lời nói không mấy ngọt ngào, có phần thẳng thắn nhưng anh lại là người sống rất tình cảm.

- Cám ơn em trai.

Uyển Giao mở hộp ra xem, bên trong là bộ trang sức kim cương đắt đỏ gồm dây chuyền, nhẫn và cả bông tai. Đây là bộ trang sức độc quyền được anh đặt riêng cho chị hai, trên đời này chỉ có duy nhất một bộ.

- Đây là bộ trang sức do em tự vẽ thiết kế, chỉ dành riêng cho chị.

Nhà chỉ có hai chị em ruột, Uyển Giao là một người chị mẫu mực, từ nhỏ cô ấy đã rất yêu thương anh. Năm năm trước ba mẹ của cả hai lần lượt mất đi do bệnh tật, vậy nên giờ đây chị hai là người thân duy nhất của anh và ngược lại.

- Thật sự rất đẹp, chị sẽ đeo ngay bây giờ.

Hữu Khiêm tinh tế nói với vợ:

- Để anh giúp em.

Bộ trang sức anh tặng được chị hai đeo lên người, tô điểm thêm vẻ đẹp, nâng tầm sự quý phái, sang trọng của chị ấy.

Bữa tiệc sinh nhật buffet ngoài trời nhộn nhịp cứ thế diễn ra, quà tặng mà Uyển Giao nhận được chất thành đống cao hơn cả một người trưởng thành, tất cả món quà đều rất đắt tiền. Cung Bách vẫn đi bên cạnh cô không rời, anh đút cô ăn thịt nướng, Lạc Xuyên vì ngượng ngùng chốn đông người nên đã từ chối:

- Tôi tự ăn được.

Cung Bách vẫn dày mặt, anh thể hiện tình cảm với cô ở chốn đông người mà chẳng hề ngại ngùng:

- Em mau há miệng đi.

Cô chỉ đành bất lực làm theo lời anh, cảnh tượng thắm thiết của cả hai đã rơi vào tầm mắt của Tô Thẩm Dương. Anh ta tức giận siết chặt ly rượu đang cầm trên tay, ánh mắt vẫn chăm chăm nhìn về phía Lạc Xuyên.

Chợt một giọng nói nhỏ nhẹ vang lên bên tai Thẩm Dương:

- Tô thiếu gia à, tôi có thể mời anh uống một ly được chứ?

Anh ta cứ mãi hướng mắt về phía Lạc Xuyên, dẫu đứng cách xa nhưng tâm trí lại đặt ở chỗ cô nên nào để tâm đến những thứ khác xung quanh. Cô gái kia kiên nhẫn gọi lần nữa:

- Tô thiếu à…

Thẩm Dương có chút giật mình, anh ta quay lại, ngập ngừng hỏi:

- Cô… đây là…?

Cô gái kia nhân cơ hội liền tự giới thiệu bản thân:

- Tôi tên Sở Ngải Linh, con gái của phó giám đốc Sở, cấp dưới của mẹ anh. Hôm nay tôi cùng ba đến dự sinh nhật của cô Uyển Giao. Rất vui khi được làm quen với Tô thiếu gia.

Cô gái này trạc tuổi Thẩm Dương, là con gái của phó giám đốc làm cùng công ty với Uyển Giao. Ba mẹ của Tô Thẩm Dương và phó giám đốc Sở đang có ý muốn mai mối cho anh và Ngải Linh.

Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc