Chương 22

Tác giả: Yên Đan (Amber)

Dường như anh không giận cô sau cái tát vừa rồi mà chỉ quan tâm đến cảm giác của cô đối với Tô Thẩm Dương, mỗi khi cô nhắc đến Cố Mãn Đình, anh đều cố tình lờ đi. Sau vài giây suy nghĩ, cô chọn cách trả lời mập mờ để né tránh:

- Chuyện đó không liên quan đến anh.

Cô vừa nói dứt lời anh đã lao đến cưỡng hôn cô. La Cung Bách ghét nhất là khi nghe cô nói chuyện của cô không liên quan đến anh. Ban đầu Lạc Xuyên chống cự kịch liệt, cô liên tục đánh vào иgự¢ anh. Sau một lúc, cô cũng mệt sức và thừa biết mình không thể chống đối lại người đàn ông này, mọi bất lợi đều đổ dồn về phía cô. Cuối cùng, cô cũng buông lơi mặc cho số phận.

Nụ hôn vẫn diễn ra kịch liệt, anh dần bước về phía trước, theo phản xạ cô liền đi lùi về sau. Lạc Xuyên muốn dứt nụ hôn nhưng không thể vì một tay anh đang giữ chặt đầu cô, tay còn lại ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn, giữ cô đứng sát vào người anh. Anh cuồng nhiệt tận hưởng nụ hôn, nút lấy hai cánh môi mềm mại như thể đang trêu đùa.

Cô cứ bước lùi theo phản xạ cho đến khi vào đến phòng tắm. Anh ghì cô vào tường, liên tục sờ mò vào cơ thể tuyệt đẹp. Nụ hôn sâu kéo dài, anh tạm rời môi cô, ánh mắt sắc lạnh nhìn cô mà phán quyết:

- Cô nhớ cho kỹ, cô là người của tôi.

Vừa nói dứt lời anh đã đưa tay chạm đến khóa kéo phía sau chiếc đầm của cô, nhuần nhuyễn kéo khóa muốn cởi bỏ trang phục cô đang mặc trên người.

- Anh muốn ђàภђ ђạ tôi đến bao giờ?

Cô ấm ức nhìn anh, đôi mất đọng lệ cùng gương mặt xinh đẹp khiến Cung Bách không khỏi xao xuyến. Anh đưa bàn tay vuốt ve gương mặt trắng mịn rồi đáp lời:

- Sao lại gọi là ђàภђ ђạ trong khi đôi bên cùng có lợi?

Anh trơ trẽn thốt ra những lời vô sỉ. La Cung Bách cưỡng đoạt cô nhưng anh lại nói như thể cô tự nguyện dâng hiến.

- Quỳ xuống.

Cô ngơ ngác nhìn anh vì chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra. Cung Bách ấn nhẹ vai cô, muốn ép buộc cô phải quỳ gối ngay trước mặt anh.

- Anh muốn làm gì?

Lạc Xuyên bất đắc dĩ quỳ xuống, cô còn chưa kịp định thần đã phải hoảng hốt khi thấy anh kéo khóa quần, để lộ con quái vật to lớn đang ngẩng cao đầu.

Cô sợ hãi muốn ngồi dậy nhưng Cung Bách vẫn giữ chặt vai cô, ép buộc cô quỳ gối, chứng kiến cây gậy dài đang phơi bày chẳng chút che giấu.

- Dùng miệng của cô đi.

Lạc Xuyên sững sờ, cô bối rối vì chưa từng có kinh nghiệm. Lần đầu cũng là bị anh cưỡng đoạt rồi dở dang nửa chừng, bây giờ Cung Bách làm muốn cô phục vụ cho “em trai” của anh, cô thật sự sững sờ và cảm thấy rất ngượng.

- Anh điên rồi sao?

Mặc cho cô tỏ rõ thái độ không chấp nhận, cây gậy dài vẫn được đưa đến sát miệng cô. Khi đầu chày chạm vào đôi môi nhỏ xinh, cô ngỡ ngàng cô ngã người ra phía sau né tránh nhưng vì lưng đã kề sát vào tường nên cô không còn đường lui nữa.

Lạc Xuyên vẫn nhất quyết ngậm chặt miệng, cô đánh mặt sang hướng khác, cố né tránh “cây súng” đang lăm le hướng thẳng về phía cô.

La Cung Bách lạnh lùng Ϧóþ lấy mặt cô, lời nói rõ ràng đang ra lệnh:

- Mở miệng ra.

Anh Ϧóþ mặt cô khá mạnh tay, Lạc Xuyên cố chịu đựng cơn đau. Hai hàm răng trắng đều vừa theo phản ứng tách ra đã bị anh đưa vật to lớn vào trong.

Cảm giác chiếc chày vào sâu đến tận cổ họng khiến cô lập tức cảm thấy buồn nôn vì không quen. Lạc Xuyên bấu tay vào đùi anh, cố đẩy anh ra.

Trông cô khổ sở vật vã khi phải đón nhận một bữa ăn không mong muốn, Cung Bách chỉ đành buông tha cho khuôn miệng nhỏ nhắn. Cây gậy vừa được lấy ra, cô lập tức ho sặc sụa, mắt đỏ lên, anh nhìn thấy liền có chút xót xa nhưng vẫn nhất quyết hôm nay không thể bỏ qua một miếng mồi thơm ngon đang ở ngay trước mắt.

Anh kéo cô đứng dậy, Lạc Xuyên nhìn anh bằng ánh mắt vừa ấm ức, vừa tức giận lại có chút tủi thân. Ấy vậy mà anh vẫn không biết thương hoa tiếc ngọc, chỉ chăm chăm vào việc muốn được thỏa mãn.

- Có vẻ bên dưới vẫn tốt hơn.

Anh ghé sát vào tai cô nói ra lời hư hỏng, trong lúc Lạc Xuyên vẫn đang đỏ mặt thì anh đã vác cô trên vai rồi nhanh chóng đặt cô ngồi lên bàn lavabo. Cô vẫn chưa kịp định thần thì anh đã kéo chiếc đầm của cô lên cao rồi vén hẳn chiếc quần nhỏ sang một bên, để lộ 乃úp hoa thầm kín đang khép hờ.

Cô biết mọi sự kháng cự của mình đều vô ích nên chỉ đành miễn cưỡng chấp nhận. Bàn tay nam tính chạm vào nơi tư mật, không ngừng мơи тяớи trêu đùa. Hai đôi môi lại quấn lấy nhau, anh đưa lưỡi vào trong khoang miệng của đối phương để tận hưởng dư vị ngọt ngào. Cảm giác nhột nhạt đầy khoái cảm khi đầu lưỡi chạm vào nhau, nụ hôn dây dưa khó dứt.

Sự kích thích từ bên ngoài khiến hang nhỏ trở nên ẩm ướt, anh kéo vai áo của cô xuống, để lộ bờ vai trắng nõn nà. Tạm rời môi nhau, anh di chuyển nụ hôn đến chiếc cổ thanh mảnh rồi không ngừng nút lấy da thịt mơn mởn, để lại chi chít vết hằn đỏ.

Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc